Chỉ trong nháy mắt, Càn Khôn Nhãn đã khóa chặt Xuyên Sơn Giáp đang hóa thành luồng sáng bỏ chạy...
Xuyên Sơn Giáp đột nhiên cảm nhận được luồng khí tức trước đó lại ập tới, ông ta giật mình, vội vàng thôi động pháp lực để phòng ngự, nhưng ánh sáng vàng kia đã đánh trúng người ông ta.
“Ầm ~ A ~”
Cơ Tử Hà và Đại Nha Bạch nhìn từ phía xa, sau khi thiên nhãn của Dương Bách Xuyên phát ra ánh sáng, tiếng kêu thảm thiết của Xuyên Sơn Giáp lập tức vang lên, ông ta ngã mạnh xuống đất rồi hiện ra bản thể.
Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên đã đứng trước mặt Xuyên Sơn Giáp.
Hắn cười lạnh: “Nghiệt súc, bắt nạt huynh đệ của ta còn muốn chạy, nộp mạng đây ~”
Dương Bách Xuyên cầm ba quả sấm dưa hấu ném về phía Xuyên Sơn Giáp, thành công khóa chặt đối phương.
Nhân cơ hội lấy mạng của ông ta, chính là lúc này.
Trên người Xuyên Sơn Giáp có một lỗ máu, vừa rơi xuống đất đã thấy Dương Bách Xuyên lơ lửng trước mặt, tay cầm ba quả cầu vàng hình tròn ném tới, mặc dù không biết là thứ gì nhưng Xuyên Sơn Giáp cảm nhận được chúng vô cùng nguy hiểm, không có thời gian suy nghĩ nhiều, ông ta gầm lên: “Xích Diễm Bản Mệnh giáp.”
Sau khi ném ra ba quả sấm, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Xuyên Sơn Giáp gầm lên, trên người hiện ra từng đạo minh văn màu đỏ, từng chữ khắc trên vảy bắn ra, giống như hình thành một lớp phòng ngự nào đó.
Lúc này hắn cũng không chắc chắn sấm dưa hấu có tác dụng với Xuyên Sơn Giáp hay không, nhưng từ khoảnh khắc mà Xuyên Sơn Giáp bỏ chạy, chứng minh trong lòng ông ta đã sợ hãi, khí thế không còn thì chờ đợi hắn sẽ là kết quả tốt.
Sau khi Cơ Tử Hà và Đại Nha Bạch nhìn thấy minh văn lấp lánh trên người Xuyên Sơn Giáp, hai người họ trợn trừng mắt.
Lúc này, ba quả sấm kia đã phát nổ.
“Ầm ầm ầm...”
Động tĩnh rất lớn, từ xa hàng ngàn dặm cũng có thể nghe thấy tiếng nổ.
Khói bụi hình nấm khổng lồ bốc lên.
Khoảnh khắc phát nổ, vẻ mặt của Cơ Tử Hà và Đại Nha Bạch đều thay đổi, hai người lập tức lui về sau một ngàn mét.
Dương Bách Xuyên lại càng không phải nói, thân thể hắn cũng lui cả nửa dặm.
Hắn biết rất rõ uy lực của sấm, một quả đã khủng bố chứ đừng nói là ba quả cùng nổ.
...
Sau khi nổ tung, cuối cùng mọi thứ cũng trở nên yên tĩnh.
Khói đặc cuồn cuộn xông thẳng lên trời cả trăm mét.
Cơ Tử Hà và Đại Nha Bạch nhìn bụi đất bay đầy trời cũng không khỏi kinh ngạc, bọn họ đương nhiên cảm nhận được uy lực vừa rồi mạnh như thế nào, trong lòng thầm nghĩ nếu đổi lại là hai người họ thì liệu có chống lại được loại tấn công cường hãn này của tiểu sư đệ hay không?
Cũng không biết hắn đã ném ra thứ gì lại có uy lực khiến người ta phải khiếp sợ như vậy.
“Lần này, Xuyên Sơn Giáp chắc là xong đời rồi nhỉ, nếu...nếu như Xuyên Sơn Giáp thật sự đi đời nhà ma, sợ là sẽ có phiền phức lớn...” Đại Nha Bạch không nhịn được nói.
Cơ Tử Hà lắc đầu: “Thứ trong tay tiểu sư đệ quả thật lợi hại, nhưng nếu Xuyên Sơn Giáp là nhất mạnh kia thì vẫn chưa giết được hắn, hơn nữa đường đường là Yêu đế đỉnh phong cũng sẽ không dễ giết như vậy, đổi lại là ngươi thì ngươi cũng sẽ có cách để bảo toàn tính mạng, đúng không?”
Đại Nha Bạch nghe vậy thì ngây ra một lúc rồi gật đầu: “Cũng phải, cho dù Xuyên Sơn Giáp không phải là người của vị kia, nhưng đường đường là Yêu Đế đỉnh phong, quả thật có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, nhưng chịu đòn tấn công này của tiểu sư đệ, không chết cũng thành tàn phế~”
“Cứ xem là biết...” Cơ Tử Hà lười biếng đáp, đôi mắt nàng lại nhìn chằm chằm vào khói bụi dầy đặc.
Cuộc trò chuyện của hai người có hơi khó hiểu, nhưng cả hai đều biết đối phương đang nói gì.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất