CHƯƠNG 964
Tần Thiên nói: “Vậy thì càng ghê gớm. Một võ giả cỏn con tới từ châu thành xa xôi, đánh thắng sát thủ hoặc võ giả do thái tử điện hạ phải đi, thực lực của cậu ta đủ để làm nên chuyện trong cuộc tuyển chọn năm sau, nói không chừng thật sự có cơ hội đại diện nước Võ Đỉnh tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. Như vậy người anh em này của tôi lẽ nào không đáng kết giao sao? Một võ giả Thiên Canh tương lai, thậm chí cường giả Võ Tôn. Lẽ nào không đáng kết giao sao? Người anh trai đó của tôi mất đi một suất, còn bị vả sưng mặt, còn có chuyện gì vui hơn chuyện này ư? Phụ vương cũng sẽ đánh giá cao mắt nhìn của tôi”
Vạn Chân cười nói: “Quả nhiên là thắng đối. Điện hạ ngài càng ngày càng nhiều thủ đoạn.”
Tần Thiên nói: “Một chút thủ đoạn nhỏ, tính kế nhỏ mà thôi. Không đáng kể, cũng chỉ khiến anh trai đó của tôi bực tức một chút. Dù sao loại chuyện kết bái này, tôi nói có thì có, không có thì không có. Mọi chuyện xem dùng như nào, tuy nhiên cậu ta quả thật đã uống máu của con, ha ha, cậu ta sợ rằng không biết trong canh tiết gà có một giọt máu của con, nhưng cái đó cũng phải đợi sau khi cậu chết rồi mới tra ra được.
Nói tới đây, Tần Thiên lại nhíu mày, dường như lại nghĩ tới mùi vị của canh tiết gà đó.
Vạn Chân nói: “Vậy thì chuyện kết bái này buông xuống trước sao?!”
Tần Thiên nói: “Trước tiên tung một chút ra ngoài, để những quan viên có quan hệ không tốt lắm với tôi biết là được. Bọn họ sẽ tự động giúp tôi nói với phụ thân. Dù sao hoàng tử cà lơ cà phất, ăn chơi trác táng như tôi không phải sớm bị bọn họ nói qua nói lại hay sao”
Vạn Chân nói: “Vậy tôi đi làm ngay, tránh cho đêm dài lắm mộng”
Tần Thiên cũng cười nói: “Phải, nhanh chóng làm. Tôi thật sự sợ tên Cửu Thiên đó tối nay sẽ chết. Anh trai thân mến đó của tôi là người thật sự tàn độc”
Vạn Chân bỗng nhíu mày nói: “Điện hạ, như vậy liệu có khiến thái tử điện hạ nghi ngờ ngài không?”
Tần Thiên nói: “Không loại trừ khả năng này. Nhưng..
Nói tới đây, Tần Thiên nghiến răng, một lúc sau mới nói tiếp: “Nhưng tôi đã không nhịn được nữa!”
Dứt lời, Tần Thiên nhắm hai mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Vạn Chân thở dài một tiếng, cơ thể như một làn khói xanh biến mất ở trong đại điện.
Ở một nơi khác.
Trong cung đình, Bát tuần tra Chu Tuấn quỳ ở bên ngoài cửa phòng.
Trong phòng không ngừng truyền tới tiếng cười oanh yến, rất rõ ràng, bên trong đang tiến hành trò chơi mà thái tử điện hạ thích chơi nhất, trò chơi xác thịt.
Một lát sau, tiếng rên rĩ thoải mái vang lên.
Sau đó, cửa phòng mở ra, một nhóm các cô gái xinh đẹp cúi người lui ra, nát ửng đỏ trên gò má cũng chưa biến mất hoàn toàn.
Thái tử Tần Cảnh từ từ bước ra, nhìn Chu Tuấn ở cửa: “Chu Tuấn à, anh về rồi. Tình hình như nào, Đông Hoa kiếm khách Cửu Thiên gì đó kia, thực lực như nào, anh dùng mấy ngón tay thì có thể xử lý được cậu ta?”
Chu Tuấn trả lời: “Bẩm thái tử điện hạ, thực lực của Cửu Thiên đó rất kinh người, đã nhập võ đạo, tôi giao chiến với cậu ta, phần thẳng sợ rằng chỉ có năm mươi phần trăm”
Chu Tuấn nói tới con số năm mươi phần trăm còn do dự một lát, bởi vì trong lòng Chu Tuấn cũng biết rõ, chỉ riêng thực lực mà Cửu Thiên thể hiện ngày hôm nay thì đã là năm mươi phần trăm, nếu Cửu Thiên còn che giấu thực lực, vậy phần thắng của hắn ta sẽ nhỏ hơn. Đối phương nếu xuất kiếm, liệu có mạnh hơn không?
Tần Cảnh nhíu mày nói: “Tên nhóc này vậy mà khó đối phó vậy sao? Vậy anh thấy, ai đi diệt cậu ta thì ổn”
Chu Tuấn khẽ đáp lại, rồi lại cúi đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất