Chuông Thiên Thần vậy mà lại vang lên chín tiếng, đây chính là chuyện trước nay chưa từng phát sinh, nghe thấy chín tiếng chuông vang vọng khắp chân trời, tất cả mọi người đều ý thức được sự nghiêm trọng của sự việc, điều này có nghĩa là lục địa Thiên Thần đã đến thời khắc sinh tử tồn vong.
Cũng đồng thời khi chuông Thiên Thần vang lên chín tiếng, bên trong Thần Điện Thiên Thần sơn, các vị Chúa Tể đứng ở trong điện, mà ở phía trước bọn họ, có một đạo hư ảo, tản ra kim sắc quang mang nhàn nhạt.
Thấy không rõ khuôn mặt, từ xa nhìn lại thật giống như chỉ là một đoàn kim quang, nhưng giờ khắc này, đoàn kim quang lại khàn khàn nói: “lục địa Thiên Thần gặp nguy hiểm.”
“Thiên Lão, ngài vì sao phải rung chín lần chuông? Chẳng lẽ sự việc thật sự đã nghiêm trọng đến mức này sao?” Nghe thấy lời của kim sắc quang đoàn, sắc mặt Thiên Đan Chúa Tể nghiêm trọng nói.
Kim sắc quang đoàn này chính là khí linh của Thiên Thần sơn, các Chúa Tể đều gọi là Thiên Lão. Ngoại trừ Chúa Tể, không có ai khác biết, Thiên Lão chính là khí linh của vô thượng thần khí, và Thiên Lão cũng là khí linh của Vô Thượng Thần Khí này, tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, phảng phất là từ lục địa Thiên Thần xuất hiện cho đến nay, Thiên Lão vẫn luôn tồn tại.
Cũng chính bởi vì có sự tồn tại của Thiên Lão, Thiên Thần sơn mới luôn là Thần Sơn của lục địa Thiên Thần , hơn nữa chỉ có sau khi đạt tới Đạo Hoàng cảnh mới có thể lên núi, nguyên nhân cũng là bởi vì Thiên Lão, bởi vì nếu Thiên Lão không đáp ứng, coi như là Đạo Hoàng Cảnh cũng không có cách nào bước lên Thiên Thần sơn dù chỉ là một bước.
Thái độ đối với Thiên Lão rất là cung kính, thấy các vị Chúa Tể sắc mặt đều nghiêm trọng, Thiên Lão thở dài nói:
“Sự việc có thể so với các ngươi tưởng tượng càng tệ hơn. Ba ngàn năm trước lục địa Thiên Thần chúng ta sở dĩ có thể ngăn cản Tu Ma Giả, là bởi vì khi đó lục địa Thiên Thần còn có Thánh Giả tồn tại, mà bây giờ, lục địa Thiên Thần còn có Thánh Giả sao? Không có Thánh Giả, lấy cái gì để ngăn cản Tu Ma Giả đây?”
Trên Đạo Hoàng Cảnh liền xưng là Thánh, Thánh Giả đứng ngạo nghễ ở trên Cửu Thiên, áp đảo chúng sinh, thiên tuyển chi tử, siêu phàm thoát tục, đương nhiên, Thánh Giả này cũng chẳng qua là một cái xưng hô chung, nhưng không thể nghi ngờ, có thể khẳng định, chỉ cần đột phá cảnh giới Đạo Hoàng Cảnh thánh vị, đó chính là sự khác biệt giữa trời và người, khoảng cách khó có thể đạt tới.
Trận chiến ba ngàn năm trước, lục địa Thiên Thần còn có Thánh Giả tồn tại, chính là bởi vì có được sự trợ giúp của Thánh Giả, cho nên lục địa Thiên Thần cuối cùng mới có thể đánh tan đại quân của Tu Ma Giả, bất quá vì thế, lục địa Thiên Thần cũng đã phải trả một cái giá rất đắt, đó chính là Thánh Giả duy nhất ngã xuống, hơn nữa cho tới nay, lục địa Thiên Thần đều không còn sinh ra Thánh Giả nữa.
Không có Thánh Giả lấy cái gì để đối kháng Tu Ma Giả, nghe được lời này của Thiên Lão, sắc mặt các Chúa Tể càng thêm khó coi, bất quá cuối cùng, vẫn là Thiên Lão nói.
“Làm hết sức mình nghe mệnh trời đi, Đối mặt với Tu Ma Giả chỉ có thể liều mạng mà chiến, không có lựa chọn nào khác ngoài việc đó, trừ phi lục địa Thiên Thần diệt vong, nếu không Tu Ma Giả sẽ không dừng tay, nếu phía Tu Ma Giả thật sự có sự xuất hiện của Thánh Giả, ta có thể ngăn cản một hai tên.”
Không có Thánh Giả là vấn đề trí mạng nhất của lục địa Thiên Thần , bất quá Thiên Lão lúc này lại chủ động mở miệng nói mình có thể ngăn cản Ma Thánh bên Tu Ma Giả.
Nghe được lời này, chúng Chúa Tể trầm mặc gật gật đầu, hiện giờ cũng chỉ có như thế, về phần đầu hàng, nghĩ cũng không cần nghĩ, bởi vì kết quả chỉ có một, đó chính là diệt tộc, toàn bộ lục địa Thiên Thần mọi người đều sẽ diệt vong, cho nên chỉ có chiến đấu, mới có thể có đường sống.
Hai tay chống lưng, Thiên Lão chậm rãi hướng phía ngoài điện bay đi, phiêu phù trên đỉnh Thiên Thần sơn, Thiên Lão nhìn về phía tây nơi ma khí bắt đầu dâng trào.
Không biết đã bao nhiêu năm rồi, Thiên Lão vẫn ngạo nghễ đứng trên đỉnh Thiên Thần sơn như vậy, âm thầm thủ hộ lục địa Thiên Thần . Mà bây giờ, lục địa Thiên Thần nghênh đón sinh tử tồn vong, cho dù Thiên Lão chỉ là khí linh, nhưng vẫn như trước có trách nhiệm bảo hộ lục địa Thiên Thần .
Thế nhân chỉ cho rằng người mạnh nhất trên lục địa Thiên Thần là các vị Chúa Tể, nhưng cũng không biết, ở trên các vị Chúa Tể, còn có một trận linh cổ xưa không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, mặc dù chỉ là một trận linh, nhưng Thiên Lão đã đủ để địch lại Thánh Giả.
Khẽ thở dài một hơi, trong lòng Thiên Lão âm thầm nghĩ đến: “Tu Ma Giả thật sự chỉ xuất hiện một vị Thánh Giả sao? Nguy hiểm nguy hiểm.”
Trong lòng nghĩ, thanh âm khàn khàn của Thiên Lão truyền ra: “Mau chóng tập hợp lực lượng của lục địa Thiên Thần đi, nếu có Thánh Giả hàng lâm, ta sẽ ra tay ngăn trở.”
Dứt lời, Thiên Lão chậm rãi tiêu tán trên không trung, sau đó, các vị Chúa Tể cũng là tuyên bố Chúa Tể Thiên Lệnh, truyền lệnh lục địa Thiên Thần tất cả thế lực có được đạo tôn cảnh siêu cấp cường giả lập tức chạy tới Thiên Thần sơn.
Trên lục địa Thiên Thần thế lực đông đảo, mà nay đối mặt với đại địch như thế, tự nhiên phải tập hợp lực lượng của tất cả thế lực, đem đông đảo thế lực tập hợp cùng một chỗ, như thế mới có thể đối kháng với đại quân của Tu Ma Giả.
Theo lệnh của Chúa Tể, trên lục địa Thiên Thần tất cả các thế lực có siêu cấp cường giả Đạo Tôn Cảnh tọa trấn đều xuất phát chạy tới Thiên Thần sơn. Cùng lúc đó, trong Cửu Tiêu Cung, Tiêu Trần đã quỳ ba ngày ba đêm trước mộ Thương Huyền, lúc này rốt cục đứng dậy, nhìn thật sâu bia mộ của đám người Thương Huyền một cái, sau đó xoay người rời đi.
“Tướng công, chàng muốn đi Thiên Thần sơn sao?” Đi theo bên cạnh Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu nhẹ giọng hỏi.
Mới vừa rồi các vị Chúa Tể tận phát mệnh lệnh, cũng nhắc tới Thập Đại Kiêu Vương, hiện giờ Thập Đại Kiêu Vương cũng muốn đi tới Thiên Thần sơn, nghe được lời này của Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần khẽ gật đầu nói: “Ừ.”
Đại nạn đã đến, Tiêu Trần tự nhiên không có khả năng độc thiện kỳ thân chỉ lo cho thân mình, đối mặt với sự hung mãnh tập kích của đại quân Tu Ma Giả, với tư cách là một thành viên của lục địa Thiên Thần , hắn đương nhiên phải chịu trách nhiệm.
Nghe được lời này của Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu cũng không nói gì thêm, bất quá nàng ấy muốn đi cùng Tiêu Trần, nhưng lại bị Tiêu Trần cự tuyệt, để cho nàng ấy ở lại Cửu Tiêu Cung chờ hắn, sau đó, Tiêu Trần liền cùng các vị phong chủ rời khỏi Cửu Tiêu Cung, hướng Thiên Thần sơn chạy tới.
Tiêu Trần khởi hành, cơ hồ là cùng một lúc, những Kiêu Vương khác cũng đều hướng Thiên Thần sơn chạy tới.
Cũng là lúc mọi người hướng Thiên Thần sơn chạy tới, các vị Chúa Tể trên Thiên Thần sơn, lúc này Phần Thiên Chúa Tể cùng Thiên Cơ Chúa Tể tự động đi tới Yêu Thú Đế Quốc, đối mặt với đại quân Tu Ma Giả, Yêu Thú Đế Quốc cũng không có khả năng khoanh tay đứng nhìn. Hơn nữa, trong Yêu Thú Đế Quốc có ba tônThú Hoàng, tuyệt đối là lực lượng không thể xem thường.
Điều động lực lượng của cả lục địa Thiên Thần , chỉ vì quyết tử chiến với Tu Ma Giả.
Song phương đều đang chuẩn bị cuối cùng, cường giả hai phương không ngừng tụ tập ở tiền tuyến, chỉ chờ mệnh lệnh của Đạo Hoàng Cảnh của song phương, một trận chiến kinh hoàng sẽ nổ ra ngay lập tức.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất