"Ầm!"  

             Tiếng nổ vang vọng khắp lôi đài, khí thế từ Lưu Tinh Chùy bộc phát ra, thổi bay tất cả bụi bặm chung quanh Lâm Huyền lên cao.   

             Chỉ thấy hàng loạt tia điện li ti văng tung tóe trong bụi bặm, thỉnh thoảng còn có hai tiếng sấm nặng nề.   

             Người trên đài quan sát đều ngây ngẩn cả người.   

             "Không trốn sao?"   

             Theo bọn họ thấy, một chiêu Lưu Tinh Chùy này của Mã Hội, mặc dù có vài phần sức mạnh nhưng lại kém về mặt tốc độ.   

             Tốt xấu gì Lâm Huyền cũng có thực lực của Tụ Khí Cảnh tầng sáu, muốn né tránh, không phải rất đơn giản sao?   

             Tuyệt đối không phải là Lâm Huyền trốn không thoát, vậy thì chỉ còn một cách giải thích duy nhất, đó là hắn không muốn trốn!   

             Mà tại sao?!   

             Lưu Tinh Chùy của Mã hội, uy lực mười phần, dùng thân thể mạnh mẽ chống cự như vậy, chẳng phải là xương cốt đều sẽ bị đánh nát hết sao?   

             “Ồ!”  

             Một trận gió thổi tới, bụi mù khắp nơi lấy Lâm Huyền làm trung tâm mà bao quanh đã bắt đầu tản đi.   

             Thân ảnh Lâm Huyền lộ ra, mọi người khiếp sợ phát hiện, Lâm Huyền vẫn đứng nguyên tại chỗ, không có di chuyển nửa bước.   

             Lưu Tinh Chùy ở ngay trước người hắn, nói chính xác hơn là, nó đang bị hắn dùng tay không nắm lấy.   

             Mã Hội mở to hai mắt, kinh ngạc mà nhìn mọi chuyện đang xảy ra trước mắt.   

             Tuy rằng vừa rồi hắn không có tung ra toàn bộ thực lực, nhưng dũng đã dùng tám phần.   

             Những võ giả ở cùng cảnh giới với hắn, chỉ cần có thể dùng binh khí ngăn cản, đã xem như là không tệ rồi.   

             Nhưng Lâm Huyền rõ ràng chỉ mới Tụ Khí Cảnh tầng sáu, còn thấp hơn một tầng so với cảnh giới của hắn, tại sao có thể tiếp được Lưu Tinh Chùy của mình.  

             Còn là bắt lấy bằng tay không!   

             Rốt cục là thân thể mạnh bao nhiêu, mới có thể tay không tiếp được Lưu Tinh Chùy của hắn!   

             Mã Hội dùng sức kéo, muốn kéo Lưu Tinh Chùy trở về, ai ngờ sợi xích trên Lưu Tinh Chùy, không hề nhúc nhích.   

             “Làm sao có thể!   

             Mã Hội vội vàng tăng thêm sức, nhưng Lưu Tinh Chùy vẫn không nhúc nhích.   

             Hắn vội vàng nhìn lại, chỉ thấy tay của Lâm Huyền phảng phất như dính chặt trên cây chùy.   

             “Tại sao sức lực của hắn lại lớn như vậy!   

             Cuối cùng Mã Hội cũng thanh tỉnh nhận ra, rốt cục câu nói vừa nói của Lâm Huyền là có ý gì.   

             Không phải là Lâm Huyền đang khiêu khích, mà là trần thuật một sự thật, chờ đến khi đối phương ra tay, ngay cả năng lực phản kháng Mã Hội cũng không có.   

             “Đáng chết, ta không tin ngươi sẽ yêu nghiệt như thế!   

             Mã Hội sẽ nổi giận, hai tay hắn nắm chặt xích sắt của Lưu Tinh Chùy, nguyên khí điên cuồng chảy ra ngoài!   

             “Lôi Long Chùy!   

             Trong ngón tay của hắn, xuất hiện lôi quang chói mắt, tia sét xuất hiện, hóa thành một con rồng điện, theo xích sắt của Lưu Tinh Chùy, tấn công về phía Lâm Huyền!   

             “Ta cũng không tin, đối mặt với Lôi Đình, ngươi cũng không trốn không tránh!   

             Tốc độ của Lôi Long cực nhanh, trong chớp mắt đã đi tới trước người Lâm Huyền.   

             Lâm Huyền... Vẫn không có chút hành động nào!   

             “Ầm!”   

             Lôi Long đập trúng Lâm Huyền, trên người và xung quanh Lâm Huyền đều bốc lên tia lửa điện.   

             Nhưng mà, đừng nói Lôi Long có thể đánh bay Lâm Huyền, ngay cả tóc Huyền của Lâm Huyền cũng không có thiêu đốt nửa sợi.   

             Công kích... Không có tác dụng!   

             "Chuyện này là không thể nào! Làm sao có thể xảy ra chuyện này được?! ”   

             Mã Hội sụp đổ, Lâm Huyền trước mắt, thật sự là một võ giả nhân loại đang ở Tụ Khí Cảnh tầng sáu thôi sao?   

             Cho dù là yêu thú ở cùng cảnh giới, cũng không có khả năng chống lại một chiêu này của hắn mà lông tóc vô thương!   

             Giọng nói của ông run rẩy.   

             "Ngươi... Làm sao ngươi có thể làm được? ”   

             Lâm Huyền làm sao được ư? Rất đơn giản, Bá Thể Thần Công!   

             Sau khi lĩnh ngộ phương pháp hồn võ song tu, điều đầu tiên Lâm Huyền làm là củng cố cảnh giới, sau đó luyện hóa hết nguyên khí dư thừa, tất cả đều dùng để tu luyện Bá Thể Thần Công.   

             Cường độ thân thể của hắn lúc này, đã không thua kém võ giả Hóa Nguyên Cảnh, mà đòn công kích của Mã Hội, đối với hắn mà nói, căn bản là không có tác dụng.   

             Lâm Huyền buông Lưu Tinh Chùy trong tay ra, bình tĩnh nói với Mã Hội.   

             "Ta nhường ngươi ba chiêu, hiện tại, ngươi còn có một chiêu cơ hội."   

             Ẩn ý trong lời nói của Lâm Huyền vô cùng đơn giản, sau một chiêu, chính là lúc hắn huyết ngược Mã Hội.   

             Sỉ nhục! Đây là sự sỉ nhục trắng trợn của Lâm Huyền!   

             Lâm Huyền nói vâyj với Mã Hội, tương đương với hắn vừa dùng chân giẫm lên mặt, vừa làm cho Mã Hội cảm thấy khó chịu.   

             Mã Hội nghiến răng ken két vang dội, hắn hận không thể vận dụng vũ kỹ mạnh nhất của mình, đánh về phía đầu của Lâm Huyền, giết chết đối phương!   

             Nhưng mà hắn không dám làm như vậy, hắn không xác định, kỹ năng tất sát của mình, có thể tạo thành thương tổn cho Lâm Huyền hay không.   

             Trận tỷ thí này, quyết định kết cục của Phong Châu trong võ đấu liên châu lần này, hắn không dám mạo hiểm.   

             Đúng lúc này, có một giọng nói, truyền tới bên tai hắn.  

             “Dùng pháp bảo mà ta cho ngươi!”   

             Chủ nhân của giọng nói này, chính là Lộc Hoành, lãnh đội Phong Châu, giờ phút này hắn đã giống như con kiến trên chảo nóng, vạn phần lo lắng.   

             Lúc này hắn ta mới hiểu được, bất luận là Quan Tử Ngạo có được nguyên khí biến dị, hay là Lăng Phong cảnh giới Tụ Khí Cảnh tầng tám đi nữa, đều không phải là lá bài tẩy của Càn Châu.   

             Là Lâm Huyền mới đúng!   

             Lấy cường độ thân thể của Lâm Huyền, nếu lên sân khấu từ hai trận tỷ thí trước, vẫn có thể nghiền ép được người bên Phong Châu.   

             Điều khác biệt là dù có dùng pháp bảo hắn ta đưa, Mã Hội tuyệt đối không thắng được!   

             Lộc Hoành bỏ qua chuyện sẽ bị đại hoàng tử trách cứ, dùng phương thức mật âm truyền thanh để nhắc nhở Mã Hội.   

             Cảnh giới của Đại hoàng tử mạnh hơn không ít so với Lộc Hoành, đương nhiên là hắn cũng phát hiện động tác nhỏ của Lộc Hoành.   

             Nhưng mà dù sao Lộc Hoành cũng là lãnh đạo của một châu, huống hồ trên lôi đài còn đang chiến đấu, hắn cũng không tiện mở miệng răn dạy.   

             Đại hoàng tử nhìn chằm chằm Mã Hội, nếu Mã Hội xuất ra pháp bảo, vượt qua Huyền cấp, thì hắn sẽ ngăn cản.   

             Pháp bảo mà Mã Hội móc ra, là một cây sáo ngọc to bằng bàn tay.   

             Xem xét từ nguyên khí dao động mà trên thân sáo ngọc phát ra, là pháp bảo Huyền cấp tầng chín, cũng không vi phạm quy định của võ đấu.   

             Ánh mắt Lâm Huyền lạnh lùng nhìn pháp bảo trong tay Mã Hội, so sánh với ghi chép bí tịch trong Thần Sơn.   

             "Sáo Ngự Hồn?"   

             Điều làm Lâm Huyền bất ngờ chính là, cây sáo ngọc khiêm tốn này, vậy mà lại là pháp bảo công kích linh hồn.   

             Khóe miệng Lâm Hồi nhếch lên một vẻ tươi cười, ở thời đại này không có phương pháp tu luyện linh hồn, công kích linh hồn, cực kỳ khó ngăn cản.   

             Nếu hắn là võ giả bình thường, chỉ sợ thật sự sẽ trúng chiêu.   

             Nhưng mà Lâm Huyền nhất định sẽ không trúng chiêu.   

             Hắn là Hồn Sư!   

             Linh hồn của hắn, còn cường đại hơn không ít so với cường giả Hóa Nguyên Cảnh, chỉ là một cái pháp bảo Huyền cấp, có thể làm gì hắn chứ?   

             Mã Hội đặt sáo ngọc bên miệng, dùng sức thổi vang.   

             Chỉ nghe tiếng sáo thanh thúy vang lên, vang vọng cả lôi đài.   

             Thoáng cái Đại hoàng tử liền ngây ngẩn cả người, hắn thân là Thái Tử của đế quốc, kiến thức rộng rãi, lúc này mới phản ứng lại, rốt cục pháp bảo mà Mã Hội dùng là như thế nào.   

             “Công kích linh hồn?!"   

             Đại hoàng tử nhíu mày, loại công kích linh hồn trình độ này, chỉ sợ ngay cả hắn cũng phải chịu chút thương tích, Lâm Huyền làm sao có thể chịu được?   

             Quy tắc của võ đấu cũng không có nhắc đến, không có lệnh cấm không được sử dụng pháp bảo loại công kích linh hồn, cho nên hắn không thể ra tay ngăn cản.   

             Hắn vô cùng đáng tiếc nhìn về phía Lâm Huyền.   

             Thiên tài lợi hại như vậy, tuyệt đối có tư cách tranh đoạt top mười của võ đấu.   

             Không ngờ tới, lại bị đánh bại như thế.   

             Sau đó, khán giả trên đài quan sát cũng nhao nhao thảo luận.   

             Có người kinh ngạc nói.   

             “Pháp bảo công kích linh hồn, tuyển thủ Càn Châu, gặp phiền toái lớn rồi!”   

             “Phong Châu vì muốn thắng lợi, vậy mà dám sử dụng cả loại pháp bảo này!   

             Tất cả mọi người đều không xem trọng Lâm Huyền, ngay cả Đỗ Mục trưởng lão dưới lôi đài cũng nắm chặt nắm tay.   

             Trên mặt Mã Hội lộ ra nụ cười hưng phấn.   

             Hắn đã từng thấy qua Lộc Hoành sử dụng qua pháp bảo này, đầu người trúng chiêu sẽ đau như muốn nứt ra, không còn năng lực chiến đấu nữa.   

eyJpdiI6InBMZSt4YmNvcVNpbk43V2d5OHExNUE9PSIsInZhbHVlIjoidkFmMUJvVnVCQlwvV2pSWnBXQXlHVUpzZTBOc09xUUdvbnYydlpVUjVQV2FzRHd4bzIzOTZ4Qjk5YlAwY2NsRmlFR0hCK3MxT042cDJQNmcrRlVma0NmM2tJbTV6U1NPaFV3Wk5kUUxwMnB0aFhhV1NESlhaXC9JSFFuK3hGTHhYeHFweFdGVlRoMWR2VFRJNFJMdXJLaGpDODl3OW9EdGhHMUduUm15TlwvQ2NmUVdqcWwrV0N0akZUVzFCNWx3OFYza2psWkVyeGNmTExwSXdoNVZmT1ZzS3ZrODkzSWNObEtJRU85NzdMZFlcLytSYTRjbm4zTjY3cndMWll1cFlZMFNhanVpcnJqeXRiN3VYVE9LanhnZGdscjI0dno2eG0wVUF3eFVKV3M1eDNmOG5tWW0yREhraWFLTHRYU2dDUjJoT0x4R1lrSHFsN0Y4S2tUandlWCtldz09IiwibWFjIjoiOTUwMjY0OWE3YjcwYzVlMGY2NDJmYTMwNGRkZThmMzYzMDQyOWYzYjZjYzI5ODI4YmY5YmU4NTE5YTg0ZTEwNiJ9
eyJpdiI6IjJLS3hDUWI2OG9kek9RdW95eUpTcnc9PSIsInZhbHVlIjoiNXpZdzFaS3lOXC90WlpYRHdmNVQ5SXdVMXlCUGRYZDEwTER0eW5yc3dcL3A1VHpOMXJZbHllTlBHNmtjV1RPZmUxcTlRSVAzNEF1bEd3U1wvRTREcG5WNGUzZjVpbXYyWUs3ZXlmdDhleTlZMElTODg0cm1HemhmXC8xamVhNUpmZ0cwc2N1WWh5eEZPUW1vOEdGNVorMStjZmU1RmRzYmJSaThUZUo3TTY2T3ltMk1KTmJiVUFUTmhuSndcL1crVTRLR0tGdmZPNm5HMG4zRHkxeTNXT3JzMzNlaEFzMWdCWDVZY3kyZHlqSXBOcEtCT1R1VVhzVGlNSHhrd29kdVFWckQyODVVZXpibnFHSXo3WlJKYVl6MEZaMVhFUkdFQWxjWElzTDJOaUNLaFR4bXZMYzNLVmNmTnJ0bU5GQ0lTN3dpaTRRRnVBdFwvNmlkOXFKNDM0RW9BMmgzbTVzeVhVYzZrV29ORFwvcGpXTExLK1VIcDdFMUNsZEIxaE04NmxLQTZrQXdcL0I2RGw4TlpXZW9vR2dUSmVnUFo4TnZTeHJMaEpDemY2REM1Z25HM0RuSTNldnFKYU96YjVvdXhydG1lWnZLbms0NHVMNzgwK0MzMmtxU2R5ZXQ2UT09IiwibWFjIjoiOGE0MjM1ZDM2Yjc4ZjNiNDYyZWJjMjUyZmQ4MDgzM2ViMTA3YjRkNDIzZWJjZWVmZmZiYmVhNjRlMDYyYzA0NCJ9

             Linh hồn trùng kích, không có tác dụng!

Ads
';
Advertisement