Không ai ngờ đến kết quả chiến đấu lại như thế này.  

 

 

Ba Tiên Đế đại viên mãn, một Tiên Tôn, ba chết một thương  

 

Người bị thương là Diêu Đại Hoa, y là quản sự Dao Trì, trước khi ra tay thì Dương Bách Xuyên có đổi ý, nếu không cũng đã chết rồi.  

 

Nhưng đối với người vây xem thì đó không phải là điểm mấu chốt, điểm mấu chốt là một Tiên Đế trung kỳ như Dương Bách Xuyên lại có thể đánh bại bốn cao thủ trong nháy mắt.  

 

Đối đầu với Tiên Đế đại viên mãn thì không tính, dù sao Dương Bách Xuyên cũng là Tiên Đế trung kỳ, có thể khiêu chiến vượt cấp, mà tình huống này thì không phải không có, những người có thiên phú dị bẩm thường xuyên chiến đấu vượt cấp.  

 

Nhưng Tiên Tôn lại khác, Tiên Tôn là cảnh giới cao nhất ở Tiên giới, cho dù Sa Tĩnh Thiên là Tiên Tôn sơ cấp, nhưng cũng là Tiên Tôn.  

 

Mà Dương Bách Xuyên lại có thể dễ dàng đánh bại Sa Tĩnh Thiên.  

 

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, đặc biệt trong hoàn cảnh bụi đất bay mù, thật ra mọi người đều không nhìn rõ Sa Tĩnh Thiên chết như thế nào.  

 

Dù sao lúc bụi đất tan hết, trong sân chỉ có Dương Bách Xuyên bình yên vô sự đứng đó, bên cạnh là thi thể của Sa Tĩnh Thiên.  

 

Phi Tinh Môn do Sa Tĩnh Thiên mang đến toàn diệt.  

 

Thủ đoạn quỷ dị, lấy ít thắng nhiều, lấy yếu thắng mạnh, biểu hiện của Dương Bách Xuyên nghiền áp mọi người.  

 

Từ giờ phút này trở đi, tất cả mọi người ở đây đều nhớ rõ tên của Dương Bách Xuyên, nhớ kỹ Vân Môn Tiên Vực.  

 

Viên quản sự cũng sợ ngây người, ông ta biết Dương Bách Xuyên rất mạnh nhưng tuyệt đối không ngờ hắn lại mạnh đến thế này.  

 

Trận chém giết này bắt đầu từ quỷ dị, kết thúc cũng quỷ dị, bởi vì không nhìn rõ Dương Bách Xuyên ra tay như thế nào.  

 

Vô cùng quỷ dị.  

 

Sau khi Viên quản sự bình tĩnh lại, nhìn Diêu Đại Hoa hoảng sợ quỳ rạp trên mặt đất, Viên quản sự cảm thấy vô cùng sảng khoái, cuối cũng cũng xả được cơn giận.  

 

Đương nhiên ông ta biết mọi chuyện đều nhờ Dương Bách Xuyên ban cho mình, cũng biết rõ lần này Dương Bách Xuyên ra tay vì xả giận cho ông ta.  

 

Có câu đánh chó phải xem mặt chủ, hiện tại Viên quản sự đã hiểu rõ dạo lý này.  

 

Đương nhiên không thể để người ngoài biết chuyện ông ta bị Dương Bách Xuyên khống chế, nhưng không sao, ông ta đã nhận mệnh.  

 

Đúng như sự coi rẻ khinh thường trước đó của Diêu Đại Hoa, ông ta là kẻ hèn nhát nhất trong số 72 quản sự của Dao Trì, vậy nên mới phải ra ngoài tiếp đãi lai khách.  

 

Một nửa trong số 72 quản sự Dao Trì là quản sự ngoại môn, chỉ có địa vị không cao, tu vi thấp mới đi tiếp đãi.  

 

Viên quản sự rất tức giận, nhưng cũng hết cách. Thân phận địa vị của quản sự nội môn cao hơn ông ta rất nhiều, vì vậy mà Viên quản sự mới luôn chịu đựng.  

 

Bây giờ thấy Dương Bách Xuyên đánh sấp mặt Diêu Đại Hoa, Viên quản sự vô cùng sảng khoải, tuy rằng bị Dương Bách Xuyên khống chế sinh tử, nhưng chỉ cần làm việc tốt thì đây cũng là một lựa chọn không tồi, ít nhất tốt hơn hiện trạng ở Dao Trì hiện tại.  

 

Nhìn thấy chiến tích này của Dương Bách Xuyên, Viên quản sự có cảm giác đi theo Dương Bách Xuyên, tương lai sẽ cất cánh.  

 

Tuy chỉ là cảm giác nhưng lại rất mãnh liệt.  

 

Viên quản sự đưa ra quyết định, dù Dương Bách Xuyên có khống chế sinh tử của mình hay không thì ông ta vẫn khăng khăng một lòng đi theo hắn. Ông ta đã tuy luyện ở Dao Trì hơn vạn năm, vẫn luôn rất áp lực, tu vi dừng ở bình cảnh mấy ngàn năm, cứ tiếp tục như vậy thì đại đạo cũng xong rồi.  

 

Bây giờ Viên quản sự lại thấy được hy vọng trên người Dương Bách Xuyên.  

 

Nhìn thấy hy vọng bản thân có thể đột phá Tiên Tôn, bởi ông ta biết ở Dao Trì, ông ta vĩnh viễn không có cơ hội bước vào cảnh giới Tiên Tôn.  

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Viên quản sự trở nên kiên định, lúc này bên ngoài đang có rất nhiều người vây xem, tuy trận chiến này là Dương Bách Xuyên và Sa Tĩnh Thiên tự nguyện, nhưng ông ta lo lắng sẽ có người làm to chuyện lên, khi ấy thì Dương Bách Xuyên sẽ gặp bất lợi.  

 

Hiện tại ông ta cũng đoán được những phụ nhân mà Dương Bách Xuyên tìm kiếm chính là nữ nhân của hắn, tương lai là chủ mẫu của ông ta. Hiện tại đang không biết bị Nhị trưởng lão giam giữ ở phương nào, Dương Bách Xuyên định âm thầm tìm kiếm, cố gắng không động chạm đến cao tầng của Dao Trì.  

eyJpdiI6Ijc5WEM4cXhJVG5WQUFuMnNlaGsxVnc9PSIsInZhbHVlIjoiRmdKckxUOFhlYStwcXNleklcL1wvUEcxU0VYT1ZSOE9iZGZsd3NmK3Z4Nk5Ka3g2bjRYMTVOdzMwTWR2NUVSWVJ4IiwibWFjIjoiZTgwODZjZGJiNTRjODg0OWQ5MWU4Y2U2MTIzNzIwNWExYWQ5MTZkNjZkY2Q0ZWJjYzA3N2I0OGY1ZDQ4YWI4ZiJ9
eyJpdiI6IjFTaUV0Nm4yNGN4ZXFKOEM1eTVVNGc9PSIsInZhbHVlIjoiSWM0ZHhrQjRwUVVaT1BIT0ZqYmJ0dWZXMHNqanBITVdlZ1Z0SEdndmN1Tm9RZmhzcTZ6SlM1WTFMMFFNeVloWm16Z1hhRGtpNVwvUXFXY1I4SGU0dkUxdm5ibENcL0NYaGs2WU5YVTNnc2VEcGtrbWk4enJxSFRiYUhpSitpTHAyT1wvcXZYN2xLWFYxaW9wNXl6NEhKRkRFNzUrblh3SEV4dDlXeXl0Wk9uS01LSWpCMXZUSktkS0M4MDlCNTJhRGIrWlkxaGlFSVwvQnBWc3BwZkkyaUpBNDMrQWZlSzlDM2gweGtGUXA3MjRWOVpscFJaQVkzbTNhakw4NVZRcUMxdUp2b1VvTWprWnZuWjJCUThCM3dubGtHRkVpeXIrT29mY2pJdm5pcHZYUGp1R2h6b2Z1SkNjZ0tHZkZVTTZTYUZ0SGpcL3YwVitiY0tjZ2N3OW8wbzdSUkd4bnplSW9cLzZ0SURvSTJKVDU1SE9uYVpKTUROWE5NcTZDWG0xRGkxbm0xIiwibWFjIjoiMDI1OGE5Y2I5NmMyMThiMzI2ZDM4MWRmYWMwNDY4ZmVlMzgyNmNmMmFjZDRiZTY2Y2UwZGFiZjRkZTVkZjRkMiJ9

Ads
';
Advertisement