Lúc này, thập đại tiên tôn do Độc Cô Ảnh lãnh đạo cũng có mặt, nhưng đáng tiếc là trong số họ lại không có ai là Tiên tôn đại viên mãn, đa số là Tiên tôn sơ kỳ, chỉ có ba người là hậu kỳ. Chưa cần nói tới người khác, cho dù là Độc Cô Ảnh thì cũng chỉ là Tiên đế sơ kỳ.   

 

Nghe Dương Bách Xuyên hỏi, Độc Cô Ảnh trầm ngâm một lúc rồi đáp: “Môn chủ, e là hơi khó, sức mạnh của Tiên tôn không đơn giản là pháp lực thuần thúy mà thay vào đó là pháp tắc đại đạo của đất trời, thứ mà bọn họ lĩnh ngộ chính là nguồn sức mạnh ở cực hạn của Tiên giới. Lực lượng có thể điều động đã chạm đến năng lượng của trời đất, cũng là sức mạnh của pháp tắc đại đạo.  

 

Mặc dù bọn họ cũng có Tiên tôn nhưng đa số chỉ là sơ kỳ, không thể nào so sánh được với Tiên tôn đại viên mãn, ở cấp bậc Tiên tôn, chỉ cần cảm ngộ về thiên địa đại đạo hơn nhau một chút thôi thì khoảng cách đã khác nhau một trời một vực. Có thể nói, mọi hành động của cấp bậc Tiên tôn đều tuân theo pháp tắc.  

 

Tất cả đều là đại đạo, huy động sức mạnh của trời đất, khí thế vô cùng khủng khiếp, cấm chế trước mặt chúng ta ẩn chứa pháp lực ngũ hành của thiên địa, sức mạnh từ pháp tắc ngũ hành được kết hợp với nhau một cách hoàn mỹ, chúng tương sinh tương khắc gần như không có khe hở. Môn chủ yên tâm, nếu chúng ta chung sức thì nhất định sẽ có thể phá vỡ, nhưng có thể sẽ mất một thời gian ~”  

 

Nghe Độc Cô Ảnh nói xong, Dương Bách Xuyên cũng hiểu được đạo lý này, bởi vì hắn từng nghe cây liễu già nhắc tới việc sử dụng sức mạnh ở Tiên giới.  

 

Thật ra, bất cứ tiên nhân nào đều có thể lĩnh ngộ sức mạnh từ pháp tắc đại đạo, nhưng nếu chưa đủ cảnh giới thì lĩnh ngộ sẽ có hạn, tu vi càng cao thâm thì khả năng cảm ngộ càng sâu, đồng nghĩa với sức mạnh có thể huy động từ thiên địa sẽ càng mạnh.  

 

Hiểu thì hiểu nhưng Dương Bách Xuyên biết thời gian không chờ đợi bất cứ ai, hắn nhíu mày nói: “Mọi người cùng ra tay thử xem, chúng ta không có thời gian để lãng phí, phải phá được cấm chế trước khi Liên Hoa tiên mẫu đuổi tới đây, cứu được người ra ngoài.”  

 

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên dẫn đầu, Chồn nhỏ, cá chạch, Tuyết Miêu, Độc Cô Ảnh và thập đại tiên tôn cùng ra tay tấn công cấm chế của nhị trưởng lão.  

 

“Ầm ầm ầm...”  

 

Tiếng nổ vang vọng khắp đất trời.  

 

Nhưng...  

 

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cau mày.  

 

Nhiều người cùng tấn công như vậy mà cấm chế vẫn không chút sứt mẻ.  

 

“Gọi Hồng Y và toàn bộ Tiên tôn ở bên ngoài tới cùng tấn công ~” Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Tuyết Miêu.  

 

Hồng Y và những Tiên tôn kia nhanh chóng chạy tới.  

 

Lần này là 50 Tiên tôn, cộng thêm đám người bọn họ.  

 

Hồng Y ra trận.  

 

“Ầm ầm ầm...”  

 

Tiếng nổ rung trời vang lên, cuối cùng lần tấn công này cũng khiến tầng cấm chế dao động.  

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, nhưng ngay sau đó, hắn trợn tròn mắt.  

 

Cấm chế gần như trong suốt đang che phủ lối vào của một hang động có đường kính ba mét. Sau khi bị tấn công, cấm chế quả thật đã trở nên méo mó, nhưng chúng lập tức khôi phục lại hình dạng ban đầu.  

 

Lúc này, Tuyết Miêu lên tiếng: “Chủ nhân, vẫn không được. Năng lượng duy trì cho cấm chế này đến từ sức mạnh thiên địa cuồn cuộn, cho dù sau khi bị tấn công thì nó vẫn có thể tự động sửa chữa phục hồi, lực lượng chúng ta không đủ, hay là gọi luôn 3.000 Tiên đế đến đây?”  

 

Dương Bách Xuyên nhíu mày không nói gì nhưng trong lòng lại như sóng ngầm cuồn cuộn, hắn không ngờ sức mạnh của Tiên tôn đại viên mãn đỉnh phong lại cường đại như vậy.  

 

Chỉ là một cấm chế đã khiến bao nhiêu người phải bó tay.  

 

Tiên tôn đại viên mãn đỉnh phong có thể xem là cảnh giới tu luyện cao nhất ở Tiên giới. Danh hiệu cường giả quả nhiên không tầm thường.  

 

Trong số họ không có Tiên tôn đại viên mãn cùng cấp bậc, nếu không thì hẳn cũng sẽ có thể cưỡng ép phá hủy cấm chế.  

 

Nói tóm lại vẫn là sức mạnh không đủ.  

 

Nghe Tuyết Miêu nói vậy, Dương Bách Xuyên lắc đầu, hắn biết sức mạnh của nhiều Tiên tôn như vậy cũng không làm gì được thì có gọi thêm đám Tiên đế kia vào cũng chẳng có tác dụng. Độc Cô Ảnh nói đúng, đây không đơn giản là sức mạnh về pháp lực mà còn là sức mạnh của đại đạo, thứ mà kẻ địch dùng là uy thế của đất trời, con người làm sao có thể chống lại được?  

 

Nhưng cũng không phải là không có cách, nếu bọn họ có lực lượng mạnh hơn nhị trưởng lão Liên Hoa tiên mẫu thì sẽ phá được cấm chế này.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn cánh tay trái, hoa văn trên bình Càn Khôn đang phát ra ánh sáng màu vàng rực, hắn đi tới trước cấm chế rồi nói: “Các ngươi lùi về sau, để ta thử xem.”  

 

Không còn cách nào khác, hắn nghĩ tới bình Càn Khôn.  

 

Bình Càn Khôn là con át chủ bài lớn nhất của hắn, trong tay hắn còn hai con bài chưa lật.  

 

Thứ nhất đương nhiên là sức mạnh nuốt chửng vạn vật của bình Càn Khôn, nhưng không biết có tác dụng gì với cấm chế này hay không?  

 

Thứ hai là sức mạnh của thần điện, lực lượng này mạnh đến nỗi hắn chưa từng gặp phải sức mạnh nào không thể chống lại được. Liệu có chống lại được cường giả Tiên tôn đại viên mãn?  

eyJpdiI6Im5rQkRhS3RSSHpwTkkzSTg1YnB1MHc9PSIsInZhbHVlIjoiR3dveVhKK3BFWThvUmVsZ1BraDVkdnFodkRBVkE1b2E4WmRNWVVaSEIxdWZ4UDB1bytNaXZ4ZjFacmx4cmh5ZCIsIm1hYyI6ImFiNDU1MjAzZmVmMzdmNDQ4NzExYTYzZTFjZmQ3OWNhNWI2MjQzN2YxYWIzZTc3ZDU5ZTNjZTc1MWYyY2Q0MDAifQ==
eyJpdiI6IlpYdUVlSWMrTXpFcmxrZjlXaWdQVFE9PSIsInZhbHVlIjoiS1puT1Q5ZWUrUnY2ekNvWGRWT3VlbXlVQlNiV3RUdzV0T2hVa05JSFZtaVZhbDBuTHc3MmRINTFDbVBqbGllSXM3UGRVa0pESGVvTEJPU083NTM5UE9LMkpPY1Nha2grVWtGWkpKeFViK1VSb2ZSbmhJMWFqQThNOEJaZ3FweHltclZ6Y3FIbEFsZGlpNlNLWDhORXJiSGFtXC84YW10WCtrcmpaVXRzWXlQUXNHOVJKTmluMHZYYVJCZmtreWNTS1BlSzVCbldrbkI5UW42c1dzaEt3OTN4NG0xWWdQUit4Nk9qMTJQYTFrR3JhWmhISUxtVXF5eHNwdjFVNUQ2V0VoWGZsZGVWYms5dFgrR3E2MDdVT3NBPT0iLCJtYWMiOiJlOTFhNjZmNWQyZjNhZjA5ZmM2MGQ4YzMzMTQ3MzYxYTU2NmEwNmE2Y2NkNjc2YjcxM2ViYjY5Y2ZiMDM5ODNkIn0=

Nếu cả hai sức mạnh này đều vô dụng, vậy thì thật sự là hết cách.

Ads
';
Advertisement