CHƯƠNG 1019
Hàn gia, hậu sơn.
Hàn Đỉnh Thiên nhận được thư do Thập Tam mang tới.
Liếc nhìn Thập Tam cả người đều là thương tích, Hàn Đỉnh Thiên nói: “Cậu bị thương nặng như vậy, còn chạy khắp nơi. Không sợ chết ở bên ngoài sao?”
Thập Tam lạnh nhạt nhìn Hàn Đỉnh Thiên, không nói một lời.
Hàn Đỉnh Thiên liếc vài lần bức thư, lập tức nhảy dựng lên.
“Cái gì? Cửu Thiên đã đánh thái tử ư? Đây là chuyện từ bao giờ? Cửu Thiên bây giờ sao rồi?”
Thập Tam thản nhiên nói: “Hôm nay
Khựng một chút, Thập Tam nói tiếp: “Chủ nhân, hôn mê”
Hàn Đỉnh Thiên nghiến răng đọc hết bức thư, gật đầu nói: “Cửu Thiên ơi Cửu Thiên. Tên nhóc này thật biết gây rắc rối. Thái tử điện hạ cũng là người cậu ta có thể tùy tiện đánh à”
Nói xong, Hàn Đỉnh Thiên bỗng bật cười, nói: “Có điều cậu trở về nói với Cửu Thiên. Chuyện của gia tộc cậu ta, tôi sẽ giúp
Thập Tam ôm quyền chào, sau đó xoay người đi.
Hàn Đỉnh Thiên lại nhìn bức thư vài lần, lắc đầu nói: “Tên nhóc này thật sự giống người của Hàn gia chúng ta. Đánh thái tử, nếu chuyện này truyền ra, Cửu Thiên cậu ta sẽ triệt để thành danh”
Đặt thư xuống, Hàn Đỉnh Thiên khế phẩy tay ở trên không.
Mấy hư ảnh xuất hiện ở trước mặt ông ta.
Mỗi một hư ảnh này đều đại biểu cho một người, tuy những người này không ở đây, nhưng bọn họ vẫn có thể nghe được lời của Hàn Đỉnh Thiên.
Sau đó, Hàn Đỉnh Thiên nói: “Thành phố Đông Hoa, thế lực của Hàn gia vào thành phố Cửu, vào Cửu gia, bảo vệ sự bình yên của Cửu gia!”
Mấy hư ảnh khẽ gật đầu, sau đó biến mất.
Hàn Đỉnh Thiên lẩm bẩm nói: “Cửu Thiên à, chuyện chú có thể làm, cũng chỉ có nhiêu đó.
Ra khỏi cửa lớn của Hàn gia, Thập Tam tiếp tục chạy về phía Thiên gia.
Lúc này, tuyết rơi rất dày, Thập Tam nốc vào mấy viên đan dược, đẩy tốc độ của mình tới mức nhanh nhất, hắn ta không dám làm chậm trễ một chút thời gian nào.
Trong đầu của Thập Tam, nhớ lại hình ảnh hôm nay Cửu Thiên một cước đá hắn ta từ trên thuyền không gian xuống.
Là chủ nhân, Cửu Thiên lại cứu hắn ta trước.
Loại chuyện này, Thập Tam chưa từng trải qua, cũng chưa từng nghĩ tới.
Hắn ta thậm chí tới bây giờ cũng cảm thấy ngỡ ngàng.
Thì ra khi làm ma tu, bất luận là ai, ở bên ngoài đều chỉ sẽ quan tâm sống chết của mình, thậm chí có rất nhiều người, vào lúc nguy khó, kéo người làm đệm lưng, để người khác làm bia đỡ đạn, cũng là chuyện bình thường.
Xả thân mình vì người khác, điều đó chỉ trong truyền thuyết.
Nhưng hôm nay, Thập Tam cuối cùng cũng biết, thiên hạ này thì ra thật sự có người tốt.
Thật sự có người đối xử tốt với mình!
Một cước đó của Cửu Thiên, không chỉ cứu mạng của hắn ta, cũng đạp mở nội tâm của hắn ta.
Cho tới lúc này, Thập Tam mới thật sự chắc chắn, Cửu Thiên là chủ nhân của hắn ta, mãi mãi là chủ nhân của hắn ta.
Không oán không hối, tới chết không tiếc!
Đột nhiên, một mảng máu từ sau lưng hắn ta bắn ra, đó là do vết thương nứt ra.
Thập Tam chỉ lạnh nhạt liếc nhìn, bèn xoay đầu đi.
Chút máu này, đối với hắn ta không tính là gì, trong đầu Thập Tam chỉ đang tính toán, cứ như này, hắn ta còn có thể kiên trì bao lâu.
Rẽ mấy con đường, đi ra khỏi mấy Di Thiên Trận, Thập Tam cuối cùng cũng từ Hàn gia tới Thiên gia.
Sờ vết thương, trên người hắn ta vốn không có nhiều tiền, đã bị những binh lính thu thuế trận pháp đáng ghét này vét sạch rồi.
Lát nữa quay về, trở thành một chuyện phiền phức. Nhưng Thập Tam vẫn cố gắng tới Thiên gia, gõ cửa lớn của Thiên gia.
Vừa nghe thấy là Cửu Thiên phái người đưa thư, hai người này rõ ràng đều rất kích động.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất