Chứng kiến dáng vẻ gấp rút mấy vị quan khảo thí, Bao Lộ không thể chịu đựng được nữa.  

             Hắn lặng lẽ đi đến tiếp cận Vương Khang, mở miệng hỏi.  

             "Sư phụ, vì sao các vị tiền bối lại có vẻ hăng hái như vậy?"  

             Vương Khang liếc nhìn đồ đệ của mình một cái, sâu trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.  

             Hắn mở miệng hỏi.  

             "Theo người thì đan thuật của Lâm Huyền như thế nào?"  

             Bao Lộ đương nhiêu hiểu rõ đan thuật của Lâm Huyền vô cùng tốt, vượt xa bản thân hắn, chẳng qua chỉ là nhị cấp đan sư, ngay cả linh đan địa cấp cũng đều không luyện ra được.  

             Nhưng nhớ tới sự việc Lâm Huyền làm cho mình bị bẽ mặt còn phải chịu phạt, trong lòng đột nhiên dâng lên không biết là lửa giận hay là sự đố kị.  

             "Theo con thấy cũng sẽ không tệ đến thế, đồ nhi cố gắng hai năm, khẳng định là mạnh hơn hắn!"  

             Trong mắt Vương Khang không hề có một tia hy vọng, càng lúc càng chán chường, một điểm tự mình hiểu mình cũng đều không có, Bao Lộ thật sự là làm cho hắn quá thất vọng rồi.  

             Hắn gọn gàng dứt khoát nói.  

             "Đan thuật của Lâm Huyền đều đã cao hơn năm vị quan khảo thí kia rồi, ngay cả ta cũng chưa chắc là thắng được hắn mấy lần."  

             "Sở dĩ năm vị quan khảo thí hăng hái như vậy là vì gấp rút muốn bắt đầu vòng khảo hạch tiếp theo, là bởi vì bọn họ đều đã thay đổi chủ ý rồi."  

             "Vòng biện đan cuối cùng không còn là bọn họ đưa ra câu hỏi cho Lâm Huyền nữa mà là thỉnh giáo!"  

             Thỉnh giáo!  

             Lời của Vương Khang giống như một đạo thiên lôi giáng thẳng xuống đầu của Bao Lộ.  

             Năm vị đan sư cấp ba ưu tú nhất của hiệp hội đúng là muốn thỉnh giáo một người còn không có đẳng cấp đan sư như lâm huyền!  

             Bao Lộ vừa rồi còn khẩu xuất cuồng ngôn, nỗ lực hai năm sẽ mạnh hơn Lâm Huyền, căn bản đều là ăn nói hàm hồ, không biết trời cao đất rộng.  

             Đừng nói hai năm, hắn nỗ lực một trăm chưa chắc đã bì được với Lâm Huyền!  

             Vương Khang không thèm để ý đến tên đệ tử làm ông thất vọng nữa, ông nói với mọi người.  

             "Lâm Huyền đã thi liên tiếp hai vòng, ắt hẳn là cũng có chút mệt rồi, nên để Lâm Huyền nghỉ ngơi một chút, chi bằng chúng ta đến phòng trà của hiệp hội, vừa uống trà, vừa khảo hạch."  

             Phòng trà?  

             Mọi người đều rất kinh ngạc, đây chính là khảo hạch, thế nào lại muốn đi đến phòng trà, thường ngày chỉ dùng để chiêu đãi khách quý?  

             Nhưng nếu đã là Vương Khang an bài, mọi người tự nhiên sẽ vui lòng.  

             Phải biết rằng, lá trà của hiệp hội đan sư cũng không phải là loại trà phổ thông bình thường, mà là dùng nguyên thạch bồi đắp ra linh trà.  

             Bình thường muốn uống trà ở hiệp hội đan sư thì bọn họ cũng không có đãi ngộ này, hôm nay xem như là hưởng ké ánh hào quang của Lâm Huyền.  

             Lâm Huyền không hề cự tuyệt, vừa nãy hắn cùng một lúc luyện chế ra ba viên linh đan, đan đỉnh cũng tỏa ra sức nóng, làm cho cả phòng luyện đan trở nên tựa như một cái lò lửa lớn, nóng khiến người ta rất khó chịu.  

             Đi tới phòng trà, mọi người đều tự giác ngồi ở nơi kém hơn.  

             Một tên quan khảo thí để đồ đệ của mình mang lá trà đi phân phát.  

             Tên quan khảo thí này mang một bộ trà cụ đi đến trước mặt Lâm Huyền, đầu tiên là hắn lấy ra một cái ấm bằng ngọc từ trong nguyên giới, sau khi mở nắp thì đổ nước vào.  

             Vương Khang mở miệng nói.  

             "Vị này chính là hiệp hội đan sư cấp ba, Hà Khôn Minh.”  

             "Hắn không chỉ là một đan sư mà còn là trà sư cấp hai."  

             Lâm Huyền có chút sửng sốt.  

             "Trà sư?"  

             Lâm Huyền sớm đã hiểu rõ trong bí tịch của Thần Sơn, trà sư cũng là một loại chức nghiệp phụ trợ.  

             Bọn họ dùng trà đạo tinh xảo, đem linh trà hảo hạng ngâm thành nhân gian tiên nhưỡng.  

             Uống trà mà trà sư ngâm có thể bình định tâm cảnh, đối với việc tu luyện rất có ích.  

             Nghe nói, gia tộc có thế lực lớn một chút đều sẽ nuôi dưỡng một vị trà sư lợi hại.  

             Lâm Huyền cẩn thận quan sát động tác trong tay của Hà Minh Khôn, trà đạo thập phần phức tạp, chỉ là rửa sạch trà cụ, Hà Minh Khôn liền dụng tâm làm đến 3 lần.  

             Sau đó, hắn lấy nước, rửa trà, ngâm trà,...dùng đủ mười sáu loại kỹ thuật.  

             Cuối cùng, một ly nước trà trong như ngọc bích được đưa tới tay Lâm Huyền.  

             Vương Khang cười đáp: "Lâm Huyền, ngươi thật là có khẩu phúc, bình thường ta muốn uống một ly trà này, không biết phải yêu cầu Hà đan sư bao nhiêu lần mới được.  

             Lâm huyền cúi đầu ngửi một chút, mùi nước trà thơm ngát xộc mạnh vào trong mũi của hắn, tươi mát dị thường.  

             Hắn nhấm nháp một ngụm, lỗ chân lông toàn thân đều thoải mái giãn ra.  

             Lúc nãy Lâm Huyền luyện đan, cảm giác mệt mỏi chất chứa, quét một cái liền hết sạch, không chỉ có như vậy, tâm cảnh của hắn, cũng càng thêm vững vàng.  

             "Trà ngon."  

             Trong lòng Lâm Huyền không nhịn được mà cảm thán, có lẽ bản thân cũng nên suy nghĩ một chút xem có nên học trà đạo hay không.  

             Vương Khang dò hỏi Lâm Huyền  

             "Chúng ta có thể bắt đầu biện đan chưa?"  

             Lâm Huyền gật gật đầu: "Được."  

             Hà Khôn Minh lại đưa Lâm Huyền một ly trà.  

             "Ta lên trước vậy."  

             Hắn suy nghĩ qua loa một chút, mở miệng dò hỏi.  

             "Lúc luyện chế địa cấp thanh bình đan, tại sao lúc để chu sa vào sẽ dẫn đến lò thay đổi nhiệt độ cao.  

             Hà Khôn Minh hỏi vấn đề này, ngay cả hắn cũng không biết câu trả lời.  

             Đây là vấn đề mà trong quá trình luyện đan hắn gặp phải, hắn từng thỉnh giáo qua Vương Khang, còn có hội trưởng của hiệp hội.  

             Nhưng cả hai vị đan sư cấp bốn cũng không thể nào giải thích vấn đề này giúp hắn.  

             Có lẽ là sợ Lâm Huyền hiểu lầm, hắn lại bổ sung thêm một câu.  

             "Vốn dĩ ta cũng không biết đáp án chính xác, nếu như ngươi không trả lời được thì cũng không có vấn đề gì."  

             Lâm Huyền không chút nghĩ ngợi hỏi.  

             "Đan đỉnh dùng để luyện đan của ngươi, có phải hay không từng luyện chế qua tiểu hồi nguyên đan?"  

             Hà Minh Khôn ngây ngẩn cả người.  

             "Làm sao mà ngươi lại biết?"  

             Tiểu hồi nguyên đan là linh đan cấp hai, đan sư cấp ba rất ít luyện chế, lúc trước hắn vì dạy đồ nhi đan thuật đã từng luyện chế qua một lần, cũng xem như là làm mẫu.  

             Lâm Huyền giải đáp nói.  

             "Rất đơn giản, luyện chế tiểu hồi nguyên đan, cần một loại linh thảo tên là bách khô thảo."  

             "Loại linh thảo này sẽ phát sinh phản ứng với chu sa, dẫn đến nhiệt độ đan đỉnh lên cao."  

             "Nhất định là dưới đáy đan đỉnh của ngươi có một vết nứt rất nhỏ mà ngươi không phát hiện ra, vẫn còn lưu lại bã thuốc của bách thảo khô."  

             Hà Khôn Minh kinh ngạc, hắn vội vàng từ trong nguyên giới lấy đan đỉnh của bản thân ra, tỉ mỉ kiểm tra.  

             Giống như những gì Lâm Huyền nói, dưới đáy đan đỉnh của hắn có một vài vết nứt còn mảnh hơn cả sợi tóc.  

             Hà Khôn Minh tràn đầy khâm phục.  

             "Ta phục rồi."  

             Hắn đã bị đan thuật của Lâm Huyền làm cho khâm phục không thôi, đây chính là vấn đề nan giải mà hai vị đan sư cấp bốn cũng không thể giải đáp được.  

             Trong năm vị đan sư cấp ba, một vị nữ đan sư tiến đến trước mặt Vương Khang và Lâm Huyền giới thiệu.  

             "Đây chính là Hạ Khiết đan sư."  

             Hạ Khiết đưa ra nghi vấn của bản thân.  

             "Ta gần đây đang luyện chế tử quả đan, rõ ràng trước đây đã luyện chế thành công được vài lần, nhưng mấy ngày gần đây, lại luyện chế thất bại, không biết tại vì sao?"  

             Vấn đề này thật sự là có chút làm khó làm dễ người khác, nguyên nhân có thể gây ra việc luyện đan thất bại là cực kỳ nhiều.  

             Có khả năng là chất lượng của linh đan không tốt, cũng có thể là do không khống chế được nhiệt độ của lò, cũng có khả năng là do thủ pháp của đan sư sai.  

             Trừ khi, Hạ Khiết ở ngay tại đây luyện đan, nếu không thì làm sao Lâm Huyền có thể chỉ ra được chỗ sai.  

             Ngay lúc Vương Khang còn cho rằng Lâm Huyền sẽ yêu cầu Hạ Khiết luyện đan tại chỗ, cũng là lúc mà Lâm Huyền đem câu trả lời nói thẳng ra.  

             "Qua vài ngày nữa, là ngươi có thể luyện chế thành công rồi."  

             Hạ Khiết chau mày.  

             "Xin hãy giải thích rõ."  

             Lâm Huyền thở dài một hơi, dò hỏi.  

             Luyện chế tử quả đan, loại linh thảo quan trọng nhất đó chính là tử quả, ta hỏi ngươi, khi tôi luyện tử quả sợ nhất là thứ gì?"  

             Hạ Khiết không hề do dự trả lời.  

eyJpdiI6Im5TZ3ZZV3hHQTRuZlQ0RTVQUXZoNFE9PSIsInZhbHVlIjoiaHFPZnYrcjFJSjM0N3FnaldSK1ZBUHdnc0JkbWVLNHZcL0lGVlNRS0tnYm1sN3VqbzdET1lyQmxvR1VtOVFaejREYjZWb3Joa2tBY09wc0NCT21iQjlrUG1CejR2bkZla0trYTFwRHJiSHJvYWFzSzBpRDRTajV2UnJzXC9aNEF1K2ZGNWpSUjhZTFU3STRFc2Q2cm9lY2huZVR1RHUrOG9FMmpmZFVaaHJ4d0dzNHdFWEJadEduVUp3c0tNMk1hOHV2c1lWOVBYemVFMTNIMEhoYTM0ODVSVFl5QW5ranNpR3ZyS2hZOWNYMG9pSHdUNlVGdjA2Z2pTS0ZoalNCRXpWaThpMVlHczRCWmpTYXhEWExsY283ckMxK3EzSm0wWVpqVG9JNDdGK2U2UE1LckV5SVBIR1k3ZDk4aWlRWXNyOSIsIm1hYyI6IjE5ODM2Y2Y5NWMyNmFhMjQ0MDc5YTdkY2M0ZmI2YjI5OGJhYjE4NTVjYTc5OWJhYTQzOThkZjRlYmVlZDE3MmUifQ==
eyJpdiI6IlFUS0VTVWhUZldEQUYzR2pyYmd5M3c9PSIsInZhbHVlIjoiV0QxU0RHUmxSYk5LWG1HZGhoMXdKWk11cDNmQldDMng2c2ljK3ZScUwxNE9QSmlTdTIwWkNqREY0MkNsOXZkZEM4dkYwS3RrQmJBdzgzYWM3KzhtR3JrRURvVndpNmV5U01ONGlBZCtINUI5aXRhcjhkcHhjZFwvTEp0QnVhS1M5bmFlRmJDdzNybDNqSktoaDFhbmRPOUZvV1hidVg1VkJhaDR4S2I5NHpFeXhpd2NpeXZpNmtLRmtzK1c2SmVjNDBcL0Uzc2lkUXBCWHF5aFU0S2VSQnU0ZVpYYXRkdFFwOUtwZEFEMDF1N0Y4PSIsIm1hYyI6IjgyZDg3MGJiNjA4NGZiNTI1ZDg3ZGQ0ZjA3N2I0ODRhNDc5MzAyNGQyYTQxYTg5MTVkZjQ0YTk5ZTQzZGJjNjcifQ==

             "Hạ đan sư, ngươi thân là nữ nhân, mỗi tháng đều sẽ có vài ngày thân thể có huyết khí như vậy, qua đoạn thời gian này, lại luyện chế tử quả đan, tự nhiên sẽ thành công thôi."

Ads
';
Advertisement