Phi chu nhỏ gọn phi hành nhanh chóng trên tầng trời cao, hai thân ảnh ngồi xếp bằng đối diện nhau, cả hai không nói một câu tạo nên bầu không khí im ắng. Nhìn thiếu nữ đang tĩnh tọa trước mắt, họ Diệt không khỏi nhớ lại khoảnh khắc bọn họ vừa được chuyển tống ra khỏi chiến trường, cảnh tượng diễn ra ngay sau đó thật hùng vĩ.
Dương Như Âm đã chính thức được Tổ chi pháp tắc thẳng thắn công nhận, thực lực hiện tại chính thức vượt qua hắn. Tất nhiên đó chỉ là mặt ngoài, trong chiến đấu sẽ có rất nhiều biến số, không phải cứ có thực lực nhỉnh hơn thì chắc chắn giành được thắng lợi.
Bản thân A Diệt vì giúp họ Dương nên chỉ đứng ở hạng 7 chung cuộc trong quán đỉnh chiến, nồng độ mộc tủy chi thủy quán đỉnh vào thân thể sau đó không quá cao, chỉ giúp hắn vừa đạt tới 5 bước trên con đường đến gần cánh cửa pháp tắc. Nếu hắn đứng ở bậc thang thứ tám thuộc hạng ba, thì mức độ quán đỉnh đủ giúp hắn chạm đến ngưỡng 6 bước.
Nhưng hắn không hề hối hận, cái hắn cần trước mắt là món tài luyện còn thiếu duy nhất để có thể cường luyện bảo cụ bản mệnh. Sắp tới hắn sẽ phải đi theo Thiên Hận Hầu xâm nhập vào nơi nguy hiểm, vậy nên có thể nhanh chóng tăng cao thực lực được phần nào hay phần nấy, cảm ngộ pháp tắc sâu hơn thì trong thời gian ngắn cũng chẳng có bao nhiêu hữu dụng.
Đột nhiên phi chu rung lắc dữ dội, khiến cả hai nâng cao tinh thần thả ra thần thức dò xét, sắc mặt A Diệt ngưng trọng nói: “Có khi nào chúng ta gặp cướp đường không? Dù sao phần thưởng cho chức vô địch quán đỉnh mà ngươi nhận được, giá trị cũng cực kỳ cao, đủ khiến nhiều kẻ mạnh đỏ mắt!”
Thiếu nữ Như Âm lắc đầu, nàng cầm trong tay một tấm phù rồi nói: “Khi mới rời khỏi vùng chiến trường, bị vô số tu hành giả để mắt tới, ta đã lấy ra tấm phù lục có chứa khí tức của sư phụ này để cảnh cáo bọn chúng, vì thế không một kẻ nào dám tới chịu chết đâu, một khi để sư phụ đưa hình chiếu tới thì đám đó có ngàn cái mạng cũng không sống nổi!”
eyJpdiI6IlVJSTBNUjRvd0pnSXZlUzRRVml0WFE9PSIsInZhbHVlIjoiaUJSTkJueDBFUmlNcW1RV280eWU1SkpFRitzdkpZWlNkTjd5U2EyendRUjRSZTFHZWtFS1VQdzcrMDU4djBrTEpaU01sRkVZXC9ZS1dPbzNUZUpaeEhNSWJ4UFY1WkdUYjAwV3hNcEpvREtEV1EwaUt1TU1VYlwvSU84TzlWWUowRlwvRGNCVmZRUmxWaGVVSnBIXC9hSlYzbVR3UFdpTEtaRVpXUWxCUUVybzJJSCtcL054ZkJvQkJmRUtwK1R4YjhsRjdBbHZvTytKZGZFcXI0TTNaT3dmTjM2TG9iUjNkSGU0cjE4a0NmaURabXZDK29DYVo3bjBOa29uS1A3K3hkOVwvVGdlbDFBYk9Tc1FXR2ZcL1JMcnZYMUlBTmVoM1FZa3c3ODJyZncwZjhCTWVPY0ozRzE4WjhTRjFndFROdzRBTk9cL1ZmMVhXMktwVHY0NXNYQ1BlS0dNNEFjZHhqdHJlRitrRFZFTjBQRWVUa084MHBpOWUwNFVFS01jeGNTaVJNWmFGaHVjMVB4WjlzR0hqNStZNTFOYTJsRkhpdlh3K3NsMW5aVmJFMlNiRCtcLzcwa1l4VElCdWd6QmxhaFVSanl0YXFMUDFFc2NUQmNDTnhkdEpnOEtFQ2owaEMzS01YdjFTcTF3YnJ5XC9FQkcyUHRZQUNNMGZJSG5oOVwvdVNuM212bG5HamxYQlNlQ2piNlwvU0FlMVB0SExiZlF5WEQ5ZDRYTVdcL3hUR0hldW5BRjdMemFzTnBDSlFTMEVTV25WTnRtaVRmWnF6UEdWTFNoeHpaOUlyTjlvRVM5K3hFc0VndkhNS1FEblJlYm9vUGpDOFwvMmNxWHVQamJWeWNtSzFsbmU5ZFgyd2U5Y1hPS2hLZkRBaDg3ckdmbG81VklRQmF2bWVXNFlBeDU2eTk0Y09neFY2a0VkOUZ0a0dIcDJzSGRqQk5ndGt3bjcyMEsxZ2lpR0V3VG5wWVVWWElQeDdyN0VlKzhGdjFyQ3M5WnJaNEw3Zlh1QkxrTHN3TFhFRThPbXdtRXMxTWFCRjI0cjgwZkU0TGtGdHdVaTU1QXBuRGhOZWdnbld5dVlqdjhUM3V1ajB2UHptOWpadU5FMlwvK1wvNmNiSTB0WExWdzFpUTFSTE1sV3h5ZCtBQUFPbUZsK3A5aDNOTmtJcVdhSlhqdUN1Y0FaOGtBMVByMUpBRzJYYkkyQTd5QzY2UlVMbzZ0NWVWUVArdDdhV1wvZ2pnb2N6NW9xQ0krNzdmbHUwVElrcGN4NkJta3BXMExoT29XZ3prTngwNW5DMXBYUDFaOWNOWHpMcVM0a1RZdmZ4N1A1d3FuZTR3bXJQZjRSU2ltSCtMN1pIUmRpM21oNXdQVUFRWUwyUzliR056Z2ltc0kra3FNWkl4SW1kczhRVmFPR2Jyd0prOEVaV2ZqXC9LS3hJYUtzbzE2U3d4c0FcLzNyVE5NQmQ0bGNVQ1FuRkd6Z3RWTlZwWG1ycjBCWkZETHlmYTMzRWQxRHZaSjJzOGJ4QjY5cDg3NkZCY1RVVXJYWDNtXC9IMmpsdjRRMnZTalwvRE5FWVBKazdQU0xlaXpMV3ZNbTBTYkxObEt6WXY4Ukl6XC83RmVTT25sWFFpMXpNUmRGWFFsSE1ubFpqOU9uaVVFUUtsR043OE85dUpRTjY1TFU0RGZkanVYXC82RlVnS2FSbGhCXC9sMHBHN0FKd0dXc281cFhXNUZJV05wRVF0RFFKd1N0OXYwbmh1VkxSRWw1NHU4VWUzeU9NUFhaYTdEcG10NmJMcTNJN210VGJlVFRkVG5seHp4RzZrWmtKbzR5RVM1ZVpOT3FWXC9kTE10UWZ0V1UwcFpRSDlrMlhZenMzVE9FdDhNSTZYbDA5YTNvcVRncGlCaHh1T0tcL0xRM29QSEZBZFlCaG9CdmVac3gwbVpIallKd25QMGNnNkl4b0pQakZmTUVoS2VXeG44WW04aWlqN0tNOWFnVWs5bm12dUJHYjlUUU1WdGdrRkRsTnlaSU95UldJN3p4VWVkaEJJeXZGK1pKaDVFRjZCN0pKU1BoajNOZFZJN1dsOWRXalVCY3RMZWhsbSt0TXhYXC9BclY3QlwvbFduc2dscStGTkdsK0cweEtzWHNBb1ZYd0lOWjlCOUhZa0pEWkhsR2pyc0FPZXF0RXRXcDZXQUkxb09cL2RcLzk0OU13bnp4Mm15MkdINDZnclZyVFY4RkFVSzVsVjhmT21zRlRncjNGMkFDeXIyamorclRxejhGUml3TnFFeUd2Z0Zod1RPODFrdjhUVXRDU1R4N01ReTlJV0hvZENZUTMyNW5XdFNNb2JcL1JpVjYrcm9DbXVxSldKaHkxejhcL3lTYThXeWhCZUVhTlIwYjFkSmFwZzBpS0MxK0FaU1ZNT1ZzVkowdEhOM3R5cElSYUppWHgrRzY3czJxcytwTXkyXC9VdysyQ1BmZWJDN1VuVDJpOEJQSHFtY0ZOd3gxUk1vcDBiMWl2S0l3ZnNPSk1YeERwZlpRdExvZHRSMG5hZno1WHdhNXVhZlp1aTdwXC8rdlQxb1JoNlNyWVg4RVpzQnl0NkF5TCIsIm1hYyI6IjdlMDBlMGMyNWU1ZjFjOTY0NWUyZDNhYzRkZTA5MDJiYzkyOGU1NmY0Zjg4NzZhNjk1ODE3OTEyMjk3Y2MxN2UifQ==
eyJpdiI6InBlWEJKZjJWYmhsRmUxcjkwdXFZMXc9PSIsInZhbHVlIjoiUUtIaHQ0UXN2NlBieXJ2OXFNb0trVlhmUWUydUlWanBnaXQyaExRY25LVkUySmltakJDYm1YUGluRTdWV0taRUZuaUlcL0o4SzVcL040TFp4V3JSSGVuXC9GVFhQUjkza3l0ZHFGVGpWZGVocE09IiwibWFjIjoiZjVhM2U3NmU1ZTFiNjI3YTIzOGVlZGY2YTVjM2RhY2M5ZjM2ZDc2ZDg3ZGYxYTI2OGQ1Y2QyMDFhNDExZDg1NyJ9
Vận may đích thực mỉm cười với bọn họ, còn chưa tới một tuần trà dò xét, hai người đã phát hiện một động phủ cổ xưa ẩn trong lòng núi, tựa hồ là nơi cất chứa truyền thừa của tu hành giả đã từ trần.
Đôi nam nữ trẻ tuổi chậm rãi tiến vào bên trong, không gian trong đây tối đen u tĩnh, nhưng với nhãn đồng ở cấp độ như hai người thì sáng hay tối cũng như nhau, có thể nhìn cảnh vật rõ ràng. Động phủ này đã bị bỏ hoang rất lâu rồi, mạng nhện giăng chằng chịt khắp nơi, tất cả mọi thứ đều bị phủ lên một lớp bụi.
Đột nhiên có tiếng xé gió vang lên, một thân ảnh từ sâu trong sơn động lao ra, công kích về phía hai người. Cả hai không hẹn mà cùng bật lùi tránh né đòn công kích tìm tới, cảm nhận khí tức phát ra từ kẻ địch, thiếu nữ họ Dương tức giận quát: “Rác rưởi Kết Liên cảnh tiền nhưỡng mà dám tấn công ta, ngươi quả là tự tìm đường chết!”
Nói rồi nàng vung tay chuẩn bị một kích tiêu diệt kẻ vừa xuất hiện, liền bị A Diệt giơ tay ngăn cản, hắn vội nói: “Chậm đã, kẻ này dường như không phải sinh vật sống, để cho ta đối phó đi, ngươi mà ra tay thì làm hỏng y mất!”
Thân ảnh đó lại tiếp tục công tới phía hai người, họ Diệt liền tiến lên phất tay huyễn hóa ra xung quanh mấy sợi dây leo kim trúc, điên cuồng lao đi trói lấy kẻ địch. Tay còn lại của hắn vung lên, xuất ra mấy cây trận kỳ, nhanh chóng tạo thành một l*иg giam năng lượng vây nhốt kẻ thần bí bên trong, khiến tên đó nhất thời không thể di chuyển.
Bấy giờ hai người mới nhìn rõ thân ảnh kẻ thần bí, là một nữ tử trẻ tuổi có gương mặt xinh đẹp lạnh tanh vô cảm, thân thể có lồi có lõm nhưng lại không chút khí tức sự sống nào.
Đôi đồng tử A Diệt lấp lóe tinh quang, hắn hưng phấn thốt lên: “Là khôi lỗi! Không ngờ lại có loại khôi lỗi chân thực như thế này, tạo nghệ trên phương diện luyện khôi của chủ nhân nơi đây cao cường tới mức nào chứ!”
Như Âm vung tay bắn lên các vách tường vô số quang phù, khiến toàn bộ không gian trong động phủ sáng bừng lên, dịu mắt hơn so với nhìn trong bóng tối. A Diệt lúc này đã tới ngay kế bên nữ khôi lỗi, hắn táy máy một hồi liền thành công ngắt mạch năng lượng của đầu khôi lỗi này, khiến nàng ta ngủ thϊếp đi.
“Khôi lỗi này có lẽ là kẻ thủ hộ nơi đây, có thể thấy chủ nhân động phủ khi còn sống là một khôi lỗi sư cực kỳ tài năng. Để xem trong này rốt cuộc còn những đồ tốt nào, phải nhanh chóng thu sạch toàn bộ!” Nói rồi Dương Như Âm phóng nhanh vào những gian thạch thất, kiểm tra xem có đồ gì tốt hay không.
A Diệt tuy trong lòng rất muốn nghiên cứu nữ khôi lỗi trước mắt, nhưng lại sợ đồ tốt trong đây bị họ Dương thu sạch, nên đành phải động thân bay đến các gian thạch thất, nhanh tay nhặt nhạnh những thứ có giá trị.
Sau khi hoàn tất càn quét qua toàn bộ động phủ một lượt, hai người mới biết chủ nhân nơi đây là mộc linh sống từ thời cận cổ, có tạo nghệ rất cao trên phương diện luyện chế khôi lỗi. Tài sản mà hắn ta để lại, đối với một tên Kết Liên cảnh tầm thường sẽ được coi là nhiều, chứ đối với đẳng cấp như họ Dương thì chỉ là thu hoạch trung bình.
Nhưng A Diệt lại khác, hắn là khôi lỗi sư đang bị kẹt tại đại bình cảnh, đối với hắn truyền thừa về khôi lỗi thuật do chủ nhân nơi này để lại, cùng với nữ khôi lỗi đang ngủ kia, chính là thu hoạch cực kỳ lớn, đủ để hắn có thể dựa vào đó mà phá tan bình cảnh, tiến lên trình độ khôi lỗi đại sư!
Lúc này gương mặt tên thanh niên tỏ ra rất hưng phấn, tỉ mỉ nghiên cứu từng chi tiết nhỏ trên cơ thể nữ khôi lỗi, Như Âm trông thấy cảnh này liền dùng ánh mắt khinh thị nhìn hắn như nhìn một tên biếи ŧɦái. Nàng nói: “Ta đã biết tại sao đang yên đang lành lại có đồ tốt rơi trúng đầu chúng ta rồi.”
Nghe vậy A Diệt cũng có chút hứng thú, liếc mắt nhìn nàng hỏi: “Là tại sao?”
Giới chỉ lóe sáng, trong tay Như Âm xuất hiện một khối đá sần sùi có vài đường lưu quang hoàng kim, đây chính là phần thưởng quán quân mà nàng nhận được. Thanh âm thiếu nữ vang lên: “Nhờ có nó, vật ẩn chứa pháp tắc khí vận!”
Người đời thường nói: “May mắn cũng là một loại thực lực.” Hiện tại bọn họ sở hữu món đồ ẩn chứa khí vận pháp tắc, chẳng khác gì cầm may mắn trong tay, tất nhiên không cần làm gì cũng có chỗ tốt tự rơi trúng đầu.
Họ Diệt gật đầu, hắn cũng đã mang máng đoán ra câu trả lời của Như Âm, cũng từng nghĩ tới khí vận trong khối đá kia giúp bọn họ kiếm được thu hoạch không tệ. Hắn lại tiếp tục quá trình tỉ mỉ kiểm tra thân thể của nữ khôi lỗi, không để ý tới họ Dương nữa.
Thấy hắn như vậy, Như Âm cũng không khỏi tò mò, tiến tới gần quan sát cách hắn nghiên cứu loại khôi lỗi như người thật này. Bàn tay A Diệt nắn bóp lớp da mềm mại của nữ khôi lỗi, hắn nói: “Da của khôi lỗi này được làm từ nhung rệt cao cấp, kết hợp với loại kỳ mộc có khả năng biến hóa huyết nhục, thật là tinh sảo mỹ diệu.”
“Xương đều cấu tạo từ ngọc cốt, thịt hình thành từ kỳ chân băng cơ, các mạch máu dùng tơ của Ngọc Tinh chi chu kết thành, quả là thủ pháp cao cường.” Vừa nói hắn vừa lấy ra một cây phi châm, chích nhẹ vào cổ tay nữ khôi lỗi khiến chút máu nhỏ ra, loại máu có màu huyết hồng thơm nồng, ẩn chứa mộc lực dồi dào.
Họ Diệt dùng lưỡi liếʍ giọt máu của nữ khôi lỗi, bắt đầu dùng vị giác nghiên cứu, sau đó nói: “Dùng Mật huyết chi thủy trộn lẫn với Linh chi huyết để làm máu, vừa có khả năng hấp thu thiên địa nguyên khí tự nhiên, vừa có khả năng lưu trữ mộc lực, lại còn dễ dàng khôi phục năng lượng, quả là cao minh.”
Phát hiện bầu không khí có gì đó không đúng, ánh mắt A Diệt liền liếc sang nhìn thiếu nữ đứng cách đó không xa, hắn nheo mắt hỏi: “Ánh mắt đó của ngươi là sao?”
“Ta không ngờ ngươi lại bệnh như thế này đấy!” Dương Như Âm ghê tởm nhìn hắn đáp, loại ánh mắt khinh thị đó không hề che giấu.
A Diệt nói: “Kẻ không kiêm tu bất kỳ lĩnh vực nào khác như ngươi thì sao có thể hiểu được, độ khó khăn mỗi khi nghiên cứu phương diện nào đó chứ. Mà thôi chúng ta nên tiếp tục lên đường, sớm ngày trở về phúc địa giao nộp khối đá đó cho chủ thượng.”
Cả hai rất nhanh rời khỏi động phủ bí mật này, tất nhiên những thứ có giá trị trong đây đều đã bị họ lấy đi, sau đó phá đá lở núi để vùi lấp nơi này. Chiếc phi chu tốc độ phi hành cực nhanh, trong khoang phi chu, thiếu nữ họ Dương luôn ngồi xếp bằng nhập định, củng cố cảm ngộ pháp tắc sau khi được Tổ chi công nhận.
Còn tên thanh niên họ Diệt, thì luôn tập trung nghiên cứu huyền cơ trong những cuốn bí tịch truyền thừa luyện khôi, rồi lại tỉ mỉ tìm tòi ảo diệu trên cơ thể nữ khôi lỗi có tu vi Kết Liên cảnh.