Dương mỗ từng chinh chiến ở Tu Chân Giới, tất nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của việc tình báo.
Lần này đối mặt với Độc Cô gia cũng là một gia tộc sát thủ, nếu biết cách bồi dưỡng tốt thì tương lai sẽ trở thành sự kết hợp hoàn hảo giữa ám sát và tình báo.
Nhìn vào ánh mắt nóng rực của Độc Cô Ảnh, dường như ông ta cảm thấy rất hứng thú với Tuyết Miêu, hoặc nói chính xác hơn là bị thuật ẩn nấp của Tuyết Miêu hấp dẫn đến mức đường đường là lão tổ của Độc Cô gia - một vị có tu vi Đại Tiên Đế lại trực tiếp muốn bái một con mèo làm sư phụ.
Điều này khiến Dương mỗ cảm thấy hơi hụt hẫng, trong lòng gào thét: “Huynh đệ mới là nhân vật chính, ta là chủ nhân của Tuyết Miêu, mẹ nó, ngươi muốn bái sư thì nên bái ta làm sư phụ mới đúng chứ!”
Tất nhiên, Dương mỗ chỉ âm thầm oán thán, nhưng lúc này trong lòng lại bắt đầu suy tính, hắn nghĩ rằng nếu có thể lợi dụng Tuyết Miêu để thu phục Độc Cô gia thì quả là một chuyện tốt.
Về phần chuyện Dương mỗ đã ép chết gia chủ của Độc Cô gia, hắn hoàn toàn không để tâm.
Chỉ là một gia tộc Độc Cô mà thôi, chưa đủ để hắn bận tâm, chỉ cần gia tộc Độc Cô sát nhập vào Vân Môn, hắn có đủ cách để tẩy não bọn họ.
Đối diện với ánh mắt nóng bỏng và khẩn thiết của Độc Cô Ảnh, trong lòng Dương mỗ muốn bật cười lớn, nhưng bên ngoài mặt lại tỏ vẻ khó xử, nói: “Chuyện này…”
Lúc này, sức mạnh của ngôn ngữ bắt đầu phát huy, Dương mỗ cố tình tỏ vẻ khó xử, sau đó liếc nhìn Tuyết Miêu một cái rồi im lặng không nói gì thêm.
Thông thường, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì lúc này đều hiểu là Dương Bách Xuyên đang ra điều kiện.
Mà Độc Cô Ảnh là lão tổ của Độc Cô gia, cảnh giới tu vi đã đạt đến Đại Tiên Đế, là lão quái vật không biết đã tu luyện bao nhiêu năm, đương nhiên là một kẻ rất tinh ranh.
Làm sao có thể không hiểu hàm ý trong lời nói của Dương Bách Xuyên?
Độc Cô Ảnh biết rõ, lúc này Dương Bách Xuyên đang đưa ra điều kiện, mấu chốt là liệu ông ta có thể đáp ứng điều kiện đó hay không?
Sau một hồi suy nghĩ, Độc Cô Ảnh lên tiếng: “Trước đó Dương đạo hữu có nhắc đến Vân Môn? Không biết đó có phải là môn phái của đạo hữu không?”
Trong lòng Dương Bách Xuyên âm thầm thở dài: “Lão già này quả nhiên là tinh ranh, có thể giúp mình tiết kiệm không ít phiền phức.”
Sau đó hắn liền nói: “Vân Môn là tông môn do ta sáng lập. Nói đơn giản, Đông Phương Hạo Thiên lão gia tử đã dẫn cả gia tộc dọn đến Vân Môn ta rồi, hiện đang ở trung tâm Tiên Vực Hỗn Loạn. Nếu ông muốn bái Tuyết Miêu làm sư phụ, vậy thì... Không vòng vo nữa, Độc Cô gia các ông phải có thái độ rõ ràng.”
Nói đến đây, Dương Bách Xuyên đã bày tỏ rất rõ rồi, điều kiện cũng đã được đưa ra, chỉ chờ Độc Cô Ảnh lựa chọn thế nào.
Ý của Dương mỗ rất rõ ràng - ông muốn bái Tuyết Miêu làm sư phụ? Đơn giản thôi, toàn bộ Độc Cô gia của ông phải gia nhập vào Vân Môn ta.
Nghe vậy, sắc mặt Độc Cô Ảnh lập tức trở nên âm trầm bất định, trong lòng ông ta thực sự rất chấn động, ông ta không ngờ lão đầu Đông Phương Hạo Thiên mà Dương Bách Xuyên nhắc đến lại có thể chuyển cả gia tộc đến Vân Môn.
Ông ta tin là Dương Bách Xuyên sẽ không lừa ông ta chuyện này, bởi vì không có lý do gì để làm vậy.
Nhưng điều kiện mà Dương Bách Xuyên đưa ra, thực chất là muốn thôn tính Độc Cô gia, điều này khiến ông ta có chút khó xử.
“Lão tổ…”
“Lão tổ, không thể được!”
“Lão tổ, đây là âm mưu của Dương Bách Xuyên!”
“Lão tổ, không thể đâu! Nếu gia nhập Vân Môn, Độc Cô gia chúng ta còn có thể tồn tại sao?”
Độc Cô Ảnh còn chưa kịp lên tiếng, bốn vị trưởng lão của Độc Cô gia đã vội vàng phản đối.
Ông ta trầm mặc hồi lâu, rơi vào sự giằng co nội tâm...
Dương Bách Xuyên cũng không vội, đây là lựa chọn tự do của hai bên, hắn không ép buộc, chỉ đợi câu trả lời của Độc Cô Ảnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất