Ông ta cố nén suy nghĩ giáng cú đấm vào khuôn mặt tiểu nhân đắc ý của Tần Phong Hi, lại hỏi: “Hi công tử đừng tự đánh giá thấp mình, nhìn bản lĩnh bất phàm của hai thị vệ nhà ngươi, tướng mạo đường đường, nếu Hi công tử không có bản lĩnh thuyết phục họ thì họ cũng không thể đi theo Hi công tử được.
Tần Phong Hi quay đầu lại liếc nhìn Trần Thập và Tân Nghĩa một cái, hoàn toàn không đồng ý: “Đúng vậy đúng vậy, tại hạ đồng ý để bọn họ bảo vệ cho tại hạ, đến lúc đó sẽ cưới cho bọn họ năm cô vợ. Nhưng bọn họ còn cò kè mặc cả với tại hạ, cuối cùng muốn tám người, dọc đường bọn ta cũng tính đi dạo mấy thanh lâu, có hoa khôi nào đó giá không quá cao thì sẽ chuộc ra”
Ặc!
Ặc!
Trần Thập và Tân Nghĩa liều mạng nhẫn nhịn, phải nhẫn nhịn lắm mới không phun đồ ăn ra khỏi miệng, nhưng mặt hai người đều đã vặn vẹo, cố gắng nuốt đồ ăn xuống đến nỗi suýt chút nữa bị sặc chết.
Cô nương! Hóa ra bọn ta đi theo cô là vì tám cô vợ sao! Tận tám người, bọn họ chịu nổi chắc?
Gương mặt Tần Phong Hi ngả hồng, ánh mắt có chút mê mang, vẻ mặt lại có chút mơ màng, dáng vẻ này rõ ràng là uống say. Đây cũng là lý do lúc trước nàng thoạt nhìn rất thần bí trầm ổn, bây giờ thì lời nào cũng nói ra được.
Người ta đều nói rượu vào lời ra, quả thực là không sai. Hàn gia chủ ra hiệu ánh mắt cho thê thiếp, sau đó bọn họ thay phiên nhau tìm lý do kính rượu Tần Phong Hi, sau đó bắt đầu bẫy nàng nói, muốn chứng thực xem lời nàng có phải sự thật hay không.
Mà toàn bộ quá trình ấy Triệu Thiếu đông gia đều không tham gia vào, cũng không ngăn cản, hắn ta giống như không biết gì hết, ưu nhã dùng bữa và uống rượu, thỉnh thoảng nói một hai câu, cũng rất ngắn gọn.
Chờ tới khi Hàn gia chủ phát hiện Tần Phong Hi thật sự hoàn toàn không hiểu việc nước, Hoàng đế Đông Thanh là ai nàng cũng không biết, Bắc Thương hiện giờ là ai đứng đầu nàng cũng chẳng rõ, còn cả thiên hạ có những cao thủ nào, nhà gia thế lớn, quả thực là chẳng biết gì hết!
Cứ như vậy, Hàn gia chủ thật sự tin, Hi công tử này đúng là một tên ngốc đi từ trong núi ra! Hoàn toàn không biết chút gì về thiên hạ hiện giờ, người như vậy mà ông ta còn
muốn giới thiệu cho Ngọc Thái tử, rồi vin vào đó tạo mối quan hệ với Ngọc Thái tử!
Nếu thật sự đề xuất một người chỉ có may mắn như vậy thì có lẽ Ngọc Thái tử sẽ cho rằng mắt ông ta có vấn đề rồi!
Trong lòng Hàn gia chủ suy sụp, nhìn Tần Phong Hi cực kỳ không vừa mắt.
Đều là do hắn giả bộ! Ra cái vẻ như cao quý lắm! Không ngờ lừa cả mình! Lúc này Hàn gia chủ cảm thấy không ngờ mình lại bị một tiểu tử trông có vẻ chưa tới hai mươi tuổi lừa bịp, đây là một sự sỉ nhục, đương nhiên ông ta cũng ghim sự sỉ nhục này lên đầu Tần Phong Hi
Trước kia dã tâm của ông ta không lớn đến vậy, có lẽ muốn phân cao thấp cùng Uyển gia trên thương trường, nhưng ông ta vẫn luôn cảm thấy gốc rễ của mình nên ổn định ở Lạc Dương.
Chỉ là khi con gái cả của ông ta dẫn con rể cả với thân phận như vậy về nhà đã khơi dậy dã tâm trong ông ta. Sĩ dân công thương, thương nhân vẫn luôn là giới mạt lưu, nếu ông ta có thể đứng cùng Ngọc Thái tử thì sau này ai có thể nói ông ta là hạng mạt lưu nữa?
Đến cả những người làm quan trông thấy ông ta cũng phải khom lưng cúi đầu. Tới lúc đó ông ta muốn tiền có tiền, muốn thế có thể, chẳng phải uy phong lắm sao?
Vốn dĩ ông ta cho rằng Hi công tử này đến từ gia tộc ẩn dật, có dược liệu quý giá, sở hữu năng lực ngự thú, chỉ một trong ba điểm này thôi cũng đủ để làm khách quý rồi, chứ đừng nói là ba điểm đều đủ hết. Người như vậy biết đi đâu tìm đây? Giới thiệu hắn cho Ngọc Thái tử thì công lao của ông ta sẽ cực kỳ to lớn!
Nhưng bây giờ, tất cả đều vô ích rồi.
Lúc này sủng thiếp của ông ta dựa sát vào, thoạt nhìn như thẹn thùng vô lực dán vào thân mình ông ta, nhưng thực tế là đang nói vào tai ông ta. “Lão gia, ngài tính xử lý Hi công tử này như thế nào đây?”
“Còn xử lý thế nào nữa?” Ánh mắt Hàn gia chủ hướng về phía dáng vẻ ngày càng say của Tần Phong Hi, dừng ở Tử Vân hồ trong lòng nàng.
Giết người cướp của, đâu phải Hàn gia chủ chưa từng làm ra loại chuyện này, huống hồ không biết đã có bao nhiêu người ở thành Lạc Dương bị ông ta mua chuộc, thủ hạ của Hi công tử cũng chỉ có hai người võ công tốt bên cạnh nàng, những tên khác chỉ toàn là cặn bã, hoàn toàn không cần để vào mắt.
Là người phụ nữ của ông ta, tiểu thiếp này đương nhiên hiểu ông ta, ông ta vừa nổi sát khí là nàng ta cảm giác được ngay. Nàng ta vội vàng sờ một tay lên ngực ông ta, nhẹ giọng nói: “Lão gia, có phải ngài quên rồi hay không, trên người Hi công tử còn có không ít bạc đâu?”
Vừa rồi Hàn gia chủ tức đến mụ mị, bây giờ nghe được tiểu thiếp nhắc nhở, lập tức nghĩ ra, ông ta vỗ trán: “Đúng rồi, chết tiệt, đúng là có không ít bạc!”
Dù sao đi nữa thì trên người nàng cũng có mấy chục triệu lượng ngân phiếu đó! Đó là một khoản tài phú khủng, chỉ riêng năm chục triệu lượng mà ông ta đưa đã gần như bằng nửa số bạc mà ông ta có rồi, chứ đừng nói tới một cây Thiên Cơ Thảo mà Hi công tử này bán cho Chu đại quản sự, còn có những dược liệu khác nữa. Hai người cộng vào, ít nhất phải thu được hai chục triệu lượng bạc trắng, cộng vào lên tới bảy chục triệu!
Bảy chục triệu! Đến cả ông ta cũng phải đỏ mắt!
Có điều, cái thùng chứa bạc đó cũng chẳng dễ lấy, muốn có được bạc của nàng thì phải có được ngọc bội của nàng, nếu muốn cầm nhiều bạc như vậy thì còn phải có một bản ký tay của nàng. Nhưng hiện giờ ông ta không có, đến cả chữ viết của nàng cũng không thể bắt chước...
“Nàng đã nhắc nhở ta rồi đấy, việc này phải bàn bạc kỹ hơn. Ít nhất phải lấy được ngọc bội và bản chữ ký viết tay của nàng rồi mới có thể giết nàng.
Tiểu thiếp xoay chuyển tròng mắt, làm lơ ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình của chính thất phu nhân, cũng mặc kệ bên dưới còn có người ngoài và tiểu bối, ngón tay xoay vòng trên lồng ngực ông ta, nhả khí như lan bên tai ông ta, dịu dàng nói: “Lão gia, thiếp thân có một chủ ý, Tứ tiểu thê cũng sắp cập kê rồi, hồi nhỏ nàng ấy ham chơi vô ý bị nước sôi làm bỏng cổ và ngực, bây giờ còn có một vết sẹo, bộ dạng đó của nàng ấy chưa chắc phù hợp để gả tới những đại gia tộc, dù có gả qua cũng không được sủng ái, chi bằng để nàng ấy gả cho Hi công tử này, Hi công tử chẳng phải cô nhi sao?
Để hắn ta ở rể cũng được, như thế lão gia còn sợ không lấy được bạc của hắn chắc? Còn nữa, võ công của Hi công tử có vẻ cũng không thấp, vận may lại tốt, vẻ ngoài nom cũng anh tuấn, lại có chút nhanh nhẹn, người như vậy để bên mình dùng, lão gia không cảm thấy rất tốt sao?”
Ánh mắt Hàn gia chủ sáng lên.
Con gái ông ta đều phải gả cho người có thể mang lại lợi ích cho ông ta, có điều, tiểu thiếp này của ông ta nói không sai, Tiểu tứ có sẹo trên người, lại còn ở vị trí như vậy, đối với phụ nữ thì chính là một khiếm khuyết!
Chi bằng gả cho một gã đẹp trai không cha không mẹ nhưng may mắn, trên người còn có bảy nghìn lượng bạc! Hơn nữa, còn còn có Tử Vân hồ! Chờ hắn vào Hàn phủ, còn sợ không có cơ hội bắt được Tử Vân hồ đó làm thuốc hay sao?
Đến lúc đó, hắn đã thành con rể của mình, còn không biết xấu hổ mà từ chối mình vì một con Tử Vân hồ sao? Hơn nữa, hiện giờ Hàn gia đang thiếu trai tráng, có con rể cũng tốt!
Hàn gia chủ suy nghĩ một hồi, lập tức cảm thấy chủ ý này quá tốt. Ông ta không khỏi nhéo tay tiểu thiếp, nói: “Vậy việc này giao cho nàng thu xếp, nàng là mẹ ruột của Tiểu tứ, giao cho nàng thì ta cũng yên tâm.
Trong lòng Tam di nương vui vẻ, liên tục nói những lời hay ý đẹp dỗ dành ông ta, bấy giờ mới lui ra đi thu xếp.
Ánh mắt Triệu Vân lướt qua, dưới lớp mặt nạ hiện lên một nụ cười mỉa mai.
“Hi công tử, huynh đừng uống nhiều như thế” Hàn Dung Chi thấy Tần Phong Hi nhìn qua đây với ánh mắt mê mang, cặp mắt rực rỡ lung linh đẹp đến mê người, trong lòng lại nhảy dựng.
Hi công tử uống say có ánh mắt thật mê người.
Nàng ấy không hề cảm thấy thân thế Tần Phong Hi có gì không tốt, dù huynh ấy không có gia thế hiển hách, dù mấy cọng Thiên Cơ Thảo là huynh ấy vô tình có được, nhưng chẳng phải Tử Vân hồ này do huynh ấy thuần phục thì có sao? Hiện giờ ít nhất huynh ấy vẫn có thân phận với mấy ngàn vạn, không hề nghèo chút nào!
Tần Phong Hi cười cười: “Bổn công tử không say, không say. Có điều, bổn công tử muốn đến phòng yên tĩnh một lát..” Dứt lời, nàng loạng choạng đứng lên.
Hàn Dung Chi đỏ mặt.
Dù sao nàng ấy cũng không tiện nói đỡ Hi công tử đi.
“Hi công tử, để ta đưa ngươi đi nhé?” Triệu Vân ngẩng đầu lên.
Trần Thập và Tân Nghĩa đã đi theo đỡ nàng hai bên phải trái: “Không phiền Triệu Thiếu đông gia, bọn ta đỡ công tử là được rồi.
“Vậy thì phải cẩn thận chút, trời tối đường trơn. Triệu Vân nhàn nhạt nói.
“Ha ha, Hi công tử mau quay lại nhé, Hàn mỗ còn nhiều chuyện muốn nói với Hi công tử đó” Hàn gia chủ cười nói.
Tần Phong Hi thoạt nhìn mơ mơ màng màng gật đầu rồi được đỡ ra ngoài.
Ánh trăng thật đẹp, trăng mười sáu mười bảy vừa to vừa tròn, hơn nữa Tần Phong Hi phát hiện trăng cổ đại to hơn trăng hiện đại nhiều, vừa to vừa sáng, ánh trăng như vậy có lẽ mới khơi gợi được cảm hứng làm thơ cho thi nhân.
“Công tử, người uống nhiều quá” Trần Thập vừa ra cửa đã không nhịn được. Vừa rồi hắn ta khuyên bao nhiêu cũng chẳng ích gì.
Tần Phong Hi nghiêng đầu nhìn hắn ta, cười hì hì nói: “Trần Thập, ngươi thấy bổn công tử giống uống say sao?”
Lúc này, ánh mắt nàng trong trẻo, sáng rỡ, dường như còn sáng hơn cả ánh trăng. Lòng Trần Thập bỗng giật thót, vội rời ánh mắt đi: “Sau khi nội lực của công tử tăng lên nhiều, không ngờ tửu lượng cũng tốt hơn.
Trước đây Tần Phong Hi không nghĩ tới việc nội lực tăng còn có hiệu quả thế này, nhưng nàng không biết rằng thật ra nguyên nhân không hoàn toàn nằm ở nội lực, nguyên nhân lớn nhất là do năm quả linh quả Thanh Bì mà nàng ăn, linh quả Thanh Bì đó rửa sạch dạ dày, giải rượu rất tốt. Thậm chí có thể nói, hiện giờ nàng gần như ngàn ly không
say.
Chỉ là bây giờ Tần Phong Hi không biết thôi.
“Giờ các ngươi về trước đi, xem nhóm Đồ Trí Dũng mang xe ngựa về chưa, nếu kéo về rồi thì thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi”
Trần Thập và Tân Nghĩa sửng sốt: “Công tử, đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Hiện giờ có thể vẫn chưa xảy ra, nhưng có lẽ không lâu nữa sẽ xảy ra. Chuẩn bị sẵn rồi tới cổng thành chờ ta, ta sẽ nghĩ cách khiến thủ thành mở cổng.
Vào đêm, cổng thành đóng chặt, người còn có khả năng khẽ khàng ra ngoài, chứ ngựa và xe thì không thể nào, thế nên chỉ có thể mở cổng thành.
Tân Phong Hi vốn định dọa cho đám trộm Tử Vân hồ một trận trước, nhưng nàng không ngờ mấy người nhà Hàn gia chủ này chẳng những tham lam mà còn có dã tâm, vô liêm sỉ.
Và nàng càng tin rằng, nếu họ có kế hoạch gì, nàng mà không hợp tác thì chắc chắn có một trận giết chóc sẽ xảy ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất