Tây Tây cắn răng bước đến, chỉ vào Tần Mộng Dĩnh bên cạnh, nói: “Cô gái này, căn bản không phải nữ thần Tần!”
“Cô nói gì?”
Mọi người đang tụm lại xem cũng sửng sốt, lập tức nổi giận.
“Cút sang một bên, lại còn dám nghi ngờ nữ thần của tôi, cô là cái thá gì?”
“Một người đàn bà đê tiện nổi tiếng nhờ chuyện mờ ám, có tư cách gì mà chỉ trỏ nữ thần của tôi?”
“Cút ngay đi, còn không cút ông đây sẽ đánh mày!”
Nghe những lời ác độc của những fans cuồng nhiệt kia, Tây Tây hơi hoảng sợ.
Nhưng cô ta vẫn cắn răng nói: “Mọi người nghe tôi nói, nữ thần Tần thật sự là người cao không với tới, là một đóa sen trắng có thể nhìn từ xa mà không thể chạm vào”.
“Nếu cô ấy nhận đóng những phim có nguồn đầu tư lớn, hay buổi lễ long trọng cấp quốc gia như Xuân Vãn thì tôi hoàn toàn không dám nghi ngờ”.
“Nhưng bây giờ, đây chỉ biểu diễn ở một công ty vừa khai trương”.
“Mọi người cảm thấy, nữ thần Tần có thể đến nơi thế này để biểu diễn sao?”
“Nói cách khác, biểu diễn cấp bậc này, xứng với nữ thần Tần của chúng ta ư?”
Lời thốt ra từ miệng Tây Tây như tràng pháo nổ.
Mọi người tụm lại xem đều ngẩn ra.
Đúng vậy.
Vừa rồi bọn họ đắm chìm trong niềm vui được gặp nữ thần, hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này.
Đây chẳng qua chỉ là chạy show ở một công ty mới mở, để thu hút sự chú ý.
Nữ thần Tần lại là nữ thần của cả nước, ở quốc tế cũng có sức ảnh hưởng nhất định.
Một nữ thần ở tít trên cao lại đến đây để ca hát nhảy múa, điên rồi sao?
“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”
Lâm Hữu Triết càng lúc càng mất kiên nhẫn, lạnh lùng hỏi.
“Hừ, Lâm Hữu Triết, anh dứt khoát thừa nhận đi”.
Tây Tây thấy mọi người trầm ngâm suy nghĩ, biết bản thân đã nắm được cục diện trong tay, không khỏi đắc ý cười nhạt.
“Cô gái này không phải nữ thần Tần, cô ta chắc hẳn là một người giả mạo, là anh mời đến để lừa gạt mọi người đúng không?”
“Gì cơ, người giả mạo?”
Mọi người vừa nghe, đã chợt hiểu ra.
Trong xã hội, vốn có rất nhiều người, vì quá yêu thích một người nổi tiếng nào đó, mà đi bắt chước giả mạo đối phương.
Có người bắt chước giọng nói, bắt chước vẻ bề ngoài, bắt chước hành động.
Giống như những người thế thân của ngôi sao điện ảnh, điều kiện đầu tiên là phải có vẻ bề ngoài giống như ngôi sao đó.
Trong nước Tần Mộng Dĩnh nổi tiếng như vậy, có người bắt chước cô ta cũng không hề kỳ lạ.
Vừa nghĩ như thế, mọi người lập tức nổi giận.
Không ngờ, tên Lâm Hữu Triết này lại ỷ vào sự yêu thích của bọn họ đối với nữ thần mà lợi dụng bọn họ!
Nhất thời, làn sóng lên án vang lên không dứt.
“Cút xuống đi, đồ hàng giả!”
“Xí, đồ đê tiện làm giả không tới nơi tới chốn, cút xuống nhanh lên!”
“Lại dám bắt chước nữ thần Tần, tôi muốn xé xác cô ra”.
Chuyện đột ngột thay đổi, quả thực vượt ra khỏi dự đoán của mọi người.
Tô Ngọc cười nhạt nói: “Lâm Hữu Triết, bây giờ xem thử anh xử lý thế nào, lại dám đánh tôi, đây chính là báo ứng”.
Đợt sóng lên án càng lúc càng mãnh liệt.
Nhân viên chấp pháp duy trì trật tự ở đó sắp không chống chọi nổi nữa.
Nhưng Lâm Hữu Triết lại không hề hoang mang lo sợ.
Anh cầm micro, đưa lên cho Tần Mộng Dĩnh trên sân khấu.
“Chứng minh bản thân chút đi”.
Lâm Hữu Triết cười nói.
Tần Mộng Dĩnh cũng cười khổ bất đắc dĩ, sau đó mở micro lên.
“Che ô đón hoa rơi, nhìn người cưỡi ngựa đón gió tây đến.
Ai có thể làm một người yêu thương thấu hiểu ta, công tử, là huynh sao?”
...”
Giọng ca ngọt ngào cất lên.
Những người qua đường náo động, phẫn nộ bỗng trở nên yên lặng như tờ trong nháy mắt.
Bọn họ mở to mắt, nhìn con người hoàn hảo ca hát đầy tình cảm trên sân khấu, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ thán phục.
“Đây... Đây là nữ thần Tần thật mà nhỉ?”
“Nhảm nhí, nhất định là thật rồi, bắt chước giống đến mấy đi nữa, cũng không thể làm giống đến cả giọng nói chứ!”
“Trời ơi, tôi vừa làm gì vậy, tôi lại dám yêu cầu nữ thần mà mình yêu mến phải cút xuống sân khấu!”
Dưới sân khấu, tiếng tự trách vang lên khắp nơi.
Sắc mặt Tây Tây nhợt nhạt, đôi mắt trợn tròn.
Sao có thể như vậy?
Nhân vật lớn như Tần Mộng Dĩnh, tại sao phải nhận chạy show như bọn họ chứ?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất