CHƯƠNG 1022 

Cửu Thiên ôm quyền nói với Tần Thiên: “Điện hạ, người sao lại tới đây?” 

Tần Thiên cười nói: “Cậu đã gửi thư cho tôi rồi, tôi sao có thể không tới. Ha ha, nói đùa thôi. Thật ra không có thư, tôi cũng muốn tới. Ngồi đi, Cửu Thiên. 

Lúc này Cửu Thiên mới nhớ ra chuyện hắn kêu Thập Tam đi đưa thư. 

Vội vàng nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ở góc nhìn thấy Thập Tam cả người đều bột thuốc, còn cả Tiểu Hắc nằm bò ở cửa. 

Thập Tam khẽ gật đầu với Cửu Thiên, ý bảo việc nên làm, hắn ta đã làm hết rồi. 

Cửu Thiên cũng mỉm cười gật đầu với hắn ta. 

Sau đó hắn ngồi xuống, Vũ Hoàng Yến đứng ở một bên, rót trà cho hai người. 

Đôi phu thê Tiêu Lương và Ô Lệ Khôn căn bản không biết làm sao, bọn họ có bao giờ từng gặp nhân vật lớn trong hoàng cung đâu. Cửu Thiên nhìn dáng vẻ câu lệ của bọn họ, nói: “Tiêu Lương, cậu đi giúp những luyện khí sĩ đó xử lý việc đi. Chuyện chính dù sao vẫn phải làm. 

Tiêu Lương như được đặc xá, vội vàng đáp ứng, sau đó kéo Ô Lệ Khôn rời đi. 

Sau khi Vũ Hoàng Yến rót trà xong cho hai người, cũng cúi người lui xuống, khẽ vẫy tay với Thập Tam, hai người cùng quay về tầng trên. 

Cả một tầng tháp trắng chỉ còn lại Cửu Thiên và Tần Thiên. 

Tần Thiên nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, nói: “Cửu Thiên, lần này cậu đã gây họa lớn rồi!” 

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Tôi biết. Nhưng chuyện đã làm, tôi tuyệt đối không hối hận. Huống chi, cảnh tượng lúc đó, cho dù lại lần nữa, tôi vẫn làm như vậy. 

Tần Thiên cười nói: “Có khí phách. Có điều chỉ có khí phách là không đủ. Cửu Thiên cậu tiếp theo định làm như nào. Chạy trốn, ở lại hay đánh?” 

Cửu Thiên suy nghĩ rồi nói: “Có thể đánh thì đánh, không thể đánh thì đi thôi” 

Tần Thiên kinh ngạc nói: “Hừm, tôi còn cho rằng cậu sẽ nói ra lời lẽ hào khí ngút trời chứ!” 

Cửu Thiên cười khổ nói: “Hào khí không có tác dụng. Tôi chỉ là nói sự thật mà thôi” 

Tần Thiên nói: “Nói sự thật tốt. Tôi thích nghe sự thật. Ha ha, có điều Cửu Thiên này, cậu cũng không cần lo lắng như vậy. Thái tử điện hạ, cũng chính là người anh trai thân mến đó của tôi, đêm qua đã bị phạt tới núi Võ Đạo cấm túc rồi, sau lễ năm mới có thể quay về. 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Thái tử điện hạ bị phạt cấm túc sao?” 

Tần Thiên gật đầu nói: “Phải. Bởi vì truy sát cậu, người anh trai đó của tôi cũng ra tay với người của Đan Tháp. Chuyện này, tối hôm qua phụ hoàng đã biết tin. Tối qua đã ở trước mặt mọi người dạy dỗ anh trai thân yêu của tôi, phạt anh ta xin lỗi nhận sai với Đan Tháp, còn bị cấm túc mấy tháng” 

Cửu Thiên lập tức thầm thở phào một hơi. 

Tần Thiên thấy vẻ hơi thả lỏng của Cửu Thiên, nói tiếp: “Có điều Cửu Thiên cậu cũng đừng lơ là. Người anh đó của tôi nghe nói hôm qua khi ra khỏi Di Thiên Trận trong hoàng thành, còn đặc biệt hạ lệnh cho thuộc hạ của anh ta, nhất định phải giết cậu. Bây giờ bên ngoài không biết có bao nhiêu người đợi lấy đầu của cậu, lập công với anh ta” Cửu Thiên cười nói: “Nhắm vào tôi, tôi không sợ. Chỉ cần anh ta không nhằm vào người nhà của tôi là được. 

eyJpdiI6IlA5R3o1UWw3U2pGeVwvWm5Rdm52UUtRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IndRcEJUdjAzcmZiXC9hRTFrK3grTVRaSFV6c2ZiSTlXZHNxek9PMkdhamw0WlwvMVlpMHU5OVNKU0xyY0VtWnFcL3hhZGthZ29MU21wdHZrZ0hiZVpYbVpGQlM3YkJIU2Q5UmR6K0VWZ0haTFRSM21PTGpGZjN1OGtiWWt3MVlLbjR3SlJMaUlOOStxeVFcL2VweWpWMmRqdzdGXC9iMCtSVjR4Z1dQY0ZCZDZ0ZitMSGFxYUttOElDa1crVFJHNzRrWEt4SVREYVpuN0ZmUFptMUwzZDU2ZFlnSVwvbmRxNVRJWE5BNGQySDdnSzhlOEt2RnFLb0VyOWRXbzU4WmJ1aVJBU0RIUERFajNqcVlwOVk5VVVtdlFSeXRUTEZ5M2lLd0FSblVKWWwxNUF6eUJYVlFiXC80MVwvNjgwOEZ5MkFmUExCTFdKcHNxZE9LYzZuN2RUQlJJMTZJVUFSOVhxTjlOQWhzQmYxcmJPUVRWejhsYjFkdXZjSm9zNUNZQ01POUlTUDArRWRTREc4bGdpMlFHcVVmVEIxNUpLS2J1MCtzdzd6MWs3QlFERUlZb2pWeGRueDFXd3l2N1Q1c2xwdFhsXC9mdllDXC96SUtUYXhtZFlQcElGeFwvdmtjTWpEYm9XMFZja1JnXC9ibGRJZW1rT2swK01pZkZNQjNhaWl5alZYQUV0alwveCtcL2JSTnRZZktxYkQ0anFwOUVJWW9sZ1ZWUHdoeU16OUM0V08rNjVjclRqTGdyd05mblBMWFlicXlEdU51Nk80STVJMDd5Tk1WRmJrMjVCZGFkcEtNWStpRE1rV1pCV281ZzZWUEVsSTJXTTJTUVRSSnBrRTBHeFlnXC9Wd0JnSnlaOXNxampJaDE3Y3docjFYaXVtWXhNd3BEb2FKNktCTlJ4M3ppUGtFMms2a3NsZnQwVUtVbHlXT1RnN0FCXC9KdkE2TjNsSDZLdlMrZ2FXK1NobjJ5VUdmT1gwNGtPV1ZyS21LVzhYVFEzQWM9IiwibWFjIjoiNmZkNDJmMWZmODlmMWRiNDI4Yzg3NTI4ZTJiNDg1YThkNzdmMTM0OTkwODAzMDk1OTFmNDY4M2YyNmZlYmQzNCJ9
eyJpdiI6IlBYUHBLSG9rYlExV0lyWnBaUTB1UlE9PSIsInZhbHVlIjoiTERIak9nMDdvQnR1aFF1MFo1WG82ZWZkMG5zR01tVXNSZlYzc0Z6ZEI3bXVjVDJETm1oSmRuNElURGNLUUtsWHVHOHdEWXdjXC9KUTE4eWJpb2kxS0lNVFFobGlHdktKbDI0WkNBN2JIb1V0SVBxQnFqbzFDZUg5a0tzeDJTSDl4ODN4OHRTRVJpQzBCVW5MS0lBajZWOXdaNGVpdWtya2Rzem1hRDJuYU5rNGk2ZGV5S1NlZk4wdVwvUzZTdW1QOWtPOXU1cERJM2JYQkFaQzJpZUhNQkF3bm9QYXVrOTRoT0lFUHZPXC8wUDFFRnVueEVMTlJsVjV0VEVSb2ZqNjN5aWxzeXUwQUFVZFFsUVZwUFByamxHNlA5RjV1c2RtXC9VMWp0SXo1UHNvKzNBNjJGTGluZDhOSDZ3NDZcL1lUU3VjN29NNEp0cWJNNGdEdFdRYlNBNjd3eURyd1FpZTFZdXJBTXZRVnVsblVpMHN0blFkdm5rcXJMXC9GVDg5bnJYVTdydVFNUDNSQlpFeWl6T2hcL3FrRDZRbnlBSnlteTczemx5Z0ZZenNNRTV5dms9IiwibWFjIjoiOTM4ODhjNmI3MDY2ZjNmZGE1NWY5NTVjYWViYjljZTEyYzY2YzJlYWY2NmNiYmQ2MmY5NmE5ZmRmNzY0ZDNjMCJ9

Tần Thiên lắc đầu nói: “Yên tâm. Cửu Thiên, gia tộc của cậu sẽ không có chuyện, bởi vì có tôi”

Ads
';
Advertisement