Nếu như nàng ta không có bản lãnh này thì chắn chắn sẽ không có khả năng phá vỡ mê trận trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Độ khó của việc bày trận và phá trận không giống nhau. Xét theo tiêu chuẩn Trận Đạo, một người bày trận, một người phá trận, người sau ắt hẳn phải phiền phức hơn rất nhiều, thế nhưng Loan Bạch Phượng lại có thể phá vỡ mê trận của Cửu Trọng Thiên đại trận trong khoảng thời gian một nén nhang, vì vậy nàng ta chắc chắn sở hữu tạo nghệ cực kỳ cao thâm về Trận Đạo.    

 

"Nữ nhân này là ai vậy?" Dương Khai nhỏ giọng lầm bầm một câu.    

 

"Nàng ta hẳn là giám ngục trưởng của Hắc Ngục, Loan Bạch Phượng!" Bên cạnh hắn vang lên thanh âm của Nguyệt Hà.    

 

Dương Khai quay đầu nhìn lại: "Ngươi ra đây làm gì? Tranh thủ thời gian chữa thương đi, lát nữa còn phải đánh nhau một trận đánh ác liệt đấy." Đám người Nguyệt Hà và Mặc Mi hoả tốc cứu viện đám người Lô Tuyết và Vân Tinh Hoa trở về, bất quá trên đường trở về, gần như người nào cũng thụ thương. Huống hồ bí bảo của Nguyệt Hà còn bị hủy, tinh thần chấn động, vừa rồi vì đám người Nguyệt Hà phải chữa thương khôi phục cho nên Dương Khai này mới sai Phạm Vô Tâm dẫn theo 300 tên Khai Thiên cảnh ra trận.    

 

Nguyệt Hà chậm rãi lắc đầu: "Đã không có gì đáng ngại, linh đan mà thiếu gia ban thưởng rất hữu dụng."    

 

Dương Khai thấy nàng thần sắc như thường thì cũng không cưỡng ép nữa. Vì giúp cho đám người Nguyệt Hà khôi phục nhanh nhất có thể, linh đan mà hắn cho bọn họ phục dụng đều là linh đan sinh ra đan văn mang ra từ trong Huyết Yêu Thần Cung, dược hiệu tất nhiên là vô cùng cường đại.    

 

"Giám ngục trưởng của Hắc Ngục?" Dương Khai hơi nhướng mày, mơ hồ nhớ tới một thế lực trong Tam Thiên thế giới, có điều hắn cũng không tường tận về Hắc Ngục kia.    

 

Nguyệt Hà nói: "Hoàn cảnh trong Hắc Ngục rất ác liệt, trong đó có vô số cấm chế trận pháp tự nhiên, ngay cả Khai Thiên thượng phẩm cũng không dám tuỳ tiện xâm nhập vào đó. Loan Bạch Phượng lại có  

 

thể như cá gặp nước ở trong đó thì tất nhiên là nàng ta tự có chỗ độc đáo của riêng mình." Lúc mới đầu, Nguyệt Hà cũng không nhận ra Loan Bạch Phượng, dù sao bọn họ trước đó cũng chưa từng gặp mặt. Bất quá phóng mắt khắp cả Tam Thiên thế giới này, Khai Thiên lục phẩm là nữ giới, lại cường đại như thế vốn cũng không nhiều, cộng thêm tạo nghệ trên Trận Đạo của nàng ta, Nguyệt Hà sao còn không rõ ràng thân phận của nàng.    

 

Dương Khai khẽ gật đầu, nhếch miệng cười nói: "Vậy lần này thật đúng là phải cám ơn nàng ta!"    

 

Trong lúc hai người nói chuyện, Bách gia liên minh bên kia đã trực chỉ Hư Không Địa, trên trăm chiếc phi hành bí bảo lít nha lít nhít, trùng trùng điệp điệp bay tới. Khổng Phong đứng sừng sững trên boong thuyền, ánh mắt phun lửa, uy nghiêm khẽ quát: "Dương Khai tiểu nhi, tử kỳ của ngươi đến rồi!"    

 

Dương Khai thu lại vẻ tươi cười, hơi tỏ vẻ tức giận hổn hển, đáp: "Khổng Phong lão cẩu, Hư Không Địa của ta thề bất lưỡng lập với Thiên Kiếm minh của ngươi!"    

 

Khổng Phong bật cười ha ha: "Chó nhà có tang mà còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, xem bổn minh chủ san bằng Hư Không Địa của ngươi ngay bây giờ đây!" Nói xong, hắn vung tay lên, quát: "Giết!"  

 

Phi hành bí bảo của Bách gia liên minh xông thẳng về phía Hư Không Địa, những võ giả may mắn còn sống sót trong mê trận kia cu ̃ng nhao nhao trở về phi hành bí bảo nhà mình, trong lòng vẫn còn hừng hực lửa giận.    

 

Trong lúc nhất thời, Bách gia liên minh khí thế như hồng.    

 

Dương Khai có vẻ hơi bối rối, tay hắn cầm đại trận ngọc giác, bỗng nhiên chợt quát một tiếng: "Khởi trận!"    

 

Vừa dứt lời, cả Hư Không Địa liền bỗng nhiên vù vù một tiếng, thiên địa giống như hơi run rẩy một cái, ngay sau đó, một bí bảo hình cây dù đột nhiên bay ra từ một nơi sâu trong Hư Không Địa, đón gió lớn dần, ầm ầm che khuất nửa màn trời, bao trùm cả Hư Không Địa vào bên trong.    

 

Đại trận phòng ngự của Cửu Trọng Thiên! Hơn nữa Dương Khai còn vừa thúc giục trận nhãn của đại trận, Thiên La Tán!    

 

Thiên La Tán này là do Dương Khai hao phí một món tiền khổng lồ để bà chủ mời vị Ma Phiền đại sư kia chế tạo riêng cho Hư Không Địa. Lực lượng phòng hộ của nó quả nhiên cường hãn, có trận này ở đây, cả Hư Không Địa chỉ trong thoáng chốc liền trở nên vững như thành đồng. Màn sáng bao trùm lấy Hư Không Địa vô cùng ngưng thực, phi thường kiên cố, Bách gia liên minh nhất thời không quan  

 

sát, đụng vào màn sáng, lập tức bị ngăn cản lại.    

 

Khổng Phong giận quá hóa cười: "Sắp chết đến nơi rồi mà còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, nghĩ rằng đeo lên một cái xác rùa đen là bổn minh chủ không có cách nào xử lý ngươi sao? Phá nó cho ta!"    

 

Khổng Phong ra lệnh, gần vạn võ giả của Bách gia liên minh liền nhao nhao xuất thủ, thi triển bí bảo bí thuật đánh về phía màn sáng kia.    

 

Sau khi Vô Lượng đại sư bố trí xong Cửu Trọng Thiên đại trận đã từng giới thiệu qua rất nhiều diệu dụng của đại trận này cho Dương Khai biết, hắn từng chính miệng nói qua, đại trận phòng hộ này phi thường kiên cố, dù có mười tên Khai Thiên trung phẩm công kích đại trận này mười ngày mười đêm thì nó cũng sẽ không suy suyển một chút nào, từ đó có thể thấy được sự cao minh của đại trận này.    

 

Thế nhưng vào giờ phút này, số người    

 

Đã đến nước này, Khổng Phong sao còn không biết Dương Khai trước đó thôi động đại trận phòng hộ kia là để bày ra thế yếu, dụ hắn xâm nhập, đến thời khắc này, dù hắn minh bạch thì cũng đã chậm rồi.    

 

Trong lòng thầm mắng tiểu tặc gian trá, Khổng Phong cắn răng một cái, không lùi mà tiến tới, tốc độ tiến về phía trước của lâu thuyền đột nhiên càng nhanh hơn một phần. Hắn thân là Khai Thiên lục phẩm, nhãn lực xuất chúng, cũng cực kỳ nhạy cảm với tình hình chiến sự, Hư Không Địa tổng cộng có hai vị Khai Thiên lục phẩm, thế nhưng hiện tại đều có thương tích trên người. Bây giờ Nguyệt Hà đang thôi động ngọc giác đại trận, không thể bứt ra được, chỉ còn lại duy nhất Mặc Mi là người mà hắn cần chú ý tới.    

eyJpdiI6IjVQQ1ZyZmFCVlFETjhjQTIrSzZlVnc9PSIsInZhbHVlIjoidUNOcEx2eEREWE9FeUc3VVFYemhJZUtcL3ZnQmVVckNsQlcyUGN5UHJGMkV2SlV6bXlESEd6MzJpcFlJcVFjYXoiLCJtYWMiOiI0NTFjZGNiZWQyOGVlNjk4NGMxMGJkODY4Y2E2MzVlMDIxNWUwYWJlOGIxYTcyMWU0ZWJjOGI5ZGJkOTAwNWFkIn0=
eyJpdiI6IlwvVk9mZ0dEYUFhbVV6TFRPajlEMlVBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImpBU3N3UXczVjlBSTViXC9HbER0dHZMVFJYbDhKaThiRkR3bW9MRVdtNkxKclVmKzI4eFNNQWhTU2pcL2pic3NFV01yUU5ranBXWDFVSFVFbzhiU0NmNVFkT1NUS3o3NW02M2FDUG80b3V6WTcwczRXempkYkxrZ1hvMDNDZVpCQ0JMTlUwQWtEeG9LVWhLcTNsSUl1NjZcL0JkSDZuQ1laOXNGUlpqZXJSRzlEcDRwYUM0dTBEMnA3WEFzXC80U05OUUZMZXdYRVwvSTVzQVZrdlR5ZGNCWlwvXC9vbUJjcEdUODNsb1h1STVZd0owNHUzcWpUVG1RUTJmNmZTN3BOTDhheklwNFRKK0QzemJYWTdtSU1yUG5HTmNBcG1vZkhTNUNETytiUk1WYWRUdUhXektXZlUxWVJ2enJOQ3BMRkR0eWZvOVZCQTJlTkp2S0E0ZFRqalU5dzNUNlhVcVhVXC9sZWtuTVN6NWhsQVdnVms4MUVcLzM3c0xnQnFkOEN2SkJ4XC8yUXAiLCJtYWMiOiI3ZTkwZDVlZGQzYWQ2NWY0NjRjYjNmOTVjZDMzZGJjNTIzMmVmYTkwOTAyOWZiNWY2M2Q2NDgyMmUwMWIxOTNlIn0=

Dương Khai, định đoạt đại cục, hoặc ít nhất cũng có thể ảnh hưởng tới tinh thần của đối phương, khiến cho Dương Khai không thể toàn lực điều khiển đại trận.   

Ads
';
Advertisement