"Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta" Nụ cười ở khóe môi của Chiến Nguyên Nhất trở nên rạng rỡ hơn, hơi nhếch lên thành một đường cong, trông rất vui vẻ, nhưng lại làm cho lông tơ sau lưng Tư Đồ Dung Viên dựng đứng lên.
Người đời đều nói thái tử điện hạ đẹp như cảnh trăng, ôn nhuận như ngọc, nhưng Tư Đồ Dung Viên biết tất cả chỉ là giả mà thôi, nếu không, chỉ với Tư Đồ Dung Viên nàng dù có khả năng phi thường cũng không thể làm cho thái tử điện hạ không ngại đối đầu với phụ hoàng để từ hôn, rồi đính hôn với nàng ta.
Tất cả những việc này đều chỉ để làm bẽ mặt vị Thất vương gia nổi tiếng một thời kia, để cho người đời ai cũng biết, Chiến thần ngày xưa, bây giờ chỉ có thể nhặt đôi giày hỏng mà Chiến Nguyên Nhất hắn không muốn nữa mà thôi.
Còn về chuyện chọn trúng Tư Đồ Dung Viên nàng ta, chỉ là để làm cho sự sỉ nhục này trở nên triệt để hơn thôi.
Một tiểu thư phế vật gả cho vương gia phế vật, đệ nhất tài nữ phối với thái tử điện hạ quyền thế ngập trời, chính là sự so sánh cực đoan nhất.
Bây giờ nàng ta đã lên thuyền của thái tử điện hạ, chắc chắn không thể xuống, nếu không, nàng ta không gánh nổi hậu quả.
Tư Đồ Dung Viên rũ lông mi xuống, thấp giọng nói: "Nhạc công đi xa, Dung Viên chỉ muốn tiễn hắn mà thôi, điện hạ đừng hiểu lầm"
"Vậy tại sao lại cần một đại tiểu thư như ngươi đường đường chính chính đưa tiễn, mà lại còn ở cửa sau? Nếu quang minh chính đại, sao không đi cửa trước?" Chiến Nguyên Nhất quét mắt nhìn những người trong xe ngựa, sau đó khẽ ra hiệu, hai tên thị lệ lập tức khống chế Tử Long, kẹp hai tay ra sau lưng trông rất chật vật, hét thảm vài tiếng.
Tư Đồ Dung Viên biết hành động của mình chắc chắn đã làm cho thái tử hoài nghi, nhưng nghĩ đến bây giờ Tư Đồ Dung Chỉ vẫn chậm chạp không về, vì vậy đành cắn răng, đột ngột quỳ xuống.
"Điện hạ, Dung Viên nói, ta làm chuyện này là vì nhị muội của ta, Thất Vương phi!" Tư Đồ Dung Viên bày ra bộ mặt khẳng khái hy sinh, nàng ta biết, chỉ cần làm Thất vương gia mất mặt, thái tử điện hạ nhất định sẽ phối hợp với nàng ta.
Quả nhiên, Chiến Nguyên Nhất nghe vậy liền nhướng mày: "Chuyện này thì liên quan gì đến Thất Vương phi, chẳng lẽ Thất Vương phi bảo ngươi đến đây?"
"Điện hạ, có chuyện ngài không biết, nhị muội của ta trước khi xuất giá có tình cảm rất sâu đậm với vị nhạc công Tử Long này, vốn dĩ Dung Viên tưởng nhị muội sau khi gả vào Hoàng thất thì chuyện này sẽ kết thúc, nhưng không nghĩ rằng, sau khi gả đi nhị muội cũng không tốt, cho nên, lúc này nhạc công mới nhờ ta giúp đỡ, hi vọng có thể tác thành cho bọn họ." Tư Đồ Dung Viên than thở khóc lóc, hốc mắt sưng đỏ, nhìn sang, ta cũng thấy thương xót.
Chiến Nguyên Nhất không nói tin, cũng không nói không tin, mà chỉ nhìn nàng ta bằng ánh mắt như thế nhìn thấu nội tâm nàng ta.
Chợt nghe nam nhân hỏi: "Nhị muội của ngươi gả vào Hoàng thất, thì có gì không tốt mà cần ngươi thành toàn?"
Trong lòng Tư Đồ Dung Viên cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, vậy coi như là Chiến Nguyên Nhất tạm thời tin nàng ta, chuẩn bị cùng một chiến tuyến với nàng ta.
Tư Đồ Dung Viên nói tiếp: "Nhị muội được gả vào Hoàng thất đã là phúc khí tu luyện mấy đời rồi, nhưng nhị muội với Vương gia là được Hoàng Thượng tứ hôn, mà trước đó lại chưa từng gặp cũng không biết nhiều về nhau, nên việc này là do nha hoàn Vị Y bên người nhị muội trung thành với chủ, lúc này mới đến tìm ta cùng mẫu thân nói rằng đến nay nhị muội vẫn chưa viên phòng với Vương gia, đồng thời, trên người nàng đầy vết thương do bị hành hạ, Dung Viên không đành lòng, cho nên mới ngầm đồng ý việc nhị muội rời đi, còn xin Điện hạ minh xét
Toàn bộ lời nói về Tư Đồ Dung Chỉ, xem như trực tiếp biến kế hoạch bỏ trốn biến thành Tư Đồ Dung Chỉ cầu xin, trong đó Tư Đồ Dung Viên nàng ta cùng lắm chỉ là một nữ tử lương thiện yêu thương muội muội mà thôi.
Mặc dù kế hoạch bỏ trốn tiếp theo chỉ có thể gác lại vì sự xuất hiện của thái tử điện hạ, nhưng chỉ cần nàng ta kiên quyết và thái tử điện hạ phối hợp, như vậy chuyện Tư Đồ Dung Chỉ bỏ trốn thành thật, tội danh của Tư Đồ Dung Chỉ sẽ xem như được chứng thực, thì không cần biết là Hoàng thất hay Thất Vương gia bên kia cũng sẽ không bỏ qua cho Tư Đồ Dung Chỉ.
Nhưng mà hiển nhiên thái tử điện hạ lại có hứng thú với việc Tư Đồ Dung Viên cố ý giấu diếm, cho nên nhướng mày nói: "Đến nay vẫn chưa viên phòng à"
Về nguyên nhân chưa viên phòng, đương nhiên hắn có thể tưởng tượng được, có lẽ Chiến Tùng Lâm đã bị phế không thể làm chuyện nam nữ, nên trong lòng có chút vặn vẹo, đến mức Tư Đồ Dung Chỉ không nhịn được muốn bỏ trốn với người khác.
Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, người đời đều biết bệnh tình của Chiến Tùng Lâm cả đời cũng không có khả năng chuyển biến tốt được, như vậy chẳng những hắn sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo, mà cũng vĩnh viễn không chạm đến được ngôi vị.
thái tử điện hạ nhìn Tử Long: "Nàng nói thật không?"
Thấy chủ tử đang hỏi Tử Long, hai tên thị vệ liền buông hắn ra, Tử Long bất chấp đau đớn quỳ xuống, mang theo vẻ mặt khao khát nói: "thái tử điện hạ, từ trước đến nay ngài vẫn luôn nhân hậu, van cầu ngài, giúp chúng ta một tay, Thất vương gia đã chết mấy vị Vương phi, Dung Chỉ rơi vào tay hắn cũng không tốt, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, cầu ngài khai ân, để Dung Chỉ rời đi cùng thảo dân"
Nghe lời này, thái tử điện hạ vốn chỉ tin năm phần đã tin mười phần.
thái tử điện hạ thở dài: "Thất vương gia thụ thương trên chiến trường, đây là bất hạnh trời định, hôn sự của Nhị tiểu thư là do bản cung dốc sức tiến cử, nếu như chuyện này là thật, đương nhiên bản cung cũng muốn làm chủ cho nàng, vậy hai người các ngươi có dám làm chứng không?"
Tử Long lập tức nói: "Chỉ cần có thể cứu Dung Chỉ ra khỏi bể khổ, cái gì thảo dân cũng nguyện ý làm!"
Tư Đồ Dung Viên càng rơi nước mắt liên tục gật đầu.
Trong lòng thái tử điện hạ cảm thấy hài lòng, hiện tại đã có nhân chứng, lại có cả vật chứng Tư Đồ Dung Chỉ, Chiến Tùng Lâm kia nhất định sẽ bị biến thành cát bụi.
thái tử điện hạ hiếm khi lộ ra nụ cười chân thành như vậy, trên khuôn mặt như ngọc lộ ra vẻ nhu hòa, mở miệng hỏi: "Bây giờ Tư Đồ Dung Chỉ đang ở đâu?"
Tư Đồ Dung Viên đang định nói, thì nghe được thanh âm thanh thúy của nữ tử truyền đến từ xa: "Các ngươi đang tìm ta?"
Ngữ điện thoải mái, cũng mang theo một chút ngây thơ tự nhiên.
Chiến Nguyên Nhất nhận ra giọng nói này, chủ nhân của giọng nói này hôm qua đã lừa hắn, hại hắn ngồi trong Tông Nhân phủ chờ đến trưa.
Có lẽ do bị Chiến Tùng Lâm tra tấn nên thân thể nàng mới bị bệnh, đến mức không thể ra cửa, mà những gì nàng nói phu thê tình thâm với Chiến Tùng Lâm, đều chỉ là để che giấu mà thôi.
Càng nghĩ càng cảm thấy chính là như này, trong lòng thái tử điện hạ có chút thương hại, quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy một nữ tử mặc một thân váy áo màu tím đậm, đúng tiêu chuẩn của Vương phi, vốn dĩ màu đỏ tía là màu trầm nhưng khi mặc trên người nàng lại ít đi vài phần ngột ngạt, nhiều hơn mấy phần ưu nhã linh động, cùng với nụ cười rạng rỡ trên mặt nàng, khiến người khác không thể rời mắt trong giây lát.
thái tử điện hạ đã nhìn thấy không ít oanh oanh yến yến, nhưng đây là lần đầu hắn thấy có người mặc tử sắc mà có thể sinh động như vậy, sau giây phút ngây ngất hắn liền lấy lại tinh thần, bất giác cong môi nói: "Thất Vương phi ? Ngươi làm bản cung đợi thật lâu.
Một câu nói này có hai nghĩa, không chỉ nổi bây giờ, mà còn nói cả chuyện hôm qua.
Tuy nhiên Ngụy Nhiếp Linh vốn không thích vị thái tử điện hạ đầy ôn nhu này, chỉ ra vẻ ngạc nhiên nhìn hắn: "Sao hôm nay thái tử điện hạ lại đến đây? Chẳng lẽ nghe nói hôm nay bổn Vương phi lại mặt, cho nên cố ý đến chặn cửa sao?"
Âm cuối của lời nói này như một cái móc, mang theo một chút quyến rũ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất