Lời nói của Lam Vương nghe lạnh sống lưng.  

             Đây chính là gia tộc đế vương, thậm chí cả con trai ruột của mình cũng có thể giết chết không chút do dự.  

             Cửu công chúa hai mắt đỏ hoe hỏi rõ.  

             “Gia gia, sao người lại đối xử với phụ thân như thế!”  

             Lam Vương nhìn về phía Cửu công chúa, rõ ràng là cháu gái của mình, nhưng trong mắt hắn chỉ có lạnh như băng.  

             “Phụ thân ngươi trị vì mấy chục năm nay, không chịu mở rộng lãnh thổ, khiến ta cảm thấy thật nhục nhã!”  

             Giọng nói của Cửu công chúa run rẩy.  

             “Khi phụ thân lên ngôi, người đã tận tụy cai quản triều chính, đế quốc trên dưới một lòng, quốc thái dân an, chẳng lẽ còn chưa đủ tốt hay sao?”  

             “Quốc thái dân an?” Lam Vương vẻ mặt khinh thường: “Quốc thái dân an có cái rắm!”  

             “Thân là hoàng đế, lại không mở rộng lãnh thổ, lưu danh thiên cổ, thật đúng là phế vật!”   

             “Ngươi có biết tại sao ta lại ủng hộ Đại hoàng tử không? Bởi vì hắn có dã tâm!”  

             “Hoàng đế mà không có dã tâm thì khác gì dân thường!”  

             “Dưới ngai vàng của vua, vốn là phải xác chất thành núi, máu chảy thành biển!”  

             Cửu công chúa không nói nên lời, mắt đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi.  

             Vì lí do này, các ca ca của nàng đều đã chết, phụ thân cũng không rõ tung tích!  

             Nàng hận!  

             Lâm Huyền thở dài trong lòng.  

             Có câu nói, gia tộc đế vương là vô tình nhất, hôm nay xem như hắn đã mở mang tầm mắt rồi.  

             Nhưng chuyện này không liên quan đến hắn, hôm nay giữa hắn và Lam Vương, chỉ có một người có thể sống sót.  

             Hắn chết, những người bạn của hắn, còn có Cửu công chúa và thuộc hạ của Cửu công chúa, đều phải chết.  

             Lam Vương chết, Đại hoàng tử cũng phải chết, và Cửu công chúa sẽ ngồi trên ngai vàng.  

             Lâm Huyền nâng Chân Long Kiếm trong tay, thân kiếm khẽ run, có tiếng rồng gầm vang vọng phía chân trời.  

             Lam Vương khinh thường.  

             “Ngươi muốn đánh với ta?”  

             “Ngươi rất mạnh, võ đạo thiên phú của ngươi so với Đại hoàng tử mạnh hơn rất nhiều.”  

             “Nếu ngươi là cháu trai ta, ta nhất định sẽ chọn ngươi lên ngôi vua.”  

             “Thế mà ngươi đứng đối diện với ta, ta lại không thể giữ ngươi lại!”  

             Đang nói, Lam Vương khom người xuống, khí thế bộc phát ra càng mạnh mẽ.  

             Cuồng phong càn quét bốn phía, khiến các chiến binh xung quanh quảng trường lần lượt rút lui.  

             Cả quảng trường chỉ còn lại hai người Lâm Huyền và Lam Vương!  

             Dưới quảng trường, Đỗ Mục trưởng lão vô cùng lo lắng.  

             “Lâm Huyền, ngươi có thể thắng không?”  

             Mặc dù hắn tận mắt nhìn thấy Lâm Huyền trưởng thành, hơn nữa lúc này Lâm Huyền còn mạnh hơn hắn, nhưng đối thủ của Lâm Huyền lại là một nhân vật huyền thoại của đế quốc, Lam Vương!  

             Hổ Mập bên cạnh nghiến răng nói.  

             Lâm Huyền nhất định có thể làm được, hắn có bao giờ làm cho ai thất vọng đâu?”  

             Dịch Thiên Vũ gật đầu mạnh mẽ.  

             “Ta cũng tin Lâm Huyền!”  

             …..  

             Trên quảng trường, Lâm Huyền đối đầu với Lam Vương, cơ thể Lâm Huyền phải chịu một áp lực khó tả.  

             Hai người cách nhau chín tầng cảnh giới, Lam Vương đã đắm chìm trong cảnh giới tầng chín không biết bao nhiêu năm, e rằng đã bước nửa bước lên cảnh giới cao hơn.  

             “Bá Thể Thần Công!”  

             Lâm Huyền thi triển Bá Thể Thần Công, da thịt toàn thân hắn căng thẳng, giống như rèn vàng, trở nên cực kỳ cứng rắn.  

             Lam Vương cảm thán nói.  

             “Công pháp và võ kỹ ngươi vừa mới thi triển ta chưa bao giờ nhìn thấy hay nghe nói đến.”  

             “Ta đã thay đổi quyết định, ta sẽ không giết ngươi trước, đợi ngươi tiết lộ hết những gì đã học được, sau đó giết ngươi cũng không muộn.”  

             Lâm Huyền nheo mắt.  

             “Muốn công pháp và võ kỹ của ta? Cũng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”  

             “Tiểu tử ngạo mạn, để ta cho ngươi xem chênh lệch sức mạnh là như thế nào!”  

             Lam Vương ra tay, hắn không có bất kì vũ khí nào, chỉ đơn giản là đánh một chưởng về phía Lâm Huyền.  

             “Thần Đạo Kiếm Pháp!”  

             Lâm Huyền cầm Chân Long Kiếm trong tay, lưỡi kiếm đâm vào lòng bàn tay Lam Vương.  

             Đối mặt với đối thủ đáng gờm như Lam Vương, Lâm Huyền không hề nương tay, sức mạnh có được khi đột phá đều dồn vào thân kiếm.  

             “Pằng!”  

             Lòng bàn tay của Lam Vương va vào thanh kiếm của Lâm Huyền.  

             Cả hai đều căng thẳng!  

             Thế nhưng biểu cảm của hai người lại khác xa nhau.  

             Vẻ mặt Lam Vương vẫn bình tĩnh như cũ.  

             Mà sắc mặt của Lâm Huyền lại tái nhợt đi.  

             Lâm Huyền đã dùng toàn bộ sức lực của mình, nhưng Lam Vương vẫn còn giữ lại.  

             Lam Vương khen ngợi nói.  

             “Nếu như cho ngươi cơ hội trưởng thành vài năm nữa, e là ta cũng không phải đối thủ của ngươi.”  

             “Đáng tiếc, mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi, người tài chết sớm, ngươi cũng không ngoại lệ.”  

             Dứt lời, nguồn sức mạnh cường hãn hơn tuôn ra từ lòng bàn tay của Lam Vương.  

             “Tiểu tử, chết đi!”  

             Nguồn sức mạnh mới truyền vào kiếm, Chân Long Kiếm rơi khỏi tay, Lâm Huyền ngay lập tức chịu không nổi, cả người văng ra ngoài.  

             Hắn rơi thật mạnh xuống đất, đập mặt đất thành một hố sâu.  

             Mặc dù có Bá Thể Thần Công, toàn thân Lâm Huyền vẫn đau đớn như cũ, lồng ngực khó chịu.  

             Một vệt máu đỏ tươi trào ra từ khóe miệng của hắn.  

             “Đây là chênh lệch sức mạnh sao?”  

             Thấy Lâm Huyền vẫn chưa chết, Lam Vương cười lạnh một tiếng, nhún người nhảy tới trước mặt Lâm Huyền, lại đánh ra một chưởng.  

             Sức mạnh của một chưởng này còn mạnh hơn vừa rồi!  

             Lâm Huyền không có cơ hội tránh né!  

             “Chết!”  

             Dịch Thiên Vũ và Cửu công chúa không dám nhìn nữa, nhắm hai mắt lại.  

             Lâm Huyền, có vẻ như… nhất định phải chết!  

             “Ầm!”  

             Đánh xuống một chưởng, đất rung núi chuyển, mặt đất của cả quảng trường nứt toác ra, như thể đất đã bị hạn hán ba năm.  

             Cát bụi bay lên từ chỗ Lâm Huyền, che khuất tầm nhìn của mọi người.  

             Đại hoàng tử vui mừng đến mức cười rộ lên.  

             “Lâm Huyền, cuối cùng ngươi cũng chết, hahahahaha!”  

             Hắn nhìn Cửu công chúa và những người bạn của Lâm Huyền một cách hung ác, như thể phát điên.  

             “Chết đi! Tất cả các người đều phải chết!”  

             Hô!  

             Một cơn gió lớn thổi qua, thổi bay sương mù trên quảng trường, để lộ ra bóng dáng của Lam Vương và Lâm Huyền.   

             Hổ Mập vừa kinh ngạc vừa vui mừng kêu lên.  

             “Lâm Huyền còn sống!”  

             Dịch Thiên Vũ và Cửu công chúa vội vàng mở mắt ra, chỉ thấy bàn tay Lam Vương đánh xuống, nhưng không phải đánh lên người Lâm Huyền.  

             Trong tay Lâm Huyền không biết từ khi nào có thêm một chiếc khiên, chặn được đòn tấn công của Lam Vương.  

             Loại khiên nào có thể chặn được toàn bộ đòn đánh của Lam Vương?  

             Mặt của tấm khiên này bằng đồng, hình dáng và kết cấu của nó rất kì lạ, không biết tại sao người tạo ra nó lại khiến nó trông như thế này.  

             Giọng của Hổ Mập lại vang lên, lần này giọng điệu của hắn đầy kinh ngạc.  

             “Long vảy! Là long vảy!”  

             Chiếc khiên trên tay Lâm Huyền giống hệt với vảy trên người hắn khi hắn hóa thành rồng.  

             Hổ Mập không nhìn lầm, thứ mà Lâm Huyền cầm trong tay quả thực là long vảy.  

             Hơn nữa không phải là một chiếc long vảy bình thường, mà là vảy ngược!  

             Vảy ngược này được Lâm Huyền tìm ra trong hang ổ của Hoang Long, vẫn luôn không có cơ hội dùng đến, không ngờ tới hôm nay lại được nó cứu mạng.  

             Sắc mặt Lam Vương có chút thay đổi, hắn ngay lập tức lại đánh xuống một chưởng.  

             “Đừng tưởng rằng nó có thể bảo vệ ngươi!”  

             “Chết cho ta!”  

             “Ầm!”  

             Một chưởng này, Lam Vương đã dùng tuyệt chiêu “Xuyên Sơn”, sức mạnh cuồng bạo xuyên thấu qua long vảy, đâm vào cơ thể Lâm Huyền.  

             Khóe miệng Lâm Huyền lại có máu trào ra.  

             Nếu không nghĩ ra cách giết chết Lam Vương, long vảy chỉ có thể bảo vệ Lâm Huyền một thời gian, không thể bảo vệ cả đời được.  

             Trong đầu Lâm Huyền nhanh chóng hồi tưởng lại những võ kỹ mà hắn đã xem qua ở Thần Sơn.  

eyJpdiI6ImRlclhMeGRQUzk1SHljK3Q1VHpScEE9PSIsInZhbHVlIjoiSWdlb1A3aWtqakNQWWhzbXFiZ3Zsb25mZEcxNk9QcEhPb0RPK2daUUUwSmdcLytcL1B6WG93enBUK3BZOFwva2tndGMwVU96b1NMc25OTFZnUFV2Sm81Uk1jT21EbW5XOU1VOVVTVHZpejA3bStLcGZMOGxxb0FUTmk0RXdtdVQ0RTFcLzNGdnpuQXM4UWFJSmtjTENHdDI2YXZ4REZrTGJjMnhmTEw3WURpd0RjY21XSEFYUVJUeXZcL241OVhySW1aTmREWkFieG5SNTg0T1wvQkMxbWd2MkJhWWlCTUVxXC92M240cXRTMlZTSkdCTWRmb3V0QTViXC9LcHF1T1hhXC9YNTFZcFpsMHNRbjR6U1FZWE5KeitHWUI0UFZYWHB4ZG5oNlRwRUJwckRGRWN3WWlVakw4QktyTlFxNE9ibkhsZkxmcTY3b1FEbGphdVdrSE1BdzY5eHp6VDB4TDFxUHVCWU5TTmJaYmtsUjNXQTZyeHdLeVFERkdZZFF6WXlSUTBLYTVtZVBXdHZjXC8zR1RkXC92SDZiVkFtNjFZb210MlQ2eGFSOENhaWU0eXpQcDRLNWI0eDFCakRIVzRHTjNYb1JuamhMZW1QbVBDbngrRERMck5ucm5xOGY5Nk45clFzT1R6ZkFxaHBvcndJOXNEZGFDNWlGdWoybVBzdFNoSmVHSWFtayIsIm1hYyI6ImJjYzNhMGRlOTQ0YTMzNTNmZThjNWI3NWFjNjVkYjNmNjAzNmU2OTkwZGYxN2Y0MDhhN2Y4YjNiYmNiNTU0MTgifQ==
eyJpdiI6Ijl1cDJpdVZkQTMwRTBlXC9ETGRlK3hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjczUkFGUVVYZTcrWUYwMXdadXh0WkVWTkVmOHcrN2FCT0RrNXNKYjV0Z0lQeUVFOUVGUUhMdlBUa1NFOFwvK1pQQnpMN3ZNU3kyVlRlQlRsRkdJbm5cL3Q1dGtyOGh6bmNjTEI2WUpHVU9QZlVJT3JEWXFSN0RTQTAxdW1SazBDVXE1UG5Kc0tsY2hhXC9lcWt6ZDl2SDliYlwvZlcxXC8rcjNFYnA1K0xzRkFWeGtpRXlDeURVdmQ4Kzc3anNHQU9BWG5QNEdPME1ialA1c2w5dUdiVzZrbHZcL2lxUWI0N2FVQlBDOUt6MitNQTFqbWpMaCt5VE9WenJRNHJIemdMT043YzNOcjNQREl0UlVwT25ZRStlTlhZZXZEdjRvd0hYbGZpSEtURkc1ckpCb2EreUhub0lqbFZXa2Y2TDFNdnZIV0laIiwibWFjIjoiNDVmNzIxZjEwYmNhZDU5YjJiMGJhOGZmMDdhYTU1ZTQ1YjMzODIxODVmNDA1NjkzNjFkMWZiZDQxN2ZjMThjOCJ9

             “Nếu như kết hợp võ kỹ và hồn kỹ lại, biết đâu có thể nhân đôi sức mạnh!”

Ads
';
Advertisement