Giữa đồng lúa mênh mông nổi lên thanh thế dữ dội, ác chiến diễn ra hết sức kịch liệt, hai thân ảnh tu hành giả đang ra sức đấu với hàng trăm tên bù nhìn rơm, khiến cả một khu vực rộng lớn hóa thành bãi đất hoang tàn cằn cỗi.
Khác với lúc mới tới vùng tràn ngập lúa vàng này, tu hành giả có thể vận dụng tất cả mọi thứ, không cần đứng im tại chỗ chịu đòn, nên có thể lấy ít địch nhiều, uy năng sức mạnh áp đảo đám bù nhìn rơm. Tên thanh niên họ Diệt quét tế hỏa phù qua lưỡi đao, sau đó bộc phát nguyên lực thi triển nguyên kỹ, trảm một đường vòng cung thiêu đốt toàn bộ mọi thứ.
“Hỏa Diệt Thế!” Luồng hỏa diễm đa sắc như sóng thần nuốt chọn toàn bộ lúa vàng trên đường chúng đi qua, biến hơn mười dặm cánh đồng trở thành đất chết, hóa cháy vô số bù nhìn rơm. Thân ảnh hắn mang theo chiến đao rực lửa bắn vọt vào giữa một bầy bù nhìn, như sói lạc bầy dê, hung hăng tàn sát khuấy động phong vân.
Thiếu niên Dương Như Âm đứng im tại chỗ, ấn ký kì dị tại mi tâm không ngừng phát tán những luồng năng lượng, khiến mấy chục tên bù nhìn rơm quanh hắn thẳng thắn đến ngu xuẩn, chúng không hề chiến đấu theo phương thức du kích nữa, mà đường đường chính chính chạy thẳng tới phía kẻ địch.
Đám bù nhìn rơm này chiêu thức rất ít và thô xơ, bấy giờ lại bị pháp tắc thẳng thắn thao túng, khiến chúng có lực mà không thể dùng, chỉ như những bao cát chạy lông nhông trên đồng lúa. Đơn thủ họ Dương giơ lên, cầm một điểm sáng trong lòng bàn tay, ngay khi được hắn thúc giục liền phóng thích hàng trăm đạo đao quang, gào thét lao đi cắt chém đám bù nhìn rơm.
Trên đường đất cách hai vùng chiến trường không quá xa, Song Tính lão quỷ nhàn nhã ngồi uống trà, thân hình chễm trệ trên ghế đá quan sát hai tiểu bối đang mệt mỏi chiến đấu. Y chép miệng lẩm bẩm: “Không nghĩ hai tiểu gia hỏa này lại có vài phần thực lực như vậy, quả không hổ danh Thiên Hận Hầu, đến cả thủ hạ đi theo cũng phải có nội tình riêng.”
eyJpdiI6ImZ2U29yYzAxNFI2K2RyK1ZFRkh2UEE9PSIsInZhbHVlIjoibXNCdG94bUNNSzMybUxJMlFKMlJ2ZERrMnh0VlBuaVFTUzd3XC9sTysxZXQ2cFBzN0IrN1JyM25WYWE5TG9DNTdQR1F2am9pbFRlWHByY1pNcXZPRVVDZkt6STNrMk5RaU5zRnhKQU05eEF0XC8wcVd5SkQ5ZVJXSzJzWHRWcGpIYWJzQzQ1NTFxWUc4T1BrN1ZhRVdGb1AzamxKZStHeGxMK0pmOWM4RU94S1QrRDN6VHBXXC9LQnFObGNIMXVlbzh4emIweG9BeW11MTB6RHRxelwvTU9kaXpTUmdtZkg3VjdZVm9zM1N6czhodlwvMXpYcFFOdzg4ZjBYbFpGZzZDTkhSS1BJbTNzWjdhdit3aVBtN3ozc3hOUGRLTmVWNmFOdHR0SzNTRmtGM3c2T3l4bWpQbW81RXFXS04xNmhqalY0alZhN1VGRHVHTkZEZFBUZGF6ZEZTUHVlTzI3SHFuQkxjVmFDQ1wvWTdONDg5S3JaUkZOdjViQnNUTzJcL2p6TWNRU1wvaDhabGZPVmp0NXY5WlM5SmRpVlwvajBsSGFQV2dcL3BJKytMeW9wcllkUFdpOWpXYjRlRTFRZCtZUzFWaktTV3FXeGcrSWlTbWR2azFmYlh5SkRBSXNvRVdqMitRNlhlRWdvaU1EbWFcL2FCNUZHR2hka3dueUdEaEY1Y3lQVG1GOHZCcm1lczRoZUFTN1wvazNBMFpsRnEzMnVobUs0N3U1bUROTHVkUWRWZU5GTDFYRHNpaHliVHBtOTJ4amdwVnRXYkY1dWF2TVhoK0RSaGFMR1laSmNWaEVxeVIrUmdXS2xVUlwvZkpQNXl3MWgxVEp6ZkxZNFhZR0c3RGE2SllzQzhnaEVNZHIzUUpJd1U4Nk1FWEhIWXhablBwQmZkeVlyUkpDWU00akFaaFpiWHIzcDAzM3FUWjdwcFwvTGZESExISG84bE9DTEZNYVNTOUlvZ0ZPT05cL3BnY1dOOGdCTW0wM0RCOWRXVGRzTU1LNzQ2a2o2KzJ1djVRT1BteW8yS3dxZms1SThJZmYybVkza3dhcTRqc1h6K3kxQ3o5THhpVVVnZFg5MDk0blg1SlBENU93b0NTblhXejYxSlNEK3RyMHpIdzZ3SHFvRVd4Rm4yKytLUndHQzhBZEtyMW9DRlhmT1wvNTQrdzRlMzJqZ05EcHZteXJGT1p5ejZ6SG0xbndab2h5RWNPZDVPUnZrajNNa1ZIUkZsMlNUOUFrMWY4RzZlNCsrRkdkTmNWMzY2T1QzZ2JaSHRBYjhKUnVzRkw2YkhMb3dLbFhSRWlXVm1GTjNkNnh5V0lSXC9MZHp4djFtc0NcL2IzdUtXSFlYSUt3NHZTXC9SWFFldGpMa21PNFFMeTJ1VnZLSFVqblNQR1ZCRU1wSHhzVW5xb0UrMVdrMUc0OWNsRU0zZ0ZWK3BRZnY2UDZKeXAzSFwvWGR4Sm9zTmxjQjVMU1UyUEVPaWlZOG1Hb25FVHJxRERwMXVGMFwvNFFlSXlwVjRTb1JQeU9TUmVCQUlGRGhHZFpkV2hVVHZuOWNzZm4rc0FQVDFxWlpBXC9XbklVbVFHd0taQk85XC93aXhqSmhSekpcL1dhejUrT0EzNFJsNDNcL2pZcFk2SlVEV200dnFxMVQ5cERDYXFUWnp4R3lxRENjQ0ZaRjF6Y2lndFBWelMwY3FIN3Q3M3BGKzVudE1wYmlhQXBjV2hHY1BiNG1BTnppN1dkemt1RUI3ZTJyRVNXT3pEXC9GOG05VFVcL2VXdHI1ckFUWDVBUGdZK200SmVFTnpJN0ltb1dpVVBVdkxTbnhQYU9HSVpWYk4raFwvYTNDQVNvY0pFMVwvamIxcUxIWEhjV092c28zcEVaTHQyZ3lMalB0aDZGMjNRbEtINFBJN1FWaW9xcUF1Qk9ZMU1zbFwvVVdBemU5YjZkS2tGUHNvSCtrTFBJSFdwUlBDZU9GejByZzJ4VUFFbzdtUml5U2RUNnJib3ZaU1BtSHk1dE9sZ1ZqeHdrUSs3WnM0TFV3cFlHTk1qbDdZR083TXZlV0JkYVVNTWRkbitOeHZjUlB1amFnb2xrVFlHS3hoa2xCWmFRVXljSFZENW4wOTdXd2pVTG93R3J0S1g3eUJSd28xdWpQdlJKXC9aTCthSGQzS0dvMXlnUkg2VHlzWTNCNkFaekdBMENWeDROcERieGo1OEl2SHRKclhSWGx1djAxaUlQRzJLWjNvcHAxcURcL1p1em9Ocm92M3RvM0J6WktOVnREZ08zOXprRXdoXC9NcG5na3h4bXRGdGRiOWhFWWpHSjd4SEF3bGN5TXFTSkVNZ1wvQ1Vpb1h3VWUwWVZ6akNzalJPZ040dlZoMlh0TUlDTzRHcTdRWE5wNVlJcklUaXZlVVNLXC9CQk9McEF5aFdVVlpcL09VUW5obXJWUldNZjczRzQ3Y0k5cFlTWWx1ZmR4YVE1R0tUOEk3a0Zxa1htY294VUtrOGpJaHdPbjNtTTBLbG5uVktQOEs5SzFyN1orK1hhcXhQTFlua201cFl6dm5yd3pVU0tkd3Z5MDBRTTZvNmZFZHJMWTBmRGpPY05sWFdieW1jSjF3eSt0SEk5SzFRcXUyaTJJNURvOG9TRlY2K1hwZlVFNlBJb2ZqSStUZUZqZ2s0REZadkJTNkV6aHZObzN3N0FDVmxlRXNBY0Z4WW9oVXJMUjNoZWQ2XC9zckNjZUM4WXdDYUdPNkd6dk9heGE1UzZBV3BzaWpENSs1VE5QSEhScm9UYjZHMkVHNmM3eGg2SzlndXN2bk1WXC9OOExUUVkwS3Iwck93RlY3OTFxcUlMQXVOaGx4TmNFMVJFK25HR2tzYnBiNWJ2OFV1UG42Y0xLdmV2b2FYRzFkN0JNTG9zYzRkeEJqNEUwXC9oVDV1QndQNDZ6YjVVc1U1SVl1MiIsIm1hYyI6Ijc5YTRmOWRlOWI4YTEzNWY5NGFiMWQ4YzRkNDA0NzUxYjMwYjJkNDI0NjIwNDYyYWE5NTcxMmNhM2RhMDMyMzYifQ==
eyJpdiI6InZpVVpuMUpCbGhza1g5SlFVbXdKRmc9PSIsInZhbHVlIjoicWRuNGUwYTAwaDgyTzRUd0poait6T1RtUUQzdE1jelRPV0JLYVJIM3IyWk8xalR3RkNLU3d0bldOMG1TQkF3SVpjZUtDQXNYS0tCUDlhM2RNaUE1YVJEMmFJSnBSYTlKXC95cUtscm0wbWpFPSIsIm1hYyI6IjAzNmVhZTYzZmY0OTQyNTQ1YTQ2MzA4ZmQyYmU0YjU3YjMxM2Q5OWFkZTA0OTFlMzQ0MzliNTFhYmJiODhiMWYifQ==
Thân ảnh Song Tính lão quỷ phiêu phù trên không cách quái vật rơm không xa, từ trong thân thể quái vật không đầu bay ra một khối ngọc nhỏ, nhẹ nhàng đáp vào trong lòng bàn tay của y. Song Tính lão quỷ sắc mặt hài lòng, thu viên ngọc vào giới chỉ, miệng thì thào: “Thứ này không tệ, đem lại chút kinh tế cho ta, lần này coi như không xuất thủ vô ích.”
Y ung dung điềm đạm đáp xuống đường đất, rồi quay đầu lại nhìn tới hai gia hỏa giữa vùng đất hoang tàn, lớn tiếng nói: “Đi thôi, thoát khỏi khu vực này, lát nữa Thiên Hận Hầu sẽ bắt kịp chúng ta thôi.”
Hai người nghe vậy liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt phi nước đại tới con đường đất, khi tới ngay phía sau Song Tính lão quỷ mới chuyển sang bước đi với tốc độ bình thường. Cảnh tượng cánh đồng bao la dần dần lùi lại phía sau, phía trước đường đất chỉ có một màu trắng, càng bước đi sẽ càng bị ánh sáng nuốt chửng, xóa bỏ khung cảnh cũ ra khỏi tầm nhìn.
A Diệt ngó nghiêng quan sát xung quanh, bọn họ lại xuất hiện trên một quảng trường rất rộng, nhưng không giống với quảng trường đầu tiên khi bọn họ mới tiến nhập nơi này. Song Tính lão quỷ đi ở phía trước giải thích: “Tới đây coi như đã thuộc ngoại thành của cả vùng hiểm địa rộng lớn rồi, ở trong khu vực quảng trường này sẽ không có nguy hiểm từ hiểm địa.”
Nghe vậy hai người phía sau mới phần nào hiểu ra, họ Diệt giờ mới biết suốt chặng đường vừa qua chỉ là thử thách, mục đích để xem bọn họ có đủ tư cách đi đến nơi này hay không. Nơi đây được coi là ngoại thành của hiểm địa, thì những khu vực họ đi qua chỉ xem như vùng ngoài mà thôi, không tính chân chính nằm bên trong hiểm địa.
Lúc này từ một khu vực trên quảng trường có bóng hình lạ đi tới gần ba người họ, nhìn kĩ mới thấy là một đầu ma thú dạng kỳ lân đang kéo xe. Chiếc xe kéo xa hoa tráng lệ, nồng nặc mùi son phấn vũ mị. Trên xe có ba thân ảnh đẫy đà, tất cả đều là nhân loại, ngay khi trông thấy một kẻ trong đó thần sắc Song Tính lão quỷ đã khẽ biến.
Ngồi ngạo nghễ ở giữa trên xe kéo là một nữ tử trẻ trung xinh đẹp, thân thể mềm mại hấp dẫn, mặc bộ y phục thiếu vải bó sát, khí chất mị hoặc thiên thu. Hai cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của nàng ta, luồn qua vòng eo nhỏ của hai nữ tử xinh đẹp ngồi sát hai bên, đầu tựa lên ngực của một mỹ nữ, há miệng để mỹ nữ tại bên còn lại mớm cho quả ngọt.
“Không ngờ ngươi sau khi ăn no trong bí cảnh Lung Mộng, lại chạy tới đây muốn tranh đoạt chén canh cùng những kẻ đói như ta, làm vậy không sợ bị bội thực chết sao Bách Hợp thượng quan?” Ngữ khí Song Tính lão quỷ âm dương quái đản nói.
Nghe lời nói này, ánh mắt phượng tràn ngập phấn hồng của nữ tử ngồi ở giữa trên xe kéo mới liếc nhìn về phía trước, môi thơm tiếu dung lên tiếng đáp: “Ta là đang du ngoạn, chẳng muốn nhúng tay vào vũng nước đυ.c của các ngươi. Ta chỉ chiều theo mỹ nhân, cho các nàng thấy cảnh tượng một đám Hư Linh cảnh tranh đoạt bảo vật là ác liệt như thế nào!”
Ánh mắt đảo qua ba kẻ đứng phía trước, nàng cười khúc khích nói thêm: “Tổ hợp của ngươi quy tụ toàn những kẻ kì lạ thật đấy, một tên là nam nhân nhưng lại có dung mạo xinh đẹp như nữ nhân, một tên ban nãy là nam nhưng ngay vừa rồi lại biến thành nữ, còn Song Tính lão quỷ ngươi thì vừa là nam cũng đồng dạng là nữ!”
Song Tính lão quỷ mặt không đổi sắc cười khẩy đáp: “Bách Hợp ngươi không phải nam tử nhưng lại thích nữ tử, cần gì quái khí nói đến người khác chứ.”
“Hừ, ta chỉ là thấy có chút thú vị mà thôi, không biết ngươi kiếm hai tên tiểu bối thú vị đó ở đâu ra vậy, có thể nhường lại hai vật nhỏ này cho ta không?” Bách Hợp thượng quan liếʍ môi hỏi, mắt như hồ ly tinh ngập tràn mị hoặc không ngừng quan sát thân thể A Diệt và Như Âm, khiến cả hai không khỏi nổi da gà, khẽ đứng nép phía sau Song Tính lão quỷ.
Lão quỷ này cười lạnh, ánh mắt tỏ vẻ trêu ngươi đáp: “Nói thật với ngươi, bọn chúng là đồ đệ của Thiên Hận Hầu đấy, ngươi muốn chết thì cứ động vào, lát nữa y đến đây xử lý ngươi thì đừng trách ta không báo trước!”
Thần sắc Bách Hợp thượng quan lập tức trở nên ngưng trọng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, nàng cười nói: “Trên toàn Nhân Yêu Đại Lục tại nhân giới chúng ta, có thế lực nào động tới nàng ta mà chó gà được yên đâu, ta đây tất nhiên cũng không ngu ngốc đến nỗi tự chuốc lấy nhục, thôi ta đi trước vậy.”
Kỳ lân hí lên một tiếng thật dài, sau đó xoay thân kéo chiếc xe rời đi, Bách Hợp thượng quan tay ôm hai mỹ nhân thong dong du ngoạn, trước khi đi xa còn để lại một câu: “Trên đường vào tới nơi đây những tiên hữu ta trông thấy phần lớn đều là nhân loại, ngươi tốt nhất nên vận dụng mười thành não bộ, đối phó với tiên hữu nhân loại ta không dễ như những chủng tộc khác đâu!”
“Ả ta là ai vậy?” Đúng lúc này có thanh âm lãnh ngạo của nữ tử vang lên, Thiên Hận Hầu không biết từ lúc nào đã đứng ngay kế bên ba người. Song Tính lão quỷ không có vẻ gì là bất ngờ, y bình tĩnh đáp: “Bách Hợp thượng quan, thái thượng trưởng lão của Ái Nữ Phường, tu hành giả thuộc Thủy Quốc.”
Thiên Hận Hầu nghe vậy gật đầu, nàng nói: “Ả ta nói đúng đấy, con đường ta vào đây là đường thông thuận nhất đối với mộc linh, vậy mà ta chỉ thấy có hai kẻ tiến vào, tại những đường khác chắc chắn chủ yếu vẫn là nhân loại. Lần tranh đoạt bảo vật trong đệ nhất hiểm địa này tuy diễn ra tại Mộc giới, nhưng kẻ địch chính là chủng tộc chúng ta!”
Trong lúc hai trưởng bối đang nói chuyện riêng với nhau, thì ba hạ vị giả chỉ biết im lặng đứng phía sau. Đầu óc A Diệt lúc này trầm ngâm vì lời nói trước khi rời đi của Bách Hợp thượng quan, hắn không chú ý rằng tên mộc linh cao lớn đứng cách đó không xa luôn đưa ánh mắt khıêυ khí©h tới phía mình.
Tên Phong Háo Thắng này từ khi quay lại đã có một vài vết thương nhẹ trên thân, y phục cũng hư hại, nhưng thần thái lại rất phấn khởi, như thể chuyến đi cùng Thiên Hận Hầu đã để hắn nhặt được chỗ tốt. Lúc này trở lại với đoàn, hắn luôn muốn tìm cơ hội khıêυ khí©h tên nhân loại đáng ghét, nhưng lại khó được vì họ Diệt luôn thất thần trầm ngâm không để ý đến gã.
“Hừ, ngươi cứ giả bộ đi, sớm thôi ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta!” Nghĩ đoạn, hắn liền tiến theo hai vị tiền bối phía trước, họ Dương cùng A Diệt cũng đồng dạng như vậy, đoàn năm người tiếp tục cuộc hành trình tiến vào nội thành vùng hiểm địa này.