CHƯƠNG 1027
“Phải, đô thành quá nhiều thế lực lớn. Đi rồi cũng phải cẩn thận. Cha thấy Cửu Thiên tới đó, muốn tìm người luyện tay cũng không đơn giản. Cha nghe nói những võ giả tiếng tăm lẫy lừng kia đều rất sĩ diện, nếu Cửu Thiên có thể theo bọn họ học được chút gì đó, vậy thì tốt”
Cửu Hạo Thiên cười nói.
Cửu Phong gật đầu nói: “Phải, ở đô thành có quá nhiều cao thủ. Lại là dưới chân thiên tử, không có khả năng đánh nhau lắm”
Hai người nhìn nhau gật đầu, tiếp tục uống trà.
Vào lúc này, hai người không chú ý được, trong bầu trời.
Ba bóng người xuất hiện!
Chân giẫm trên mây, nhìn xuống cả thành phố Đông Hoa.
Người cầm đầu hiển nhiên là Địch Nhân tiên sư của phủ thái tử.
“Nơi này chính là thành phố Đông Hoa, đừng đóng Di Thiên Trận, lát nữa chúng ta còn phải dựa vào nó để trở về.”
Địch Nhân vừa nói vừa vỗ một chưởng ở đằng sau. Ngay lập tức khe nứt không gian từ từ thu lại đó dừng lại, khe nứt đen xì giống như một vết sẹo trong bức tranh cuộn thiên địa, nhếch nhác xấu xí.
Làm xong tất cả chuyện này, ba người đáp xuống bên dưới.
Tất cả mọi người ở trước cửa Cửu gia đột nhiên nhìn thấy ba luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống, đáp thẳng ở trước cửa Cửu phủ.
Cùng lúc này, trong thành phố Đông Hoa, bỗng vang lên âm thanh lớn, giống như rồng ngâm hổ gầm, khiến người ta đau màng nhĩ.
Tháp cao tứ giác ở cổng thành, lúc này như tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Địch Nhân liếc nhìn, phất tay cho một luồng ánh sáng nữa.
Trong luồng ánh sáng, giống như có một miếng lệnh bài dung nhập vào trong thiên địa, lập tức biến mất theo âm thanh, tháp trắng cũng chìm xuống.
Mọi người vội vàng tránh đường cho ba người, sửng sốt nhìn ba người này.
Thân hóa thành ánh sáng bay tới, dẫn động đại trận hộ thành, chứng tỏ thực lực của ba người này ở trên Thiên Canh Cảnh!
Nhưng sau một luồng ánh sáng của bọn họ, đại trận và tứ tháp bèn chìm xuống, nói chứng tỏ ba người này không phải ma tu xông vào thành phố Đông Hoa. Quá nửa là người của triều đình!
“Cửu phủ!”
Địch Nhân nhìn tấm biển của Cửu gia, khẽ nói.
Ba người khẽ gật đầu, không sai, chính là nơi này rồi!
Cất bước đi vào trong, ba người đi như chốn không người.
Mấy hộ vệ của Cửu gia lập tức chặn ở trước ba người, quát lớn: “Người tới là ai, dám xông vào Cửu gia!”
Địch Nhân không thèm nhìn, đưa tay phất nhẹ, mấy hộ vệ của Cửu gia tự mình bay ra.
Nhưng điều này không thể để hộ vệ của Cửu gia cảm thấy sợ hãi, ngược lại có thêm hộ vệ xông lên.
“Mau đi bẩm báo lão thái gia, có người xông vào Cửu gia!”
“Người đâu, đi báo cho Trương trấn thủ, bảo ngài ấy mau phái binh tới.
“Một người nữa đi thông báo cho Ngọc châu mục!”
Con cháu của Cửu gia lớn tiếng kêu lên.
Địch Nhân đều coi như không nghe thấy, tiếp tục đi vào trong.
“Người tới dừng bước!”
Đợi tới khi đám người Địch Nhân tới sân luyện võ của Cửu gia, một đám con cháu của Cửu gia chặn đường đi.
Địch Nhân thấy một đám tiểu quỷ chặn đường, hơi cau mày nói: “Tránh ra. Kêu cha mẹ phụ huynh của Cửu Thiên ra đây!”
Cửu Hồng Vũ một mình bước lên, lớn giọng quát: “Tên của gia chủ, cũng là cái mà ông có thể gọi à? Xem roi!”
Quất ra một roi, Địch Nhân không nhúc nhích, chỉ dựa vào nguyên khí hộ thân đã chấn bay Cửu Hồng Vũ ra xa mấy trượng, rơi xuống đất, miệng phun ra máu.
Ngay sau đó, một đám con cháu của Cửu gia lớn giọng quát: “Con cháu Cửu gia, tử chiến không lui!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất