"Hừ, miệng thì luôn nói muốn giúp gia đình chúng tôi, đến lúc phải bỏ tiền ra thì bắt đầu giả chết".  

 

"Sở Hạ Vũ, chị vừa muốn có được danh tiếng, vừa không muốn mất tiền, chị thật sự cho rằng trên đời có miếng bánh từ trên trời rơi xuống sao?"  

 

Tô Ngọc lạnh lùng cười khẩy và chế giễu không hề nể nang gì.  

 

"Cô nhắc lại lần nữa xem”.  

 

Lâm Hữu Triết cau mày.  

 

Cho dù Tô Ngọc có chế nhạo anh như thế nào, anh cũng không để ý.  

 

Nhưng cô ta cứ nhắm vào Sở Hạ Vũ, anh không thể nhẫn nhịn được.  

 

"Sao nào, tôi nói sai hả?"  

 

Tô Ngọc trừng mắt, không chịu yếu thế nói: "Một con điếm còn lập đòi bàn thờ trinh tiết, bị tôi vạch trần bộ mặt giả dối thì nổi giận hả?"  

 

Bốp!  

 

Lâm Hữu Triết bước tới tát một bạt tai.  

 

Tô Ngọc không phản ứng kịp, trên mặt in hằn năm ngón tay.  

 

"Anh, tên khốn đáng chết, dám đánh tôi, tôi giết anh!"  

 

Hai mắt Tô Ngọc đỏ hoe, gào thét chói tai muốn liều mạng với Lâm Hữu Triết.  

 

Từ nhỏ đến lớn, cô ta đã quen với cuộc sống an nhàn sung sướng, ở nhà họ Tô chẳng khác gì công chúa.  

 

Lâu nay chỉ có đàn ông khúm núm, quỳ dưới chân cô ta, cô ta đã bị đàn ông đánh bao giờ đâu chứ?  

 

Ngay cả bố của cô ta là Tô Tu Minh, nhiều nhất cũng chỉ mắng mấy câu, chưa từng đụng tay đụng chân.  

 

Tên Lâm Hữu Triết này thực sự đáng chết.  

 

Ngay khi cô ta định bước tới đánh lại Lâm Hữu Triết, một chiếc xe thương vụ đột nhiên chạy tới, dừng lại trước mặt họ.  

 

Một người đàn ông ăn mặc lộng lẫy bước từ trên xe xuống.  

 

"Tôi nói các người này, rốt cuộc suy nghĩ xong chưa, có bỏ thêm tiền hay không?"  

 

Người này là người đại diện của hotgirl nổi tiếng trên mạng kia.  

 

Cũng chính hắn đã hô lên giá gấp ba lần khi gần sát giờ.  

 

"Không cần nữa, chúng tôi đã tìm được người khác rồi”.  

 

Lâm Hữu Triết thản nhiên nói.  

 

"Anh nói cái gì?"  

 

Gã đàn ông ẻo lả cau mày, lạnh lùng cười khẩy: "Đừng làm loạn nữa, thời gian gấp rút, anh đi đâu tìm người nổi tiếng trên mạng hả?"  

 

"Người rẻ hơn nhất định sẽ không nổi tiếng như người bên tôi, người có danh tiếng hơn nhất định phải đắt hơn nhiều”.  

 

"Đừng thấy tôi đến sát giờ tăng giá gấp ba lần mà oán trách, như vậy đã là cái giá có lương tâm lắm rồi. Anh có chạy khắp Giang Thành cũng không tìm được người nào thích hợp hơn đâu”.  

 

"Được rồi, anh mau đi đi”.  

 

Thấy hắn vẫn huyên thuyên không ngừng.  

 

Lâm Hữu Triết không kiên nhẫn ngắt lời.  

 

"Người tôi mời nổi tiếng hơn nhiều so với cô hotgirl nhà anh, lại không cần tiền”.  

 

"Ha ha, khoác lác”.  

 

Gã đàn ông ẻo lả, giễu cợt nói: "Vậy hôm nay tôi muốn xem anh có thể mời được ai tới”.  

 

"Nổi tiếng hơn cả Tây Tây nhà tôi ư, nằm mơ đi!"  

 

"Ha, người ta mời nữ thần Tần, Tần Mộng Dĩnh đấy, Tây Tây nhà ông đương nhiên không so được rồi”.  

 

Tô Ngọc đứng bên cạnh nói đểu.  

 

"Cái gì, nữ thần Tần?"  

 

Gã đàn ông ẻo lả lắc đầu bật cười, mắng hai câu "khoác lác" rồi đi quay lại xe.  

 

"Này, Lâm Hữu Triết, anh có dám đánh cược với tôi không?"  

 

Đột nhiên, Tô Ngọc nói.  

 

"Cô muốn cược gì?"  

 

"Cược xem anh có thể mời được Tần Mộng Dĩnh tới hay không”.  

 

"Nếu anh không mời được thì anh thua”.  

 

"Anh phải quỳ xuống liếm giày của tôi trước mặt mọi người ở đây, rồi tát vào mặt mình, nói rằng anh biết sai rồi, cầu xin công chúa Tô Ngọc tha thứ cho anh, hiểu chưa?"  

 

Giọng điệu Tô Ngọc độc ác.  

 

Lâm Hữu Triết thản nhiên mỉm cười: "Vậy nếu tôi mời được thì sao?"  

 

"Mời được thì tôi thua, đến lúc ấy tôi sẽ cởi hết đồ chạy ngoài đường, thế nào?"  

 

Tô Ngọc tùy ý nói.  

 

Dù sao tên này cũng không thể mời được Tần Mộng Dĩnh nên cứ thoải mái đánh cược.  

eyJpdiI6IlpFYkt2aTF0emRZeE9JVmpTdXVCeEE9PSIsInZhbHVlIjoibVwvOEZZK21Ec3dyTEh3V2FwRTRoWnd3VkwycEJQSUEyeGFCMWdxcE11OWpKMWZnQjJcLyt1K21hVEJ1dXNCbHJYIiwibWFjIjoiZTM4ZjdiZjkyZWIxMzA3ODFiYzhmMzE0NjgwZjMyMGM3NjRlZDc4MGY0ODRmMThhZDNjMDZhMmQwOTZmZGZkMSJ9
eyJpdiI6IlRkSVBTSmFYMWZEbTgzSjVRU0NRQ1E9PSIsInZhbHVlIjoiRGdTNzB5cEVEd3J3OE1aUjUrZytCVXJaMzVpdGJTek1Oa0FjUWVsc0k1MWFRc1BlQTdEa0NHbnJGamgxNk1HWUVXeDdKYzZ4Uk80blV3VVV3UDBQN1pjNURUNkpPSUtkRVwvRCtldGxPekhcL3ZjekM0N3V5VWpKUjZWSHFTNWF4UXNkVktTZndIWVJvSU85RFhZREhWOEJOXC9jVWNCVVBMaUhRSkN3S3VSdXJRPSIsIm1hYyI6Ijc3NzZjYjBmZmRiNWZlNWQ1M2ZhYTBiNDQ1NTVlZjdlNTIxYTY1YTYwNTBkMmVhMTkwOTk4NzgxZjM2ZWIxZGUifQ==

Lâm Hữu Triết gật đầu.  

Ads
';
Advertisement