“Gào!” Tiếng thú rống vang vọng trời cao, rung chấn tứ phương, kinh sợ thiên địa, tạo nên một bức họa tựa ác mộng trần gian. Thú triều khiến thiên hôn địa ám, càn quét hết thảy mọi thứ trên những nơi chúng đi qua, hướng thẳng tới địa phương có bốn thân ảnh đang đứng.

“Nhiều giống thú hiếm thật đấy, tiếc là chúng chỉ sống được trong vùng không gian đặc thù này, hơn nữa vì bị nơi đây ảnh hưởng dẫn tới thân thể biến dị, các tài liệu trên thân hoàn toàn không thể sử dụng.” Thanh âm bình thản của Thiên Hận Hầu vang lên, nghe ngữ khí bình tĩnh của nàng ta, khiến ba người phía sau nhẹ lòng không ít.

Khi thú triều ập tới chỉ còn cách bọn họ chừng mười dặm, Thiên Hận Hầu mới bắt đầu hành động. Cánh tay thon dài trắng nõn chậm rãi giơ lên, theo hành động đó của nàng, vô số cát bụi trên thảo nguyên chen chúc nhau bay lên trời cao, ngưng tụ thành vô số phi châm kim sa hướng đầu nhọn xuống dưới.

 

 

Ngón tay Thiên Hận Hầu chỉ phắt xuống, vô tận phi châm ẩn chứa uy lực cường đại đồng loạt bắn xuống, thẳng hướng thú triều mà oanh tạc. Máu tươi trong nháy mắt tóe lên như núi lửa phun trào, vô số tiếng thú rống thê lương vang lên, hàng ngàn thanh âm đau đớn đứt quãng, tiếng gầm gừ hoảng sợ, hòa trộn vào nhau như một màn thảm kịch.

Cơn mưa kim sa phi châm rả rích không ngớt, tưới cho thú triều trở thành biển thi hài, máu tươi lênh láng khắp nơi, tử khí bốc lên dày đặc, ban nãy hùng hổ uy vũ bao nhiêu, thì lúc này thê lương tĩnh mịch bấy nhiêu.

Ba kẻ đứng phía sau nữ tử xinh đẹp hiện tại trợn lớn mắt, họ không ngờ thú triều có mức độ uy hϊếp cao như thế, Thiên Hận Hầu lại có thể giải quyết một cách dễ dàng, trông chẳng có vẻ gì là tốn sức cả. Dù biết với đẳng cấp của cường giả Hư Linh cảnh thì hoàn toàn có thể giải quyết được đợt thú triều này, nhưng đơn giản như thế quả thực đánh thẳng vào nhận thức của từng người.

 

 

eyJpdiI6ImhlS212bzlyQXVnYTVIZElWNG84dGc9PSIsInZhbHVlIjoiYVM4RGZ0aFBqK1BrWHNVbG4wSXdvTUt1b0IwWm1mVGlsWkxVYWg4ZmVwUWtzMW9PbUIzb3dVQ2F5Y2I5eVRhdmZhZVVLOHVTSXpwV1wvZENrK2pXanZ0czlaU2VpVGh5Sm5CNlpcL3BoQ2EyanY3WG1vY1QrWEZJSGxGemNBc3pLVlFQdXFrVTkrUTRuYUk0djVBNyt6ZWNHVWFWR0pGOFEzdmZVVWppVlwvXC9JTUZvckcrMFwvRjJScHRnV2xSM0xoZlwvMllWTWQ0ZitFT0lxamRQK0RqRnZRSzFyRzJvQmFKYXFpUTdOOUFqRGc2UWYwNDV2dFZGRU9PbWlYTDNaYXRqTzE4MVJ4S0d5MFVMRzg4dVozNGhVaEF0YVpJU2ROMDJiNWx3dXliK3VxM04rS0dveG9RS0xJQWNoRHZaY2NpQlJMcUw5dTd2WTlLTXQwYWdET2N3WWdIbWxOMFpnTTlHNVwvXC90N0daZ21jWXc1VTV2RExOSzdQYnp3NkN1UEhUWnB2b0hzaVFWMmpsdUFcLzd0OEJha25aRWxBTWFzZVBleUtpdjhTUkFKS1wvZ3cxZTZ1SGtVZkthRXpzd2lmSUVhMUNhSU1RZUw3UFwvTkR3RXFJSXhFNUdDUHZcL0VYZFNoWjB4WmNVT0V2M2xXM01UZlBmMGM1RWw5ZjI1elVsUHRnR0lNaGV6Z3ZHakR0UCtiajhRZG1tbmowaE81OWdkK2dJclZudmFxUDhQOUlla1JIV0FqeVlIaTBCT3lhXC9XeEhvbm1CUVp5XC94VlpxODNQQmNsVk5pU2xkT3drVHBJdlpFVVZQS0RMelBcL3dBekFxRVpRWTZybVRjcEpQQU5CQkpKZVwveFpQVjR4T3BxZHhIVlVIdFZXNWxFWk5qdDdyUmplaGtleHRCdFFSODZxWVdCR21ZeExqMVdWM2Zmb2tZVkZyeW9sUExpRzhCc2VscEt2M1M2ZDdnRUNwK1hYR2VSd0tMS3M2U2N0RjQ3U29oRExcLzlTdGVXejBxYVhzeEtEN0hyV0d6VHYycGxuWlBXMDhNamx1S3BpN1NKTlZUYklsM3krWEZoNktMRzREYXVhWjMzZGdrN1YrbDJjUGdENUpQcXlKTkFoU2U4YnA4XC9GeGRlUlJCMEx5UkhIV09sRVVsXC9MYldsT2dEbmtIY2xOSCtwbU1WMjkyWVk4b3FaNnlnZGlZZFc5cEp5MjFjcEptUkwwN3RjY0Y3VngzRmdzSjNQV3RMcTM4XC9QeURTMzQrTWY5Q09RS0wzWTRxMGlrNlAwZ0tVR0ErdUN5U1ZYXC8rOXJEa1wvMDhZKzNsT0F3UGlvNklXdDRcL3VlR0huMFRnRllHS1BsYTcrdGNEK0pKTFhLZTIyMllLb0lqSG9mdVdIZVNaM0U4QWNXbkR4MzFVb2FhNm54SmxtNlFHKzFxeWcyUGF4SmkyWGNteWdodEpOXC9HNWFZQmhHRW9TcTNVZ2RSUHNVbjJCTGhYUW0xSTJ5a2NhS2JmOWJ5MHZqRk5lV0xSeDUzYzFWbm0zSTVHODQ1VU80VmpFOEhJRXYrYUNISVo3WHZNUDRqTkJmeDEreVwvcWxJZ0RrNkNnS0J3b0d1aUlUM3E5d0M2dHViUVwvditnVmI4Q2FvRWRsNFlyY0sxUFJMWlVWVlFmQUF2eGlDOXRobFQ5QnZDS1ZxQlwvTTFGWXMxWW13bkh2V3V0STczWSs1VERhVmlmZTRWYVdvWVpYQzRVYnRRYmNNUm5xNjk2RldcL0NVYWZiaGlzVkt6djdwcHlLYTNwM3hlY3hlREtuRTJ0RXVSTFcrN1N4TkJvR3JHcmwwKzlaam5LcjRwRER0Ym5yUzlGcCtNTU9waEFlbzV2aDVqSFFSaEdOTFpRTEJ6YzhRV1pOMEVWeGtBR0srcSsxOFE3N3p4dGo0MTdZT0c5dklUTjZ3MFJvSE9OY21GRjExQ1dMSFJVWTNQVUhBUnhGdW1hSjNPWW1IMWdhWEpJT1JiY01OMHd3cjZLS0dSanRCK0VNUzJ4c0hQMDM5cE5vNDZicXpsV2ZyQXFPcHVSclBvMG1tdW1HU0MxbHdXM045WkpObzQxZFQ4cFJ6Qk1FK1ZPbVYxTDJMaDhRSzU3VDl3bXNaNGlUMk1lWmQxWTNRZDgwejJtZTMwRmtmTUNYSUNtdG1IenY4cHRRSW4wVlY0bSt1am53SkFrTDE4VUtpRGZCTDlIcFFVWUJzdFV4aGlLSE5uME1EMWJXNlVVQ0tPeWRlTTQ4WFYxUXlIM1BSTmtvTnpNeDhZOExVU0ZJak1EanhlRzFpeGlHaU9nQ0ZsejUyb1JlenRScXk4bXVsbU1BQm56V2QrWlBDdDQ4c1d6U0ltdDF0dDVjcEZXTFg4UWNYdThPY0hBRG9CalAwblk5OERxVmNldzdSQVdrZUF2OVpVY1wvUlV6QXpoT2wraEVrQ241T3N4aW5ja2VCVTE5SEY5NEtFWDc0TU56NlJqNGdMeFlvY0I4NTJTQzVnUTNDcGlQWGpWa2dySUtEWWtZZmpmdHdLYUpRNkFGeXBMc2xIQ0h3TDhPaytpUTFCdGU4UlM2R3hcLzZ4XC95SWllNmJ4clB2RklJMU9KTEpFcWlzY0xXSTJYVzEyRERYY3BtZ3U3WFllS1p6ZFRaR2E0OElPTGVHa09pVlNnR2ZIXC96bjJ6cjlBSFE5VW5SaVYyeFRcL080MGhHZUxFcFhcL3pkd0k1OXZCNFkrVWZBdFVDcCtzczdCdXV0Z0VuTUhVU25QZllzUTlQXC93Um1HNnZwVlBTZlQyS0tTTkZwelI2UENzRmRVdTFVMktvV0lwS2o2ZWtndks2M05ManlWNWNIdFpwWHIwZ2srTXFIWlkrRTlzWGRlXC9ybk1Mb2hCOWRIcWZOaEVDRTBwcDdjS1d2MTFQak5oY1grem1SOHNlOFhcL2ZRV0M5ZlBVWG1NeHRqdVVGZFJ1K085TDFzMThvSFBzQmZveVFwcXJTK3JIRnRWcEl5ZHowTVN3b21TY2ZWeGlidVNQa05SODNwcnhTNnFUTGFnYktSdVM2cmpsMG96QktuRE5vZ2x6Z0taQ2c2UDRSOG5yeU1QRU1OeGI5Rm1SelhUbmVxTkZlMFc0eDhjc2dPMFZkVHMrWjRcL2IxbndwcWJCWmVyUHh6Z2N2IiwibWFjIjoiYWFlMjFlNTA0M2NhOGZkN2QzNTNlYjM4MTNiODIyYmMzMDcwZTY0ZGM4NmE5NzY0NmJhZjIxMmQyNDIwZTMxMyJ9
eyJpdiI6IiswZGNmcFRHTFVyQXdLYjFtazJhT0E9PSIsInZhbHVlIjoiSExoTGo5aUZFNzhmYnIxUllCQkpwdTA1dnBXSzV0elwvRUZhd1wvbnI3dHBYb09wc3F2XC9DVWw1TEV5a0hRXC9VV2ZFS1pqZTF6T2Y3UHp4aGZ2aitvTnFIODBuaUc0aHJTd3dmK2NydG5XeGYwPSIsIm1hYyI6ImYwNjcyMTNhNGVlNjMyMTc5NTY3YmI1N2I2MGY1MjNlNzM5M2NiMjJkYTJmMjA4MmZhYWU0NGRlYjVhOWU1MGMifQ==
Hành động bất ngờ này của nàng ta khiến ba người đi theo ngay phía sau giật mình, không hẹn mà cùng nâng cao cảnh giác, hướng ánh mắt đến địa phương bị đao quang oanh tạc. Chỉ thấy nơi đó có một thân ảnh trồi lên từ đống đá vụn, vẫy tay vội hô lớn: “Là ta... là ta, tiên tử đừng công kích nữa, là ta đây!”

Trông thấy kẻ chật vật nhảy ra khỏi bãi phế tích, vừa phủi bụi trên y phục vừa chậm rãi bước tới nơi này, Thiên Hận Hầu khẽ suy tư sau đó chợt bừng tỉnh lên tiếng: “Ta nhớ ra rồi, ngươi là Song Tính lão quỷ!”

Kẻ vừa tới là một nhân loại tuổi thanh niên, bộ dáng công tử tao nhã, y phục nam giới đào hoa, nhưng lại có gương mặt nữ tính xinh đẹp, khí chất âm dương tà mị, đích thị là Song Tính lão quỷ. Khi tới gần nhóm người, y mỉm cười đáp lời: “Không ngờ Thiên Hận Hầu tiên tử lại nhớ ra tên của tại hạ, thật là vinh hạnh cho tại hạ mà.”

Ánh mắt của Thiên Hận Hầu đảo qua một lượt trên thân kẻ vừa tới, nàng nghi hoặc hỏi: “Sao trông các hạ có vẻ tả tơi thế? Trước khi tới đây đã gặp phải chuyện khó khăn gì sao?”

Nghe câu hỏi của nàng ta, rồi nhìn lại bộ dáng của mình, y phục thì rách một vài chỗ, mặt mũi vương lại không ít vết bẩn, Song Tính lão quỷ không khỏi nổi lên cơn giận, nắm đấm siết chặt rồi lại thả ra, qua một khoảng thời gian mới trả lời: “Tại hạ trên đường tới đây không may bị hai tên cẩu tặc để mắt tới, dây dưa một hồi mới thoát được, để tiên tử chê cười rồi.”

Vừa nói hắn vừa hướng ánh mắt sang phía sau Thiên Hận Hầu, thấy vậy ba người bị hắn nhìn tới liền ôm quyền cung kính lên tiếng: “Ra mắt tiền bối.”

Song Tính lão quỷ khoát tay, sau đó cùng Thiên Hận Hầu sóng vai đi đầu, ba kẻ phía sau cũng nhanh chóng bước theo. Vốn lão quỷ này không tính đi cùng bọn họ, nhưng ngay vừa rồi Thiên Hận Hầu đã truyền âm cho hắn, nói rằng muốn làm một cuộc trao đổi lợi ích, nên hắn mới tạm thời đi cùng để nghe thử.

“Ra là tiên tử muốn mượn lực lượng dị thủy của tại hạ, để hỗ trợ mở ra một di tàng thần bí trong đệ nhất hiểm địa này ư?” Song Tính lão quỷ sau khi nghe mục đích thực sự, mà Thiên Hận Hầu mời bản thân mình đi theo, thì y cũng chỉ thản nhiên hỏi lại, muốn nghe xem bản thân sẽ thu về được lợi ích gì.

Khóe miệng nữ tử lãnh ngạo khẽ cong lên, nàng truyền âm đáp: “Mục đích đúng thực là như vậy, đổi lại ta sẽ trả cho các hạ một phần thù lao phong phú tùy vào kết quả đạt được, hơn nữa sẽ ra tay một lần nếu các hạ bị kẻ khác gây khó dễ khi ở trong nơi này!”

Nghe vậy kẻ có gương mặt khá nhem nhuốc không khỏi thầm vui mừng, hắn liền truyền âm nói: “Hai tên cẩu tặc đã khiến tại hạ ra nông nỗi này khả năng lớn cũng đã tiến vào nơi đây, sắp tới nếu tại hạ gặp lại bọn chúng rồi nổi lên xung đột, mong tiên tử có thể giúp đỡ một tay. Mà hai tên đó có lẽ tiên tử cũng biết, chúng là Thất Kiếm Hầu và Sa Đao Hầu!”

Trong lòng Thiên Hận Hầu tao động một cái, nàng không những biết đến hai kẻ kia, mà đã từng giao đấu với không dưới hai lần, hơn nữa còn có thù hằn khá sâu, một khi chạm trán thì không cần nhắc đến chuyện hỗ trợ Song Tính lão quỷ, chính bản thân nàng cũng sẽ dốc sức xuất thủ.

Thiên Hận Hầu ngoài mặt vẫn chẳng tỏ ra chút dị sắc nào, ra bộ suy tư chốc lát mới truyền âm đồng ý với kẻ đang đi kế bên, nghe được lời xác nhận từ nàng ta khiến Song Tính lão quỷ mừng thầm không thôi, y đâu biết rằng bản thân Thiên Hận Hầu cũng đang âm thầm vui mừng.

Sau thời gian dài thu thập tin tức kể từ khi tới Mộc giới, Thiên Hận Hầu đã biết có một di tàng bí ẩn bên trong vùng hiểm địa này, cất chứa những vật phẩm rất có ích cho bản thân nàng. Nhưng để có thể mở ra lối vào di tàng đó, cần có tổng cộng ba loại thiên địa dị nguyên khác thuộc tính làm chìa khóa, mà bản thân nàng chỉ có duy nhất một loại mà thôi.

Khi phát hiện A Diệt sở hữu Diệt thần ma lôi, là một loại thiên địa dị lôi, Thiên Hận Hầu mới không gϊếŧ hắn, còn ép hắn về dưới trướng của mình. Cách đây không lâu nàng thu được một vật phẩm tiêu hao, có khả năng tạo ra một loại thiên địa dị nguyên nữa, coi như miễn cưỡng có đủ ba loại.

Nhưng vừa rồi gặp được Song Tính lão quỷ thì ý nghĩ Thiên Hận Hầu liền xoay chuyển, nàng biết tên này sở hữu một loại thiên địa dị thủy, nên mới không tiếc đưa ra chỗ tốt để có thể mượn lực của y.

Dù sao vật tạo ra thiên địa dị nguyên của nàng cũng là vật phẩm tiêu hao, giá trị cực kỳ cao, không cần dùng tới thì càng tốt. Hơn nữa thiên địa dị nguyên từ tu hành giả phóng thích ra, sẽ chất lượng hơn nhiều so với phóng ra từ vật phẩm tiêu hao, có thêm dị thủy của Song Tính lão quỷ, tỉ lệ thành công từ tám thành sẽ tăng lên mười thành.

Thấy Song Tính lão quỷ ung dung nhập hội, ba tiểu gia hỏa hạ vị đi phía sau ai nấy nổi lên nghi hoặc, nhưng thức thời không hỏi gì, họ biết Thiên Hận Hầu tự có an bài. Lúc này nhóm năm thân ảnh bước đi với tốc độ bình thường, không ngừng quan sát xung quanh, vẫn luôn chỉ có một khung cảnh là vô tận đá.

Đột nhiên trên một vài tòa thạch tháp phía xa phát ra thanh âm kì dị, như tiếng gầm thét của thú dữ nhưng cũng không giống hẳn, nghe khá là chói tai. Khoảng cách tương đối xa cộng thêm có nhiều trụ đá che chắn tầm nhìn, khiến ba hạ vị giả không ai nhìn rõ rốt cuộc là thứ gì tạo nên âm thanh này, nhưng hai thượng vị giả tựa hồ đã nhìn ra vấn đề.

Song Tính lão quỷ giở ra cuốn sách mà y luôn cầm trong tay, cuốn sách rất dày có mấy ngàn trang, bìa cứng mang màu tử kim, không có bất kỳ chữ viết nào trên bìa sách cả. Ngón tay mảnh khảnh lật qua lật lại một hồi, ánh mắt như biển tinh quang chợt lóe khi nhìn tới một trang vừa lật đến, y nói: “Chúng là Âm Linh Thú, tồn tại rất quỷ dị, âm hạch của chúng là một loại tài liệu rất tốt!”

Nữ tử Thiên Hận Hầu như đã nhận ra lai lịch của đám sinh linh kia từ sớm, lúc này không thấy người bên cạnh có ý định xuất thủ, nàng liền khẽ quay đầu nói với ba người phía sau: “Các ngươi hãy cứ đi theo vị tiên hữu này, không được tự ý xuất lực lung tung, lát nữa ta sẽ quay trở lại.”

“Rõ!” Cả ba cung kính lên tiếng, thân ảnh Thiên Hận Hầu trước mặt họ lóe lên quang mang rồi tiêu tan, từ phương hướng những âm thanh kì dị truyền tới, lúc này nổi lên tiếng công kích mạnh mẽ cùng rung chấn dữ dội.

“Đi thôi.” Song Tính lão quỷ hờ hững thốt ra hai từ, sau đó tiếp tục cất bước đi thẳng lên phía trước đúng với tuyến đường ban đầu, ba kẻ phía sau lần lượt rời mắt khỏi phương hướng nổi lên chiến phát, bước đi theo sau vị tiền bối lần đầu gặp mặt này.

Ads
';
Advertisement