“Cô nương, 

nếu Tử Vân hồ đó thật sự là con hồ ly của Kim lão, chúng ta có nên mua lại không?” Tân Nghĩa hỏi. 

Tần Phong Hi lườm hắn ta: “Ngươi thật sự cho rằng cô nương nhà ngươi là kẻ ngốc lắm tiền hả? Con hồ ly đó vốn là do bổn cô nương thuần hóa, tại sao ta phải bỏ tiền mua lai?" 

“Vậy thì cướp à?” 

“Ngốc, nếu thật sự là Tử Vân hồ đó, bổn cô nương cần gì phải cướp?” Tử Vân hồ đó rất thông minh, chắc chắn vẫn còn nhớ nàng. Cho dù không nhớ, ta đã thuần hóa nó một lần thì có thể thuần hóa lần thứ hai, đến lúc đó nàng sẽ bắt cóc người, à không, bắt cóc hồ ly... 

Dù sao đi nữa, hôm nay nàng đã hỏi thăm Chu đại quản sự một số tin tức nội bộ. Thật ra Tử Vân hồ này không phải do người của Thịnh Dược Hành bắt được mà là do người khác gửi đến đấu giá, chỉ có điều người đó muốn giấu danh tính, vì vậy mới nói là của Thịnh Dược Hành. Điều này không phù hợp với quy định của Thịnh Dược Hành nhưng... 

“Người đó võ công cao cường, để tránh rắc rối, kẻ hèn này đành phải đồng ý.” Chu đại quản sự nói. 

Đối phương võ công cao cường, tại sao lại muốn giấu danh tính để đấu giá Tử Vân hồ? 

Trong khi Tần Phong Hi đang suy đoán, tiểu cô nương bên ngoài đã ngừng hát, Chu đại quản sự đích thân lên sân khấu. 

“Các vị, chắc hẳn mọi người đều sốt ruột đúng không? Lưu Quang Tử Vân hồ sắp được mang ra đây. Trước đó ta xin phép thông báo một tin tức, chi nhánh Thịnh Dược Hành ở thành Lạc Dương hôm nay vinh hạnh được sở hữu một gốc Thiên Cơ Thảo thượng đẳng. Vài ngày tới, bọn ta sẽ tổ chức một buổi giám định dược liệu nho nhỏ, trân trọng kính mời các vị dược sư đến tham dự” 

“Cái gì? Cây Thiên Cơ Thảo thượng phẩm à?” 

“Đúng rồi, ta nghe nói Hàn gia chủ cũng đã có được ba gốc Thiên Cơ Thảo.” 

“Chết tiệt, rốt cuộc là thần tiên nào lại có nhiều Thiên Cơ Thảo để bán thế? Giờ Thiên Cơ Thảo thành đậu hũ ngoài chợ à?” 

“Đậu hũ? Thế ngươi cũng mang mấy miếng đậu hũ ra đây xem nào. Dù có Thiên Cơ Thảo có nhiều bao nhiêu đi nữa thì cũng không thể thành đậu hũ được, Ngưng Công đan cần dùng đến nó mà, dù có lấy ra nhiều hơn nữa thì giá của nó vẫn không giảm” 

Trong đại sảnh, những người ngồi ở những ghế bình thường bắt đầu xì xào bàn tán. 

Hàn gia chủ cũng đến, ngồi ở căn phòng sát bên Tần Phong Hi. Nhưng ông ta không biết người ngồi cạnh mình là Tần Phong Hi. Sau khi nghe Chu đại quản sự nói, ông ta không thể vui nổi. Ông ta biết gốc Thiên Cơ Thảo của Thịnh Dược Hành cũng là do Hi công tử bán đi, nhưng tại sao có bốn gốc mà không bán hết cho ông ta? 

Thấy sắc mặt của ông ta tối sầm lại, Hàn Nhị tiểu thư ngồi bên cạnh cắn môi, nói nhỏ: “Cha, có phải cha tức giận vì Hi công tử bán Thiên Cơ Thảo cho Thịnh Dược Hành không?” 

“Dung Chi, con cũng tức giận đúng không? Lẽ ra hắn ta phải bán bốn gốc Thiên Cơ Thảo cho ta mới đúng” 

“Cha, Dung Chi không tức giận” Hàn Dung Chi nhanh chóng lắc đầu nói: “Cha nghĩ mà xem, có lẽ Chu đại quản sự muốn mua hai gốc Thiên Cơ Thảo, nhưng Hi công tử chỉ cho hắn ta một gốc, mà lại cho người những ba gốc. 

“Nghe con nói vậy cũng có lý.” Hàn gia chủ nhíu mày nói: “Tuy nhiên, ta vẫn cho rằng phải bán hết cho ta mới đúng. Dung Chi, từ hôm qua đến giờ cứ nói tốt về Hi công tử, có phải con đã thích người ta đúng không?” 

Hàn Dung Chi đỏ mặt, cúi thấp đầu. 

Vậy là thừa nhận rồi à? 

Hàn gia chủ sững sờ rồi nói: “Nhưng lai lịch của Hi công tử không rõ ràng, ngay cả tên họ cũng không có, con cứ thích người ta như vậy... 

“Cha, tên họ có thể hỏi sau này mà. Hơn nữa, nếu Hi công tử là người bình thường thì sao có thể lấy ra bốn gốc Thiên Cơ Thảo cùng một lúc? Có lẽ Hi công tử là một công tử của gia tộc lánh đời nào đó đang du lịch giang hồ. Chàng ấy được gọi là công tử, rồi có cả hộ vệ đi theo như vậy, chắc chắn không phải là gia tộc nhỏ được. 

“Con đừng có ngốc nữa, ta nghe nói Thiếu đông gia của Thịnh Dược Hành cũng là một người đàn ông tuấn tú, ta thấy con gả cho người ta tốt hơn. 

“Cha còn chưa gặp người ta mà, như vậy chẳng phải Thiếu đông gia của Thịnh Dược Hành còn bí ẩn hơn nữa sao? Nghe Chu đại quản sự nói trước giờ hắn ta chỉ gặp Thiếu đông gia đúng một lần, lại còn đeo mặt nạ, có lẽ là mặt mũi xấu xí lắm. Con không muốn đâu? Hàn Dung Chi vội vàng kêu lên. 

“Cha sẽ nghĩ cách, tóm lại, việc hôn nhân của con sẽ do ta quyết định!” 

“Vậy tại sao tỷ tỷ có thể tự chọn phu quân cho mình?” 

Hàn gia chủ trừng mắt: “Tỷ tỷ con bị lạc đường từ nhỏ, không được cha mẹ nuôi nấng, làm sao so sánh được với con? Hơn nữa, Cửu Vương... Minh Hạo mà con bé chọn cũng không tệ, đủ xứng đáng với thân phận Đại tiểu thư Hàn gia. 

“Hi công tử cũng không thua gì tỷ phu” 

“Con!” Sắc mặt của Hàn gia chủ tối sầm lại, còn định nói tiếp thì ở bên ngoài sân khấu, Chu đại quản sự đã cho người mang Tử Vân hồ lên. 

Đó là một cái lồng sắt lớn có thể chứa hai người đàn ông trưởng thành, nhưng khoảng cách giữa các thanh sắt lại rất nhỏ, vì con Tử Vân hồ bên trong không lớn lắm. 

Cái lồng sắt được nâng lên và đặt ở giữa sân khấu, tấm vải che phủ được kéo ra, tiếng than thở vang lên dưới sân khấu. 

“Quả nhiên là Lưu Quang Tử Vân hồ. 

“Đúng rồi đúng rồi, Tử Vân hồ đẹp quá” 

Lưu Quang Tử Vân hồ rất dễ nhận dạng, bộ lông màu tím bạc óng ánh của nó đã nói lên thân phận của nó. Điều đặc biệt nhất của Tử Vân hồ này là trên trán nó có một nhúm lông màu trắng bạc, giống như một bông tuyết tinh khiết rơi giữa rừng tím. 

“Cô nương, là Ô Ô!” Trần Thập ngạc nhiên kêu lên. 

Lúc đó, Tần Phong Hi đã đặt tên cho Tử Vân hồ là Ô Ô. 

Không hiểu tại sao, ngay khi Trần Thập vừa dứt lời, Tần Phong Hi phát hiện dường như ô ô đột ngột ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía này. 

Chẳng lẽ cách xa như vậy mà nó vẫn có thể nghe thấy tiếng của Trần Thập? 

Vì để kiểm chứng, nàng đợi một lúc, khi Tử Vân hồ lại cúi đầu xuống, nàng mới cố ý nâng cao giọng nói: “Hình như chính là Ô Ô” 

Đúng như dự đoán, Tử Vân hồ lại đột ngột ngẩng đầu lên nhìn về phía này, nó tỏ ra ngạc nhiên như một con người, sau đó nhanh chóng chạy về phía này. 

Tần Phong Hi che mắt lại. 

Râm. 

Con hồ ly ngu ngốc đó đâm đầu vào song sắt, sau đó choáng váng ngã ra sau. 

Nhiều người dưới sân khấu đều cười ồ lên. 

Ở cách vách, hai mắt của Hàn Dung Chi sáng rỡ: “Tử Vân hồ thật dễ thương! Cha, cha mua nó cho con được không? Con muốn nuôi nó!” 

Hàn gia chủ quát một tiếng: “Nói bậy! Con không biết cha cần máu của Tử Vân hồ để làm thuốc à!” 

“Đừng mà cha, nó đáng yêu như vậy, đừng giết nó. 

Lúc này, Tần Phong Hi mơ hồ nghe thấy tiếng nói từ bên cạnh. Cha con Hàn gia cũng muốn Tử Vân hồ này? 

Trên sân khấu, tiếng nói của Chu đại quản sự lại vang lên: “Mọi người đã tận mắt nhìn thấy Tử Vân hồ, bây giờ có thể bắt đầu trả giá, không có quy tắc nào cả, ai trả giá cao nhất sẽ giành được nó. Tuy nhiên, có một ưu đãi đặc biệt có thể giúp các vị không cần bỏ ra một đồng nào mà vẫn có thể mang Tử Vân hồ về” 

Nghe đến đây, Tần Phong Hi bỗng nhướng mày, nàng cảm thấy có điều gì đó không ổn. 

Chỉ nghe Chu đại quản sự tiếp tục nói: “Chỉ cần các vị có cách khiến Tử Vân hồ tự nguyện đi theo các vị, vậy nó sẽ là của các vị” 

Vừa dứt lời, cả hội trường đều trầm trồ kinh ngạc. 

“Chu đại quản sự, ngươi nói thật chứ?” 

“Nói có tính không? Có thể dùng thuốc được không?” Có người hét lên, nhưng ngay lập tức bị tiếng la ó của những người khác lấn lướt. Tuy nhiên, trong lòng ai cũng nghĩ như vậy, có phải được dùng mọi thủ đoạn đúng không? 

Chu đại quản sự nhìn về một hướng nào đó, dừng lại một chút rồi nói: “Chỉ cần không làm hại đến Tử Vân hồ, cách nào cũng được. 

Tần Phong Hi nheo mắt lại, nhìn về phía một phòng riêng đối diện theo ánh mắt của hắn ta. 

“Cô nương, vậy thì người thắng chắc rồi.” Tân Nghĩa vui mừng nói. 

Trần Thập cũng thở phào nhẹ nhõm: “Như vậy chúng ta có thể mang Tử Vân hồ về, không biết Kim lão tiền bối như thế nào, chẳng lẽ con hồ ly này tự ý chạy đi sao?” 

Tần Phong Hi lại không có cảm giác vui vẻ như họ, nàng cảm thấy điều kiện đặc biệt này hơi kỳ lạ. 

“Bây giờ ta sẽ thông báo giá khởi điểm, năm trăm nghìn lượng, những ai không tự tin có thể thu phục được Tử Vân hồ thì có thể trả giá. Nếu cuối cùng không ai có thể mang nó đi thì nó sẽ thuộc về người trả giá cao nhất. 

Lời vừa dứt, đã có vài người vội vàng hô giá, rất nhanh, giá đã tăng lên hai mươi triệu lượng bạc. 

Tuy nhiên, những người đăng ký muốn thử xem có thể mang Tử Vân hồ về nhà mà không tốn một đồng nào cũng xếp hàng dài, ai cũng muốn thử. Dù sao cũng không thiệt thòi gì, biết đâu lại có thể thành công. Kết quả là những người vốn chỉ đến xem náo nhiệt, không có tiền cũng vội vã đi đăng ký. 

Tần Phong Hi quét mắt một lượt, mỉa mai nói: “Một đám ngốc. 

Họ chỉ nghĩ đến việc có thể có được Tử Vân hồ mà không mất tiền, nhưng họ bản lĩnh bảo vệ Tử Vân hồ không? Rất nhiều người rước họa vào thân bởi vì bản lĩnh không đủ nhưng giữ vật quý đó thôi. 

Khi giá cả tăng lên đến ba mươi triệu thì tạm dừng, những người đó đều nóng lòng muốn thử, Chu đại quản sự bèn cho người chuẩn bị. 

“Chu đại quản sự, Tử Vân hồ đang ở trong lồng, nó đi ra thế nào?” Có người gào lên hỏi. 

“Lát nữa sẽ mở một lối nhỏ ở lồng sắt cho nó” Chu đại quản sự trả lời. 

“Vậy nếu nó chạy mất thì sao? Nghe nói Tử Vân hồ chạy rất nhanh, nếu nó chạy mất thì mọi người phải khóc à?” 

Câu hỏi này nhận được sự đồng tình của mọi người. 

Tốc độ của Tử Vân hồ rất nhanh, thân hình nhỏ bé, lại còn rất linh hoạt, cho dù muốn bắt nó cũng không dễ dàng. 

Chu đại quản sự lại nhìn về phía phòng riêng kia: “Thịnh Dược Hành đã mời cao thủ đến đây, đảm bảo Tử Vân hồ sẽ không thể chạy thoát. 

Nghe Chu đại quản sự nói vậy, mọi người vừa yên tâm lại vừa kinh ngạc, rốt cuộc cao thủ đó là ai? 

Nhưng Tử Vân hồ ở trước mặt, câu hỏi này đã bị bỏ qua. 

“Dung Chi, từ nhỏ con đã thích động vật nho nhỏ, con đi với cha thử xem. Hàn gia chủ kéo Hàn Dung Chi ra ngoài. Các vị khác ở ghế khách quý không đăng ký vẫn được thử 

trước. 

Trần Thập nhìn Tần Phong Hi: “Cô nương, chúng ta không ra ngoài hả?” 

Tần Phong Hi lắc đầu: “Chờ xem thế nào đã” 

Hàn gia chủ và Hàn Dung Chi vừa xuất hiện, mọi người lập tức nhường đường, dù sao Hàn gia cũng là gia tộc đứng đầu ở thành Lạc Dương. 

eyJpdiI6InpuZUVpMTN2cDlvTEdjUzNWdXZYaHc9PSIsInZhbHVlIjoiVHRBV1lHdG8xa28xVXZFd1FcL0M3aVNKNEEybEFsVkozYXVtN09Gd1R0MURSTnJVcEk1SEZhckhtUURYQzBmU0JsckxBak1MMCtPbGhSXC9EekQ2dW14ZjRSZ1hyc0ZJckNYQmo3b3RoK2xTWmE1ZTZRQUIzZTNZSUYzdEg1NHhlTm1TY0gwZ0JsOTUwTEd5MWRad3MxM0JQSHM1NEprcE5vdngzdlo0RDd2UUk5bVltcDh5N0xDSFBNU0x4WlRYSmRyXC96eUsyNkV0NzRjNlcyZzJMRWhtZ1RoWkVabXB1OVhDRWdLVDJmREZGS1wvTlFheWsxZWtJeHZKKzRRZWxUb2dwTVltT2M5RjdKVFpiaVwvZ2UrWkxnXC82QitHc0oxZXdcLzEwMWFqMzY4QjZKVFNSZU8rYVRUaWoreU1haHZsSzIzcXY2U0pJVGpcL0RDcGNFSVJ3ekJwelFIa2h4bzRLQ1NJUmkxTG1NMG93M1VCSG9LbWVwQ201QlplRXBBanN6RDFWQWd3M0x4TTlNcnpnUzFpWG94Z1FpRElsVzJmUnNxZmVSakFPNmdpQXRNTGZkenZzWGdGRUcweWVPNHNBcDVGMWVBM3J3cG8xRTZuZWdhbG9SZE0zRGxrUkRGekZuK3FwQlVzRE1CY2RpaWtIYW1QQ0plU2dWR0thdEFGd2lTU0QxQll3OE5iK3ZxeFdlYThCMlR0cnp4VWdPV2pDakI1Z0MyT1J2Z1NWU2dsVUoyUWsrWFlvelwvWk4zWUlINkp3Z3F0VytmTFQ4NENwME9EbVUxYmRab0JVbm16ZHZyclplWVIxTVlkaGNzUm9hb25uQlRaVmtZRXpCNlwvZ2ZLUzh3OWV4NmhxeUFRNXRMTnRuVmtWMVlRPT0iLCJtYWMiOiJlOGQ5MmUzYzMwMGVlZTYyNWY3NDgwOTcwMDAyNTEzMGM0OTU2NDU5ZTNiZDZlODEyNjgxNDA4NGI2NzAxZTg4In0=
eyJpdiI6IjlHV1NTQnJXZER4Q2dyMURGaDFMQmc9PSIsInZhbHVlIjoiRTNMUW9Ob1wvYkxhak8rcjZpZmJNaFRVVGNjNXBcL3Ywc1dcL0pZWk9nVjRyUkhFb2NmUm9hKytxWE1tdkpscUFaZ3ZHN3pkVloyTXdycGp0ZUZtbjVHeUJJOE9Pak9tdVFmWUhXQUFOWFFrRjRVa0RkK1hHVkZGTzByY0FaNmd0UWdSTXYrV0hNcVg2aDVwMzd1NEU1SXFTbVV6bXBhaStQNnJJWnlsdUlON1p1NHdTeHoya3U1QlNpMlplb2xoNUNlSUhzXC9cL1VZZ1d4TStlOHBZYlM2YnkrZG8zTFRFTDQ1QitcL1Fwd1A4M0hzeTRscmpqalo3YVdBUXVYcG1wSUw3cCIsIm1hYyI6ImE1ZDE4YjZkOTVhZDY4YzQyNDgxNjRiNTFiMzRkYTI3YTg1YTQ0MTRkZmUzZjRjNWM2NzE0ZTEyYTZjZDFmNDYifQ==

Một lối nhỏ được mở ra bên hông lồng sắt, Tử Vân hồ muốn ra ngoài cũng phải từ từ chui ra.

Ads
';
Advertisement