Bước chân dậm mạnh xuống mặt sàn hoàng kim sáng loáng, ngay phía sau là những giọt mồ hơi rả rích như mưa bụi, thanh âm cơ thể chuyển động nặng nề vang lên, bước chân còn lại chả mấy chốc cũng đặt xuống bậc thang này, khẽ run như sắp không chịu được.

Đôi mắt kim mang lộ rõ sự mệt mỏi, hướng lên phía trên trông thấy ba bậc thang nữa, chỉ là ba bậc thang nhưng trong mắt hắn lại như ba ngọn núi thái sơn, khó có thể leo lên với lượng sức lực còn lại.

Tiếng thở dốc vang lên bên tai, Diệt Chúng Sinh liếc mắt nhìn sang, còn ai ngoài thiếu nữ Dương Như Âm, cũng vừa lúc bước lên tới bậc thang thứ 7 này. Hiện tại nàng ta có biểu hiện tiều tụy, thần sắc mệt mỏi, thân thể luôn khẽ run, y phục thẩm đẫm mồ hôi lộ ra đường cong lả lướt mềm mại.

Tại bậc thang thứ bảy, có tổng cộng 5 thân ảnh đang gắng gượng đứng vững, Nguyên Ma Huyết Giả, Nam Nữ Quái, Tứ Thủ Khắc Địch, cùng với hai kẻ lạ mặt nữa. Gã dã nhân Tử Thần đã vừa thành công bước tới bậc thứ tám, nhưng cũng không thể tiến thêm, vì gã đã sức cùng lực kiệt rồi, nếu còn bước tiếp chắc chắn không chịu nổi mà ngã xuống dưới.

 

 

Quỷ dạ xoa bốn cánh tay chống lên bậc thứ tám, chịu áp lực đè nặng gấp vài lần, qua vài hơi thở khi đã làm quen với áp lực mới này, hắn liền nhanh chóng bước hai chân lên, lập tức đầu choáng mắt hoa, toàn thân đau nhức.

A Diệt cùng Như Âm cũng đồng dạng dốc sức bước lên bậc thứ 8, sau một hồi chật vật mới thành công, nhưng đến đây họ đã cảm thấy chạm đáy giới hạn rồi, hoàn toàn không thể bước tiếp được nữa, ngay cả đứng vững tại bậc thang này cũng rất khó khăn.

Hai kẻ ngay phía dưới thấy vậy trợn mắt bất ngờ nhưng không có hành động gì, chúng đã chấp nhận dừng lại tại bậc thang thứ 7, không tính bốn cao thủ đệ nhất thì chúng là kẻ có thể leo được cao nhất, như vậy cũng đủ nở mày nở mặt rồi.

Trông thấy gã dã nhân muốn bước lên bậc thứ chín nhưng không thành, ba kẻ còn lại ai nấy đều âm thầm thở phào xen lẫn lo lắng, ngay cả kẻ có man lực mạnh nhất mà muốn leo lên bậc 9 còn khó, nói gì bọn họ chứ.

 

 

eyJpdiI6Im92RGxSV1hnTVBKVVBScTVtaGRyNmc9PSIsInZhbHVlIjoiTENaZWpIaFM5OCt2bEpSUzdDM3lSdkp0cW5JWlFMMWtYWWRwVlpPTVd5VytQWVVySzRBR0FnaDdhdkhrZDUrXC9PUVc2eitITGg3VFQ1eHFjRTZDbGs5UVowbXZVSHhPZG0zc0Q1YU56cjRBWlBOY2theGlSZFBXcWliQTF6TjBBalwvYjJMMVpWN3pIS1ROR28zazBNbTBock1XNktSODE1S0pmc05cL3FsSFVEQjVJUjVYbnRKQ2gwcTR4OWRKc2pmOGd6S1wvTEtHZ2VuVzJxbCs0RkwxczlkdU5pa2hFVnFYNWdoamZLYndZT1hocmJ4eTZBY2IxZ2J3Y1dEOUk5YzhVcExCUDVJREVvXC9oS3RXVnZ4bXFzSUozeHV4cU9MelM2XC9Iam9cL0M0RTdBTkM1Z1VmeEJReTl6QkQrWkVpTWZBc2hYZ1VcL0piVGYram9qRnZ3SDNkUUdpam02b2VvZHBYUWtwUkFRQ0FIYVY1cElHOFJueFQ2cjlqK1JMempaK1lhSERiZTA3YlRla210aFI4bUg1K1dGYWJBeXdqUlwvb1ZKbWtnTzQrMUcwR21DK2JTcHp5TDdmOUthMFBxZFY3WGpndGdFdGhiT1ArK1pHQVJpbFplZGQzaGtyb2dCeThaODlNdzJXZ1F6WDNlZ2FaOHlTRDBSbVcxem5KNmxqUWZwbkxsUm9Nc1VtWkdwOUs3SHV6ZnNOU1FyNXhybDl2azNcLzRuTlkxTXh5MG9UQkhKdThcL0UzeFU5Y0RSMjBiVGtsK0hwTVREaFwvaHFHSFViMEl3U1ZvUHlaeHJTSWM0TmdCQmlCakxTcUdiQlBQVGNmb3NWVXBcL29rZTZtR0o5eEEwXC9oUU00UmR3K3pWam9iZXp2NllcL1NWaUJQXC92TW1zWjZBWEdOd1Y4SEgzWDUxblBmSzBWa1R5Q2ZPcWlqWjhNMjhNWmlRUG9lUHh0c2FuNHZzd0xcL2FQYkJURGNGMlRiQ3czWm5EcTVIeFM2V0k5WWlOQWpSckhSYnJpeUJHbnFzK0k3eTJEaHpHZk9DV0RLVnZ2b2pDMUZEMzNnTm5OMnYxdTVkWXBSaGYreG5wVUF3MW5NcXdGTDBteUNXbU9UZ2t5WWo3aDFuZ0Nhbkc5ditjSjJlMGplWjlGcDZZYjdZdEwzSzBvQUFhdnYxRlZTcFZ3MFlvbUxNa3BNOUJMK0hHK2FRQmFcLzUrZ1lPTEw1azNyT255MDl6cWdIWHVsbGRCdFMrNlh4NGUzaUtcL1grVmcrU0Z1XC9iYURwY3dXT1RuXC9Cb0hGd0lveEtLMkdaR05UQTdBblJ6OWRGZW5adkd6Z0oreDhcL1VwUGNhR3FNaVJzajEza2JydWlkMVhicUx1K01uSXBkYzluaGFoRXlrc083V1g3c3RSZWEzdElvMktaOHR2SzNtZnhXT3Q0YWZPV3NtVnc3RGtMRmhSN2Y5amxseVc2dytkQlJXN2xEc2dEeGNYdmphM2V0Z1F2Y0RjSGZFb2NTYmRKU2w1eFgyZXVuR1Q1T0tIdHFvbndsZGoyT0R0TDRvXC9GMlArQ2dKUzU1a1N2ejdHUjJ2TlFsSTRyS3ZWQU5xOGlma0xFSlVWZzlUZTNGYzBwRGRONFo4WXowSFdjUkdqZDByaDF1b0hNZGt1SG5YczR2cXRGVXNlUEZYYzREVDZmZ3djXC9uVEZTa0pVRXJFNUFYWHlVUE5qTWo1RjRob3dEUzJ5N0syNmtUeVNYUm54cndIZFo0bncyNk5CMUFHWUZ5VG5vM0swcnVMcVRNcWRZVExcLzdWR1wvSDNacmU2MUNxOHQwZksxKzVSXC8rU09GM0ZhY0FTbXlQY0JtWDczdXlsQTdNZkhEQnU2UE5tUkJteWtnSjE4MktcL3p0anJ3R1BMODJObjRyUjhcL2lJR0tBdWtNeEk2aDJhU3kwNm92RkdzTU50TWNyVlwvOVc0MkM2bzk4Vjd2M3pVSG1ZWGhwWTQxcENMdGFZdDJVcFJHc29WdmhPeUNoK3hoSDJBVFwvcW5ZT0JkMjNDSlJOYlJobVQyVWVJMWlTaVZJZWtISlwveUtVZFJqQVRBNmhQY3hUZ0ZEOG5IeG9aamMzTEdkZlFYMkRDOFwvR0k4a0t1NkxZU1BOR01hZkdhOWV2XC9EOXRkV1FScVlGNUlHU2RuVGxyUFhFa1RaZXB3Qk9aWStRbER5THd3QkdJVnUxeFpBUTNBQkFwbkx3Q0FQRzFiWFA2dlQwcm5QazQzdlZXN1J4M0djK3YzQUxwMHpwTWlzMjNIaGFETitoN2NaUmh2dW5BT1dcLzNzMkVhcElkSWljQndsaUxjMk91UXpla1dVTEozcnZBN3VMR3ZLalFWYXExN29GY011OXR2em1UUktUZURcLzI4bDlxcHlGQk1KZ2tEZkJOcEZuNWpsZ01JdWxEWEppYVNWVERiZmRtdlUrUW00NjI3TW5KSkhrR2R2Z2U4YVg2SUorbllRQWFRWEJQd2RBcFhDZjQxazdhRmQ1VDBQWWxGeFpFZ0c2WWFjajYzeFhCVWp1UWtKS1ZXVmthVmk3Q3A2UkpSUXd4UCsxeVhrRHhISlUzd0RSS0hiVmJPVUJLREliRUJDN014SjNnNEZTQXl1Z210RXhlTWJ5czJqQzZjK2RybGlSR1ZuODVkM04yN2pxSjEzTzZcL0U3VytpOFhweXNCV0lYQU5UNFJlZWxiNmZ4VFlNTXV4ZWRPUXRKNEFvWm1NT0p0OHJEOWNpT0NoZjBzRlBhUVJvbDdHdHRGenNoOXkxMUtBUE9adFp0TWNDN2VKaUgxTGJXSVlNQnlvd0JUMEYyZll6MkdMTFltU09FNUo4YnpkMHBRNWZrcldGNWtIaEZOTDBrdnBUUUQrOG8zM0s0OTN1UDQrcDBjRnllbTZqNmt1eDRoYUF2ODY1RE9vN2QrdFhwV1BBN2lZUXY3ZzJ6Wm9veHNVdVBrODV2azd0K2pxUHZoWjBSeUNlQkU4UXNYVnUzeWRod01wMzdqZER0Z3pxUVRDeXVCS3ZtWUZGNEVMc1RDQlh5dXU2eVwvWDJQb1JIcG96UnA5bjZuNklnaFVYV0dlYVhvVFwvaHlZY01DOFVYbGk3OFwvSWY1QlZpaFJmWmt5TU9CazVIMUlNT2hIUU9QM3NmMjRBK08rclwvR3hRbkpyK3JiRllSdUlRTlVpa2ZXSjFwbHUyTjY1cTdvaVdZUlwvWm50XC9KTHF6UHZcL1JqK1NMeFk3T1FTNmlcLzdQQlVwenBUN1R3dzVMRmhNallQME43bVFRMXU3UWUyY3YrbkVmdm1vVXI1YThaamNLcmI1K2lqMUI5VGFuNjRuMGdaIiwibWFjIjoiZGY3ZmVmNzRkYWMxMmMzZTJiNDBkYTYxYmMwMmNiMGEyMDhmNzJjNzFiMWE1ZjMwYjlkZjk5ZjQ5M2Q5Y2IwYiJ9
eyJpdiI6Imlvc1UxQzFxMEdtUXBNMUNKd1BDN3c9PSIsInZhbHVlIjoiMTFEXC8xNmJVRSt4NlpDVFVEU243ZHZRQmJtSnp5S0VtUTZQcmxmQzJiaWF5VjVib0pzenZjaFwvN2dcL1wvbFNHN3NoekdMUyt0Z0N6YXlwamRDcUdNTElIT01vcHV6OEdFSVFBUHRoU1hGXC9TOD0iLCJtYWMiOiI3ZmY4OGExNjViNzVjMzExZmI5YjRlZjk3MmYyOTZiZTc2NzZmZThmNTY3ZGVjNWE5YWFmMGIwNzQ3OWUwNzY4In0=
Đột nhiên khối cầu lơ lửng ngay phía trên bậc thang thứ mười, cũng là đỉnh của tòa tháp này, bấy giờ phát ra hào quang đa sắc sáng chói, khiến nhiều kẻ nheo mắt mà nhìn. Gã dã nhân hô lớn: “Mộc tủy chi thủy chuẩn bị trào ra rồi, các vị hãy cố gắng đứng vững, đừng để bản thân bị dòng lũ cuốn trôi xuống chân tháp!”

Thời khắc này, phần thưởng cho những người đứng đầu trong hạng mục Mộc tủy quán đỉnh, bắt đầu xuất hiện. Khối cầu xả ra mộc tủy chi thủy như trút lũ, chảy từ đỉnh tháp cho tới khi bao phủ hết tòa tháp quán đỉnh này, càng ở phía trên sẽ càng nhận được nồng độ gột rửa cao hơn, cảm ngộ pháp tắc sẽ sâu hơn, nhưng cũng vì thế mà hứng chịu áp lực nặng hơn.

Những tu hành giả đứng trên bậc thang quán đỉnh, như những cành cây mọc trên vách đá nhô ra ngoài thác nước, phải chịu dòng nước xiết đập thẳng vào mặt, cố không để bị cuốn trôi xuống dưới. Không ít kẻ đã bị cuốn đi, từ trên bậc thang trôi xuống tận chân tháp, một trong hai kẻ đứng tại bậc thang thứ 7 cũng đã bị cuốn trôi, may mắn bám lại được tại bậc thang thứ 3.

Thanh niên tuấn mỹ gắng gượng chống cự, thân thể hắn dần xê dịch tới mép bậc thang, nghiến răng chịu đựng, trong cơn mệt mỏi lại có cảm giác sảng khoái, vì thời khắc này bản thân đang được một chất đại bổ gột rửa rồi quán đỉnh. Con mắt A Diệt hiện lên sự bất ngờ cùng vui vẻ, vì tiến độ cảm ngộ pháp tắc của hắn đột ngột tăng cao, từ bước thứ 3 sắp đến bước thứ 4.

Một tuần trà trôi qua, tại trên những bậc thang chỉ còn có vỏn vẹn mười mấy thân ảnh, ai nấy mệt mỏi rã rời, nhưng biểu cảm lại rất vui vẻ, vì thu hoạch rất là lớn, tiết kiệm cho họ mấy chục thậm chí trăm năm nghiên cứu pháp tắc.

Chợt, mười bậc thăng bắt đầu lấp lóe quang mang, như đang báo hiệu điều gì đó, không ít kẻ trông thấy liền hiểu ra, tháp quán đỉnh chuẩn bị xếp hạng những kẻ tham gia leo tháp lần này rồi.

“Không được! Nhất định ta phải bước lên đến bậc thang thứ mười, lấy cho bằng được thứ sư phụ cần!” Trong lòng Dương Như Âm gào thét, nàng gắng gượng tiến bước, nhưng vừa nhấc một chân lên đã bị dòng lũ đẩy tới mép bậc thang thứ 8, khiến nàng không cam lòng phải đặt chân xuống.

Một khi xếp hạng cố định, nếu không kẻ nào có thể đứng tại bậc thang thứ mười, thì coi như vô duyên với phần thưởng vộ địch. Kẻ đứng tại bậc thang cao nhất được xem là đệ nhất trong lần tranh đoạt quán đỉnh này, nhưng không được tính chiến thắng hạng mục.

Tử Thần, Tứ Thủ Khắc Địch, Nam Nữ Quái, cả ba đều đang cố gắng nhích từng chút tới gần bậc thang thứ chín, chuẩn bị nhanh như chớp nhảy lên đó. Nhưng sự thật lại phũ phàng, dòng lũ mộc tủy chi thủy chảy quá xiết, mà thân thể bọn họ đều bị tòa tháp áp bách mạnh mẽ, muốn đứng vững còn khó chứ đừng nói tới chuyện bước đi.

Thiếu nữ họ Dương cắn môi gắng gượng, nàng nghĩ: “Sư phụ, người từng nói bản tính con ngay thẳng, nên hãy cứ bước đi theo con đường này, thẳng thắn đối đầu tất cả, dù trước mắt có khó đến đâu cũng không ngại cất bước, ngắm căng tiến thẳng san phẳng mọi thứ!”

“Từ khi đó con đã luôn làm theo lời người nói, thẳng như trụ trời, thẳng như cổ thụ liễu, dù nhành liễu có rũ xuống thì thân liễu vẫn đứng nghiêm. Trong chiến trường này, con gặp rất nhiều đối thủ mạnh, con đã luôn thẳng thắn đối đầu, hạ được biết bao nhiêu cao thủ từ khắp mọi nơi đổ về!”

“Con đã thành công bước tới đích đến trên con đường thẳng thắn!” Nàng đột nhiên gầm lớn, tại mi tâm lập lòe ấn ký kì dị, áo nghĩa pháp tắc bao quanh thân thể, khiến tất cả những kẻ xung quanh cả kinh.

Bước chân người thiếu nữ giơ cao lên, thân thể vẫn đứng vững giữa dòng lũ, nàng lập tức tiến bước, giẫm lên bậc thang thứ chín, dù máu có chảy ra từ khóe miệng cũng không bỏ cuộc, cố gắng bước lên, pháp tắc thẳng thắn giao động mạnh như đang chống đỡ không để nàng ngã xuống.

Mắt thấy cảnh tượng này A Diệt không khỏi vui mừng, chỉ cần họ Dương giành được quán quân, nhiệm vụ này sẽ coi như hoàn thành viên mãn, khi trở về hắn sẽ có được quyền lựa chọn phần thưởng mình muốn.

Hắn cũng không lạ gì khi thấy họ Dương đã tiến được 10 bước đến với cánh cửa pháp tắc, nàng ta đã đạt tới Kết Liên cảnh hậu nhưỡng hơn 50 năm rồi. Nhiêu đó thời gian nghiên cứu pháp tắc, cộng thêm sự chỉ dạy của sư phụ là cường giả, có thêm mộc tủy chi thủy gột rửa, hiện tại chạm đến cánh cửa của sự công nhận cũng là điều hiển nhiên.

Tiến bộ của Dương Như Âm đã kí©h thí©ɧ hai kẻ kia, cả hai điên cuồng gồng mình, mượn sự gột rửa tại nơi này để tiến thêm trên con đường dẫn tới cánh cửa pháp tắc. Cả Dã Nhân lẫn Tứ Thủ Khắc Địch đều đã tiến được 9 bước rồi, hiện tại cấp tốc cảm ngộ áo nghĩa tại nơi đây, tiến độ thăng tiến cực kỳ nhanh.

“Ầm!” Ấn ký pháp tắc mờ nhạt ẩn hiện trên mi tâm hai kẻ đó, cả hai không hẹn mà cùng bước lên bậc thang thứ chín, bắt kịp Dương Như Âm. Nhưng dù có lên tới đây họ cũng phải gồng hết sức mình, muốn tiến thêm cực kỳ khó khăn, cả ba nhích từng chút một tới gần bậc thang cuối cùng.

“Không ổn, nếu một trong hai tên đó đoạt mất chức vô địch, thì nhiệm vụ lần này sẽ không tính là thành công, ta sẽ không được nhận thưởng, bản mệnh bảo cụ sẽ không thể cường luyện trong thời gian tới!” Trong lòng A Diệt lo lắng không thôi, hắn rất muốn thiếu nữ họ Dương thắng, nhưng nhìn tình cảnh lúc này không khả quan cho lắm.

Pháp tắc thẳng thắn, phắp tắc huyết thủy, pháp tắc cuồng chiến, ba pháp tắc đối đầu, ba thân ảnh như cá chép vượt long môn, nỗ lực dốc toàn bộ sức tiến lên đến đỉnh cao, muốn chạm tay tới chức vô địch.

Dị biến đột nhiên phát sinh, tên thanh niên Nguyên Ma Huyết Giả bất ngờ dốc sức công kích tới Tử Thần và Tứ Thủ Khắc Địch! Cho dù đòn công kích thi triển ra bị áp chế gần như không còn, thì nhiêu đó tác động vẫn đủ để khiến con thuyền lênh đênh trên biển bị cuốn trôi.

Hai đạo phi kiếm kim trúc bị bào mòn đâm tới lưng bọn họ, khiến họ không kịp trở tay, thân thể trôi tới mép bậc thang, thiếu chút nữa là rời xuống bậc thứ tám! Trông thấy ánh mắt đầy sát khí hướng thẳng về phía mình, A Diệt tươi cười lên tiếng: “Hai vị quên mất ta và nàng ấy là đồng bọn sao?”

Trong lúc nói thì bản thân họ Diệt đã trôi xuống đến những bậc thang phía dưới, trên thang quán đỉnh muốn đứng yên cũng khó, hắn còn ra tay thi triển công kích thì tất nhiên không đủ lực trụ vững tại chỗ. A Diệt cũng chẳng quan tâm, bậc thứ tám hay các bậc phía dưới tuy chỗ tốt có chênh lệch, nhưng đâu thể sánh bằng tài liệu cường luyện bảo cụ mà hắn đang khát cầu chứ.

Nhờ sự giúp đỡ của hắn, thiếu nữ Dương Như Âm đã là kẻ đầu tiên đặt một chân lên bậc thang thứ mười, hứng chịu vô tận áp bách đổ dồn xuống cỗ thân thể mềm mại. Nàng ta nghiến chặt răng, gân xanh nổi lên khắp người, chân còn lại nhấc lên khỏi bậc thứ chín, dậm mạnh lên hoàng kim thang cuối cùng, đứng trên đỉnh cao tháp quán đỉnh!

Đúng lúc các bậc thang bạo phát quang mang, ấn định kết quả chung cuộc, xếp hạng các thành viên tham gia quán đỉnh, mỗi bậc thang chỉ chứa một kẻ. Biết bản thân đã thất bại, Tử Thần và cả Tứ Thủ Khắc Địch đều ngậm ngùi, lực áp bách trút xuống mạnh hơn, quỷ dạ xoa là kẻ không chịu được trước nên đã trôi xuống bậc thứ tám.

Xếp hạng đã có, Nam Nữ Quái chính là quán quân, á quân là Tử Thần, hạng ba Tứ Thủ Khắc Địch, hạng bốn là một tên mộc linh đứng tại bậc thang thứ bảy. Nguyên Ma Huyết Giả chỉ thuộc hạng 7, hắn đang đứng tại bậc thang thứ bốn, nhưng gương mặt lại tỏ vẻ thỏa mãn.

Dương Như Âm cầm lấy khối cầu quán đỉnh, giơ thẳng lên trời cao, bóng hình thẳng tắp, tuyên bố đã đoạt được chức vô địch trong hạng mục Mộc tủy quán đỉnh lần này. Thân ảnh nàng tỏa hào quang chói lọi, in sâu vào trong tâm trí những kẻ chứng kiến!

Trông thấy cảnh tượng này A Diệt thầm cảm thán, trên thế gian không có kẻ nào là trung tâm của vạn vật cả, ai cũng là nhân vật chính trong cuộc đời của mình, có kẻ rực rỡ, cũng có tên ảm đạm. Hôm nay, tại nơi này, Dương Như Âm là nhân vật chính tỏa sáng nhất, đứng trên đỉnh của câu chuyện.

Ads
';
Advertisement