Dị tượng lắng xuống, vân vụ tiêu tan, trời quang mây tạnh, cánh cửa mật thất mở ra, người thanh niên tay cầm chiến đao bước ra ngoài, khí tức từ trên thanh chiến đao tản mát ra đã mạnh hơn trước kia rất nhiều.
“Bảo cụ bản mệnh đã thăng lên Địa giai thượng phẩm, chiến lực đã có bước tiến, tỉ lệ sống sót trong chuyến đi sắp tới sẽ cao hơn phần nào.” A Diệt có chút vui vẻ lẩm bẩm, sau nhiều ngày bế quan cường luyện bảo cụ, đến nay hắn đã thành công.
Tuy hắn không có trình độ đại sư trên phương diện luyện khí, nhưng cường luyện bảo cụ bản mệnh của bản thân lại không quá khó, nên hắn mới có thể thành công. Nếu cường luyện bảo cụ không phải bản mệnh, hoặc là bảo cụ của kẻ khác, thì chắc chắn đã thất bại rồi.
Chuyến đi tham gia tranh đoạt quán đỉnh đã trôi qua cách đây một năm, khi hắn cùng Dương Như Âm trở về giao nộp vật phẩm nhiệm vụ chỉ định lên trên, đã được xem là hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng hắn lựa chọn tất nhiên là món tài liệu còn thiếu để cường luyện bảo cụ.
Khi mới trở về hắn cũng đã thử dung nhập Dung Huyết Thạch, kết quả đã thành công dung nhập được thêm khối thứ năm và thứ sáu, khối thứ bảy ước chừng trong vòng mười năm cũng sẽ thành công. Kết quả tốt như thế phần lớn nhờ vào mộc tủy chi thủy tại tháp quán đỉnh, giúp hắn đang từ 3 bước cảm ngộ pháp tắc tăng lên tới 5 bước.
Thu lại chiến đao vào nội thể, hắn liền đi tới khu vực phường thị thu mua một vài thứ cần thiết, rồi trở về động phủ bắt đầu quá trình tu luyện khôi lỗi chi thuật, với mục tiêu thăng tiến trình độ lên thành khôi lỗi đại sư.
Trong gian thạch thất với đầy rẫy phụ kiện khôi lỗi, một nữ tử đang chăm chú xắp xếp chỉnh chu những vật dụng quan trọng, lúc này A Diệt tiến vào, hắn nói: “Tam Nương, ngươi hãy canh gác ngay phía ngoài cửa mật thất, ta muốn bế quan lâu dài để trùng kích cảnh giới tạo nghệ tại phương diện khôi lỗi.”
eyJpdiI6IktVXC9FTGw3XC9cL013VXNkK2JCcFlob3c9PSIsInZhbHVlIjoiTFR0NWJzNUg1T052cWp6aVBZRzR5OGIxOUh3QlN0TmgzWHlaZEZnb3pjRFJZblI1dkxWbUZLVkwwSXYxeEx2aDM2QjNESDEycTNUWnRxdU1VWUM4SjJmZ2tZM1hoY2NxbmtEejk3cGliOTVQbmM0K3pkNHg5a00zd0pDUmdvWUFBRmNrT3UzOU9HQmRNeE51dnRJTWNqWG1NU1BiXC9Sd21zcTlHSHFPaEp1aE1YUEVZbGo3WjlJVElVVXRxaFEyZnY2QTZUOWFxdU9OS1JTNFBscjFBK2hvNWZHV2pveDZEYzJOUEphKzZKOVwvTFFWNXN1R3Y1SXgrVjFHUE1haU1Xa2xcL2xBV210NHJKQ0VnY1dLUjgyYVZpQm5aN21EekRDcFFUZnM3MTBiRTVNQWJLZEJaMjN0XC95MHRDNitEeGlKMHhpeGtRTFpwYjUzS3pNTFZ5R1YrdGI2UUNGV3R4cmlhRTFvSkd1NXkrWUdnM014K0c1XC9ZM0V2VTQ3YWFrT3pJQ0hTclJSZ0w4eXB1bHh3ZmxmQ3ZvYWlFSnM3RmdPVTVQZnNkR2FienI4ZWdiZllYTGlJN1B4MEhjS0hwOWNPYmRqazFQUERhbW5OTnVDblFKaUZmem9jN1pZRXljUFJGeERpeXhyTzhsTmpFK3lQZjdiTXFoTDhHMlREc0lJZXEyT2FSekNkK1NoR3lYcDdqeXpWYkFCaG8xYzlRQ0k3azdEaVlNXC9ZM1wvT3B5TUp4UkpQS3NFM1RCcVwvamg3UEFDSDlNd0VWaSt3bStBWVNcL2hkV3dlZDBvUVVBRXQwOWR0QW5NVlVoODZReHR4TzRyaEdpNlVZQ0VKbWR2c2krdmk4aHdsOWQ1M1B4UDViY1NXdTdLMndsVm1MNkxHUW8yV0pFYXVXNFwvcmF1K1ZCWmxLdmFVcXBydW5iRWNOT2pMcVM4M045SVJNNVNZSVFcL1QzZ3JcL3dUWThhQnlBUlRGUERyUVp0NEFoN1JYUm5FVVlpM1V2YjJsUGRDVWZUYnB2cjRtVkowRkV0d2hcLzBUaW1zOWZHM2pQbGZMalJ5bmV6QXJNMUg4dXhKd3BER1Z5YVdJVDNNcE96aEdaU2JWTGNtRXlFU0RmS1R4MnhIeHBFNGlCNG9ad0d5Ym9nclNqK01XTVhuT3NHT1pPajJwMTVKWjJQaEczcUhBY1dCVkl3UlFuUlh6dmpJQ2h2Rlk3RFpYNlM5NThHOGROSFVIQSt2RDM5UnRpclA0Y2FFcmRCWlc5dVErOCtrZzYxbXNvRytZSkdUaVg0eE4yRXZ4cE11bjFxckhwUDRzVSt5bm9Yd1dvOFJQUHIrZnd1VHNTMk8xNTU5eW9wbU1Xb3AwU0tzNXB6THdweGN0MUFmZk8wNWtCb0JnMDFsQUoycmROVTB1MTIwNTlBN2dlb1F2RnVRc0tsbUhpQ0RkZldJU1FYZVV5R1RmU0F2amRhY0xzNXZPaHp3VXpWamJnU2lZTjFwenBjZU1JeVNHK0RiUXphOTdjeng4bU5zQWMrclJHYkVVejFaaHN3RnFJeVcwcXB2MmR0YVZUWVdKUmk5Qlozayt2MVNRR1liWW9sUmhuY2hKaTQxV2JMeGRQVmpCY3g2cHREZUdZZ00xRWVpNW51QkwyQ1JacFpKaGNuNXJ6QzZLR0FBNkFMXC92MjZQWEpGUEQ5WHIxOEtKaExcL2lyMEdVU2E1d0M2VWFubEdCOTU1TFM5UzZJY2dZTVVOVUxDeUhmRE5cL0ZmZDNtamkzTVhWbE1TNHExSGRHbDF0dGtsWnVKSFhpNXlnTEora3FYeXkxVStZNlczMEtiWFp2Rmc1akZ4MjJtdXhINDI5Vld3ZnBCOHkycVwvVHZQVVBtaTNxZDczOU5OQ2NWZzh5VnhsU29XVGJxR25rTUcwUlR1RFpJOUhuTnJpcEZPc0IxZ2lFb2Y0RGhwUmluMlpXMjVFZ2o2cDltcVBGSUhCak1tdmhwWEZNRXF2c1BzSzNIZXdKRFNPSkNxWHRheTRCQ0FGUGp2Y0p3S0h2OHZKdWlacDlseUtIaVppaVE3cEFpXC9tVkFnZlwvdWhSVWR6S25INnZCWXBSK1ZIZlJYdWFrSk5LRHhUT1lpT093OHN1dkhIbjlqZ1ZISXh4blhiZFI0MGRLMGtHdGpNUjlRRGRaYkVtTGRRdVU4K0pWSXBxdm9STDBPZkk3aWN3d2hJREVURHBLQndjZmVzbk5adWdnbzdsaU9ZcW1PeUM5XC9aN3ErbmNIWHV3VEhvTGV3Z2VDSkh2VkdvR20yNDdybkp4TitWa2VLXC9ObERUaEoxeE5UUXRHY3pxTlBkbWhNb0k1U2p6c1FCY1V5MGlnaWpXXC9YWTdVQmZrdDgyS1Fvb0pvUHNhVVV0TFlJcktWWHhQWmExYlwvYUN6eHlwRnVuc1JneDlheFwvZTFuRWtBR3dRYmxnWlFRN0JyMkl0bUphVjlIN2JlTXM4UG5wMGszaGJJOGdsTjY1K0hva2o3bTg5TnVhTklSNnN5a3BiRXQwbTBEcHdabmphUldFTm5qNndvaGtXNnFKcVhjeWNnTDBrQWVYRlpqb0s2ZkdPYmIrXC81VlhiWXVrUGQ2K01iXC9rbTJvPSIsIm1hYyI6IjljYzRiZTAwNDY2ZDI4MjJhMTI1OGE1MDM3MzQzMTM0ZWEwZWZjZjhhZjczNDdiMTdiZTE0YzMwY2MzNWQ2YjUifQ==
eyJpdiI6IlF0KzQxTk1FNHpsME5CV2x3UG1vWkE9PSIsInZhbHVlIjoid0d3NTJOenZPY1RZTkw3TVZWM1NtbHMzdzE4YWRwQTdTcXg5cmVXUjU5cm5jc0Z1YTZSR0VHTTk2Zjl1Rk1RRU5vWVorMk5PNkk5NkEzTzNrQlBoVEg0QkhBVlwvZnEwVkk3QTJZcFJiNk1NPSIsIm1hYyI6ImVjYmVhMTE2MzM5MzAzNGQ4OGJlNWZmNzNlNmE1OWMzZmQwYTU2ZmY3YjAzZDg2OGQ4M2NhNTkzZmZhMjE0NWYifQ==
Đệ nhất hiểm địa tại tầng 3 mộc giới sẽ mở ra sau mười tám năm nữa, thời gian này Thiên Hận Hầu sẽ không ban bố thêm nhiệm vụ, để những kẻ dưới trướng có thời gian gia tăng thực lực bản thân. Chớp lấy khoảng thời gian an nhàn này, tất nhiên họ Diệt sẽ toàn lực nâng cao mọi phương diện của bản thân, để có thể bảo vệ cái mạng nhỏ này tốt hơn.
Thời gian không ngừng trôi qua, tên thanh niên trong gian thạch thất đầu tóc bù xù, mắt lóe tinh quang, lắp ráp biết bao nhiêu khôi lỗi, thử hết lần này tới lần khác, trình độ ngày càng tăng.
Sự tự tin của hắn quả không sai, sau 5 năm ròng rã nghiên cứu cùng thử nghiệm, hắn đã thành công tấn thăng trở thành khôi lỗi đại sư, chính thức có lĩnh vực kiêm tu thứ hai đạt tới đẳng cấp này.
Cánh cửa thạch thất từ từ mở ra, A Diệt với bộ dáng tả tơi bước ra ngoài, cảm nhận được khí chất mới lạ trên người hắn, Tam Nương liền ôm quyền lên tiếng: “Chúc mừng chủ nhân đã tấn thăng trình độ đại sư tại lĩnh vực khôi lỗi chi thuật.”
Gật đầu, A Diệt lên tiếng: “Đợi ta xử lý chút chuyện cá nhân, sau đó sẽ bắt đầu điều trị các bộ phận bị suy thoái của ngươi, đưa một phần thực lực của ngươi trở lại như xưa.”
Nói rồi thân ảnh hắn chợt động liền biến mất, nửa ngày sau mới quay trở lại khu vực thạch thất, lúc này bộ dáng đã sạch sẽ, y phục chỉnh chu, mang theo không ít vật phẩm mới mua được tại phường thị.
Tam Nương nằm ngay ngắn trên bàn, để cho A Diệt bắt đầu tiến hành sửa chữa, cải tạo, sao cho nàng ta có thể nâng cao thực lực. Tu vi của nữ khôi lỗi này vốn là Kết Liên cảnh đỉnh phong, chỉ là sau thời gian dài không được bảo trì, tu vi bắt đầu giảm dần xuống, cũng may hiện giờ vẫn còn giữ ở Kết Liên cảnh.
Hiện tại trình độ khôi lỗi thuật của A Diệt đã là đại sư, đủ sức sửa chữa mọi thoái hóa của Tam Nương, chỉ là không có đủ tài liệu, nên sau một phen công phu, hắn chỉ có thể đưa tu vi nàng lên thêm một tiểu cảnh giới, là Kết Liên cảnh trung nhưỡng.
Bản thân hắn trong thời gian tới cũng không thể tự mình luyện chế ra khôi lỗi có tu vi Bỉ Ngạn cảnh, không phải trình độ không đủ, mà là tài liệu còn thiếu. Những vật phẩm có thể dùng làm tài liệu luyện ra khôi lỗi đẳng cấp cao, đều có giá trị lớn, trong thời gian ngắn khó có thể thu thập.
A Diệt cũng không quá nhiệt tình trong việc tìm kiếm tài liệu, theo hắn thấy nếu sử dụng khôi lỗi trong chiến đấu, thì dùng lượng lớn khôi lỗi có tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong đánh theo chiến thuật biển người, còn có nhiều hữu dụng hơn vài ba đầu khôi lỗi tu vi Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành. Vì ở đẳng cấp chiến đấu của hắn hiện tại, Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành có cũng như không, một kích liền tiêu diệt.
Tam Nương thức giấc, theo phân phó của A Diệt, nhận vai trò canh giữ động phủ, còn hắn đi tới tu luyện thất bắt đầu tu luyện. Mười ba năm nữa Thiên Hận Hầu mới bắt đầu hành động, nhiêu đây thời gian đối với nàng ta chỉ như vài cái chớp mắt, trôi qua rất nhanh, nhưng đối với họ Diệt thì cũng đủ để tiếp tục nâng cao được chút ít thực lực.
Việc đầu tiên hắn làm khi ngồi xếp bằng trong mật thất tu luyện, chính là thi triển thủ pháp Trảm Ngã. Lần đầu tiên hắn vận dụng loại thủ pháp này là vào năm 48 tuổi, thủ pháp chém sạch kí ức dư thừa trăm năm mới dùng được một lần. Nay hắn đã xấp xỉ 150 tuổi, có thể thi triển Trảm Ngã một lần nữa, xóa tan hết thảy mọi thứ không có ý nghĩa ra khỏi đâu.
Một canh giờ trôi qua, tên thanh niên mình đầy nhiệt huyết, hùng tâm tráng trí, nhảy nhót trong tu luyện thất. Hắn không ngờ đưa nhận thức trở về tuổi thanh niên, bản thân mình lại tăng động như thế này, chỉ muốn tìm ai đấy đấm chơi.
Đợi qua một khoảng thời gian cho tâm trí dần trở nên bình tĩnh, hắn mới nhập định tiến vào giai đoạn tiềm tu, toàn lực hấp thu nguyên khí nâng cao tu vi. Hắn vận dụng trảm ngã lúc này, chứ không phải vào thời điểm sắp lên đường cùng Thiên Hận Hầu, là bởi vì tránh bản thân khi đó quá nhiệt huyết, dẫn tới hành động lỗ mãng gây hại chính mình.
Hiện tại tư duy tươi trẻ, nhưng sau mười ba năm bế quan tiềm tu, chí ít sẽ bào mòn phần nào độ trẻ trâu của bản thân hắn. Cánh cửa mật thất đóng chặt, không một tiếng động phát ra, nữ khôi lỗi Tam Nương vẫn luôn canh phòng nghiêm ngặt xung quanh động phủ.
Tất nhiên trong mười ba năm này, cứ vài năm A Diệt lại xuất quan rồi rời khỏi phúc địa Đại Hồng vài ngày, đi tới khu vực hẻo lánh vô danh gieo phúc địa Nhất Đại của bản thân xuống, sau đó tiến vào bên trong kiểm tra những thứ trong đấy.
Dưỡng Tiên Thai phát triển rất tốt, hình dạng hai đứa trẻ sơ sinh bên trong trái bào thai càng rõ ràng hơn, A Diệt rất quan tâm tiên dược thụ này, mỗi lần đến đều đắp thêm không ít thổ nhưỡng chân quý, dùng linh dịch tốt làm nước tưới.
Hai đầu ma thú Hàn Tủy Tằm phát triển nhanh không kém, hiện tại mỗi con thân đã to ngang người trưởng thành rồi, chứ không còn là kích cỡ chỉ bằng cánh tay như trước. Lực lượng hàn băng chúng phun ra đã mạnh hơn rất nhiều, độ tinh tường trong thực chiến cao, nguyên sĩ nhân loại đồng cảnh giới chắc chắn không phải đối thủ của chúng.
Trong phúc địa Nhất Đại hiện nay có chừng một trăm mộc linh, đều thuộc loại có năng khiếu nhất định, đã được A Diệt thả vào vài năm. Những mộc linh này một phần sẽ xây dựng các công trình kiến trúc, một phần trồng trọt thảo dược, một phần ôn dưỡng kỳ mộc, tất nhiên cũng có hai nhóm chuyên chăm lo cho Dưỡng Tiên Thai và Hàn Tủy Tằm.
Đám mộc linh này phần lớn là phàm linh, một số có tu vi Gieo Mầm cảnh, hoàn toàn không có sức uy hϊếp. Hơn nữa tất cả đều đã bị A Diệt gieo xuống phù nô ɭệ, bọn chúng sẽ hoàn toàn phục tùng không có chút ý muốn tạo phản nào.
Thời gian đệ nhất hiểm địa tầng 3 Mộc giới mở ra rất nhanh đã điểm, chiếc phi sa lộng lẫy cao ngạo bay ra khỏi phúc địa Đại Hồng, thẳng một phương hướng mà phá không bắn đi, tốc độ cực kỳ nhanh. Trên phi sa, có nữ tử xinh đẹp kiêu hùng Thiên Hận Hầu, có đồ đệ của nàng là Dương Như Âm, có thêm hai thủ hạ đắc lực là Phong Háo Thắng và Dược Hảo Nhân.
Dưới trướng Thiên Hận Hầu đương nhiên có không ít thủ hạ, nhưng đẳng cấp của chuyến hành động lần này rất cao, Kết Liên cảnh thông thường đi theo hoàn toàn vô dụng. Chiến lực như ba kẻ Dương, Phong, Dược mới coi như miễn cưỡng có chút tác dụng, đi theo chủ yếu cũng chỉ là mở mang tầm mắt.
Bản thân A Diệt thì có công dụng không thể thiếu đối với Thiên Hận Hầu, nàng cần Diệt thần ma lôi của hắn để làm gì đó, nên năm xưa hắn mới bị nàng ta ép phải quy thuận. Hiện tại có mặt trên phi sa hướng thẳng tới nơi được mệnh danh đệ nhất hiểm địa, trong lòng họ Diệt có chút thấp thỏm bất an, sợ cái mạng nhỏ của mình sẽ phải bỏ lại trong đó.
Âm thầm hít một hơi thật sâu, cảm nhận gió tạt thẳng vào mặt khiến bản thân thanh tỉnh, trong đầu hắn kiên định nghĩ: “Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn. Chuyện đâu còn có đó, bản thân ta đã vùng vẫy trong sinh tử không ít lần, sắp tới dù có nguy hiểm đến đâu, cũng nhất định có thể sống sót!”