Đây là lần đầu tiên Đại hoàng tử nhìn thấy một vũ kỹ vô hình mà vẫn có thể khiến người khác bị thương như vậy.
Điều kỳ quái mà hắn quan tâm chính là rõ ràng vũ kỹ mà Lâm Huyền thi triển ra đã làm mình bị thương, nhưng bả vai kiên cố lại không hề sứt mẻ chút nào.
Không có vết thương thì sao lại đau đến nỗi khiến hắn gần như không thể chịu đựng được như thế?
"Không phải nguyên khí!"
"Thứ vừa khiến ta bị thương là một sức mạnh khác!"
Trong lòng Đại hoàng tử hơi hoảng sốt. Hắn không nghĩ được trừ nguyên khí ra thì trên thế gian này còn tồn tại loại sức mạnh nào khác nữa.
"Cái thứ chết tiệt!"
Đại hoàng tử vận chuyển nguyên khí trong cơ thể. Lúc này Chân Long Giản trong tay hắn lại tiếp tục vọt về phía Lâm Huyền.
Lâm Huyền không hề hoảng hốt. Hắn nâng kiếm lên ngăn cản Chân Long Giản. Cùng lúc đó, hắn lại ngưng tụ hồn lực, hồn châm lại ngưng kết lại một lần nữa.
"Phi Châm Thuật!"
Lần này Đại hoàng tử không tránh đi nữa, hồn châm đâm xuyên qua ngực hắn.
Vẫn không hề có miệng vết thương như trước, nhưng cơn đau kịch liệt lại khiến Đại hoàng tử không nhịn được phải hô lên.
"A!"
"Chết tiệt!"
"Rốt cuộc ngươi đang giở thủ đoạn bịp bợm gì vậy chứ!"
Hơi thở của Đại hoàng tử bắt đầu dồn dập. Chân Long Giản trong tay hắn bỗng nhiên lao về phía Lâm Huyền như một cơn cuồng phong.
Lâm Huyền liên tiếp thi triển Thần Đạo Kiếm Pháp nhưng việc chống cự càng ngày càng trở nên gắng gượng.
Chẳng qua đúng lúc đó, hồn châm thứ ba cũng ngưng tụ thành công.
"Phi Châm Thuật!"
Đại hoàng tử lại hét lên một tiếng thảm thiết. Lần này hắn phải ôm lấy đầu liên tục lùi về phía sau mười bước.
Lâm Huyền nhíu mày.
"Linh hồn của cường giả Hóa Nguyên cảnh vốn dĩ rất lớn mạnh. Chỉ dựa vào Phi Châm Thuật không thể giết chết hắn được. Ta cần để Trát Nhĩ Khắc dạy ta thêm hồn kỹ lợi hại hơn nữa mới được!"
Chẳng qua Lâm Huyền bây giờ không cần hồn kỹ lợi hại hơn cũng có thể thắng.
Sau khi liên tiếp thi triển hồn kỹ, hồn lực vốn dĩ đang rời rạc riêng lẻ trong linh hồn Lâm Huyền giờ phút này đã được huy động toàn bộ và trở nên vô cùng vững chắc.
Có thể đột phá rồi!
Lâm Huyền hít sâu một hơi rồi nhắm hai mắt lại.
Linh hồn của hắn trôi ra ngoài từ trong cơ thể.
Đại hoàng tử ngẩng đầu. Hắn có một cảm giác rất kỳ dị rằng phía trên Lâm Huyền như đang có một người khổng lồ đang dần đứng lên vậy.
Giờ khắc này, linh hồn của Lâm Huyền đang phát sinh sự biến hóa.
Linh hồn của hoa lá cây cỏ trong phạm vi mười mét đều không gió mà lắc lư, tự cống hiến ra một chút hồn lực rót vào trong cơ thể Lâm Huyền.
"Vỡ cho ta!"
Hàng rào cảnh giới trong linh hồn bị phá thành từng mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Hồn lực của Lâm Huyền như nước trong dòng sông lớn ồ ạt chảy đến.
Nhóm võ giả vốn dĩ còn đang chiến đấu xung quanh Lâm Huyền đều dừng động tác trong tay lại.
Linh hồn bọn họ đều run lên, không hiểu sao trong lòng lại dâng lên cảm giác muốn quỳ lạy Lâm Huyền.
Lâm Huyền mở mắt, hắn dùng hồn lực cảm nhận đất trời, chưa bao giờ thấy nó rõ ràng như vậy.
Ánh mắt của hắn như không có góc chết, ngay cả hoa văn trên mặt sau lá của một cây cỏ nhỏ cũng có thể nhìn thấy rõ mồn một.
Đây là dựa vào nguyên khí để cảm nhận thế giới, là cảnh giới không bao giờ có thể đạt tới!
Hồn Tam cảnh!
Lâm Huyền đột phá!
Đại hoàng tử nghiến răng nghiến lợi.
"Phô trương thanh thế!"
Hắn nắm chặt Chân Long Giản trong tay, chuẩn bị dùng thủ đoạn sấm rền gió cuốn để chém chết Lâm Huyền.
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên hắn phát hiện ra Lâm Huyền lại nhắm mắt lại một lần nữa.
Ý thức của Lâm Huyền chìm vào trong Thần Sơn.
Hắn nhìn Thần Sơn cao vời vợi trong mây rồi thả hồn lực mênh mông của mình ra!
Hồn lực rót vào trên thềm đá của Thần Sơn. Mỗi tầng bị rót lên, Đại Đế Linh Bài trên thềm đá cũng được kích hoạt.
Thềm đá nhanh chóng được đốt sáng lên đến tầng thứ bốn trăm.
Đây là số tầng thềm đá mà Lâm Huyền thắp sáng được mỗi lần đột phá.
Lần này Lâm Huyền muốn đánh sâu lên một tầm cao mới!
"Hít!"
Lâm Huyền chợt quát một tiếng, hồn lực của hắn bùng nổ một cách điên cuồng, giống như biển lớn sóng gầm mãnh liệt mênh mông vậy.
Lúc này, tốc đạ thềm đá sáng lên còn nhanh hơn những lần đột phá trước đó.
Bốn trăm bậc!
Bốn trăm năm mươi bậc!
Năm trăm bậc!
Năm trăm năm mươi bậc!
Sáu trăm bậc!
Lâm Huyền kích hoạt được sáu trăm bậc thềm rồi!
Linh Bài lấp lánh ánh sáng rung động lòng người. Thân hình của một nhóm Đại Đế vĩ ngạn bỗng hiện ra.
Lâm Huyền cúi đầu thật sâu với Thần Sơn.
"Lâm Huyền xin các vị đi trước hãy cho ta Thần Đạo Công Pháp hoàn thiện!"
Lời của Lâm Huyền vừa dứt, trước người hắn đã hiện ra hai quyển sách cổ.
Một quyển là cấp độ đầu tiên của Thần Đạo Công Pháp.
Một quyển là cấp thứ hai của Thần Đạo Công Pháp.
Giọng nói đầu tiên vang lên trong Thần Sơn.
"Hóa Nguyên cảnh, cảnh giới thay đổi thực lực của võ giả!"
Ngay sau đó, giọng nói thứ hai lại vang lên.
"Nguyên khí hóa thành chất lỏng, tụ vào đan điền!"
Tiếng thứ ba vang lên.
"Đột phá Hóa Nguyên cảnh, nguyên khí trong cơ thể võ giả tăng lên gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần!"
...
Nhóm Đại Đế người này một câu người kia một câu giảng giải cách nhìn của mình về Võ đạo. Lâm Huyền rơi vào một loại trạng thái nhập định thần kỳ. Mỗi câu nói của Đại Đế đều giống như âm thanh xua tan mây mù, giúp hắn giác ngộ.
Quyển sách cổ thứ ba xuất hiện trước người hắn, trên bìa có một dòng chữ to màu vàng.
Cấp thứ ba của Thần Đạo Công Pháp!"
Cách nhìn của nhóm Đại Đế hóa thành những trang sách hé mở, nhập vào trong cuốn sách cổ.
Không biết đã trôi qua bao lâu, âm thanh quanh quẩn trong Thần Sơn mới tiêu tán.
Lâm Huyền mở mắt ra trong hiện thực.
Hắn đã dừng trong Thần Sơn hơn nửa ngày nhưng ở thế giới thật thì chỉ mới qua mấy giây mà thôi.
Đại hoàng tử cầm Chân Long Giản trong tay, vừa lúc chạy tới trước người Lâm Huyền.
Hắn vung Chân Long Giản lên, nguyên khí xao động. Đại hoàng tử bộc phát ra toàn bộ thực lực muốn giết chết Lâm Huyền ngay lập tức!
"Lâm Huyền, đi chết đi!"
Trong mắt Lâm Huyền lóe lên một tia sáng.
Ngay sau đó, lỗ chân lông toàn thân hắn nở ra, nguyên khí mênh mông mãnh liệt bùng nổ!
"Ầm!"
Nguyên khí của Lâm Huyền nổ mạnh sau đó hình thành một cơn lốc trong nháy mắt, thổi cho Đại hoàng tử đang đứng trước người hắn bay trở về.
"Cái gì?"
Lòng Đại hoàng tử run lên. Sức mạnh mà Lâm Huyền đang bày ra không phải là thứ mà võ giả Tụ Khí cảnh có thể làm được!
Chỉ có một khả năng!
Lâm Huyền đột phá! Hoặc là... sắp đột phá!
Nghĩ đến đây, Đại hoàng tử lại run rẩy trong lòng. Trước khi đánh nhau hắn đã phát hiện ra tu vi của Lâm Huyền đã gần đạt tới cảnh giới đột phá.
Nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng Lâm Huyền lại dám đột phá ngay trong trận chiến!
Võ giả đột phá cần phải có hoàn cảnh im lặng tuyệt đối, tuyệt đối không thể bị người khác quấy rầy.
Nếu không nhẹ thì bị thương, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
Đương nhiên chuyện này cũng không phải là tuyệt đối. Nhưng người có thể đột phá ngay trong trận chiến đều là những người có được công pháp tuyệt thế.
Chỉ có công pháp tuyệt thế mới có thể bảo vệ cho kinh mạch võ giả không bị thương,
Công pháp như vậy đừng nói là Đế Quốc Long Đằng mà ngay cả Liên Minh trăm nước phía trên Đế Quốc Long Đằng cũng không tìm ra nổi một quyển!
Vậy làm sao Lâm Huyền có được?
Cuối cùng Đại hoàng tử cũng hiểu ra mọi chuyện. Lâm Huyền có thể dùng cảnh giới Tụ Khí cảnh tầng thứ chín để chống lại Hóa Nguyên cảnh tầng thứ năm của mình hoàn toàn là nhờ vào công pháp tuyệt thế!
Nghĩ đến đây, trong lòng Đại hoàng tử không còn chút nóng nảy nào nữa, thay vào đó là lạnh đến tận xương.
Tuyệt đối không thể để Lâm Huyền đột phá được!
Trước đó Lâm Huyền chưa đột phá, lúc chiến đấu với Đại hoàng tử, mặc dù hắn vẫn rơi vào thế bất lợi nhưng Đại hoàng tử muốn giết hắn đã vô cùng khó khăn rồi.
Nếu bây giờ để Lâm Huyền đột phá... Đại hoàng tử không dám tưởng tượng tiếp nữa.
"Khai Sơn Bá Trảm!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất