Lâm Huyền chưa kịp ra tay, người và ngựa của Võ Thánh Lâu đã qua mặt hắn, chạy lên đánh nhau với vệ sĩ Kim Giáp.  

             Cửu công chúa xuống ngựa, đi đến trước mặt Lâm Huyền.  

             "Ta đến để cứu ngươi."  

             Lâm Huyền cảm thấy hơi xúc động, tuy hắn và Cửu công chúa là bạn, nhưng hắn cũng không ngờ rằng Cửu công chúa vì cứu hắn mà công khai cắt đứt quan hệ với Đại hoàng tử.  

             Dường như Cửu công chúa đoán được Lâm Huyền đang nghĩ gì, nàng nói.  

             "Ngày hôm đó khi quay về từ mộ cổ, ta đã nói rõ ràng với Đại hoàng tử là ngươi không cất giấu bảo vật, cho dù có giấu thì cũng là chuyện dễ hiểu. Không có ngươi, ta có thể đã chết ở mộ cổ, Đế Quốc cũng sẽ không nhận được nhiều bảo vật như vậy."  

             "Vậy mà Đại hoàng tử lại luôn nghi ngờ, ai nói cũng không tin."  

             Lúc này, giọng nói tức giận của Đại hoàng tử ở trên đài cao.  

             "Cửu công chúa!"  

             "Ngươi muốn tạo phản à?"  

             Cửu công chúa nhìn thẳng mặt Đại hoàng tử, không sợ hãi một chút nào.  

             "Tạo phản sao? Ngươi không phải vua, tại sao phải tạo phản, đừng vội ăn nói lung tung!"  

             Đại hoàng tử tức giận.  

             "Phụ vương không có mặt ở đây, ta là thái tử, dĩ nhiên chính là vua!"  

             Cửu công chúa cười giễu: "Tại sao phụ vương lại mất tích, ngươi là người rõ nhất. Ngươi cho rằng ta không biết gì sao?"  

             "Từ lúc hoàng tử đầu tiên chết, ta đã nghi ngờ ngươi."  

             "Đại hoàng tử, chỉ vì muốn làm vua, mà ngươi không từ mọi thủ đoạn, giết huynh giết phụ thân!"  

             "Ngươi đã là thái tử rồi, không thể chờ thêm vài năm nữa sao? Phải làm ra cái chuyện tương tàn này sao?"  

             Mỗi câu nói của Cửu công chúa giống như tiếng gõ đá, âm thanh đanh thép và mạnh mẽ.  

             Quần chúng vây xem đều vô cùng sợ hãi.  

             Chẳng trách lão đế vương không hề xuất hiện suốt ba năm nay, tất cả mọi chuyện của Đế Quốc đều do Đại hoàng tử đứng ra giải quyết, thì ra là bị...  

             Nhớ đến mười mấy năm qua, các hoàng tử đều chết từng người từng người một, tất cả mọi người đều cảm thấy rùng mình.  

             Thì ra không phải là trùng hợp, đây đều là âm mưu của Đại hoàng tử!  

             Sắc mặt của Đại hoàng tử lúc trắng lúc xanh.  

             Hắn không ngờ Cửu công chúa đã biết chuyện này từ lâu, hôm nay còn phơi bày ra trước mặt mọi người như vậy.  

             "Đại hoàng tử, phụ vương giao cho ta quản lý vệ sĩ Kim Giáp, sau khi phụ vương biến mất, ngươi liên tục sắp xếp nội gián của mình vào đội vệ sĩ Kim Giáp, đúng là không coi ta ra gì?"  

             Đại hoàng tử cảm thấy không giấu được nữa, hắn dứt khoát.  

             Hắn cười lớn.  

             "Ngươi biết thì đã làm sao? Hiện tại vệ sĩ Kim Giáp đều nằm dưới sự khống chế của ta!"  

             "Cửu muội, ta đã đánh giá thấp ngươi, đúng ra ta nên lấy Võ Thánh Lâu đi."  

             "Võ Thánh Lâu chính là thế lực mà phụ vương bồi dưỡng, nhưng bề ngoài lại phục vụ ngươi. Ba năm trước phụ vương đã biết ngươi có mưu đồ bất chính, nên đã bí mật giao Võ Thánh Lâu lại cho ta, để ta có thể phòng thủ nếu ngươi tấn công!"  

             Đại hoàng tử liếc nhìn người của Võ Thánh Lâu.  

             "Chỉ có mấy trăm người, Cửu muội, ngươi đừng ngây thơ cho rằng chỉ với từng ấy người thì có thể đối phó với ta."  

             Đại hoàng tử vừa dứt lời, có rất nhiều vệ sĩ Kim Giáp chạy đến pháp trường, có chừng khoảng ba nghìn người!  

             Quân tiếp viện của Đại hoàng tử đến rồi.  

             Vệ sĩ Kim Giáp đứng chằng chịt nhau, nhìn từ đằng xa như một mảnh màu vàng, phảng phất giống như thành lũy, chèn ép nhau.  

             Cửu công chúa thống lĩnh mấy trăm người của Võ Thánh Lâu làm sao có thể ngăn được ba nghìn người của đội quân vệ sĩ Kim Giáp.  

             Nụ cười kiêu ngạo của Đại hoàng tử lộ lên trên mặt, giống như hắn thấy đội quân của mình sẽ nghiền nát kẻ địch.  

             Nhưng vào lúc này, Cửu công chúa lại rất bình tĩnh.  

             "Ầm!"  

             Đột nhiên, trong đại quân nổ lên một tiếng thật to.  

             Nụ cười của Đại hoàng tử đột nhiên cứng đờ, hắn quay đầu lại nhìn, hơn mười người của vệ sĩ Kim Giáp trong đại quân bay ra ngoài.  

             Một tên vệ sĩ Kim Giáp có chiếc lông vũ trên đầu, đang đánh nhau bốn phía.  

             Ngô Ba!  

             Đại hoàng tử nghiến răng nghiến lợi, Ngô Ba là Đại thống lĩnh của vệ sĩ Kim Giáp, rõ ràng đã tuyên thệ sẽ thành tâm cống hiến sức lực với mình, không ngờ bây giờ hắn lại là người của Cửu công chúa.  

             Ngô Ba chém hết mấy tên phản bội, hét lớn một tiếng.  

             "Các huynh đệ, đến lúc bày tỏ lòng trung thành rồi!"  

             Nói xong, hắn hất bản giáp bên vai mình xuống, để lộ một tấm lụa màu đỏ.  

             Hơn một nghìn vệ sĩ Kim Giáp cũng làm động tác đó, đẩy bản giáp trên vai xuống, để lộ một tấm lụa màu đỏ ra.  

             Bọn họ đồng thời rút kiếm, lướt về phía những vệ sĩ Kim Giáp không có mảnh lụa đỏ.  

             Trong nháy mắt, đại quân Kim Giáp nằm thành một đống.  

             Đại hoàng tử quay đầu nhìn ánh mắt của Cửu công chúa, vừa tức giận vừa hận.  

             "Đúng là ta đã quá xem thường ngươi rồi!"  

             "Tuy nhiên, vệ sĩ Kim Giáp đã nằm dưới sự kiểm soát của ta từ lâu rồi, người của Ngô Ba cũng chỉ có mấy nghìn, ngươi cũng không thể là đối thủ của ta!"  

             Tiếng bước chân ở hoàng thành vẫn vang lên không ngừng, càng ngày có càng nhiều vệ sĩ Kim Giáp tập hợp lại.  

             Chờ nhóm quân cứu viện thứ hai đến, Lâm Huyền và Cửu công chúa sẽ bị bao vây.  

             Nhưng Cửu công chúa vẫn rất bình tĩnh.  

             "Ta sợ rằng người của ngươi sẽ không đến đây được."  

             Đại hoàng tử không tin.  

             "Ta còn năm mươi ngàn vệ sĩ Kim Giáp, làm sao mà không đến được?"  

             Lúc này, ở vị trí bốn bức tường thành bỗng vang lên những tiếng trống!"  

             "Đùng!"  

             "Đùng!"  

             "Đùng!"  

             Sắc mặt Đại hoàng tử thay đổi, ba tiếng trống vang lên, quân địch đã tấn công vào thành!  

             Nhưng mà...Tại sao quân đội lại tấn công vào thành? Ai có thể dẫn dắt một đội quân tấn công thành?  

             Trong đầu Đại hoàng tử chợt xuất hiện một người.  

             Lăng Hàn! Lăng tướng quân!  

             "Đại hoàng tử, ta phải cảm ơn ngươi, Lăng tướng quân đã rất do dự không biết phải ủng hộ ta hay ngươi. Kết quả là ngươi đã bắt đệ tử lớn nhất của Lăng gia và chém đầu, điều đó đã khiến Lăng tướng quân quyết định giúp đỡ ta."  

             Lăng Phong đang ở trên đài cao, đó chính là cháu ruột của Lăng tướng quân.  

             Suýt chút nữa Đại hoàng tử đã cắn nát hàm răng của mình.  

             Hôm qua hắn đã đi tìm Lăng Hàn tướng quân, hắn hứa rằng Lăng Phong chỉ là con mồi để dụ Lâm Huyền ra thôi, hắn sẽ không giết Lăng Phong.  

             Nhưng bây giờ, Lăng Hàn tướng quân cũng không tin hắn.  

             Nói cũng đúng, một người vì ngôi vua mà giết anh giết cha, thì ai sẽ tin tưởng đây?  

             "Chết tiệt! Quân Hắc Giáp của Lăng Hàn có chừng một trăm ngàn người đàn đóng quân bên ngoài hoàng thành!'  

             Binh pháp có mây, địch có khiên thành, quân số quân địch nhiều gấp năm lần, có thể tấn công thành bất cứ lúc nào!  

             Quân Hắc Giáp không cần tấn công, chỉ cần đứng dưới tường thành thì hai mươi ngàn quân vệ sĩ Kim Giáp cũng không dám hành động!  

             Chỉ cần quân tiếp viện không tới, Cửu công chúa sẽ đạt được mục đích.  

             Tuy số lượng ít hơn thế lực của Đại hoàng tử, nhưng nàng tin rằng, có Lâm Huyền ở đây, Đại hoàng tử sẽ bị tử hình trong hôm nay!  

             Lâm Huyền vung thanh kiếm trong tay, kiếm khẽ ngân vang, chỉ về hướng Đại hoàng tử.  

             "Hôm qua ta với ngươi vẫn chưa phân thắng bại, hôm nay chúng ta tái chiến!"  

             "Đại hoàng tử lên cơn phẫn nộ.  

             Hắn gọi lính cầm vũ khí của mình, là hai thanh chùy dài.  

             Toàn thân cây chùy có màu xanh ngọc, giống y như đúc Chân Long Kiếm.  

             Chân Long Chùy!  

             Lâm Huyền cực kỳ chắc chắn hai loại vũ khí này đều làm từ một chất liệu.  

             Sừng rồng!  

             "Nếu ngươi muốn chết đến như vậy, hôm nay ta sẽ cho ngươi toại nguyện!"  

             Đại hoàng tử nhảy từ trên đài cao xuống, đi từng bước đến trước mặt Lâm Huyền.  

             Vào lúc này, bỗng hắn nói.  

eyJpdiI6IjF5XC9yR2tRdkw3XC9vbjdyS21jSDFzdz09IiwidmFsdWUiOiJrYkpvdERCWnJ6WGZxRHpCTlwvazFNb2xRUWVKVnlvNVRxN0pTdk1PTHhvVVlRdHhJWHpTZksrNkRsU1wvMjUwbnJydlBKMGlpWlkxQ3FacTVDdFdZajAxTklXd0dneWtWWCtFeUFpZzE0REtkYThzVkpKenh4UE9IbXhyaXNCN3l5aVcrWUFwMjhMQ0JnaU1PM3NBN1BDTGdRdDNXTk9BdWxcLzBnSFVCSzhlaDFTcWNtdFppek5EUEVZNzVsZXd0Qnord1pjV04rVlpYZlVQRFBvUXlDczhVM1wvQlNwUTdSSUp5eE0ydCtWejhXMD0iLCJtYWMiOiJjMTlmOWRhNjJiZWQ4MmNmMWZkZjUyMGEzMjdkMzY0M2RmMGVjMmExN2RjMzVmNjNmZjY5ZGM0NWM0OGFjMDE1In0=
eyJpdiI6IlRIS3J1clwvMHVNbHhpK09pNkxGQUZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJUMHR0M1ZtXC8xUjdCVUxod3htcFI5N0RIb3RRczFTTWhMMmtIRndxdTU3dlwvUnNmXC9DcjdTVUxnWTlpYkJmN2dURTQ4OHN5UzZTbFYrTmlDOFNBaituK3FKXC9aOXRMeXRwTEl5MUJrdFVSYTA0aW5VUGdVSmxpMHQwRXd3RTRqR1wvWXFjMmlId3NIWTNURitpZTVVM1dOb2NrRTNCYVVoWXRoNHdHczFrNjZUZlNmREwza0NTc0x4QTY2OXc0YjBpdmxoZFBubndVZW9Na0xGbGZEak9udUFYOWdKNW05aWlJM1YySHZDbTlmaUZudWlEbU1SaWZmcWlkWjBuZnJqeE5obTZneVwvRXh1eFk5N21BdnNnR0FFR2NBNWJ1WjRWRzNTbnBXXC9aR0ptZz0iLCJtYWMiOiI3NDJjMzRiMTJhZTIyYTc1YmY1YTg4MmFiZjZkODQzZGI3MTIxMjkyMWI0NTZhMDQ4YWE0NTk3NzczMzFmMDUxIn0=

             Đao phủ vác một thanh đao to đi lên đài cao!

Ads
';
Advertisement