Quả cầu nhỏ trên đầu Nguyên Anh hơi đung đưa, một ngọn lửa màu đen ầm ầm bay ra.
Trong giây lát đã thiêu rụi đám khí huyết sát kia.
Sau khi giải quyết hết số khí huyết sát này, ngọn
lửa màu đen kia liền nhanh chóng bay ra khỏi cơ thể Diệp Viễn, dọc theo cánh tay đang bóp cổ Diệp Viễn của thây khô, rồi nhanh chóng nhập vào cơ thể thây khô.
Và cũng trong nháy mắt đã di chuyển tới vị trí lồng ngực của thây khô.
Nó bao lấy nội hạch căn nguyên màu đỏ trông giống nội đan yêu thú ở lồng ngực thây khô.
"Ầm!"
Ngay sau đó, nội hạch căn nguyên kia liền bị ngọn lửa màu đen thiêu cháy thành một đống tro bụi.
Mà cả cái quá trình này chỉ diễn ra trong phút chốc, căn bản là thây khô không có một tí phòng bị nào.
Vả lại, thây khô nghĩ một người như con sâu cái kiến như Diệp Viễn, sao mà làm tổn thương mình được.
"Ngươi, sao có thể..."
Mãi đến khi nội hạch căn nguyên của mình bị thiêu sạch, thây khô mới phản ứng lại, hắn nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt không thể tin nổi.
"Không gì là không thể! Ngươi thật sự nghĩ ngươi có thể dễ dàng bắt được ta à?" Diệp Viễn lạnh lùng cười nói.
Đúng vậy, vừa nãy Diệp Viễn cố tình cho thây khô này bắt được anh.
Vả lại, phải dùng lửa Địa Âm trong cơ thể anh thì mới tiêu diệt được thây khô này.
Mà hết thảy, thực ra cũng là môn chủ Qủy Môn tiền nhiệm nói cho anh biết.
Vì thế, vừa nãy Diệp Viễn mới quyết định mạo hiểm thử một phen.
"Ngươi..."
Thây khô nhìn Diệp Viễn với ánh mắt không thể tin nổi, sau đó cơ thể chậm rãi ngã xuống.
Sau khi giải quyết được thây khô, Diệp Viễn vội vàng đi tới bên cạnh Liễu Bạch, vội vàng lấy ra mấy viên đan dược.
Nhưng Liễu Bạch lại lắc đầu, không muốn chỗ đan dược này.
"Số thuốc này không có tác dụng với vết thương của tôi đâu, cậu giữ lại cho mình đi!"
"Vậy vết thương của tiền bối thì sao?"
"Yên tâm, tôi không dễ chết thế đâu!" Liễu Bạch mỉm cười nhẹ.
Thấy Liễu Bạch không giống đang nói dối, Diệp Viễn cũng thở phào.
Lúc này, Liễu Bạch nói tiếp: "Diệp Viễn, nếu cậu đã trở thành môn chủ tân nhiệm của Quỷ Môn, vậy sau này cậu phải chăm chỉ tu luyện, tương lai sẽ có một ngày, thế giới này sẽ có một đại nạn, đến lúc đó vẫn cần cậu và những người như các cậu đứng ra cứu thế giới!"
Diệp Viễn gật đầu, sau đó anh hỏi.
"Tiền bối, rốt cuộc trong tương lai thế giới này sẽ xảy ra chuyện gì?"
Lúc này, Diệp Viễn thật sự rất tò mò, trước đó lão tiền bối ở quán bar chị Thanh cũng từng nói những lời này với anh, nói cái gì mà tương lai sau này có kiếp nạn lớn.
Bây giờ Liễu Bạch cũng nhắc về kiếp nạn lớn gì đó.
Nhưng Liễu Bạch không nói cho Diệp Viễn biết cụ thể sự việc là như nào, ông ta chỉ nói: "Hiện giờ cậu vẫn còn quá yếu, chuyện này cậu tốt nhất đừng biết vội, để tránh bị áp lực, ảnh hưởng cậu tu luyện, đợi đến khi thực lực của cậu mạnh lên rồi, cậu tự khắc sẽ biết thôi."
"Mặt khác, tính ra thì thây khô kia cũng được tính là một đồ tốt, nó rất hữu dụng cho cậu đấy, cậu dùng hắn để luyện chế một con rối, sau này khi đối mặt với đại nạn đó, nó sẽ là một trợ lực rất lớn.
Nói xong, Liễu Bạch tiện tay động một tí, rồi đưa cho Diệp Viễn một quyển sách cổ đầy dấu vết năm tháng.
"Trong này đều là một số phương pháp luyện khí của môn phái luyện khí trong giới tu hành, tôi nghĩ với thiên phú của cậu, chắc là có thể dễ dàng nắm vững!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất