Thấy các vị Thiên kiêu trước mặt đều nhẹ gật đầu, sau đó vào lúc bốn vị cường giả Đạo tôn cảnh đang chuẩn bị nói, thì trong số đó có một người sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, ánh mắt sống chết nhìn chằm chằm người đứng đầu của thập đại Kiêu vương nói.
“Các ngươi...đều đã đột phá đến Thiên nhân cảnh đại viên mãn rồi?”
Lúc đầu không chú ý lắm nhưng bây giờ đột nhiên nhận ra tu vi của thập đại Kiêu vương vậy mà đều đã đạt đến Thiên nhân cảnh đại viên mãn rồi, bốn vị cường giả Đạo tôn cảnh này trong lòng kinh ngạc.
Mặc dù trên mặt lý luận mà nói ở trong Ngũ hành đạo cung có thể không chút cản trở nào mà đột phá lên Thiên nhân cảnh đại viên mãn, nhưng tiền đề là bắt buộc phải có đủ hạt giống đạo niệm để chống đỡ thì mới được, nhưng muốn có được hạt giống đạo niệm thì nói dễ hơn làm, lần trước những người tiến vào Ngũ hành đạo cung có thể đột phá lên được Thiên nhân cảnh đều là chuyện rất hiếm có, càng đừng nói đến là Thiên nhân cảnh đại viên mãn.
Đối với sự tiến bộ của thập đại Kiêu vương khiến mọi người cực kỳ ngạc nhiên, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu thôi, sau đó bốn người nhìn về phía các Thiên kiêu, vẻ mặt toát ra sự ưu việt, tuyệt thế Thiên Kiêu tất cả đều đã đột phá lên đến Thiên nhân cảnh rồi, còn Thiên Kiêu đỉnh cấp cũng đã đạt đến cấp Địa minh cả đại viên mãn rồi, đây...
Điên rồi, điên thật rồi, tất cả mọi người đều thăng cấp một cách tăng vọt, muốn làm được đến bước này thật không biết được rốt cuộc bọn họ đã giết bao nhiêu Niệm quỷ nữa.
Trong lòng cực kỳ kinh hãi, đây tuyệt đối là lần thu hoạch lớn nhất từ trước đến nay của Ngũ hành đạo cung, cũng vào lúc sắc mặt của bốn người có chút kinh hãi chấn động thì đồng thời Mộc Hợp nhìn về phía một Lão giả có mái tóc bạc trắng nói.
“Thúc công, tại sao lại là mọi người đến? Ngũ đạo hành cung không phải cần có chúa tể thì mới có thể mở cửa sao?”
Vị Lão giả này là người của Mộc gia, luận vai vế thì chính là thúc công của Mộc Hợp, nghe Mộc Hợp nói vậy vị Lão giả này hoàn hồn trong mắt lướt qua một tia nặng nề, bây giờ cả lục địa Thiên thần đều đã loạn thành một đống rồi, hít nhẹ một hơi cuối cùng vị Lão giả này mở miệng nói.
“Lục địa Thiên thần sảy ra một vài biến cố, các chúa tể đại nhân khó lòng thoát thân được, cho nên...”
Không hề có ý giấu diếm các vị Thiên Kiêu, đem hết toàn bộ những thay đổi lớn trong mấy ngày hôm nay thành thực nói hết cho tất cả mọi người, nghe tin Cửu Tiêu Cung Thiên Kiếm Phong bị tứ đại Ma Sứ huyết tẩy, Tiêu Trần đứng trước các Thiên Kiêu sắc mặt lập tức thay đổi.
Thiên Kiếm Phong bị huyết tẩy rồi, sao có thể chứ? Không chút do dự, Tiêu Trần lập tức chuẩn bị quay về Cửu Tiêu Cung, điều này các vị chúa tể sớm đã nghĩ đến rồi cho nên lần này trong số bố vị cưởng giả Đạo tôn cảnh đến tiếp đón mọi người, có một người là phong chủ của Cửu Tiêu Cung, hơn nữa còn quen biết với Tiêu Trần, thật bất ngờ người đó lại là Tô Trinh của Thánh Nữ Phong.
Còn về việc Bách Hoa Tiên Tử vẫn đang ở lại trong thành Ngũ Hành đợi mình, hiện tại đương nhiên Tiêu Trần cũng có chút không rảnh mà quan tâm đến nữa rồi, vốn dĩ còn định đợi sau khi kết thúc chuyện của Ngũ hành đạo cung, sẽ đưa Bách Hoa Tiên Tử về Cửu Tiêu Cung để gặp mặt với Tần Thủy Như, hiện tại e rằng không được nữa rồi, tạm thời đem Bách Hoa Tiên Tử giao phó cho u Dương Nhu Tuyết, đợi chuyện của Cửu Tiêu Cung kết thúc rồi, tự mình sẽ đến Thiên Đan Cốc đón nàng ấy sau.
Lấy phù triện truyền tống ra, Tô Trinh đem theo Tiêu Trần và đệ tử Cửu Tiêu Cung rời đi, còn về những người khác đương nhiên ai tự về nhà nấy.
Lợi dụng phù triện truyền tống, rất nhanh đã về đến Cửu Tiêu Cung rồi, ngay lập tức liền lao về hướng Thiên Kiếm Phong, trong lòng lo lắng nhất chính là Tần Thủy Như.
Trực tiếp đi đến Vô Trần Cư, mặc dù Thiên Kiếm Phong gặp phải kiếp nạn nhưng Tần Thủy Như vẫn ở trong Vô Trần Cư,
Bên trong Vô Trần Cư, khi tận mắt nhìn thấy thì đã là một Tần Thủy Như đầu tóc bạc trắng, không hề để tâm đến sự thay đổi cực lớn của Tần Thủy Như, Tiêu Trần tiến lên phía trước một tay kéo người ôm vào trong lòng, dịu dàng nào.
“Không sao là tốt, không sao là tốt rồi.”
Mặc dù trước đó Tô Trinh đã nói Tần Thủy Như không sao, nhưng chỉ khi tận mắc xác nhận rồi thì Tiêu Trần mới yên tâm được.
Lặng lẽ ôm lấy nhau, một lúc lâu sau Tiêu Trần mới quan tâm đến sự thay đổi của Tần Thủy Như, cả đầu bạc trắng không những không phá hỏng nhan sắc của Tần Thủy Như mà ngược lại đã làm tôn lên khí chất băng lạnh của Tần Thủy Như, khiến người khác nhìn vào liền mường tượng đến một đoá hoa sen đá thánh khiết chỉ nhìn từ xa đã thấy không thể coi thường.
Đồng thời bởi vì dần dần thức tỉnh băng thần thể nên Tần Thủy Như đem lại cho người ta một cảm giác càng ngày càng lạnh giá, trừ Tiêu Trần ra những người khác hoàn toàn khó mà đến gần Tần Thủy Như được.
Không hề giấu Tiêu Trần điều gì, đem toàn bộ sự việc xảy ra trên người mình tất cả đều kể lại hết cho Tiêu Trần, biết được Tần Thủy Như là băng thần thể, hơn nữa trong cơ thể còn bị đệ nhất Ma Sứ trồng ấn ký vào, Tiêu Trần nhất thời khó mà tiếp nhận được.
Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, sự thay đổi của lục địa Thiên thần thực sự là quá lớn, những thay đổi xung quanh Tiêu Trần lại càng lớn hơn có điều cho dù thế nào đi chăng nữa, Tần Thủy Như không sao là tốt rồi hơn nữa sau khi bị đệ nhất Ma Sứ lấy đi ấn ký huyết ma đối với Tần Thủy Như mà nói có vẻ như cũng là một chuyện tốt.
Bởi vì ấn ký huyết ma đã từng ở bên trong cơ thể Tần Thủy Như giống như một chiếc gông xiềng xích treo trên người nàng ấy vậy, khiến băng thần thể của nàng ấy hoàn toàn không cách nào phát huy được, nhưng hiện tại không còn ấn ký huyết ma nữa băng thần thể cuối cùng cũng dần dần xuất hiện những nghịch thiên của nó.
Tần Thủy Nhu không có gì đang lo ngại, có điều Thương Huyền và những người khác lại không được may mắn như vậy, dưới sự đồng hành của Tần Thủy Nhu, sau khi Tiêu Trần đến Thiên Kiếm Phong nơi đây có bao trùm là hàng vạn những lăng mộ mới dựng lên, những lăng mộ này chính là của những người đêm đó bị đệ nhất Ma Sứ giết chết, mọi người của Cửu Tiêu Cung đưa tất cả bọn họ chôn cốt tại đây.
Ba phần mộ lớn nhất ở ngay phía trước chính là của ba người Thương Huyền, Thương Long, Thương Vân, nhìn ba lăng mộ trước mắt cảm xúc trong lòng Tiêu Trần đã không cách nào dùng từ ngữ để hình dung được nữa rồi.
Có thể nói Thương Huyền chính là ân sư nhập môn của Tiêu Trần, lúc ở Đông Kiếm Các, Tiêu Trần của lúc đó chẳng qua chỉ là một võ giả Hoàng cực cảnh nhỏ bé, vẫn chưa phải là thập đại Kiêu Vương gì đó.
Mặc dù khi trưởng thành, Thương Huyền đã không thể dạy được mình nữa rồi đồng thời cũng không hỗ trợ được nhiều cho mình, nhưng trong lòng Tiêu Trần thì Thương Huyền vĩnh viễn luôn là sư tôn mà bản thân tôn trọng nhất, không có một trong, thậm chí ngay cả địa vị của Đan Vân chúa tể ở trong lòng bản thân cũng không thể so sánh được với Thương Huyền, bởi vì không có Thương Huyền thì sẽ không có mình của ngày hôm nay.
“Sư phụ...” Trong mắt không biết từ lúc nào đã chảy lệ, nhìn lăng mộ của Thương Huyền trong lòng Tiêu Trần có hàng ngàn lời muốn nói nhưng lại giống như bị thứ gì đó ngăn lại, một chữ cũng không nói ra được.
Không chỉ có Thương Huyền, Tần Hằng và cả Tề Nghiên cũng đã ngã xuống vào đêm hôm đó, còn có Mạc Kiệt, có thể nói chỉ trong chốc lát đệ nhất Ma Sứ đã cướp đi hơn một nữa những người quan trọng của Tiêu Trần.
Nhìn Tề Nghiên và Tần Hằng được chôn cất phía sau Thương Huyền, trong đầu Tiêu Trần bất giác lại hiện lên từng lần đi ra ngoài luyện tập.
Sư phụ, sư thúc, sư huynh, sư tỷ, Tiêu Trần và những người xung quanh bỗng chốc âm dương cách biệt, nhìn lăng mộ trước mắt Tiêu Trần quỳ hai chân xuống, đây đều là những người không thể thiếu trong cuộc đời hắn, những người thân thiết nhất, nhưng hiện tại cứ như vậy mà ra đi một cách đột ngột, không một lời nói, Tiêu Trần cứ quỳ như vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất