Tư Đồ Dung Viên nghe thái tử điện hạ, biến sắc, lạnh lùng trừng mắt Tư Đồ Dung Chỉ.
Cái này Tư Đồ Dung Chỉ chẳng lẽ lại là thay đổi sách lược, không có ý định rời đi, chuẩn bị lôi cuốn thái tử?
Nàng ta vốn liền một lòng lưu luyến si mê thái tử điện hạ, sẽ có ý nghĩ như vậy quả thực không thể bình thường hơn được, dáng vẻ sợ hãi rụt rè của nàng ta trong dĩ vãng tự nhiên lôi cuốn được nửa điểm chú ý của thái tử điện hạ, nhưng bây giờ lại có khác biệt thái tử điện hạ hiển nhiên đối với nàng có hứng thú khác trước.
Tư Đồ Dung Viên lập tức nói: "Dung Chỉ, muội sao mới đến, vừa rồi ta đã nói tình huống với muội cùng điện hạ, chỉ cần tình huống là thật, điện hạ nhất định sẽ giúp muội" Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy kích động đuôi lông mày, cặp mắt to liếc nhìn thái tử điện hạ, cười như không cười nói: "Nghĩ không ra thái tử điện hạ lòng dạ rắn rết như thế, a không đúng, là lòng từ bi"
Quả nhiên, đang nghĩ đến Tư Đồ Dung Chỉ dự định cùng người nhạc công này bỏ trốn sau này, một chút gợn sóng trong lòng Điện hạ tan biến, sắc mặt khôi phục bình thường: "Đúng vậy, Tư Đồ Dung Chỉ, nếu có điều gì oán trách, có thể tường tận nói với ta."
Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy, làm cái động tác nhấc tay áo gạt lệ, cảm động đến rơi nước mắt nói: "Vậy bản Vương phi ở đây cám ơn thái tử điện hạ trước, ủy khuất, tất nhiên là
Có."
Nói rồi chỉ chỉ vết cắn trên mặt, đầy bụng ủy khuất: "Điện hạ nhìn thấy trên mặt ta có dấu không?"
thái tử điện hạ ngưng lông mày nhìn kỹ, quả nhiên nhìn thấy trên mặt Tư Đồ Dung Chỉ có vết cắn, vết tích đã tản ra, có chút sưng đỏ.
thái tử điện hạ ngầm hiểu, giật mình nói: "Đây chẳng lẽ là Thất ca?"
Ngụy Nhiếp Linh gật đầu, ủy khuất ba ba nhỏ giọng đáp: "Ừm"
"Ngươi còn có gì ủy khuất, có gì cứ nói, bản cung vì ngươi làm chủ, thất ca hắn phải chăng thường xuyên đối với người như thế?" Cơ thể thái tử điện hạ đại chấn, lo lắng không
thôi, hận không thể lập tức biết hết thảy mọi thứ mà Tư Đồ Dung Chỉ phải chịu.
Đã thấy cô gái trước mặt sắc mặt đỏ lên, cúi đầu nói: "Điện hạ sao tốt như thế trực tiếp hỏi thăm"
thái tử điện hạ không nhìn thấy mặt cô đỏ, lại nghĩ là cô đang nhớ lại khúc thương tâm nên nước mắt giàn giụa, không khỏi nhẹ giọng dụ dỗ: "Nếu ngươi không nói, ta sao có thể làm chủ cho ngươi."
Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy gật gật đầu, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Vương gia hắn, chính là hơi có dã tính một chút"
"Cho nên đại tỷ ngươi nói đều là thật?" Trong lòng thái tử điện hạ khó nén kích động.
"Ừm" Ngụy Nhiếp Linh lại lần nữa cúi đầu.
"Vậy ngươi đến trước mặt phụ hoàng cũng dám nói như vậy sao?" thái tử điện hạ thừa thắng xông lên, chỉ cần Tư Đồ Dung Chỉ dám nói, Chiến Tùng Lâm kia trên cơ bản là bị đóng đinh.
Bị thê thiếp bên cạnh hắn vạch trần, căn bản là một đòn nặng, sau này cho dù hắn có chữa trị khỏi, cũng vô dụng.
Đến lúc đó, xem như phụ hoàng lại sủng ái hắn, cũng không có khả năng vi phạm thiên hạ ý nguyện vạn dân sửa đổi thái tử.
Ngay khi trong lòng thái tử điện hạ kích động phát cuồng, nghe được Ngụy Nhiếp Linh ngẩng đầu, nghi hoặc mà nhìn hắn: "Bổn Vương phi vì sao phải đem chuyện này nói với phụ hoàng? Thật xấu hổ?"
Sau đó, ánh mắt ghét bỏ lườm hắn một cái, một vẻ ngươi sợ không phải cái kẻ ngu.
thái tử điện hạ thần sắc dừng lại, vui sướng trong lòng hơi tắt, ngữ điệu trầm xuống mấy độ: "Ngươi không muốn nói, ta phải giúp ngươi thế nào chứ, hôm nay chuyện ngươi cùng người ta bỏ trốn lan truyền ra ngoài, không riêng ngươi nhận trừng phạt, toàn bộ phủ Thừa Tướng đều trốn không thoát"
Tư Đồ Dung Viên cũng tận dụng mọi thứ nói: "Nhị muội, điện hạ nói rất đúng, nhưng là để muội trần tình sự thật trước mặt hoàng thượng mà thôi, dù sao cũng tốt hơn muội cùng Tử Long trải qua thời gian lang bạt kỳ hồ, Thất vương gia tích uy đã lâu, nếu phát hiện muội cùng người ta bỏ trốn, tất nhiên sẽ phái người bắt, tuyệt nhiên sẽ không bỏ
qua các ngươi."
Tư Đồ Dung Viên tự nhận lời nói này của mình hiểu cảm động trời, Tư Đồ Dung Chỉ từ trước đến nay mềm lòng lại dễ bị lừa, chắc chắn sẽ đồng ý.
Ai ngờ, liền nghe nữ tử kinh ngạc nói: "Nếu đại tỷ cũng đã biết bỏ trốn sẽ bị bắt, vậy tỷ còn làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ lại khi dễ thái tử điện hạ vóc người ôn nhu?"
Câu chuyện xoay chuyển, Ngụy Nhiếp Linh lại nhìn về phía thái tử điện hạ: "Điện hạ, ngài hỏi chuyện phòng the của ta và vương gia như vậy, là bị chuyện của đại tỷ làm cho giận điên lên muốn chuyển hướng sự chú ý của mình hay là người căn bản không quan tâm nón xanh trên đầu mình lại vừa vững lại sáng?"
Thần sắc thái tử điện hạ ngưng lại, ánh mắt từ từ nữ tử chuyển đến trên người Tư Đồ Dung Viên.
Tư Đồ Dung Viên cứng đờ, hai tay đong đưa lắc đầu liên tục: "Điện hạ, Dung Viên không có, điện hạ đối Dung Viên tình ý sâu nặng, Dung Viên càng là quan tâm điện hạ, sao có khả năng làm ra chuyện như vậy, là nhị muội, là nhị muội muốn cùng nhạc công bỏ trốn, Dung Viên chỉ là nhất thời mềm lòng"
Nói rồi, Tư Đồ Dung Viên vừa hận vừa nhìn Tư Đồ Dung Chỉ: "Nhị muội, ta hảo tâm vì muội chuẩn bị, không tiếc bị điện hạ ghét bỏ, nhưng rõ ràng là muội không chịu nổi vương gia tra tấn muốn cùng Tử Long bỏ trốn, sao có thể đổ hết chuyện lên người tỷ chứ !"
Ngụy Nhiếp Linh kinh ngạc nói: "Đại tỷ, tỷ chớ nói lung tung, ta căn bản cũng không biết gì cả, ta vừa rồi chính là từ xa đi ngang qua, nghe được các người nhắc đến mình, nghĩ đến đám các ngươi đang nói xấu ta, ta lúc này mới dự định tới xem một chút, ta có phải là đắc tội các ngươi chỗ đó, đây coi như là tai họa bất ngờ?"
"Ngươi làm sao nói năng bậy bạ, rõ ràng là ngươi cùng Tử Long hẹn ở đây, ta ở đây giúp các ngươi trông chừng chờ ngươi!" Tư Đồ Dung Viên chưa từng bất lực như vậy, rất hiếm khi nói sự thật mà không có bất kỳ sự tín nhiệm nào.
Ngụy Nhiếp Linh lắc đầu liên tục, tràn đầy thất vọng: "Đại tỷ, ta biết ngươi không thích ta, ngay cả hôn sự của ta tỷ đều cướp đi cho bằng được, ta chỉ coi là bỏ rơi một cọc phiền phức hôn sự cũng không trách tội tỷ, thế nhưng tỷ đã có hôn ước cùng thái tử điện hạ, thế nào đột nhiên nghĩ đến muốn rời khỏi đây? Chẳng lẽ, do thời gian kéo dài, tỷ phát hiện ra hai người một đời một kiếp quan trọng hơn? Không muốn trong tương lai có nhiều nữ nhân quyền chia sẻ niềm yêu thích của thái tử điện hạ?"
thái tử điện hạ đứng ở một bên chậm chạp chưa từng lên tiếng, trong đầu suy nghĩ gì không ai biết, nhưng sắc mặt đen trầm xuống lại có thể thấy rõ ràng.
Tư Đồ Dung Viên mấy bước tiến lên kéo lấy ống tay áo của thái tử điện hạ, khóc như hoa lê trong mưa: "Điện hạ, Dung Viên nói là sự thật, thật là nhị muội, ta không biết vì sao muội lại nhất thời đổi ý đổ nước bẩn lên người ta, thế nhưng ta thật không có lý do phản bội ngài"
thái tử điện hạ không hất tay nàng ta, lại là nhìn về phía nữ nhân đối diện: "Ngươi nói ngươi chưa từng nghĩ bỏ trốn, nhưng nha hoàn của ngươi lại nói ngươi cùng Thất ca cũng không viên phòng đồng thời bị Thất ca ngược đãi đánh đập cho nên dự định trốn đi, cầu cứu đại tỷ của cô."
Ngụy Nhiếp Linh bĩu môi nói: "Tại thái tử điện hạ sao mềm như thế? Tiểu nha hoàn nói lung tung nói huyên thuyên người cũng tin, đại tỷ các nàng không hiểu coi như thôi, chẳng lẽ cả thái tử điện hạ cũng không hiểu chuyện đời? Trên người có vết tích chính là bị hành hạ? Đó cóc hãng là tình thâm nghĩa nặng, cái này gọi là tình thú vợ chồng, người hiểu không?"
"Vậy ngươi trước đó nói những điều kia lại là cái gì ý gì? Ngươi xin bản cung xin giúp đỡ chẳng lẽ lại là giả?" thái tử điện hạ hơi không khống chế được địa nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất