“Tôi sẽ gọi điện cho bên kia, bảo họ bổ sung thêm!”  

 

 

“Ừm, phải nhanh lên!”, tầm mắt Tần Văn Văn dừng lại trên màn hình video.  

 

Triệu Kỳ lập tức liên hệ với người ở thành phố Hán.  

 

Một lát sau, cô ta lại nhận được một phần văn kiện.  

 

Liền mở ra xem.  

 

“Giám đốc Tần, có rồi!”  

 

“Nhanh như vậy sao?”, Tần Văn Văn cũng hơi kinh ngạc, mở văn kiện ra.  

 

Nội dung bên trên rất đơn giản, còn chưa đầy 500 chữ.  

 

Nội dung đại khái nói thời gian từ năm nhất đến năm hai Tần Kiệt chỉ là một sinh viên rất bình thường.  

 

Chứ đừng nói là một người nổi bật gì.  

 

Ở trong lớp không thích tham gia các hoạt động tập thể.  

 

Thành tích cũng không nổi trội.  

 

Chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn.  

 

Thêm vào đó còn bổ sung thêm hoàn cảnh gia đình của Tần Kiệt.  

 

Bố chỉ là kỹ sư phân xưởng của một nhà máy thép.  

 

Mẹ là nhân viên bán hàng trong siêu thị.  

 

Thực sự rất bình thường.  

 

Trong gia đình cũng không có người thân nổi bật tài giỏi gì.  

 

Xem xong văn kiện, Tần Văn Văn không khỏi nhíu mày.  

 

Bà trầm tư đứng lên.  

 

Trước năm ba cậu ta chỉ là một người vô danh, bình thường đến tầm thường.  

 

Đến năm ba tại sao lại bạo phát như vậy?  

 

Trước và sau có đối nghịch quá lớn.  

 

Rốt cuộc xảy ra vấn đề gì vậy?  

 

Tần Văn Văn cũng thấy có chút khó hiểu.  

 

“Cô cảm thấy thế nào?”  

 

“Cũng hơi kì lạ!”, Triệu Kỳ cũng nghi ngờ: “Rõ ràng chỉ là một sinh viên bình thường đột nhiên bùng nổ thay đổi! Có chút không mấy ăn khớp! Trừ phi...”  

 

“Trừ phi cái gì? Nói tiếp đi!”, Tần Văn Văn nói.  

 

“Trừ khi cậu ta vẫn luôn giấu dốt! Mục đích là nghiên cứu chờ đợi cơ hội!”, Triệu Kỳ nói.  

 

“Hừm, cũng có lý!”  

 

Tần Văn Văn gật gật đầu: “Có điều, tôi vẫn thấy tư liệu không được đầy đủ lắm! Chắc chắn còn thiếu gì đó! Cô bảo bên kia điều tra thêm đi! Nhất định phải tra sâu hơn! Giá bao nhiêu cũng trả!”  

 

“Vâng!”  

 

Triệu Kỳ lại liên hệ với người bên thành phố Hán.  

 

Tần Văn Văn lại nhìn văn kiện từ đầu đến cuối thêm một lần nữa.  

 

Bà ấy vô cùng tò mò về Tần Kiệt.  

 

Một chàng trai đầy bí ẩn.  

 

Cũng có chút thú vị đấy.  

 

Chỉ là không biết Tuyết Nhi khi đó tại sao lại nhìn trúng chàng trai này.  

 

Cũng có mắt nhìn người đấy.  

 

Có điều vẫn cần kiểm tra suy xét thêm.  

 

Bằng không, nếu cứ dễ dàng đồng ý như vậy, ngộ nhỡ xem nhẹ bỏ qua điều gì đó sẽ không tốt lắm.  

 

Tần Văn Văn nở nụ cười.  

 

“Tôi đến gặp chúng nó lúc, cô bảo người bên kia điều tra nhanh lên!”  

 

“Vâng, giám đốc Tần!”, Triệu Kỳ nói.  

eyJpdiI6IlhDdktUYkNkMVVoTGcxZ0lzSXBxdmc9PSIsInZhbHVlIjoiNmNWemxDOEErd3psREE0TWozQm9tSmRVMjY2dU9uYVVHckpwTjAwcVVuMWZrRVBLQzZwMzBRT01TRUgyZjIzMCIsIm1hYyI6IjJkYTcyZTllM2RkNGY3ODMxYWZmNzc3NzUwYWExODljZDFkYWU4YjhhY2QxZjdjMDIzYjgwZDQ0M2RmODc3ZjIifQ==
eyJpdiI6IjBlSnZNcDNCU1RSdXFkY2hEcnZleWc9PSIsInZhbHVlIjoieEJpNm53NHh0WXpjWHBBMGJVanB1OFpYUXpYMUZhaTVxVHFWa2g5Nld2RFk0OUp0eWFZNWpTNUxMaStJZlFJcWNvdVgrN1RBTUhtRFk1V1JQRmJIWFkyZDdJekFhbXlFdk5ZWUFBT010WHpcL3RmZnVNRldsbUFRYXVJVzlTUFdNOHhueW1DOE41aFNhczhpK2FGMkExTytoS3h0eE1Kc2IramNrZEc4SFFyQT0iLCJtYWMiOiI5MWRkNzBjYWI1YTZiZTMxNmZjZDQyYmFkZDMwZmRmMjljZmNmODdkYWY2NTY2NTg3MjQ4NTkyNDQ3MzJmNDc4In0=

Ads
';
Advertisement