Dương Bách Xuyên đứng khoanh tay nhìn Tuyết Miêu và Độc Cô Ảnh: “Ha hả, không dám nhận. Thiếu gia Độc Cô gia nhà các ngươi nói chỉ cần hai ngươi xuất hiện thì sẽ khiến ta chết trăm lần. Một Tiên Đế như ta nào nhận nổi cái cúi đầu của hai vị. Nhanh đứng lên đi, để ta xem hai vị có thể dùng một ngón tay giết chết ta cả trăm lần không.”
Ở đây ngoại trừ người của Độc Cô gia, rất nhiều người cũng chưa từng gặp mặt lão tổ Độc Cô Ảnh và Tuyết Miêu, nhưng lại có thể cảm nhận được hơi thở vô cùng cường đại của bọn họ.
“Sao ta cảm giác con mèo kia và lão giả kia còn mạnh hơn cả Tiên Đế trung kỳ là ta đây vậy? Sâu không lường được, chẳng lẽ là hai cường giả cấp Tôn?”
Một Tiên Đế đứng xem thốt lên.
Lời này khiến rất nhiều người hít hà.
Không phải không có cường giả cấp Tiên Tôn, nhưng lại cực ít, bây giờ một hơi xuất hiện hai người, điều này làm rất nhiều tu sĩ tầm thường kinh ngạc.
Nhưng điều làm bọn họ ngạc nhiên hơn là cường giả như vậy lại quỳ gối trước mặt Dương Bách Xuyên, còn tỏ ra nơm nớp lo sợ.
Mọi người nhìn thấy vị Cửu công tử thiếu tộc trưởng của Độc Cô gia cũng sắp trợn mắt ngất xỉu thì đều suy đoán đây là cao tầng nhà Độc Cô.
Lúc này mọi người vây xem ở vị trí rất xa nên nghe không rõ cuộc đối thoại trong sân, nhưng cường giả Tiên Đế trong số đó lại loáng thoáng nghe được một ít.
Nghe thấy Dương Bách Xuyên châm biếm lão giả kia.
Cũng loáng thoáng nghe thấy lão giả tự xưng là Độc Cô Ảnh.
Độc Cô Ảnh?
Hiển nhiên đây là người nhà Độc Cô, đột nhiên có một tiên nhân hô lên: “Độc Cô Ảnh, ta nhớ ra rồi, hình như lão tổ nhà Độc Cô tên là Độc Cô Ảnh.”
Tất cả những người vây xem hít hà một hơi.
Cũng hiểu ra tại sao Độc Cô Ngọc lại trực tiếp ngất xỉu khi lão giả này xuất hiện.
Quan trọng hơn Độc Cô Ảnh còn quỳ xuống trước mặt Dương Bách Xuyên.
Đường đường là cao thủ cấp Tôn lại quỳ xuống trước một Tiên Đế như Dương Bách Xuyên, hơn tỏ vẻ kính sợ? Điều này chứng tỏ hoặc thực lực của Dương Bách Xuyên cao hơn lão tổ Độc Cô gia, nhưng điểm này không thích hợp, bởi vì Dương Bách Xuyên chỉ là một Tiên Đế.
Hoặc Dương Bách Xuyên nắm được điểm yếu chết người nào đó của lão tổ Độc Cô, hoặc lai lịch bối cảnh của Dương Bách Xuyên cực kỳ lớn, lớn đến nỗi lão tổ Độc Cô không dám đắc tội.
Trong tiếng bàn tán của mọi người, Tuyết Miêu và Độc Cô Ảnh lại chảy mồ hôi lạnh.
Bởi vì lời này của Dương Bách Xuyên tràn ngập sự bất mãn.
Một khắc trước, Tuyết Miêu và Độc Cô Ảnh đang ở Độc Cô gia nhận được tin này thì bị dọa chết khiếp.
Người đến báo tin chính là gia chủ hiện tại của Độc Cô gia, cũng là một trong các tộc lão năm đó, cũng là gia gia của Độc Cô Ngọc.
Nhận được tin, Độc Cô Ảnh và Tuyết Miêu dùng thần thức đi dò thì nghe thấy cuộc đối thoại giữa Dương Bách Xuyên và Độc Cô Ngọc.
Khi Độc Cô Ngọc nói sẽ khiến Dương Bách Xuyên nằm sấp xuống như một con chó khiến Độc Cô Ảnh như rơi vào động băng, ông ta không ngờ Độc Cô Ngọc lại to gan như vậy.
Sư phụ của Độc Cô Ảnh là Tuyết Miêu, mà chủ nhân của Tuyết Miêu là Dương Bách Xuyên, ngoài Độc Cô Ảnh ra, có thể nói cả Độc Cô gia đều là của Dương Bách Xuyên. Nhưng giờ thì hay rồi, đồ con cháu bất hiếu Độc Cô Ngọc lại dám cả gan bắt Dương Bách Xuyên nắm sấp xuống làm một con chó.
Độc Cô Ảnh vội vàng chạy đến, trái tim run rẩy, giờ phải làm sao đây? Ông ta cũng không biết nên làm gì bây giờ.
Vừa đến hiện trường thì lập tức quỳ gối xuống, giờ chỉ có thể dẹp yên lửa giận của Dương Bách Xuyên. Hôm nay có thể giữ lại một phần huyết mạch của Độc Cô gia là quá may rồi.
Cũng do ông ta, năm đó sau khi bái Tuyết Miêu làm sư phụ, ông ta đã dành mọi tâm tư vào việc đi theo Tuyết Miêu học tập đạo ẩn nấp, thu hoạch rất lớn. Nhưng lại chưa từng hỏi han chuyện gia tộc, vì vậy mới khiến con cháu Độc Cô gia dưỡng ra tật xấu này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất