Một đầu Long Thú toàn thân tràn ngập hỏa diễm có huyết mạch Long tộc, một đầu mãng xà ngăm đen, ánh mắt âm sâm.
Hai đại gia hỏa cứ như vậy treo lơ lửng giữa trời đánh nhau, khí tức tản ra làm cho lòng người sinh sợ hãi.
Vân Phi Dương nín thở, thi triển Nghịch Thiên Quyết, ẩn núp trong bóng tối, nói:
- Tuyệt đối là Thánh thú!
Thánh thú.
Có thể so với Hóa Thần cảnh.
Loại tồn tại cấp bậc này, lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ, chỉ có thể trốn tránh, một khi bị phát hiện, hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Hô!
Đột nhiên, con rồng nở miệng rộng, phun ra một đạo hỏa cầu, cực tốc đánh về phía mãng xà!
Một khắc này.
Nhiệt độ trong phương viên mười dặm xung quanh đột nhiên thăng hoa, cỏ cây trong nháy mắt khô héo, nước cũng bị bốc hơi.
Mãng xà màu đen nhảy lên không trung, né tránh hỏa cầu bắn tới, bên trong đôi mắt tam giác lấp lóe tinh quang.
- Hưu —— .
Hai đạo u quang bắn ra.
- Hô!
Long Thú lần nữa mở miệng rộng, phun ra hai đám lửa đánh vào u quang, tiếng nổ oanh minh nhất thời sinh ra, mắt trần có thể thấy dư uy như gợn sóng cấp tốc khuếch tán.
- Không tốt.
Vân Phi Dương kinh hãi, vội vàng lùi gấp. Khi hắn vừa mới né ra, dư uy đã lan tới khiến cho cây cối bốn phía vỡ nát.
May mà chạy nhanh, không phải vậy, bị dư uy tác động sợ phải bị thương.
- Mẹ.
Né tránh hơn mười dặm, Vân Phi Dương dừng lại, thầm nghĩ:
- Hai con Thánh thú ẩu đả, uy lực lớn như vậy!
- Oanh!
- Oanh!
Long Thú và mãng xà trên không trung điên cuồng tranh đấu, mỗi một lần công kích, bạo phát khí thế đều có cảm giác núi đổ động đất.
- Loại cấp bậc chiến đấu này rất dễ dàng bị ngộ thương, ta vẫn nên tiếp tục tìm dược tài thôi.
Vân Phi Dương lặng lẽ rời đi.
Nhưng vừa đi mấy bước, lại ngừng chân, nâng cằm thầm nghĩ:
- Hai con Thánh thú vì cái gì đánh nhau?
- Có thể đang tranh đoạt một loại thiên tài địa bảo nào đó?
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên, lúc này phóng thích nguyên niệm, hướng chỗ hai Thánh thú vừa rồi bay lên thăm dò.
Quả nhiên!
Trong một hốc núi mấy bên ngoài chục dặm, hắn bắt được một gốc thực vật giống như hoa sen, hoa này có bảy cánh, hiện lên bảy màu.
- Đây là cái gì?
Vân Phi Dương chưa thấy qua vật này.
- Có thể sống sót dưới dư uy của hai Thánh thú đang tranh đấu, vật này tuyệt đối bất phàm!
- Xoát!
Vân Phi Dương lặng yên không một tiếng động tới gần.
Đối mặt thiên tài địa bảo không biết, hắn nhất định phải đánh cược một phen, huống hồ, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, chắc chắn sẽ không bị hai Thánh thú phát hiện.
- Oanh!
Giữa không trung, hai Thánh thú vẫn triền đấu giống như mất đi lý tính, hoàn toàn không biết, một tên nhân loại đang lặng lẽ tới gần dược tài mà chúng coi trọng!
- Đánh đi, tốt nhất đánh lưỡng bại câu thương!
Vân Phi Dương từng bước một đi về phía sơn cốc, một bên thầm nghĩ.
- Hô!
Long Thú lần nữa phun ra hỏa cầu, nhưng lại bị u quang đánh nát hóa thành từng đạo Tiểu Hỏa Cầu, tản ra bốn phương tám hướng.
- Xoát!
- Xoát!
Hỏa cầu như mưa rơi xuống dưới.
Hai đạo hỏa cầu vừa vặn bay tới Vân Phi Dương, hắn biến sắc, lúc này thi triển Cuồng Tông Phi Bộ né tránh.
- Oanh!
Hỏa cầu thứ nhất rơi trên mặt đất oanh ra một cái hố sâu.
Né tránh được hỏa cầu thứ nhất nhưng Vân Phi Dương không thể né tránh quả thứ hai, cuối cùng bành một tiếng bị đánh vào lưng.
Thánh thú có thể so với Hóa Thần cảnh, phun ra hỏa diễm dù bị hóa giải thành từng đạo hỏa cầu cũng có thể so với mấy chục trọng Chân Long Lực.
Vân Phi Dương bị đánh trúng, bay ra trăm trượng xa, khi hạ xuống sắc mặt hắn dữ tợn, máu trong cơ thể sôi trào, có thể phun ra bất cứ lúc nào.
Cũng may kịp thời mặc vào Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, vì triệt tiêu lực lượng cường đại, nếu không, hiện tại hắn không chết cũng phải trọng thương.
- Đáng giận.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất