Câu trả lời của Lâm Huyền khiến Ngô Ba siết chặt tay lại. Không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Huyền tuyệt đối không giao Bạch Linh Nhi ra.  

             Hắn tức giận nói: "Linh thú của ngươi giết người của ta, ngươi cho rằng không cần phải trả giá thứ gì ư?"  

             Vệ sĩ Kim Giáp trên danh nghĩa là do Cửu công chúa điều khiển, nhưng trên thực tế lại là một tay hắn huấn luyện nên.  

             Nếu như Đặng thống lĩnh bị linh thú của Lâm Huyền giết chết, mà Lâm Huyền không đưa ra cái giá nào, lòng người trong đội chắc chắn sẽ tan tác, cái chức đại thống lĩnh hắn cũng không cần làm nữa.  

             Lâm Huyền lạnh giọng nói.  

             "Tiểu nhân đó thừa lúc ta đang đột phá cầm kiếm hướng tới, có phải ngươi nên cho ta một lời giải thích không?"  

             Đặng thống lĩnh cầm kiếm hướng vào Lâm Huyền? Ngô Ba nhíu mày, Lâm Huyền hai lần cứu Cửu công chúa, vệ sĩ Kim Giáp người người đều biết, còn chưa kịp cảm ơn, làm sao có thể làm ra loại chuyện vô lễ như thế.  

             Hơn nữa từ ngữ khí của Lâm Huyền có thể đoán ra, Đặng thống lĩnh rút kiếm không chỉ là để uy hiếp, rất có khả năng muốn giết chết hắn.  

             Ngô Ba đương nhiên không tin lời của một mình Lâm Huyền, hắn nhìn sang mấy vệ sĩ Kim Giáp vốn bảo vệ Lâm Huyền, chất vấn.  

             "Rốt cuộc là có chuyện gì?"  

             Nét mặt của mấy người này lộ ra biểu cảm do dự, dường như không biết có nên nói hay không.  

             Ngô Ba tức giận quát.  

             "Nói!"  

             Ngô Ba vừa mắng một tiếng, một tên vệ sĩ liền run cầm cập, lập tức mở miệng.  

             "Hồi đại thống lĩnh, Đặng thống lĩnh nói.... Đây là ý của Đại hoàng tử...."  

             Lời này không chỉ có Ngô Ba, mà Lâm Huyền cũng nghe được, trong lòng hắn rét lạnh, sát khí tràn ra.  

             "Ý của Đại hoàng tử?"  

             Ngô Ba kinh sợ, đây là tình huống gì vậy?  

             "Ngươi nói cho rõ ràng."  

             "Đặng thống lĩnh nói Đại hoàng tử nghi ngờ Lâm Huyền đang giấu giếm bảo vật trong cổ mộ của Ma đế, để hắn tới điều tra trước."  

             "Đặng thống lĩnh còn bảo từ trong phòng luyện đan truyền ra mùi hương của địa cấp linh đan, một tiểu tử đến từ thâm sơn cùng cốc như Lâm Huyền, nếu không có bảo vật lấy trộm từ cổ mộ, làm sao có thể sở hữu linh thảo luyện chế ra được địa cấp linh đan..."  

             Ngô Ba giương mắt đờ đẫn, hắn vốn dĩ vì Cửu công chúa nên mới đem bản vẽ giao ra, giúp Hoàng để có thể lấy được vật tốt nào đó bên trong cổ mộ của Ma đế.  

             Bản thân hắn chỉ giữ lại hai bảo vật Thiên Tư Linh Phố và trang sách trong thiên thư.  

             Chẳng ngờ, Đại hoàng tử tham lam vô độ, lấy lòng dạ tiểu nhân để đo lòng quân tử, hoài nghi hắn giấu giếm che đậy.  

             "Vốn định chào hỏi Cửu công chúa một tiếng mới đi, nhưng nếu như nơi này đã không hoan nghênh ta, vậy thì không cần nữa."  

             Lâm Huyền thu Bạch Linh Nhi về Thiên Tư Linh Phố, sau đó chuẩn bị rời đi.  

             "Đợi chút!"  

             Ngô Ba chắn ngang trước mặt Lâm Huyền. Lâm Huyền lạnh mặt.  

             "Làm sao, ngươi muốn cản ta?"  

             Sắc mặt Ngô Ba có chút khó coi, cho dù Đại hoàng tử có phải thật sự hạ mệnh lệnh cho Đặng thống lĩnh hay không thì người cũng chết rồi, nếu như Lâm Huyền rời đi lúc này, hắn cũng không biết làm thế nào.  

             Thấy Ngô Ba không nói gì, Lâm Huyền gọi thanh kiếm của mình ra.  

             "Chân Long Kiếm!"  

             "Đây không phải là kiếm của Cửu công chúa sao, sao làm nằm trong tay Lâm Huyền rồi?"  

             "Chẳng lẽ là Cửu công chúa tặng?"  

             Lòng Ngô Ba hơi run, Chân Long Kiếm chính là thanh kiếm mà Cửu công chúa thích nhất, giờ đã tặng lại cho Lâm Huyền rồi, có thể thấy quan hệ của hai người không bình thường.  

             Nếu như hôm nay bản thân thật sự ra tay muốn giữ Lâm Huyền lại, sau này ở bên Cửu công chúa phải ăn nói thế nào?  

             Lâm Huyền vung thanh kiếm đang cầm trong tay, trầm giọng.  

             "Nếu ngươi muốn cản ta, thì đừng trách ta đại khai sát giới!"  

             Ở đây có hơn trăm tên vệ sĩ Kim Giáp, nếu như thật sự cản Lâm Huyền lại, không biết có bao nhiêu người sẽ bỏ mạng.  

             Những vệ sĩ Kim Giáp đang có mặt, trong lòng đều rét lạnh, Lâm Huyền có thể chém giết mười bảy tên thiên tài tà thuật ở cổ mộ, vậy thì giết chết bọn họ chẳng phải dễ như trở bàn tay sao??  

             Trong lúc Ngô Ba đang lưỡng lự, thì từ xa lại một lần nữa truyền tới tiếng bước chân rầm rập.  

             Lâm Huyền nhìn về phía xa, chỉ trông thấy Đại hoàng tử đem theo hai trăm vệ sĩ Kim Giáp đuổi tới.  

             Hai trăm tên vệ sĩ này vây quanh Lâm Huyền, đồng loạt rút kiếm bên hông.  

             Đại hoàng tử liếc mắt nhìn về phía xác của Đặng thống lĩnh, mở miệng.  

             "Ngô Ba, Lâm Huyền giết người, vẫn chưa bắt đi?"  

             Lòng Ngô Ba trầm xuống, Đại hoàng tử đuổi tới không nói hai lời đã đổ tội lên người Lâm Huyền, xem ra là quyết tâm muốn hắn phải chết.  

             Lâm Huyền lạnh giọng nói.  

             "Ngươi thân là hoàng tử, vậy mà đối đãi với công thần giúp đế quốc lấy được cổ mộ như vậy?"  

             Sắc mặt Đại hoàng tử u ám, nhưng miệng lại cười lớn.  

             "Công thần? Ta ba lần mời ngươi tới, đều bị ngươi từ chối, lấy đâu ra thần mà ngươi nói?"  

             "Lâm Huyền, ngươi lén giấu bảo vật trong cổ mộ, vốn là tội ác tày trời, là Cửu công chúa đã cầu tình với ta, ta mới phái Đặng thống lĩnh tới điều tra, không ngờ ngươi lại dám giết cả hắn, còn muốn bỏ trốn! Đáng chết!"  

             Lâm Huyền hiểu ra, thái độ của Đại hoàng tử vô cùng rõ ràng, chính là muốn mình chết, sau đó cướp bảo vật của mình.  

             Nếu như có ai giết Lâm Huyền, Lâm Huyền nhất định sẽ giết hắn ta ngay trước mặt mình.  

             "Vụt!"  

             Chân Long Kiếm bay ra khỏi bao, chuyển động trong không trung, phát ra âm thanh kinh hồn.  

             Đại hoàng tử biến sắc, không ngờ lại có kẻ dám chĩa kiếm vào mặt hắn.  

             "Mau bắt hắn lại cho ta!"  

             Vệ sĩ Kim Giáp đứng gần Lâm Huyền nhất lập tức cầm kiếm xông lên.  

             Lâm Huyền đến nhìn cũng không thèm nhìn một cái, một đường kiếm vung lên.  

             Kiếm quang sắc bén tỏa ra từ trong Chân Long Kiếm, xẹt qua cổ của từng tên vệ sĩ Kim Giáp.  

             "Phụt!"  

             Đầu người liên tiếp bay lên, máu tươi từ gáy không ngừng phun ra. Chỉ trong chớp mắt, dưới chân của Lâm Huyền đã hóa thành một biển máu.  

             "Dừng tay!"  

             Con ngươi Ngô Ba muốn nứt toác, đây đều là binh lính mà hắn bồi dưỡng nên, mỗi một người chết đi, hắn đều khó chịu trong lòng.  

             Hắn lập tức ra tay, muốn ngăn Lâm Huyền lại. Ngô Ba rút thanh kiếm chém về phía Lâm Huyền.  

             Lâm Huyền mặt không đổi sắc, Chân Long Kiếm trong tay hướng thẳng lên, đụng vào kiếm của Ngô Ba.  

             Ngay sau đó, hai thân hình biến chuyển, tiếng hai thanh kiếm va chạm vào nhau vang lên không ngớt.  

             Chưa đến một khắc, Lâm Huyền và Ngô Ba đã giao đấu mấy chục chiêu, không ai làm gì được ai.  

             Từ phía xa lại truyền tới tiếng bước chân dồn dập, rất nhiều vệ sĩ Kim Giáp khác đang lao tới.  

             Lâm Huyền cau mày, vệ sĩ Kim Giáp bình thường hắn đương nhiên không sợ, chỉ là người đông thế mạnh, hắn sẽ rơi vào tình cảnh một người đấu với nhiều người.  

             "Đối phó với Ngô Ba trước!"  

             Nguyên khí bên trong Lâm Huyền bùng nổ, sinh lực dồi dào sạch sẽ thấm dần vào từng tấc da thịt của hắn.  

             "Bá thể thần công!"  

             Lâm Huyền bắt đầu bá thể thần công, cảnh giới được nâng cao cũng khiến uy lực của bá thể thần công cũng đạt đến một cấp độ mới.  

             "Thần đạo kiếm pháp!"  

             Bá thể thần công cùng thần đạo kiếm pháp ngay lập tức khiến Ngô Ba không chống đỡ nổi.  

             Ngô Ba bị sức lực bất ngờ tăng cao của Lâm Huyền đánh cho trở tay không kịp, thân thể bật ngược trở về, rơi thẳng vào trong đám người.  

             Lâm Huyền nhìn về phía Đại hoàng tử, Đại hoàng tử lúc này cũng đang nhìn hắn.  

             Đại hoàng tử vô cùng bất mãn với biểu hiện vừa rồi của Ngô Ba.  

             "Đúng là phế vật, đến cả một tiểu tử chưa đạt tới Hóa Nguyên Cảnh cũng không giải quyết được!"  

             Vừa nói, trên người Đại hoàng tử bắt đầu tràn trề sinh lực. Ngay tức khắc, một khí thế kinh hoàng bao phủ lấy người Lâm Huyền.  

eyJpdiI6IkVJdCtIcHVmYktHZE0xQVZic29Ca0E9PSIsInZhbHVlIjoiNEN1T2s5QnVcL1RlazdXOVF1ZGFkaXhGb3ViTXZncDdBNEc4WXhKSEhsZEw4MHUyMklLV3Rucyt0dkdmTlBGRm55UmRDYlk0YWQ0bzR0dzZBQXhIOGYxbittemdFeW1ucmExam5aRmdVMWRvbFhlTXNPUzlHc2lIM1ZtREpTcDhmS1NSZXZQUW5pVHFyOVUxQlhJb3hjQ3FySUFyMjk0NVwvdnc0MU1xZjhVVnRMSEptb2dLOTE2cDVTdDJMcitIOUdBZEFtZXIwMjRkTEZ1U3VOYmVBcDBncnhXQXBIVzlaOG03U2JhcDI2UUhJPSIsIm1hYyI6IjgzNDk4MzMzNmJhNTk2MDczODUxMmI2ODQ0NDVkYmNlZGVhOTcyNGYyYzkxYTA4MmY5MmRmMWFhZjI5N2JiNzkifQ==
eyJpdiI6Ik5PYUZiUkphQlROUnJyME1qeXRrYWc9PSIsInZhbHVlIjoieDMzQktLXC9HNkV4cGdxdks4anpFN1B0YkRwVUltNGdDaHhTMVlMQmluWDJrWTdzMWI2dHc2R3hYTytSYjJpc2RzNzMrQzlzaWNKNEFVSnJWK2daNVwvYzdrM3NXTEgwaTRcL1l6c21ibFBTU1NBZ2s1dEN2NkdTWEhmaDlCQUkrZ3BRRFwvb0ZLMjJSd2oyVzJienJreHNFUkpZZkpuWUhXQzJrSjRLaGNoWld1MHpINmNLYnZlMElSdEUxVW1HVlNvR3lzeXBja2xEWDBwcWpSdHRoNysrWER4RlwvQ3hIQjl3cFE1aHhhNWhYVTcrWGpKWEZzZ2t4Y0t3dUlOV0d4U3J3Y3NTRHo5eTlDeGY1d0ZBZDFodmhIYTUxSXEwWGtOZGlqK3ZuQ3lNa0x1ZDNqdkdGRmpRa3Jwb1JBWVpXNG1LNEt1MGVIZWsrUzVCZWtZd2ZTTjV5c2c9PSIsIm1hYyI6ImVkYzc1NjAyNzM0YmRjYzc3MjgzMzI3Y2VjNmQxZDI4NGIxMTg1N2E2YTI1ZDA4ZWEyNDk5Nzk5ZmQ1YjVhY2YifQ==

             "Tiểu tử, nếu như khoanh tay chịu trói, ta sẽ cho ngươi chết còn giữ được chút tôn nghiêm!"

Ads
';
Advertisement