Bao Lộ, Bao Đan Sư nghe theo sự sắp đặt của sư phụ, đi mời năm vị Đan Sư cấp ba tới để làm giám định.
Không biết hắn làm thế nào thêm mắm thêm muối kể lại chuyện này, toàn bộ Đan Sư cấp ba của hiệp hội, ai ai cũng chạy về hiệp hội, thậm chí có một người trong đó còn sắp luyện xong linh đan trong đan đỉnh cũng mặc kệ.
Kiểm tra vượt cấp! Có những Đan Sư cấp ba cả đời cũng chưa từng được nghe đến, chứ đừn nói là đã gặp qua.
Các Đan Sư cấp hai vốn dĩ muốn tham gia kiểm tra Đan Sư cấp ba, nhưng giờ đây, trong lòng lại tràn đầy mong đợi, mong muốn nhìn thấy kết quả kiểm tra của Lâm Huyền.
Hai tiếng sau, bài kiểm tra bắt đầu.
Vương Khang dẫn mọi người đến đại sảnh của Hiệp hội Đan sư, hắn và năm vị Đan Sư cấp ba, năm nam một nữ, ngồi trên đài cao.
Lâm Huyền ngồi đối diện sáu người, những người vây xem còn lại đứng cách đó ba mét, nhìn không chớp mắt.
Vương Khang mở miệng nói.
"Lâm Huyền, phần đầu tiên kiểm tra là nhận biết loại dược, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Một khi kỳ kiểm tra đã bắt đầu, ngươi chỉ có thể có hai kết quả, một là thành công, hai là thất bại"
Nói cách khác, một khi kiểm tra bắt đầu, Lâm Huyền chỉ có hai khả năng, hoặc là trở thành Đan Sư cấp ba, hoặc là bị đánh sáu trăm gậy.
Vẻ mặt của Lâm Huyền rất bình tĩnh.
"Bắt đầu đi"
Vương khang gật đầu một cái, nhìn về phía năm vị Đan Sư cấp ba bên cạnh.
"Mọi người, các ngươi đã chuẩn bị xong linh thảo chưa?"
Năm vị Đan Sư gật đầu.
Vương Khang lấy một gốc linh thảo ra đưa cho Lâm Huyền.
"Đây là loại linh thảo gì?"
Nhìn thấy linh thảo trong tay Vương Khang, các Đan Sư cấp hai vây xem, thì thầm.
"Cây linh thảo này rất dễ phân biệt, xem ra đề thi cũng không khó"
Có người lắc đầu.
"Chỉ biết mỗi linh thảo thôi thì có ích lợi gì, Lâm Huyền còn phải nói ra được dược tính chi tiết của linh thảo, đừng quên, hắn chỉ cần sai một chỗ là co như thất bại"
Lâm Huyền không cầm linh thảo, chỉ nhìn thoáng qua, lập tức mở miệng nói.
"Đây là Đạo Lâm Trung"
Vương Khang gật đầu, Lâm Huyền không bị nhận nhầm.
Lâm Huyền tiếp tục nói: "Đạo Lâm Trung, mọc trong rừng ở nơi có khí hậu và đất ẩm ướt, ưa râm ghét nắng, thường mọc ở chỗ râm của cây đại thụ"
“Đạo Lâm Trungnăm nào cũng nảy mầm, ra lá hàng năm, đơm hoa kết trái, khoảng tầm ba năm là sẽ hái được, vì vậy nó không phải là linh thảo quý giá'"
"Tuy nhiên, Đạo Lâm Trung thường được sử dụng trong việc luyện đan, cho nên có thể thấy nó được sử dụng khá nhiều"
"Nó có vị ngọt, tính âm, thường được sử dụng như một chất trung hòa cho các loại linh thảo có vị đắng mạnh"
"Cần phải dùng nó để luyện chế linh đan địa cấp, trong số đó có Phá Vách Đan, Khổ Kiều Đan, Trăm Mại Đan"
"Vương Khang trưởng lão, ta nói có sai không?"
Trên mặt Vương Khang lộ ra vẻ tán thưởng, câu trả lời của Lâm Huyền chẳng khác gì với sách giáo khao, không chỉ toàn diện mà còn hay đến từng chữ.
"Hoàn toàn chính xác"
Đan Sư cấp ba bên cạnh Vương Khang lấy ra gốc linh thảo thứ hai.
Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp đưa linh thảo cho Lâm Huyền, Lâm Huyền lập tức đã nói.
"Đây là nơi "
"Bách Linh Hoa được sinh ra trong núi sâu, rừng rậm, ở nơi nào nó sinh ra cũng phải trăm hoa đua nở, bươm bướm bay lượn"
"Bách Linh Hoa ba mươi năm nở một lần, sẽ tàn trong vòng mười ngày, thời gian hái rất ngắn nên sẽ có giá trị rất cao, đắt tiền"
"Bách Linh Hoa có vị bình thường, tính chất ổn định và dược tính nhẹ. Nó thường được sử dụng để luyện chế linh đan tu bổ kinh mạch, chẳng hạn như Ôn Dương Đan và Lô Mạch Đan"
Lâm Huyền vừa dứt lời, những người vây xem xung quanh tặc lưỡi.
Tuy rằng bọn họ cũng nhận ra Bách Linh Hoa, nhưng linh thảo tương tự khác, không mười loại thì cũng phải đến tám loại, tại sao Lâm Huyền vừa mới liếc mắt một cái đã phân biệt được?
Người giám định cấp ba đã lấy gốc linh thảo Bách Linh Hoa ra chấm thi hỏi ra thắc mắc của mình.
"Tại sao ngươi nhìn một cái đã biết đây là Bách Linh Hoa?"
Lâm Huyền ung dung bình tĩnh giải thích.
"Mặc dù có không ít linh thảo tương tự như Bách Linh Hoa, thế nhưng chúng đều có mùi thơm rất kì lạ, mà Bách Linh Hoa thì không có mùi thơm, dựa vào mùi hương là sẽ có thể dễ dàng đoán ra được"
Người giám định gật đầu.
"Đúng thế"
Người giám định thứ ba lấy ra một gốc linh thảo mới.
Lâm Huyền vẫn dùng tốc độ cực ngắn để nhận biết đó là loại linh thảo nào, đồng thời nói chính xác dược tính của linh thảo và linh đan có thể luyện chế ra.
Điều quan trọng là không mắc một lỗi nào.
Những Đan Sư cấp hai vây xem xung quanh đã tràn đầy ngưỡng mộ.
Loại linh thảo mà sáu người giám định lấy ra càng ngày càng khó xác định, nhiều người trong số họ không còn nhận ra được nữa.
Nếu là bọn họ tham gia kỳ kiểm tra, thì có lẽ họ đã thất bại từ lâu rồi.
Hai mươi câu hỏi nhận biết loại dược, Lâm Huyền hoàn thành mười chín câu hỏi chỉ trong một nén nhang.
Còn lại một câu hỏi cuối cùng.
Năm vị Đan Sư cấp ba tập trung sự chú ý vào Vương Khang, người phụ trách câu hỏi cuối cùng.
Vương Khang suy nghĩ một lúc, và lấy ra một gốc linh thảo.
Ánh mắt của năm vị Đan Sư cấp ba lập tức thay đổi, câu hỏi mà Vương Khang đặt ra thực sự rất khó.
Vương Khang đưa linh thảo cho Lâm Huyền.
Những Đan Sư cấp hai vây xem xung quanh lần lượt bước tới, nhưng kết quả cuối cùng là bọn họ ai nấy cũng mắt to trừng mắt nhỏ.
Linh thảo trong tay Lâm Huyền, đã không còn ở hình dáng ban đầu, không phải thối rữa mà là kết tinh biến thành dược khô.
Điều khó khăn hơn nữa là số dược khô trong tay Lâm Huyền chỉ còn một nửa.
Quá khó để nhận biết đây là loại linh thảo gì với chỉ qua nửa đoạn dược khô.
Khóe miệng Lâm Huyền nhếch lên một nụ cười chế nhạo, chỉ với cái này mà cũng muốn làm khó hắn, thật sự là quá xem thường người khác.
Vương Khang cẩn thận quan sát Lâm Huyền, đề bài tuy khó, nhưng không phải là không có cách giải quyết.
Lâm Huyền có thể loại bỏ từng đáp án sai bằng cách ngửi mùi và nếm thử mùi vị, để cuối cùng đưa ra kết luận chính xác.
Tuy nhiên, điều khiến Vương Khang không ngờ tới là Lâm Huyền lại không làm như vậy.
Lâm Huyền hỏi mọi người xung quanh.
"Có ai có hộp quẹt không?"
"Ta có!"
Lâm Huyền cầm lấy hộp quẹt, nhẹ nhàng thổi một cái, lập tức có ánh lửa xuất hiện.
Hắn đặt dược khô trên lửa để nướng, trong một thời gian ngắn, dược khô chuyển sang màu xanh da trời.
"Đó là Lam Cam Quả"
Vương Khang gật đầu, khi Lâm Huyền mượn hộp quẹt để dùng thì hắn đã biết Lâm Huyền có thể trả lời đúng câu hỏi cuối cùng.
Hắn khoát tay áo, ý bảo Lâm Huyền không cần tiếp tục nói dược tính nữa, Lam Cam Quả là một trong những loại linh thảo phổ biến nhất, cho dù là Đan Sư cấp một cũng sẽ không thể nhầm dược tính.
Vương Khang thông báo.
"Lâm Huyền, chúc mừng ngươi thành công vượt qua bài kiểm tra nhận biết loại dược"
"Phần thứ hai của bài kiểm tra là luyện đan"
"Ngươi phải luyện chế ra ba viên linh đan địa cấp khác nhau, giới hạn thời gian là ba nén nhang"
"Đi heo ta đến Luyện Đan thất"
Lâm Huyền đi theo Vương Khang đến Luyện Đan thất, những người còn lại thì đi theo Lâm Huyền.
"Các ngươi đoán xem, Lâm Huyền có thể thông qua bài kiểm tra phần thứ hai hay không?"
"Nếu như hắn thật sự có trình độ Đan Sư cấp ba, luyện chế ba viên linh đan địa cấp cũng không khó, chỉ là yêu cầu thời gian giới hạn chỉ có ba nén nhang phải hoàn thành, đối với một số cường giả cũng khó"
Theo quy tắc đánh giá của Hiệp hội Đan Sư, có thể luyện chế hai loại linh đan địa cấp khác nhau là có thể trở thành Đan Sư cấp ba.
Nhưng trong những bài kiểm tra bình thường thì không có thời gian hạn chế trong lúc luyện đan.
Luyện chế linh đan địa cấp rất phức tạp, có khá ít người có thể luyện chế xong trong vòng một nén nhang.
Lần đánh giá này không chỉ yêu cầu Lâm Huyền luyện chế ra ba loại linh đan khác nhau, có rất nhiều loại linh đan khác nhau! Nhiều như vậy thì sẽ khiến cho Lâm Huyền gặp khó khăn trong việc tìm ra ba loại linh đan có thể hoàn thành trong thời gian một nén nhang!
Một điều nữa, thời gian là quý giá, luyện đan chắc chắn không thể thất bại...
Ngay cả Đan Sư cấp ba cao cấp nhất, cũng không dám chắc chắn sẽ hoàn thành được.
Đúng lúc này, có một tiếng cảm thán vang lên, Bao Lộ bình tĩnh nhìn một cái, chỉ thấy Lâm Huyền làm một chuyện khiến hắn sợ hãi đến mức há hốc mồm ra...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất