Tạ Cố Thương không nói một lời, bước theo, sải chân vững chãi như thể không xem nơi đây là đất khách, nhưng ánh mắt lại kín đáo quét qua từng chi tiết: tường đá, lối hành lang hình khuyên, hệ thống ánh sáng bán cổ điển và cả cách đặt tĩnh vật phong thủy. Từng chi tiết đều tinh tế mà kín kẽ – như chính người kiến tạo nên nó.
    
Vừa bước vào đại sảnh biệt thự chính, ánh sáng từ chùm đèn pha lê thủy tinh Murano thả trần rọi xuống mặt sàn đá cẩm thạch Thổ Nhĩ Kỳ, từng hoa văn thủ công ánh lên ánh bạc mềm mại dưới lớp dầu bóng tự nhiên.

Không gian tĩnh lặng mang theo khí tức quyền thế thâm trầm.

Ở vị trí trung tâm của sảnh lớn, phía trên cao — nơi ánh sáng tụ lại rõ nhất — là một bức tranh khổ lớn được lồng trong khung gỗ mun đen bóng, điêu khắc thủ công theo hoa văn cổ triều nhà Thanh.

Đó là bức họa gia đình của Tề gia — một bức ảnh không hề phô trương, cũng không theo lối cổ điển trang nghiêm thường thấy trong các gia tộc quý tộc phương Tây.
    
Tề Mặc ngồi bên trái, thần sắc trầm ổn, gương mặt không cười nhưng ánh mắt trầm như vực sâu, toát ra khí chất của một bá chủ bóng tối đã chinh chiến nửa đời. Mộc Ly Tâm ngồi bên phải — dung nhan đoan lệ, gương mặt thanh tú như họa nhưng ánh mắt lại sáng ngời kiên định. Họ không cười, nhưng lại tỏa ra khí chất song hành — như vương và hậu, như gió và trăng, hòa quyện không tách rời.

Phía sau họ là Tề Thiên Vũ và Tề Du — hai đứa trẻ giờ đây đã là những nhân vật nắm giữ mạch sống của Tề gia. Tề Thiên Vũ mang phong thái lạnh lùng, đứng hơi nghiêng người – một ánh mắt có thể giết người không cần rút súng, Tề Du trầm mặc nhưng ánh mắt lại mang theo nét ngông cuồng, khó đoán. Cả hai đều mỉm cười nhẹ, chỉ vừa đủ để không bị xem là lạnh lùng, nhưng cũng chẳng phải thứ cười lấy lệ.

Dù bức tranh không rực rỡ phô trương như gia đình Lam Bang, nhưng từng người trong tranh lại toát lên khí chất uy nghi, đạm mạc mà không thể khinh thường. Đó không chỉ là một bức chân dung gia đình – mà là biểu tượng huyết mạch truyền thừa, tượng trưng cho quyền lực và trật tự bất khả xâm phạm.  

Tạ Cố Thương dừng bước, ánh mắt sâu như vực, dừng lại một thoáng nơi bức hoạ. Không một lời, nhưng sát khí nơi đáy mắt lại mờ nhạt đi đôi phần – giống như một mãnh hổ khi đối diện sơn lâm khác, cũng phải thầm dè chừng.

Rồi chậm rãi dừng nơi khuôn mặt nhỏ nhắn của người con gái trong tranh, cô nở nụ cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại sắc sảo như có thể nhìn thấu lòng người. Ký ức về cô bé ngồi trên xe lăn, mặt mũi đầy vết thương nhưng vẫn cười tươi như một đóa hàn mai trong mưa tuyết, thanh khiết vô cùng.

Hắn thấp giọng nói như để chính mình nghe.

“Nụ cười vẫn thế, chỉ là không còn vô tư nữa.”
   
Phó Tư Dạ thấp giọng:

“Đây là lần đầu tôi thấy người trong tranh mà khí thế lại lấn át như vậy…”

Tạ Cố Thương quay đầu, ánh mắt trầm như hồ nước đêm đông, lạnh lẽo mà sâu xa:

"Đi thôi. Tới để gặp người, không phải đến để ngắm tranh."

***

Tề Mặc ngồi trên chiếc ghế bành trung tâm, một tay cầm báo cáo vừa được gửi từ tuyến vận chuyển vũ khí Washington bởi Tề Thiên Vũ, tay còn lại đặt hờ hững trên tay vịn – dáng vẻ nhàn nhã nhưng toát lên bá khí vô hình. Trên bàn café trước mặt ông, hơi nóng từ ly trà sứ tinh xảo vẫn còn bốc lên, toả ra mùi thơm thanh nhã.

Chiếc sofa dài bên cạnh, Tề Du cuộn tròn trong chăn mỏng, mái tóc dài xoã rối trên cushion của sofa. Quyển sách A little life của Hanya Yanagihara – trên tay của cô đã rơi xuống một bên, trang giấy hơi cong lại, chứng tỏ chủ nhân đã chìm vào giấc ngủ trước khi kịp lật sang trang mới. Một bà vú lớn tuổi đang cẩn thận đắp chăn cho cô, ánh mặt hiền từ nhưng động tác lại đầy cẩn trọng, như thể đang bảo vệ báu vật quý giá nhất thế gian này.

Cộp cộp

Nhiều tiếng bước chân đang ngày một gần hơn.

Đi trước là người đàn ông trung niên, tiếp đến Tạ Cố Thương bước vào, theo sau là Phó Tư Dạ.

Tạ Cố Thương vận một bộ vets xanh than – ánh mắt hắn sâu thẳm, sắc bén như loài sói – mang theo khí thế nhàn nhạt nhưng đủ khiến người khác không thể nhìn thẳng.

Phó Tư Dạ thì ngược lại, gã tuỳ ý hơn một chút. Khoé môi nhếch thành một nụ cười như có như không – nhưng nếu để ý kỹ, có thể thấy ánh mặt gã đang có chút căng thẳng khi được gặp vị lão đại đứng đầu của thế giới ngầm.

Họ vừa bước vào, bà vú đã phát giác – lập tức quay đầu, ánh mặt lạnh nhạt lướt qua bọn họ một lượt rồi nhanh chóng thu về.

Ngay sau đó, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.

Ly Tâm bước đến, mái tóc dài đã được xoã ra, rủ xuống vai – dáng vẻ tao nhã mà ung dung. Ánh mắt bà lướt qua những người vừa đến, dừng trên Tạ Cố Thương một nhịp không lạnh không nhạt.
 

 

Tạ Cố Thương hơi cúi đầu, giọng điệu lễ độ những vẫn thấy được sự trầm ổn.

“Chủ mẫu.”

Phó Tư Dạ cũng thu lại nụ cười mà cúi đầu một cách kính trọng với chủ mẫu Tề gia theo lễ nghi.

Mộc Ly Tâm khẽ gật dầu.

 

“Đội trưởng Phó?”

 

“Vâng.” Phó Tư Dạ cúi đầu đáp lời.

 

“Găng tay tích hợp cậu tặng cho Tiểu Du, rất có tâm. Cảm ơn cậu.”

 

Phó Tư Dạ ngẩng đầu.

 

Gã vừa nở nụ cười, bỗng nơi chả mắt cảm nhận được cái nhìn sắc lẽm từ người đàn ông ngồi tại ghế bành. Liền vội vàng thu lại nụ cười, hắng giọng.

 

“Chủ mẫu quá khen.”

 

Ly Tâm sau đó đi đến bên ghế sofa – ngồi xuống cạnh Tề Du. Bàn tay bà nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của con gái, động tác đầy yêu thương.

“Sao lại đọc sách đến mệt mà ngủ quên ở đây?” Giọng bà dịu dàng, tràn đầy sự cưng chiều, bà cầm cuốn sách đang bị bỏ dở, gấp lại đặt lên bàn “Con bé này, cứ thích đọc mấy cuốn sách tâm lý nặng, không sợ bị ảnh hưởng tâm trạng sao.”

Tề Du ngủ rất sâu, hàng mi dài chỉ khẽ động đậy nhưng không hề tỉnh lại. Cô chỉ khẽ ậm ừm vài tiếng.

Cái tính ngủ này y chang Ly Tâm, nên khó mà gọi được cô dậy.

Bà vú đứng bên cạnh nhỏ giọng đáp.

“Có lẽ tiểu thư ngồi trực thăng về nên mệt, hơn nữa, thời tiết đang bắt đầu chuyển đổi. Cô ấy vừa ngủ chưa được lâu, đánh thức… e là không được.”

Chính tay bà chăm sóc cho Tề Du từ lúc còn là đứa trẻ sơ sinh đến giờ, bà còn lạ gì bản tính khi ngủ của cô.

Ly Tâm khẽ thở dài, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán con gái. Tề Du vừa chuyển đến Massachusets chưa được hai tuần, bà đã nhớ con bé rồi. Có lẽ vì ngày thường, bà tiếp xúc với con bé đã quen tay quen chân, giờ không còn nghe tiếng đàn cũng không nghe tiếng nói của Tề Du – tâm trạng một người mẹ, tự nhiên sẽ sinh ra cảm giác nhung nhớ.

“Nhưng có khách.”

Tề Mặc đặt úp bản báo cáo xuống bàn, ánh mắt lạnh nhạt liếc qua Tạ Cố Thương và Phó Tư Dạ.

“Tiểu Du vừa về chưa lâu, để con bé ngủ đi.”

eyJpdiI6IlZMVjFiQ0dmQWlwM2RLZTBDNGMyOWc9PSIsInZhbHVlIjoiRldzcXVKTTNoNkVYeHJnYVR6QVwvQ3U0SmpKcEtEMWhSMnhCYmJjcm1ObTNBOXl3MmJtTU9jT3NGb2NpWldpN2ZpOUVNM3BydkFLTjZhTCsrYUwxWTNRPT0iLCJtYWMiOiJiOTc4NjQxMTVkODkzNzU4ODYyMzRjNjIyZmFjZTQ2OTRiOGRkNmQxYjJjNzgyODg3MTFkZDQyN2Q5NzI0ZGFkIn0=
eyJpdiI6IlF2YU81SEpNUG4rXC9hbWNlTmxYMDZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkpXOWMwRnZRc0hSZm9lV0JjejRsQ1g3dzFucHZDNEwyZ2lHRTlUNnJrKzI0cDZCdVU5alg1NVwva1F5WW1oUVZDOHZyY3YzTzdGemFFSWNVa0RiWjA0MmZENjdBanVYQ05Iem5CNGNSRHBcL3c1cFJJa2p3Wk5iQkRXaWpFV3BtZjVqdUc5TEZveDJ6UWM2Y1lwblV1ZGd2Mzd5U0VWUVpXcDAwUE1tQnR6dkVaWkN0THhYdmxZZTRBVEFOdlpsbk1qXC8yT2t3eVM5R05wdzhrMzFQODBYbTZOTFE4M2dZeFM4SnFuTDVQcWJ2SXlTemYxdm53bGdXeEt1bGJzUWNYTTJtMXM4azBnTmJWS2dtV2c2U1F2V1NyQnpuZ2hvRzY3elQwMVwvR1ZvdnVDN1wvMDhEcGlTQlc5UDEzOXdEeERhakgyZ2RXdUhDemdZRU9wZDdxZTEyWCtVbWJMYis2OEh0K0N6NU5jZG94Z1QyNWJyTW9PZWM2SEdhRVpRcnJpTDFGNGJPeEdPVHJaS0RcL0grQ2NrMW9BQjRhVGt3YnhcLzdVQ2hUY0JwU3JvNFo2MklOTUR5VE5FN2NFdkJSMmNhWjZLK0VkTHliUDlOQVhoWXk3V0M0cDJnQUQ3Zyt4bzdMb0tcL1BsXC9OZDlxamNVd01INjNYSTFhZUJrblJMWmhwdENzT0tcL2NiQXZKOWY2SnZKXC9cL1A4ZE9XT05oUEw2cmJjM2lLXC82dmRyREozejdSR2lNNGM1enBINUNFUGdIZ0hTUk94RVNnOU9PV0FRMGR2MUdwb2hEaHFUSktBZGVZS3ZGWmtlbGhScHB6bG1DSHl5U2hVd1kxMkJoTmdTcnN2ZzdiS2hVcTBqVWJ5ODU5ZWFleSs2VklnTkpsMGE4dFVONjA4WkVJSkV0emhteWY0RTlWSHh6YUFFd1JmZGtSeEJHMStFYjdlWlI4bkNOYjZlbWs1TmhvOFpKM0dIbkVHc1NZTTAyTnlhSGtqKzZuOTEwVWJRQ0VsdktxK2ZmUm5iTjVzeE9UZno0YXM1RVlRajNldGd0MHNWWFRDUHZ1R2xERHl2QldsRGllQVpvcVRSZE9UaEhnMzRrSCs3eWNUbFNuR0lCaHRpM0JqeXBMMGJuTTlBV21cL3hlSlFJcDBVUG5HbjFkT21NbjZGcGhnMWFrQWh5Z1JiaG9Ua2luYUd3K2xPYjMwMXN0UHhXVWVcL3BvdUJMOXhYM3RhQ0JLYjJFNDlrczdhdWl5R3I4eWhZQlI0M01SekJ3S1Y0alo1elBtQ0RWMXpZTUFKOThQaHZFVDNXNEtjYkROZDYwMXhqSHNsaWJGUFI2MGg1OWFsV0hvc0kza0k2S0xQUTNaMEpQbERqSEF4R3hQbndseUJ5aEljRDFIUFwvUmdtYWNVK0R0b1RTNkVDaU5wWTdNVURuYmNvY0VVVG5RS2RhdFJNQnhLbGRYZ1hKYVEzTEcrWkcrMmpZM05aQVFcL3o0MnZGd01wT0FiKzI2KzRQM3hqd3RFZktWVlhiMTh4QllXaVZWTVNvSWJWc3NcL1plenFUYkdkZ0RWZVdXd3BqQjh3VVQzZ3E3a09FQ2M3cWVoOHllRkV0d2Fpcitmb1JLR1wvdHNEdE9IbXFNTDJRcUNxREw0OXJlcmE1ZjFpNFlFMnM5S1NhT0VJNVRjMkFRYzkyWFNGdkNveGxSbVB5Z0xMdFQwZko1TmZndUg5V2REazNKYlhNQThcL2dOXC9ocFJmaWcySm1Xd21BXC9sYmFkNGlkYXFKSmtxUjk1VVwvWHJjQ1grbkFHelY4dFVFQm9RZlRXVERUZGFmMnBtaWxBYVRYamJmeFVZaDRWdmJOOHJoXC9NRFwvVkhnb0ttdCtjcUxUOUM4U1RDWGJuYkJKd1I0XC8wSjFCNm5hZlpuRUpNWjFESTI3RkI3VUZENStqXC9mbVJqTFc2c2dZa2RDdUtES0prdld2M1QrejBpQit6SUJqTkhjMlY2dExxTmg1MWtOOHM3TENYQUtWUWJ4WjBmTWVWZ2t6Wlg2RXRseGw2RzJkZ2tjUXAxb1RtaXBOc1ZtdzJwZHBQbjRQZXFpTGZBZk5QTHJ3SFNnQm9CYTB6dWVCRkk5UUtOdnFvcERQdVV3UGg1RG9jOEJhYU0rVk00cHBUelNwc2hvTnFaTWtBNks1YzhyVzI0YmJjd3BIQzJVRUJMYzA4SVp6Vkt4dWdrN2tEMkl3cys3V2ZcLzBlK092MVJ2QmJLemtIZnpBblFvWW1YXC9ONEQ4TjY5XC8wVkJYaVwvNWptTG85N1VST1BpcnlcL0FmWGdwK29qbWdyNXlaNE84bWJMK09DYzlYY24wSHZIWTJBZlZvTlY4a2QxdVE3RWpvaEJQOXdZZGhYS3lxS09KM2YyMWlMVEN6MmtnOW1zZzhiWWhlRTFaZWJwQjVPaFdYcXVmdUxMZFI3QlVrTTkzNXdRa0JwTXUrMXBkQzMwb2FsbzZ0RW9ZZUJPUTViM25SRjJETEIzeXlibDhyY2tMdGo0N01DSThGWkE5dm44Mjd2Y1FDQXo5QXRxeW1NRzlmVW1pQzJSNDJxQmdINk44VkRCRFlmZk9CVW9qMDBsQXZ5bEVOdDV0QTk5QTJJTjB1RTFWRDJ6REU0T21jYUdMU1NDcXNvXC81ZE1NVElsU2gwWHJPbTZtMXo1OURkdlpvRHVvb2w3UFdINUNtclB4OXBXXC9LT1hwTjFHaVVnMlB5UHdzcXNsaVB5VDBvNSs2TVFLSFwvbEh2dyswUXJtb3pJdENCVTAySkU3cnZYdFg4YUg3Rm9XS2xcL1YyOVR1emhrQmgxS2RyU1J4ZldyN1JGbGVibDZJWVc1S3h3QkQ5Z3p1QWRRNHM0aUxQTDNSU3pKREFKNTlSZ2xXeHZhTzN2bFA3OXViQWk0c2pFOEhJakNWaEw5UEUzb1ZiRFlMNkxjaVRwMER4d1RBTjBBdE5uTjhaQTFtdVhHWWZkcUY2Rnd3RTRWV3E0dmpKZ2VGUCtwNTdEK094aFY2SU5keklNQXN5Zit4S05FalQrRGVnQnhPcGR2K2VxeHo4c1g4SmZBUENaNHZ5TXB1QTZjQ1pqa0pJUDd0ZjRqVFdTZnBDVUNGOTFOdDA2cGhWXC9GRVBcL1pWTkZVTVpQZkg4ZW4zNmE0R3RRaXNERSt0RnE1Q3QwSnhITFwvOVl4RUlTNUg3WnpyV1NyMEVwUnM1eG9HSDRKRmJHUDlBN1RVUytaRmllMW1scDdqcWlYRVFZVTliTHZzTjYyUFwvOW5aUVVFMTlXSzRzQnFNVys5MG1RMkErWjVsWkFCbUtkSjB3cWM4WlRTaFdyOG5GUHVlMFNKV3huMUdZODVvRXhsdWI0cEM5RWw1VGJzWFd0S3FcL0xFdHJONVd0V1kybmI2S0xUXC9Dc2Q1c2xHV2Y3OEs2SHZTaGphbzZVOWRjemUwNVE4Wk9TZFgyejNwbVZNbm5hNjhyVUZ5MzZFbHA0RExNdFhsS3JreU9QRU04bTZRVEdyejUwUW9VQlwvYkU1OVpnYXRIdEtMZjB5VTlrbEFTeHZ4aUlDWlRHSFdIcVJQdkxaTmFxbnJNa1pONDBmZHRyNHdMUnpidGhHdEk5azI2MW42NE1BWDI4Z1hqbUpoeUNaaUgzV2IrMTZSZ3Y5VmhYMG5XWnVQVldNXC9NY0lWYnozZmZWM0s0UHhiOXFKNVhOWmdheW15WnQ4QjJzaitsNFVGRmR5SWFIdThSTkxtVU80ZVRMazZ5SXZiXC9ncWZSaG9DRE5SZTBJaEN6TUNYdG4ycWdvOXNkTFdtSWYzT0IxS2QzS0Y1cHc2cmRVSXNBNHdkRk5wV3l1ekNoWEpOR0FzS3UxODhsUU1SNit3M3A2aCsrcEZoY2s5cDgwSjhVSFdcL1hDSkpabGNiSTc3SElTMXJweWRTXC9DOGpmNDI4NmJcL0JVNThSOHkxUTdJOUViMU1uK21TTzhFWGVDY1g3ZWt2Q0dCWFwvXC9Kc2dWV3hacHNTd3VkOU9QeHg5UG4yeHV2VldNZk5vYzBvSlFackxOWFZLenJGSlwvUitLNm14ZHl4MGFnTjJvVVVHY3lzSkN1aURNZEFjalR4XC92MG04NEVNVFV1cENpNEYwaGdDR0ZkWXVTUkp6ZDNZbWR6WEpVQVAyYW16QzZ3bzNxQzJsQmhVSTVSZlRXRmdidk5cL2cyK3NueVwvNFwvUDdsOHJOeWtXSUZZZWhPSVp6Zmk0R2tObUxMMGxvQ3MxekhJTTA0dzJjVGFwcEZ2WmJCUG42Q3Z3TjdBK2R4TklPUnkwam1UK09cLzJMODF5bHFkbUxFWkM1VjNBTmZSUEZ5SVBpVzRhNit6eWp2bTdldGh3d2pEK1Rreld3QUdGMVwvQXU3OWhLMEw4V3RrblZBbncybytPd3JUKytiemFUaDhzV2NkUU44bmFQckxTMm95T2ZJOG4weFJSNnE4b3JrcWZMRmRlRmhUekI4Wk5KTEd0THkrbzdpYWg3SG9cL2NtUkhmcTk3dWdIRU1JNjVEK0VPZDJmQjFJVXJcLzVObzVYaEdnYkZwNVNrZURsM3dCckdCaHVHcHM5Y1BMV2RMUEQ0aTc4bUZhTjFyWTVJdEJUeGdDaGFFd3NWT2dtYUQ5YVwvaW1yOGtIcDJ1clpodXNUNkorVmhGY2dqbXo4TCtHNkRLR2QzSXk5VjRCcTduU2hCcCtGWjJmOEI3bjFFSVNXdCsxNXhpUVV5dWR4N3JWT05mVFwvV1EzQ2JLbG9OelEwYnFFZU53YVBNdUQzYmtIKzE3cDRlbFR1ZEpaZjJFV253TG4yN0tmM0RUS1c2K0JWWnZOYlJDTjBNNEFybDZZSitBZWhxQzFZZTBET3RMZFoyMmtjU1wvdjFXZDE5MUxkSWVCUE1adzBZOTQwR0c4Y0lYb0dUcEJ1eHFFS2tiQ0pkWFJjdUhIaHlZWmliNWtZY0haeFwvOVhEUThuSnNkc0dvZGZiaGtpVkFTVlltOU9scmRUY3MrZDVoS0RvQmFoSDRtVDZDbkVpYlVtaGxuWHpFXC8xbGg0YlI3T3NOaW5NTjRsamMyMmlLVWJRQ2t0eXQ2ODNybUhcL1VJdWVYNEdweXRrdTZRaFoyaG1IUmIwc3dPVmpURXNLWm5QTm9NRDVBV3Rja3c4UkZuNEdEY2pHaXJ5UHQ0REJpYlNEMytTN3VFNm9Kbmk5WmgxTm9qcTE5dVUrNDlZOVwvc2dqK01MTFJNbTBQeW5cLzJuN01tNVA1RHN3bWI0cEc1OFFCWjNDeHVYSmw0M3dmZkpnWFQwblV5ekR0XC95MldidnZ1b2hvSkpGdXdzc29DU0crZEZTUHlQMEhJZ1JjVmpDdkZJMHFmTnVMUDh5bnBcL1laaGRuK281TEJFTU1jKzNnaTVuRiIsIm1hYyI6ImIyMGQ4ZThiMmM0MGFiMzkwZjlmY2E0OTZiM2MzNGY5YzY5NTQwZjZmMTE5Y2FjMGFkMGE1ZDBkMGVkZTc5YTEifQ==

 

Ads
';
Advertisement