“Lâm Hữu Triết, anh đúng là một tai họa!”
“Có phải anh muốn hại công ty nhà chúng tôi khai trương thất bại, mới vừa lòng không?”
Tô Ngọc rống to.
Những người còn lại trong nhà họ Tô cũng cũng nhìn chằm chằm Lâm Hữu Triết bằng ánh mắt trách móc.
Sau thời gian tức giận ngắn ngủi, Tây Tây bình tĩnh lại.
Bởi vì cô ta phát hiện, tức giận với loại người không ra gì như Lâm Hữu Triết, thật không đáng.
Cô ta đi đến bên cạnh với dáng vẻ tao nhã, cười nhạt nói: “Vậy tôi muốn xem thử, rốt cuộc anh có thể mời được loại người đê hèn như thế nào, tôi không đáng bấy nhiêu tiền, người khác thì đáng sao?”
“À đúng rồi, vừa nãy anh nói, người anh mời tới không lấy một đồng nào”.
“Vậy không biết chừng, đối phương chỉ là một cô gái làm ở tiệm gội đầu, tạm thời gọi đến cho có mặt thôi đúng không, ha ha ha!”
Vừa dứt lời, người đi đường xung quanh cười ầm cả lên.
“Cô nói ai là cô gái làm ở tiệm gội đầu?”
Đột nhiên một giọng nói lanh lảnh truyền tới.
Tràng cười ở đó đột nhiên dừng lại.
Mọi người dường như theo bản năng nhìn theo hướng giọng nói truyền đến.
Giây phút đó, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó tin nổi, há miệng lớn đến nỗi có thể nhét một lúc ba quả trứng gà.
“Tần… Tần Mộng Dĩnh?”
Giọng nói run run vang lên.
Ngay lúc này, người đi đường vây lại xem, bất kể già trẻ gái trai, toàn bộ đều không kiềm chế được mà hét lên chói tai!
Không sai, người xuất hiện lúc này chính là người được Lâm Hữu Triết mời đến biểu diễn – Tần Mộng Dĩnh.
“Chào mọi người!”
Vẻ lạnh lùng trên gương mặt Tần Mộng Dĩnh vụt tắt, vẫy tay với người đi đường tới xem, không hề có chút dáng vẻ kiêu ngạo của người nổi tiếng.
Tiếng hoan hô càng vang dội hơn.
Cũng may Tần Mộng Dĩnh đã sớm cân nhắc đến tình huống này.
Lúc cô ta đến, đã nhờ các đồng chí Cục Chấp pháp đến giúp đỡ, nên bây giờ không hề xuất hiện tình huống rối ren gì.
Nhưng đám người Tây Tây, Tô Ngọc đã hóa đá.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ, Lâm Hữu Triết lại có thể mời được Tần Mộng Dĩnh đến thật.
Anh chỉ là một người không ra gì lại thích ra vẻ thôi mà!
Sao có thể mời được một người nổi tiếng như Tần Mộng Dĩnh được chứ?
Phải biết rằng, Tần Mộng Dĩnh là thần tượng quốc dân của già trẻ gái trai cả nước!
Tây Tây cảm thấy mình sắp phát điên, đầu óc loạn cào cào, ngay cả suy nghĩ đơn giản nhất cũng không nghĩ được.
Chỉ có Sở Hạ Vũ đã kịp phản ứng lại sau thời gian kinh ngạc ngắn ngủi.
Lâm Hữu Triết chắc chắn không thể mời được Tần Mộng Dĩnh, nhưng Long Diệu thì có thể!
Hai người có quan hệ anh em sống chết cùng nhau, nói Long Diệu hỗ trợ chắc chắn không thành vấn đề, đã lâu cô không gặp Long Diệu nên cũng sắp quên mất chuyện này.
Có điều nếu như vậy, người đàn ông của cô lại mắc nợ ân tình người ta rồi.
Nghĩ tới điều này, Sở Hạ Vũ vừa thấy bất đắc dĩ lại vui mừng.
“Anh Lâm, đã lâu không gặp”.
Tần Mộng Dĩnh đi tới trước mặt Lâm Hữu Triết chào hỏi.
Vừa nãy trong điện thoại, Lâm Hữu Triết đã cố ý dặn dò cô ta, đừng tỏ ra quá nhiệt tình.
Thứ nhất là không muốn để Sở Hạ Vũ hiểu lầm.
Thứ hai, bây giờ danh tiếng của Tần Mộng Dĩnh quá cao, quá thân mật với một người đàn ông, kiểu gì cũng sẽ dẫn đến dư luận trái chiều không cần thiết.
“Làm phiền cô Tần rồi”.
Lâm Hữu Triết nói một câu khách sáo, sau đó chuẩn bị cho cô ta lên sân khấu.
Nhưng lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên.
“Chờ đã!”
Mọi người nhìn lại theo hướng giọng nói, phát hiện người đó là hotgirl mạng tên là Tây Tây.
“Có chuyện gì sao?”
Lâm Hữu Triết nhíu mày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất