Trong trường chia làm hai phe, một bên phản đối nói đồi bại thuần phong mỹ tục, một phái ủng hộ, nói đó theo kịp trào lưu!
Phốc~
Tần Văn Văn thiếu chút suýt phun ngụm trà vừa uống ra ngoài.
Để giáo viên hướng dẫn làm người mẫu hỗ trợ tuyên truyền sao?
Xem bộ dạng, cũng khá thú vị đấy.
Tên này lá gan cũng lớn lắm, thật đúng là có thể tạo ra sức ép mà.
Chỉ là không biết dùng thủ đoạn gì mà để cho giáo viên hướng dẫn cam tâm tình nguyện làm người mẫu, kể cả có bị người khác nói là đồi bại thuần phong mỹ tục đi nữa.
Tần Văn Văn lại càng thêm tò mò.
Tầm mắt tiếp tục di chuyển xuống dưới.
Sau khi thuyết phục hiệu trưởng, để hiệu trưởng thông qua loa phát thanh trường nói chuyện với giáo viên và sinh viên ủng hộ việc giáo viên hướng dẫn làm người mẫu, Tần Kiệt từ đó đã trở thành ngôi sao được cả giáo viên và sinh viên trong trường biết đến.
Chuyện này...
Tình tiết đảo ngược này nghe chừng cũng rất kịch tính đấy.
Tần Văn Văn còn chưa ngờ tới được, thực sự được một phen bất ngờ.
Tên này, quả thực rất thú vị.
Chỉ là không biết bên dưới còn có điều bất ngờ gì nữa đây.
Tần Văn Văn lại nhanh chóng nhìn xuống dưới.
Cách đây vài ngày, một người bạn cùng lớp và bạn gái đi hái dâu thì bị một nhóm lưu manh bắt nạt, Tần Kiệt biết chuyện, không nói lời nào liền dẫn theo mấy nam sinh trong lớp, vội vàng chạy tới.
Họ trực tiếp dạy cho đám lưu manh kia một bài học.
Cuối cùng, bảo vệ đến nơi, bắt được đám lưu manh, báo cảnh sát. Cảnh sát tới dẫn đám lưu manh kia đi, Tần Kiệt không chỉ không bị trách phạt ngược lại còn được trường học tuyên dương.
Phát huy tuyên truyền cho hình mẫu thanh niên chính trực.
Chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách trong lòng thầy và trò càng có sức ảnh hưởng hơn.
Thương hiệu cũng được củng cố dựa trên cơ sở này.
Kết thúc tư liệu.
Tần Văn Văn sửng sốt hồi lâu.
“Giám đốc Tần, bà xem...”
Triệu Kỳ cũng phải ngỡ ngàng với tư liệu này.
Không nghĩ tới một sinh viên năm ba mà trong thời gian đi học lại có thể làm được nhiều việc như vậy.
Mà mỗi một việc đều không hề tầm thường.
So với bạn bè cùng trang lứa thì quả thật là nhân tài xuất chúng.
Một người tài hiếm có.
“Thú vị, quả thật rất thú vị đấy!”, Tần Văn Văn bỗng nhiên nở nụ cười.
“Giám đốc Tần, bà...”
“Triệu Kỳ cô có nhìn ra cái gì không?”, Tần Văn Văn hỏi.
“Nhìn ra cái gì ạ?”, Triệu Kỳ cũng không hiểu được ý cùa Tần Văn Văn.
“Thời gian!”
“Thời gian?”, Triệu Kỳ cẩn thận nhìn nhìn, bỗng nhiên cô ta giống như nhận ra điều gì đó, há to miệng.
“Đều làm những việc này khi còn học năm ba?”
“Phải! Đều làm trong năm ba!”, Tần Văn Văn gật gật đầu: “Chưa đầy một năm, cậu ta đã làm được nhiều việc như vậy! Mà mỗi một việc đều có kết quả! Một người con trai như vậy quả không đơn giản!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất