Trên chiến trường, có khoảng ba trăm nghìn người thế nhưng vào thời điểm này, ngoại trừ tiếng gió thì họ không thể nghe được tiếng gì khác.  

             Ngay cả chiến mã cũng không dám cất tiếng hí.  

             Đệ nhị cường giả của Đế Quốc Bắc Xuyên, Mai Sâm tướng quân, người đang ở Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng bảy, đã bị chém đứt đầu bằng một thanh kiếm của một tiểu tử mà hắn chưa bao giờ nghe danh!  

             Ngay cả khi được tận mắt chứng kiến, nhiều người vẫn không thể tin được.  

             Lâm Huyền nhìn Ông Lợi tướng quân của Đế quốc Hoang Mãng, và chỉ Chân Long Kiếm trong tay về phía hắn.  

             "Đến lượt ngươi"  

             Tay cầm đao của Ông Lợi tướng quân đang run rẩy.  

             Lâm Huyền ở trước mặt hắn rõ ràng chỉ mới ở Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng một mà tại sao lại mạnh đến như vậy?  

             Ngay cả Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng bảy Mai Sâm cũng chưa kịp động thủ nổi nửa chiêu, hắn chỉ mới ở Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng bốn, sợ là cũng sẽ bị chặt cho đứt đầu.  

             Lâm Huyền lạnh giọng hỏi.  

             "Lại sao, không muốn nghênh chiến à?"   

             Tất nhiên Ông Lợi biết rằng nếu hắn không chiến đấu, lòng quân nhất định sẽ bị lung lay.  

             Nhưng vì một chút tôn nghiêm của nhân phẩm, tự mình đi tìm chết, hắn không làm được.  

             Hắn gầm lên ngay lập tức.  

             "Xung phong!"  

             Lệnh quân vừa dứt, đại quân xung phong!  

             Lăng Hàn tướng quân sắc mặt tái mét, hắn không nghĩ rằng đối phương sẽ trơ tráo như thế.  

             Không dám nghênh chiến thì thôi, thế mà còn muốn dùng đại quân để giết chết Lâm Huyền.  

             Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không để Lâm Huyền một mình chiến đấu.  

             "Xung phong!"  

             Sau khi nhận được mệnh lệnh, đại quân Hắc Giáp lập tức hành quân về phía trước, bắt đầu tấn công.  

             Đại quân hai bên như hai cơn sóng lớn đổ ầm ầm về phía Lâm Huyền.  

             "Thần Đạo Bộ Pháp!"  

             Lâm Huyền thi triển thân pháp, dáng người của hắn giống hệt như ma, không ngừng qua lại như con thoi ở trong đám đông đại quân.  

             Mỗi nơi hắn đi qua, kim quang lóe lên, đó là ánh sáng của Chân Long Kiếm khi được rút ra khỏi vỏ.  

             Khi Lâm Huyền giết đến trước mặt Ông Lợi, sau lưng hắn có hơn ba trăm nghìn người ngã từ trên ngựa xuống đất.  

             Một kiếm giết một người, bỏ xa cả ngàn dặm!  

             "Ngươi là..."  

             Cuối cùng Ông Lợi cũng nghĩ ra, Lâm Huyền rốt cuộc là ai.  

             Hắn chính là kẻ đã giết chết Lam Vương!  

             Nhưng Ông Lợi không thể hiểu tại sao Lâm Huyền, người rõ ràng là đối địch với Lam Vương lại đi giúp Đế Quốc Long Đằng để chống lại bọn họ.  

             Ông Lợi không có cơ hội để suy nghĩ thêm, kết quả của hắn y hệt như của Mai Sâm, đầu lìa người ngã.  

             Hai tướng quân của liên quân đều chết dưới kiếm của Lâm Huyền!  

             Tướng quân chết trận, nhuệ khí của đại quân liên minh sa sút, trong khi nhuệ khí của đại quân Hắc Giáp đã lên đến đỉnh điểm, binh lính bất chấp tính mạng lao vào giết chết kẻ thù.  

             Một trăm nghìn binh lính của đại quân Hắc Giáp đã đánh bại hai trăm nghìn quân địch!  

             Lăng Hàn tướng quân chỉ huy đại quân Hắc Giáp hăng hái làm một mạch cho xong việc, đi đoạt lại Tuyết Châu.  

             Đây vẫn chưa phải là kết thúc, đại quân Hắc Giáp đã  tiến vào lãnh thổ của Đế Quốc Bắc Xuyên và bắt đầu cướp đoạt đất đai của Đế Quốc...  

             Tin tức này nhanh chóng lan truyền sang các quốc gia khác.  

             Các quốc gia ban đầu muốn tấn công Đế quốc Long Đằng cũng không dám ra tay nữa.  

             ...  

             Khi Lâm Huyền hợp tác với đại quân Hắc Giáp để đánh chiếm hai châu của Đế Quốc Bắc Xuyên, Liên Minh sứ giả của trăm nước cuối cùng cũng đến.  

             Sứ giả đi thẳn đến chỗ của đại quân Hắc Giáp để ngăn chặn Lăng Hàn tướng quân, người chuẩn bị đánh chiếm Châu thứ ba của Đế Quốc Bắc Xuyên.  

             Lúc ấy Lâm Huyền tình cờ cũng đang ở trong doanh trướng, hắn vừa nhìn thấy khuôn mặt sứ giả, vẻ mặt đã run lên.  

             Người vừa đến là một nam nhân trung niên, tu vi đang ở Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng năm.  

             Cảnh giới này thấp hơn rất nhiều so với Mai Sâm và Lam Vương đã bị Lâm Huyền giết.  

             Thế nhưng khí thế tỏa ra từ trên người sứ giả là thứ mà Lâm Huyền không thể khinh thường.  

             Tuy rằng sứ giả chỉ là Hóa Nguyên Cảnh Giới tầng năm thế nhưng Lâm Huyền dám chắc chắn là Lam Vương cũng chưa phải đối thủ của hắn!  

             Ngay cả chính Lâm Huyền, có thể cũng không phải là đối thủ của hắn!  

             Trong lòng Lâm Huyền thầm nói.  

             "Quả nhiên ra ngoài Đế Quốc Long Đằng sẽ còn nhiều phong cảnh tráng lệ hơn nhiều!"  

             "Ta nhất định không thể làm ếch ngồi đáy giếng như Lam Vương!"  

             Sự xuất hiện của sứ giả đã củng cố quyết tâm thoát ra khỏi Đế Quốc Long Đằng của Lâm Huyền để đi khám phá thế giới rộng lớn hơn.  

             Đúng như dự đoán của Lâm Huyền, sau sự hòa giải của Liên Minh sứ giả trăm nước thì chiến tranh cũng kết thúc.  

             Trong thế giới này, kẻ mạnh là vua, nắm đấm mới được coi là đạo lý cứng rắn nhất, Đế Quốc Bắc Xuyên thua trận, mất đi hai Châu cho Đế Quốc Long Đằng làm thuộc địa.  

             Cho đến nay, Đế Quốc Long Đằng đã thay đổi từ hai mươi bốn Châu thành hai mươi sáu Châu.  

             Sau trận chiến này, danh tiếng của Lâm Huyền vang dội khắp các quốc gia xung quanh.  

             Trước khi Lâm Huyền chết, e rằng sẽ không có quốc gia nào dám tấn công Đế Quốc Long Đằng.  

             Lâm Huyền quay trở lại Càn Châu, sau mười ngày bảo dưỡng, hắn thu dọn lại hành lý, chuẩn bị rời khỏi Đế Quốc Long Đằng.  

             Qua lời của Đỗ Mục trưởng lão, hắn biết rằng đô thành của Liên Minh trăm nước được đặt tên là Húc Nhật thành.  

             Lâm Huyền sẽ đến Húc Nhật thành để nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn, và tiến thêm một bước xa hơn trong võ đạo!  

             Trước khi đi, Hổ Mập và Dịch Thiên Vũ đã đến đưa tiễn.  

             Hổ Mập xoa xoa lỗ mũi.  

             "Lão đại, ngươi đi trước đi, sau khi hai người chúng ta thăng cấp lên Hóa Nguyên Cảnh, chúng ta sẽ đi theo ngươi!"  

             Dịch Thiên Vũ trong mắt đầy bất đắc dĩ.  

             "Đi đường cẩn thận!"  

             Lâm Huyền gật đầu một cái.  

             "Những bài công pháp ta dạy cho các người đều là những bài công pháp đỉnh cao, có thể trực tiếp dẫn tới cảnh giới tối cao. Hai người phải chăm chỉ luyện tập!"  

             Trước khi rời khỏi Càn Long Tông, Đại Trưởng Lão đã tìm gặp Lâm Huyền.  

             Hắn đề nghị Lâm Huyền, nhờ Lâm Huyền làm giúp một việc.  

             "Đã ba năm rồi tông chủ vẫn chưa trở lại. Ta rất lo lắng không biết chuyện gì đã xảy ra. Nếu ngươi có thể nhìn thấy tông chủ, xin hãy để tông chủ viết thư báo cáo về sự an toàn của ngài cho mọi người"  

             Lâm Huyền gật đầu đồng ý, dù sao hắn cũng từ Càn Long Tông đi ra, tất nhiên sẽ không từ chối chuyện này.  

             Khi đi bộ đến biên giới của Đế Quốc Long Đằn, Lâm Huyền cuối cùng cũng đã nhìn thấy Cửu công chúa.  

             Rõ ràng, Cửu công chúa biết là hắn sẽ rời đi và đang đặc biệt đứng đợi hắn.  

             Lúc này, Cửu công chúa cởi bỏ hoàng bào và quân phục.  

             Nàng đặc biệt diện váy dài, xõa tóc, xinh đẹp đến nỗi nghiêng nước nghiêng thành.  

             Nhìn thấy Lâm Huyền, khóe miệng của Cửu công chúa nở nụ cười khổ.  

             "Ta đến để đưa tiễn ngươi"  

             "Cảm ơn"  

             Cửu công chúa chần chừ một lúc, sau đó mở miệng.  

             "Lâm Huyền, ngươi thật sự không nghĩ tới...sẽ ở lại sao?"  

             Câu trả lời của Lâm Huyền rất chắc chắn.  

             "Không"   

             Sẽ không một ai có thể lay chuyển được quyết tâm leo lên đỉnh cao của võ đạo của Lâm Huyền.  

             Cửu công chúa dường như đã biết rằng Lâm Huyền sẽ trả lời như vậy, nàng mỉm cười nói.  

             "Ta tin rằng một ngày nào đó, ngươi sẽ nêu cao tên tuổi ở đại lục!"  

             Lâm Huyền tạm biệt Cửu công chúa, rời đi.  

             Nhìn bóng lưng Lâm Huyền rời đi, Cửu công chúa cũng rơi lệ.  

             Lâm Huyền đã hai lần cứu lấy mạng nàng, nàng đã yêu Lâm Huyền từ lâu.  

             Chỉ là, Cửu công chúa hiểu được nàng không đủ tốt để đuổi kịp bước chân của Lâm Huyền, số phận của nàng và hắn vốn dĩ không phải là người cùng thế giới.  

             Nếu phải cầu xin khổ sở, không bằng cứ chấp nhận buông bỏ thôi.  

             Cửu công chúa ngoại trừ đau khổ, nhưng cũng hết sức tò mò.  

             Loại nữ nhân như nào mới có thể sánh được với Lâm Huyền?  

             ...  

             Lâm Huyền rời khỏi Đế Quốc Long Đằng, lên đường đến với Húc Nhật thành, lẽ ra hắn có thể mang theo Phi sư của người thuần thú ở Hiệp hội Thuần thú, thế nhưng Bạch Linh Nhi muốn đi một chỗ nọ, nên chỉ có thể đi bộ.  

             Trên đường đi, Lâm Huyền hỏi Bạch Linh Nhi một cách kỳ lạ.  

             "Tại sao ngươi phải đến Tây Phượng Lâm?"  

eyJpdiI6Ik9ueVBadkhnYWoyalpOTWgycHk1Wmc9PSIsInZhbHVlIjoiR3EwM1ArRnBUY2M4elNhXC8rcjJxWXh6RURiRDhES2hadTd3ZFlQYjJzcGxwMm1MWDY1QnhWa0NyZEZMOEJwc1lwb1VRb0gxa0VTWlh2RWgxc09LTjJhbmFSM2VqNiszUzhmU3lBQjdSaG1pdnJxMW0yOXAyXC9uXC9TUzgyNEtXaGszXC9zTDVOZ0l0TGtLdkJheXVvMDFlVmlFMGZrdUg1WmRGcFdXVzhNQk5xVys0SFhJYWk2RlJpbXFiVGVwY2xuRmw4bU5cL3RZRW9YQnZ1cFlKR3prZU1hVnRUcUdQQUs4bmczZDM3WkdoWFh3PSIsIm1hYyI6ImE5M2ZiODkwNzM5YjM4ZGRhMGVhMzAzNzgxNDYyNzZhZjc0MWVlZTE3NzllYzc5ZDc0MjZkMTZiZjU4ZjViMzgifQ==
eyJpdiI6ImdUR09wOHBmZWxucU9kb2pyVDdXRFE9PSIsInZhbHVlIjoiK21RYmFHRWNaUFozRUFVXC9STys2VkZnTkZtUFpES2U5YTE2R1RaTE1LaEcyOFd3eVJxenZYbVMzOVwvRU5hakxXSVBTb29HU1F2djliVkVsVEh6cEVwUFZWeEg2MUhjSm1aSDBBOWVDeG5JSGlkUHc3Q2E3ZlN6clBMZFZPdFFSYVluYUtQUm1NdERnUkJBN3k4Q1JqVU9NaGVpSlBTUmo3SEZqa2lSRkN1TnVldVdFdGpSalV3eTY3QkNFa3RNeUUrMDFKcXIrc2J5dmxmVDBmK2ZYYVZhd2d5M3pPTnVSUzdmNzlVMGMxOFdobmtMVWE3RG5aZ0JHV0ZOeTFWNUxFQVwvSlFWbzZ2SDBRS2x6NHJuTzJZUW12dG9wQk1BUXpaOFlkT2NlQitCZzA3V0NlMnpMd0JjWVJ3OHBVeUFlSG1pQ1dTVUhZNkg3VFVuTjM2bkc5Q2pTV2FOWk1laTBHS3I3SVVcL2J6UU9hdElPY0lJdFJQVk5vWTRGTlRmWXRtXC9UXC9yYjVsamRLNlNVQTM0VkZZcTJUdz09IiwibWFjIjoiYzlhNmMyYWFjZWE3NzUwYjdjYzc0OGZhOTk1OTYzNmM5YWE3YjA4NzAzOTE0NTk1ZDgxNWUwY2RkZTc2ZDFkZCJ9

             "Tây Phượng Lâm...Bạch Linh Nhi, đừng bảo là bản thể của ngươi là một con Tuyết Phượng Hoàng nhé?"

Ads
';
Advertisement