"Bịch!"  

 

Hai người va chạm, trường thương của Liễu Bạch lập tức bay ngược về.  

 

Còn thanh giáo bằng xương kia lại không hề dừng lại, nó hóa thành hàng ngàn tia sáng đỏ tươi bao vây Liễu Bạch.  

 

Nhân lúc Liễu Bạch bị giữ chân trong chốc lát, thây khô mau chóng bắt đầu hấp thu linh khí thiên địa.  

 

Theo việc liên tục hút vào linh khí thiên địa, thân hình thây khô nhanh chóng phình ra với tốc độ nhìn bằng mắt thường cũng thấy.  

 

Đồng thời, có một cỗ khí tức hủy diệt đáng sợ nhanh chóng bùng phát.  

 

Mà lúc này, cuối cùng Liễu Bạch cũng đánh lui số tia sáng đỏ tươi kia.  

 

Nhìn thấy thân hình thây khô đang không ngừng phình to, mặt Liễu Bạch biến sắc.  

 

"Không ổn rồi! Thằng cha này định tự bạo!"  

 

"Đi!"  

 

Liễu Bạch quát to một tiếng, trường thương lập tức hóa thành một luồng sáng nhắm về phía thây khô.  

 

Chỉ có điều, khi trường thương còn cách thây khô một đoạn, cơ thể thây khô ầm ầm nổ tung.  

 

Năng lượng khủng bố lan tràn ra trong nháy mắt.  

 

Không gian ở phiến hải vực nháy mắt bị đánh nát, vô số không gian loạn lưu lại điên cuồng tràn ra.  

 

"Phanh!"  

 

Một tiếng trầm muộn vang lên, trường thương của Liễu Bạch xông pha đi đầu bị luồng năng lượng khủng bố này đánh trúng, thanh trường thương được rèn từ vật liệu gì không biết, đã vỡ vụn trong nháy mắt.  

 

Lúc này, Liễu Bạch cũng mặc kệ trường thương của mình, ông ta di chuyển, vội vàng đứng chắn trước người Diệp Viễn, bảo vệ anh.  

 

Cỗ năng lượng khủng bố kia nháy mắt đã đánh lên người Liễu Bạch.  

 

"Phụt!"  

 

Liễu Bạch vốn đang bị thương nặng, lúc này lại hộc máu tiếp.  

 

Cả người uể oải đến cực hạn, cơ thể cũng mất hết sức, rơi vào làn nước biển.  

 

Còn Diệp Viễn được Liễu Bạch bảo vệ đằng sau thì không sao, anh cũng nhanh tay nhanh mắt, vội vàng túm được Liễu Bạch đang ngã xuống.  

 

"Tiền bối!"  

 

"Không sao, chưa chết được đâu!" Liễu Bạch cười buồn bã nói.  

 

Nhưng  

 

vừa dứt lời, ông ta lại hộc ra một ngụm máu.  

 

"Không ngờ mạng ông dai thật đấy!"  

 

Nhưng đúng lúc này, thây khô đã nổ tung trước đó, lúc này lại khôi phục nguyên trạng với một tốc độ cực nhanh.  

 

Trông thấy thây khô kia vẫn chưa chết hẳn, hơn nữa còn đang nhanh chóng khôi phục nguyên dạng, Liễu Bạch dùng số sức lực cuối cùng vỗ mạnh vào lưng Diệp Viễn.  

 

"Đi mau!"  

 

"Ha ha, muốn đi ư, không dễ thế đâu!"  

 

Nhưng Diệp Viễn vừa lăng không chưa được trăm mét, thây khô kia đã xuất hiện sau lưng Diệp Viễn.  

 

Bàn tay khô héo bóp cổ Diệp Viễn.  

 

"Liễu Bạch, ta rất tò mò tại sao ông lại quan tâm tên này thế?" Thây khô túm chặt lấy Diệp Viễn, rất là tò mò hỏi.  

 

Liễu Bạch quát: "Ta tha cho ngươi, ngươi bỏ  

 

thằng bé ra"  

 

"Ha ha, cho ta đi ư, bây giờ đến sức để đứng lên ông còn không có, ông còn có năng lực ngăn ta rời khỏi đây ư?" Thây khô khinh thường nói.  

 

"Ông quan tâm tên kiến hôi này như vậy, chắc hẳn tên kiến hôi này rất quan trọng với ông nhỉ, thế thì ta sẽ hủy hoại cậu ta ngay trước mặt ông, để ông cảm nhận một chút cái gì gọi là tuyệt vọng!"  

 

Nói xong, bàn tay thây khô khẽ dùng sức, vô số khí huyết sát liền cấp tốc bay vào cơ thể Diệp Viễn.  

 

Diệp Viễn không phản kháng, mặc cho số khí huyết sát đó nhập vào cơ thể mình.  

eyJpdiI6InVpc1BYUVpUeE15R0lNWHIxS3ZROGc9PSIsInZhbHVlIjoicndSdDNLTmJTaE44V3o4Zm94UUxaWmJaTzdLSEFtUklvOGJWME45R1c0Z2Zpc3VyQTRWWVwvb0Z6bm5ReG5SU1UiLCJtYWMiOiI0YjhhMWI1ZmI0NmRjMjY4MmE0Y2M2N2UxNjRjNThlMjhhNmM0NzVkYWEwNTJjYjY0NzVkMjBmZDQ0N2UzMzk3In0=
eyJpdiI6IkxmbzF2T0RXallrNWVPNjVsVEdOK3c9PSIsInZhbHVlIjoiU3FnNjZuVVB4cmhlNk5Ob3VpMWJxUWVFMkt5XC9QU1ZaNHY2UE5JWmUzVVVKd2RYTWxYTGpNZ2NQWEMwTDIrWlNYdUNLMmtjY0dXOEtZSSsxVWVQeHBlMkF4XC9ReEJORW82Rm5EZEtVY0c4eVY3dFlsTjdxVDFFQXREM1dJakg2MW5pVGNPbG94Zk5aU0xBcjhWUW9ORUUwZEhTbkFVR1d6ZStwTElcL0o0eVBVZ1dDUXB5UkwwNERVNkhqK0dwZE1CYjFkaUl4Z1wvdDFXeGRzSm1hM1wvZWJ2V2h5VVV0UmpjZmZhOEpJNTd6QXFqdjU2YTBnNzZSTDhpNWhBNFkzK1J0VVFnMjhaSlRXdjZGT05wQkJuXC9yZnVETm4wVTNvaVUrRFwvQzlDOXNkSldXVXk0Q3JBK2d3REphK3B3ZUdMQXFhZE5yZ0RwVCtEZkhWanZHSTU3eUI4V3JUOHJNVWxudWFlSXdFV1Q5amVCRG53YjBGVkNzMFhDTmVkZFNPaVpsdlJmR0MraUlqMWZlZEVvK29rdFY4TnBlZHhjcEo1YmNjWERrUk13R2tuSmVkbzhTcEJBYmZ0TzF2eEN2U3hXOUJQOXorc2hHRW9uMXpLdFpNT0JKYXB3PT0iLCJtYWMiOiJlMjhlZjIyZGMwNzFlZTVhYzYyMmI5MzUwOWM1MjM0NzJlNjEyNjI5MjE0OGZlYWVhMDExYzkyZTQ2OWQ0MzNkIn0=

Nhưng đúng lúc này, Nguyên Anh vẫn luôn ngồi xếp bằng ở đan điền chợt mở mắt ra. 

Ads
';
Advertisement