Trong Dược điện, thần y nhìn thấy Tần Phong Hi thì vội vàng ra đón: “Cuối cùng Tần cô nương cũng tới rồi.
“Không chờ lâu quá chứ?” Tần Phong Hi có chút cạn lời, nàng biết thần y vội muốn gặp nàng để lấy hoa Tuyết Trung, nàng gọi một dược đồng tới: “Ngươi tới điện tam trọng tìm Nhị Linh, bảo nàng ấy mang cho ta túi vải màu lam tới đây”
“Vâng ạ.” Dược đồng vội vàng chạy đi.
Sắc mặt thần y lập tức suy sụp: “Tần cô nương không mang theo đồ tới sao?”
“Ta tiện tới đây luôn nên làm gì mang theo. Đợt lát nữa chẳng phải được rồi sao” Tần Phong Hi đi đến chỗ ông ấy phơi thuốc, kéo ghế dựa ngồi xuống, tiện tay lấy một mảnh sâm nhỏ ném vào miệng.
Nhưng thần y lại nhìn ra, nàng tới đây đâu phải để đưa đồ cho ông ấy, rõ ràng giống như tới chỗ ông ấy để tìm sự yên tĩnh thì đúng hơn. Ông ấy lắc đầu cười, đi vào pha cho nàng một ly trà do chính mình điều chế riêng.
“Tần công nương có chuyện phiền lòng sao?”
Tần Phong Hi nhận lấy trà, uống một ngụm, đôi mắt lập tức sáng ngời: “Trà này ngon quá, pha bằng gì thế?”
“Tuyết liên thêm một vài loại thuốc khác, dùng nước giếng đầu tiên vào sáng sớm. Thần y thấy nàng không trả lời câu hỏi của mình cũng không hỏi lại.
“Ngon quá, sau này ta sẽ thường xuyên tới uống.
Vừa nghe nói vậy, thần y lập tức cười khổ, ông ấy cũng đâu có nhiều tuyết liên, chẳng qua cũng chỉ thỉnh thoảng mới pha một ly như vậy.
Nhưng câu sau của Tân Phong Hi lại khiến ông ấy mừng rỡ như điên: “Dùng hoa Tuyết Trung pha trà chắc cũng rất ngon, lần này ta không chỉ hái một đóa mà những mấy đóa liền đó”
Hoa Tuyết Trung còn khó tìm hơn cả Tuyết Liên Băng Sơn, hơn nữa người đời phần lớn đều không biết, dược hiệu của hoa Tuyết Trung còn tốt hơn cả tuyết liên.
Tần Phong Hi cũng không muốn giữ lại cho riêng mình, hoa Tuyết Trung với nàng mà nói cũng không có tác dụng gì, nàng cũng không muốn làm thần y, thế nên thứ nàng chế
ra phần nhiều là thứ bản thân có thể sử dụng được, hoặc là có tác dụng trong lúc nguy cấp, tuy rằng hiện giờ sau khi ở bên Lệ Tử Mặc nàng càng làm nhiều thứ hơn trước kia nhưng cũng không cần đến hoa Tuyết Trung. Đồ thần y có thể làm được thì nhóm Nguyệt cần dùng cứ tới tìm ông ấy là được.
“Thần y, ta có chuyện cần ông hỗ trợ, ông từng nghe tới túi mật của cáo ma chưa?”
“Túi mật cáo ma?” Thần y cả kinh: “Đương nhiên từng nghe rồi! Đó là món đồ tốt, đồ tốt thật sự ấy, nhưng chưa từng nghe nói có ai sở hữu!”
Tần Phong Hi lần mò chiếc bình nhỏ bên hông, đưa tới: “Ông nhìn xem có phải thứ này không”
Tuy rằng túi mật của cáo ma này nàng đã dùng quá nhiều lần, phát hiện quả thực có tác dụng đó nhưng không phải thứ muốn ăn, lại còn là thứ nàng chưa từng nghe nói đến, nàng vẫn muốn thận trọng một chút. Cơ thể nàng không sợ bất cứ loại độc tố nào, nhưng đối với mấy loại cổ kỳ quái thì vẫn chưa chắc.
Tay thần y run lên, ông ấy cẩn thận mở nắp ra, đưa chai đó lên mũi ngửi thật kỹ, sau đó rút một cây kim bạc dài ra khuấy trong chai, rồi lại lấy kim bạc ra. Tần Phong Hi phát hiện ngân châm đó biến thành màu vàng, tựa như kim bạc đột nhiên biến thành kim vàng vậy.
Nàng lắp bắp kinh hãi, không ngờ túi mật của cáo ma này còn có tác dụng như vậy.
“Truyền thuyết nói rằng trong túi mật của cáo ma có một loại dịch hoàng kim, đồ vật bạc chỉ cần đụng vào thì sẽ hóa thành màu vàng, cũng chính vì thế nên mới là nỗi sợ hãi với độc trùng và độc cổ. Nếu truyền thuyết nói không sai thì, Tân cô nương, đây quả thực chính là túi mật của cáo ma!”
Nói tới đây, ông cũng không khỏi ngưỡng mộ: “Số Tần cô nương tốt thật đấy, món đồ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết mà cô cũng lấy được! Đúng rồi, Tần cô nương mau thử dùng đi, nếu không lại thành mang ngọc mắc tội!”
Nhưng thần y lại không bảo để Lệ Tử Mặc dùng thứ này, vì hiện giờ trong cơ thể hắn đã có một con tuyệt cổ, là cổ vương thiên hạ, đến túi mật của cáo ma cũng không có cách nào đuổi ra được.
Tần Phong Hi gật đầu: “Chỉ là muốn hỏi thần y xem thứ này nên dùng như thế nào.” Đồ tốt như vậy, nếu Lệ Tử Mặc không thể dùng thì nàng cũng sẽ không để cho bất cứ kẻ nào chiếm hời.
“Đúng lúc Tần cô nương lấy được hoa Tuyết Trung, dùng nước ngâm hoa Tuyết Trung uống với thứ này là tốt nhất, bởi vì hai loại này đều có xuất xứ từ Băng Nguyên, bên trong chứa hàn khí trời đất như nhau, cực kỳ phù hợp.
Tần Phong Hi không ngờ hoa Tuyết Trung mà nàng lấy còn có công dụng này, lập tức không khỏi cảm khái một chút về vận may của mình.
Lúc này, dược đồng đã dẫn theo Nhị Linh tới Dược điện, trong lồng ngực Nhị Linh ôm một túi vải, thấy Tần Phong Hi bèn muốn đưa cho nàng, Tần Phong Hi lại đẩy tới trước mặt thần y.
Thần y mừng rỡ nhận lấy, mở ra nhìn lại phát hiện còn có một hộp nhỏ đựng vài cánh hoa đỏ như máu, tức thì há to miệng, trong mắt toát lên vẻ kinh hỉ.
“Đây, đây chính là Huyết Liên ư?"
Tần Phong Hi gật đầu: “Đúng vậy, là Huyết Liên. Thứ này để ở chỗ ta cũng chẳng có tác dụng gì mấy, cho ông đó. Bản thân nàng đã uống thử Huyết Liên, dược hiệu của Huyết Liên rất lạ, sau khi dùng xong sẽ có công dụng trong thời gian rất dài trong cơ thể, nói cách khác, dù sau này nàng lại bị nội thương thì trong cơ thể vẫn có Huyết Luyên bồi bổ để khỏe lên nhanh chóng.
Vì vậy đây không phải thứ ăn càng nhiều càng tốt, ăn một lần là được rồi. Nhưng thạch tủy ngàn năm lại khác, thạch tủy ngàn năm đã bị tiêu hóa dung hòa, chuyển hóa thành nội lực của nàng.
Thần y mừng như điên, sau đó lại không nhịn được mà nói: “Tần cô nương thật sự quá hào phóng, Huyết Liên này chính là báu vật thiên hạ, dù Tần cô nương không cần thì đổi sang vàng bạc châu báu cũng được rất nhiều, đời này không cần lo ăn lo mặc.
Tần Phong Hi nhướng mày: “Ông không nói thì thật ra ta cũng không nghĩ tới, ông nói nghe có lý đấy, thế thì trả ta đi, ta mang đi bán...
Thần y thốt lên một tiếng rồi ôm chặt món đồ quay người bỏ chạy: “Cô nương cứ xem như ta chưa nói gì đi!”
Nhị Linh và dược đồng đều không nhịn được mà bật cười.
Tần Phong Hi cũng mỉm cười, thực ra thần y bảo nàng hào phóng, nhưng ông ấy cũng có khác gì đâu, đưa Huyết Liên cho ông ấy, ông ấy chắc chắn sẽ không ăn mà lưu lại nghiên cứu dược hiệu, sau này người của điện Cửu Tiêu cần dùng đến, ông ấy sẽ lấy ra. “Sao thần y lại vào điện Cửu Tiêu thế?”
Nghe nàng hỏi, Nhị Linh bèn lắc đầu nói: “Nhị Linh cũng không rõ lắm, thần y đã đi theo bên cạnh Đế quân từ lâu rồi?
Với y thuật của thần y, đi đến đâu cũng sẽ có người tôn sùng ông ấy như khách quý, hơn nữa cho dù tính tình ông ấy hơi tệ, có một vài thói quen kỳ lạ, chẳng hạn như không chữa theo mấy quy tắc gì đó thì có lẽ cũng chẳng có ai nói, muốn kiếm vàng bạc châu báu cũng không phải chuyện khó khăn gì, nhưng ông ấy cam tâm tình nguyện ở lại điện Cửu Tiêu, ngẫm lại cũng là điều hiếm thấy. Bây giờ Lệ Tử Mặc cũng không cho ông ấy nhiều của cải là bao.
Dược đồng kia đột nhiên nói: “Điều này ta biết, thần y sư phụ được Đế quân cứu”
Ơn cứu mạng?
“Nếu nàng muốn biết sao không hỏi bổn Đế quân?”
Giọng Lệ Tử Mặc đột nhiên vang lên, Nhị Linh và dược đồng cùng nhau bái kiến.
Tần Phong Hi ngước mặt nhìn người nào đó nhanh chóng bước tới, không nhịn được mà kích động trợn mắt, nàng đã trốn tới Dược điện rồi, sao người này còn đi theo tới? “Chủ nhân không cần đi ứng phó với Phạm Trường Tử sao?”
Nàng đồng ý chuyện để Phạm Trường Tử vào thẳng điện chứ không muốn giúp đỡ tiếp đãi, hơn nữa chuyện kế tiếp nàng cũng không muốn lo. Tuyết Vệ vẫn luôn nói vì nàng chọc đến Vấn Thiên Sơn, là nàng đắc tội với Nạp Lan Châu Nhi, nàng lại muốn nói kẻ đầu sỏ là Lệ Tử Mặc mới đúng.
Bởi vì Lệ Tử Mặc và con gái của đại trưởng lão Vấn Thiên Sơn tên là Nạp Lan Mộng Như gì đó có chút quan hệ, cho nên Nạp Lan Châu Nhi mới vừa thấy nàng đã không vừa mắt, hơn nữa, roi Kim Lôi của Nạp Lan Châu Nhi rõ ràng là do Lệ Tử Mặc làm gãy, đừng cứ việc gì cũng đổ tội lên đầu nàng, nàng đâu phải kẻ chuyên chịu trận thay.
“Bổn Đế quân lại muốn biết lúc trước nàng nói gì với Phạm Trường Tử hơn đấy”
Lệ Tử Mặc vừa tới gần, Nhị Linh và dược đồng đều lui xuống.
“Chuyện này, thật ra rất đơn giản, ta nói với ông ta..”
Tần Phong Hi hắng giọng, hạ thấp tiếng nói lại câu nói kia bằng ngữ điệu giống với khi nói với Phạm Trường Tử: “Tam trưởng lão muốn xả giận cho Đan Châu cô nương, thế có từng nghĩ sỉ nhục Đế quân sẽ khiến Mộng Như cô nương không vui?”
Giọng nàng vừa thốt ta, sắc mặt Lệ Tử Mặc lập tức sầm xuống, duỗi tay túm lấy cổ tay nàng, lập tức kéo nàng dậy, vì dùng sức quá mạnh nên Tần Phong Hi không thể đứng vững, ngã vào lòng hắn, bị hắn khóa chặt lại.
“Nàng nói lời này là có ý gì?” Lệ Tử Mặc nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng.
“Chẳng phải ý tứ rõ ràng vậy sao? Chàng xem, có phải hiệu quả lắm không?” Tần Phong Hi làm như không có chuyện gì, cũng không giãy giụa: “Tam trưởng lão vừa nghe thấy lời này liền thu hồi kế hoạch ban đầu, điều này chứng tỏ quan hệ giữa chàng và Nạp Lan Mộng Như...
“Hiện giờ bổn Đế quân chỉ có quan hệ với một nữ nhân duy nhất, nữ nhân đó tên là Tần Phong Hi
Tần Phong Hi lập tức ngẩn ngơ, nàng không ngờ hắn lại nói ra một câu như vậy. Sau khi nói ra lời này Lệ Tử Mặc chỉ lạnh lùng nhìn nàng, bốn mắt nhìn nhau, nàng thấy được một sự mãnh liệt được che giấu bên trong vẻ lạnh lùng ấy, nhất thời có chút mất tự nhiên.
“Tần cô nương, nước hoa Tuyết Trung ngâm xong rồi, muốn uống túi mật của cáo ma... Ặc, Đế quân?” Thần y bưng bát ra, nhìn thấy cảnh tượng hai người ôm chặt nhau trước mắt thì lập tức dừng bước chân.
Nghe thấy uống túi mật của cáo ma, Lệ Tử Mặc hừ một tiếng, buông lỏng Tân Phong Hi ra. Hắn còn tưởng rằng làn trước nàng thật sự nghe lời ăn túi mật của cáo ma rồi, hóa ra là vẫn còn giữ.
Trong lòng Tần Phong Hi hơi thả lỏng, chuyển hướng về phía thần y: “Ăn như thế nào?”
“Thả túi mật của cáo ma vào trong nước này”
Tần Phong Hi làm theo, vốn dĩ họ còn tưởng ăn trực tiếp vào là được. May mà nàng giữ lại, bằng không nuốt sống thì chẳng rõ có ảnh hưởng tới hiệu quả hay không.
Vừa bỏ túi mật của cáo ma vào nước hoa Tuyết Trung liền có thể thấy được tốc độ tan ra bằng mắt thường, dần dần hóa thành trong suốt, dung hòa vào với nước, không còn nhìn ra được nữa.
“Tân cô nương mau uống đi!
Tần Phong Hi bưng bát lên, không chút do dự mà uống hết một ngụm to. Thần y ở bên cạnh có chút căng thẳng hỏi nàng hương vị thế nào.
“Hương vị lạ lắm, có chút vị của hoa Tuyết Trung, nhưng nhiều hơn cả là một mùi tanh không rõ, không quá khó chịu, song không dễ uống chút nào.
“Sao lại thế này?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất