“Bẩm chủ nhân, đó là Hàn Băng Chi Liên, là linh vật độc đáo mọc ra từ nơi này, cao hơn một bậc so với Tinh Tinh mà các ngươi có được. Trong Hàn Băng Chi Liên không chỉ chứa nguồn năng lượng thuần tịnh mà còn chứa dị tượng diễn biến của pháp tắc thiên đạo nữa.
Thứ này có thể mài giũa tâm cảnh, tăng lên tu vi pháp lực, 10 vạn năm mới ngưng tụ được 1 gốc cây. Ta bảo vệ gốc cây Hàn Băng Chi Liên này hơn 3 vạn năm, bây giờ sắp thành thục rồi, không ngờ nàng ta lại nhảy ra muốn…”
Nói xong Tuyết Miêu nhìn về phía Lạc Dương, Dương Bách Xuyên cười khổ. Hắn đoán không sai mà, lúc trước Tuyết Miêu muốn giết chết ý thức Ma Thần bởi vì nàng ta muốn cướp đoạt Hàn Băng Chi Liên, vậy nên chắc chắn Tuyết Miêu sẽ không để yên cho nàng ta cướp đoạt.
Lần này thật sự gặp được bảo vật rồi.
Bây giờ gốc cây Hàn Băng Chi Liên này sẽ thuộc về ta.
Ha ha ha ~
Dương Bách Xuyên thầm cười to.
Sau đó nói: “Ta muốn gốc Hàn Băng Chi Liên này, có cho không?”
Tuyết Miêu chớp mắt, dám nói một chữ không sao?
“Tiểu tử, ngươi vô sỉ thật đấy.” Chim Thần Ma nói.
“Tất nhiên Hàn Băng Chi Liên sẽ thuộc về chủ nhân rồi, ta cầm ra cho chủ nhân.”
Tuyết Miêu nói.
Dương Bách Xuyên cười ha ha: “Làm phiền rồi.”
Tuyết Miêu bảo vệ Hàn Băng Chi Liên hơn 3 vạn năm, bây giờ sắp thành thục lại bị người nào đó lấy mất.
Nhưng Dương Bách Xuyên không thèm để ý chuyện này, lúc nãy hắn trúng một đòn của Tuyết Miêu, giờ muốn một gốc Hàn Băng Chi Liên cũng không quá phận mà đúng không.
Tuyết Miêu chậm rãi bước về phía Hàn Băng Chi Liên, đi đến trước băng trụ rồi dừng lại.
Dương Bách Xuyên hỏi: “Sao không lấy ra? Cần ta giúp không? Ta có thể phá vỡ băng trụ.”
Tuyết Miêu lắc đầu: “Ta có thể dễ dàng phá vỡ băng trụ, nhưng phải chờ đợi, Hàn Băng Chi Liên chưa hoàn toàn thành thục, ngắt lấy thì công hiệu sẽ giảm đi.”
“Khi nào mới tính hoàn toàn thành thục?” Dương Bách Xuyên hỏi lại.
Tuyết Miêu: “Chủ nhân nhìn xem, bây giờ cánh hoa của Hàn Băng Chi Liên chưa hoàn toàn nở rộ, lúc thành thục thì 36 cánh sẽ hoàn toàn nở ra, màu sắc sẽ hóa thành trắng tinh chứ không phải trong suốt, lúc đó mới có thể ngắt lấy.”
Dương Bách Xuyên và Lạc Dương nhìn lại, đúng là vậy thật, Hàn Băng Chi Liên trong băng trụ chỉ mới vừa nở rộ thôi.
“Vậy còn phải chờ bao lâu nữa?” Dương Bách Xuyên hỏi Tuyết Miêu.
“Này thì ta không rõ lắm, nhưng chắc cũng nhanh, có lẽ mấy ngày mấy tháng, cũng có thể vài thập niên.” Tuyết Miêu đáp.
Dương Bách Xuyên nghĩ lại cũng đúng, chờ 10 vạn năm mới có thể có một gốc linh vật thiên địa, chí bảo như này chờ cũng đáng.
Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên gật đầu nói: “Vậy chờ đi.”
Nói xong nói với Lạc Dương: “Trong lúc chờ thì chúng ta sẽ tu luyện, ngươi cũng đi điều trị một chút, nhưng đừng để ý thức Ma Thần nhảy ra.
“Tiểu sư thúc yên tâm, tạm thời nàng ta sẽ không ảnh hưởng được ta.” Lạc Dương chua xót nói.
“Tuyết Miêu, ngươi phụ trách hộ pháp, bảo vệ Hàn Băng Chi Liên, nếu nó thành thục thì gọi ta.” Dương Bách Xuyên dặn dò.
“Vâng.” Tuyết Miêu gật đầu.
…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất