Ở Ngũ Hành Đạo Cung đã sống được hơn trăm năm rồi, nhưng mà Ba Đồ Quỷ Vương chưa bao giờ gặp được nhân loại mạnh mẽ đến như vậy, những ai đã từng bước vào Ngũ Hành Đạo Cung, nhìn thấy hắn ta chỗ nào không phải sẽ tiện tay giết, nhưng mà  u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp, hai người họ vẫn kiên cường cứng rắn chiến đấu với bách chiêu của mình, mà vẫn kiên trì nổi.  

             Thực lực của hai Đại Thiên Vương có chút khác so với thực lực của Ba Đồ Quỷ Vương, nhưng mà điều này đã làm khơi ngợi hứng thú của Ba Đồ Quỷ Vương, nếu loài người đã mạnh đến vậy, nếu như được nuốt tim của bọn họ, bản thân có thể nhận được lợi ích không ngờ tới, điều đó chưa chắc đã đúng.   

             Nghe thấy Ba Đồ Quỷ Vương nói,  u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp nhìn nhau, sau đó lại nhìn vào chiến cuộc, có thể nói tình hình hiện tại hoàn toàn bế tắc.  

             Sức mạnh của Ba Đồ Quỷ Vương ngoài sức tưởng tượng của hai người  u Dương Nhu Tuyết, hiển nhiên hai Tôn Thiên Vương không đủ sức đối phó với hắn ta, chứ đừng nói đến việc trảm đầu, và Thiên Kiêu khác, dưới sự vây giết của vô số Thiên Quỷ và bộ lạc Ba Đồ, cũng lần lượt rút lui, thậm trí đã có hai người đã bị giết rồi, hầu hết những người khác đều bị thương nặng.  

             Muốn rút lui, nhưng mà hiện tại không thể được, trong mắt loé lên một màu quyết tâm, lui cũng không lui được, vậy thì chỉ có thể chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, nhìn nhau và khẽ gật đầu, sau đó  u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp quyết định tấn công Ba Đồ Quỷ Vương, cả hai đều vận công tăng sức lực của bản thân đến cực hạn.  

             Đối mặt với sự tấn công của hai người  u Dương Nhu Tuyết, Ba Đồ Quỷ Vương cười nhạt nói:   

             “Với sức lực của hai ngươi, Bán Bộ Quỷ Vương nếu gặp được ngươi chắc chắn sẽ rất hận, nhưng mà đáng tiếc lại gặp phải ta, hai ngươi sẽ không lại có cơ hội.”  

             Đang nói, trên người Ba Đồ Quỷ Vương có một nguồn năng lượng đen mạnh mẽ đang nhanh chóng lan rộng ra, luồng khí đen này giống như một đám mây đen, bao trùm bầu trời và bao phủ hai người  u Dương Như Tuyết.  

             “Nhân loại, chết đi.”  

             Giọng nói lạnh lùng, Ba Đồ Quỷ Vương dồn sức vào tay phải, luồng khí màu đen tản ra xung quanh hai người nhanh chóng biến thành móng vuốt ma quái, và nhanh như chớp tấn công bọn họ.  

             Hàng nghìn móng vuốt ma quái được tạo thành bởi luồng khí đen, và sức mạnh của từng móng vuốt ma quái này, so với toàn bộ thực lực của Đỉnh Tiêm Thiên Quỷ thì không yếu hơn, đây là sức mạnh của Quỷ Vương, không chỉ là dựa vào thân xác để chống địch, nhưng nó có thể thi triển một số sức mạnh thần thông.  

             Đối mặt với sự tấn công của hàng nghìn móng vuốt ma quái,  u Dương Nhu Tuyết, Mộc Hợp hai người bọn họ chống trả quyết liệt, nhưng vì có quá nhiều ma vuốt, đến cuối cùng cả hai vẫn bị thương nặng.  

             Thấy rằng chiêu này không giết được  u Dương Nhu Tuyết hai người bọn họ, Ba Đồ Quỷ Vương nhẹ giọng, hắn ta rất rõ về tính sát thương về hành động vừa rồi của mình, không một người nào có thể sống sót sau mánh khoé này, nhưng  u Dương Nhu Tuyết đã làm được điều này, và nhìn dáng vẻ của hai người, dù bị thương nhưng rõ ràng vẫn còn sức chiến đấu.  

             Đối với hai người càng ngày càng hứng thú, đồng thời cũng khao khát trái tim của hai người, nếu thực lực của hai người mạnh như vậy, trái tim của họ chắc chắn không giống với người bình thường.  

             Không nhiều lời, Ba Đồ Quỷ Vương bước ra, bóng người lao thẳng đến chỗ hai người  u Dương Nhu Tuyết, hôm nay dù có nói gì cũng không thể để hai người này chạy mất, đã không biết bao lâu rồi, Ba Đồ Quỷ Vương rất khao khát có thể chiếm được trái tim con người.  

             Toàn lực ra tay, muốn giết chết hai người  u Dương Nhu Tuyết trong thời gian ngắn nhất, đối mặt với sự tấn công của Ba Đồ Quỷ Vương, sắc mặt của  u Dương Nhu Tuyết bọn họ trùng xuống, cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy hai người họ, biết rằng không phải đối thủ của Ba Đồ Quỷ Vương, nhưng mà hai người bọn họ không lựa chọn buông bỏ.  

             Một trận chiến ác liệt, về sức mạnh thật sự có sự chênh lệch, từ lúc bắt đầu,  u Dương Nhu Tuyết hai người bọn họ đã bị Ba Đồ Quỷ Vương đàn áp đánh, sau nhiều chiêu, Ba Đồ Quỷ Vương một đòn phản công, sau đó hai tay biến thành móng vuốt, dồn sức hướng về trọng tâm của hai người.  

             Không thể tránh, căn bản không có cách nào để thoát khỏi sự truy bắt của Ba Đồ Quỷ Vương, và nếu chiêu này bị đánh chúng, kết quả cũng có thể tượng tượng được, bị mổ bụng là còn nhẹ.  

             Trong mắt loé lên một tia tuyệt vọng, chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ rơi vào trong Ngũ Hành Đạo Cung, ngay sau khi  u Dương Nhu Tuyết hai người bọn họ gần như tuyệt vọng, hai thanh kiếm từ xa bay tới, mang sức mạnh vô song, chém ác liệt vào bàn tay của Ba Đồ Quỷ Vương.  

             Lòng bàn tay bị chém một nhát, máu từ miệng vết thương chảy xuống, cũng vào khoảnh khắc khi hai thanh kiếm này xuất hiện, Ba Đồ Quỷ Vương dừng lại, hai bóng đen vụt qua, ôm lấy  u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp là cách nhanh chóng nhất để rút lui, và kéo bọn họ rời khỏi Ba Đồ Quỷ Vương.  

             “Cuối cùng cũng đuổi kịp rồi, ta nói Mộc Hợp ngươi thật hồ đồ cũng thảm quá đi, suýt nữa thì bay đầu rồi.”  

             Tiêu Trần và Cô Độc Vô Nhai nhanh chóng đến, đưa Mộc Hợp nhanh chóng lùi về một trăm mét, Cô Độc Vô Nhai cười nói.  

             Nghe thấy lời của Cô Độc Vô Nhai, Mộc Hợp thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lúc này, Tiêu Trần ở phía bên kia, cũng là đang vây giữ  u Dương Nhu Tuyết và rút lui về phía bên cạnh hai người Cô Độc Độc Vô Nhai.  

             Ở trong vòng tay của Tiêu Trần, mặt của  u Dương Nhu Tuyết hơi đỏ, nhưng trong ánh mắt có sự vui mừng loé lên, may mắn là Tiêu Trần và Cô Độc Vô Nhai đã kịp thời đến, nếu không hôm nay nàng ta và Mộc Hợp có thể thực sự bị đánh bại rồi.  

             Buông  u Dương Nhu Tuyết, lập tức Chúng Thiên Kiêu lên chiến trường, Mộc Phong cũng lao về phía trước với hơn hai mươi Thiên Kiêu.  

             Hơn hai mươi tên Thiên Kiêu được thêm vào, cộng với Chúng Thiên Kiêu đã theo dõi  u Dương Nhu Tuyết trước đây, trong một thời gian những Niệm Quỷ của bộ lạc Ba Đồ đã mất dần cảnh giác, mà còn bởi vì tiếp viện của Mộc Phong và những người khác, Chúng Thiên Kiêu gần như đã tuyệt vọng, lần này cũng là muốn thấy hy vọng thêm một lần nữa, tức thì ra sức đứng dậy đánh trận.  

             Trận chiến giữa Thiên Kiêu và Niệm Quỷ tạm thời ổn định rồi, lúc này Tiêu Trần nhìn về phía Ba Đồ Quỷ Vương, cười thầm nói:  

             “Hai vị Thiên Kiêu không phải là đối thủ của ngươi,  vậy không biết bốn vị thì sao.”  

             Thoáng nhìn, Ba Đồ là một Quỷ Vương chân chính, hai vị Kiêu Vương  u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp liên thủ cũng không thể đấu lại hắn ta, nhưng mà hiện tại đã là bốn vị Kiêu Vương liên thủ rồi.  

             Nghe lời Tiêu Trần nói, Cô Độc Vô Nhai cười nhẹ nói:   

             “Đầu tiên nói đã, giết ai, hạt giống Đạo Niệm chính là ai, đến lúc đó không được chối.”  

             “Hạt giống Đạo Niệm ta không cần nữa rồi, hôm nay ta sẽ bắt sống con quái vật xấu xa này.”  

eyJpdiI6IkpiSGRQYnp6TDJnTUJGdHc1eTZYZFE9PSIsInZhbHVlIjoibFlXZjZLYWF3MnhqdmpzcllPYllxU3dwU0t3RUVITFBtOWd4VUJJd2RQOUt0YlBNRXJZUk9ZTWc2ZHhhRFJjOGpubGVDMU8rQmZXaHBrTWhoUWxPaGNIWkpDOEVJNXpjRXNtNFRTK3ZqNEVTOEowTU5VZlF3U01cLzlWaHNQSHZhaHZnbWlUT3BDUjZoZVQ0eUJPZlowOW1vZGpSb0xibEVGUlE5MVhvcUcwVzRVSkxzU1J2T1J0dzVEWWJFWHZBcnFzZDArRXBzWTNPTkJtM2hLV0xyNGo4ZUN6MWZBbjlhcUFpSE42S0Q5MklzOFM5MmhOOW5ZaDBwdFRFQjVoS3NnR09kdWExSkhEM3BMdHNCazBha3FXYjFEVmdZY21sZWdXd0g0NjRsakFPXC9sVVZ3MjliYysrd3VqNGMxQmVOdGVcL0R4UGxqUElyOHRoSTUwRVwvVkM5VHhOa09YZ1Q5bUExYmVXSm5EUlJkWmJDdERyKzNFV3hMQVZxdFN5aE16M0xVWUJOVUV0YzFRR210QXluQ3BxZTNxSHlnaVV4UlMyVWxKbWo5dWsxcWx0OTV0U2RqbjN6Y0lLTTdxWG0zSVZkbTVkSG1qU0FrSDlQcisreGk5enhBbTdtcnRlOFBlRUhEQ2JOZkY5ZitUYWxCQmdwUzU5a0NNeFJFbG1raEdhODBIVVwvblhxOFlwd2dFZzllZU91MmRcL0cyVzlMM3FoeXRVRk01bEozSlNxWG12QmVPODFPcDZISHI4UDRoZ1prRU5mNTIzNnhFSHphQUUzUWYwdXExbFlpcEVOK2tsTjl3Z1wvYWtLTExuZlZqZm1qOWQ2c0Z4Z0VVVGt1cVFTZWZJVFwvU3NZVWZoYkp6NU1teFF2WWNPWG5sWFJNUUhsWThLODB6a2tBZFhUZElQbW1tdVdVSmdXcE9tUTJBc1AxZGo1dkRJM1NzbFhIUEdQMUJkdG9hYkhjQ1lLcUEzR1hVaHA5bGxVdTRcL1pvOUpmNWhzM3J2dk0xTHBpeXQ3VlZkY0ViYzVlT1NsUE92dU9NVzE4XC8xQnc9PSIsIm1hYyI6IjVlN2UxNDk3ZWUwZmEwYjhmZTA4MTJlOTJiODQzMjJmZTZiOTY0NjMwYWU3MThlZmU4MWZkZDExZTJhODJlOTUifQ==
eyJpdiI6IndhRkZWcUt3c0EyZTQ3MjRjcW40alE9PSIsInZhbHVlIjoiOUMwU0NOeUZEdWNFblhVZFptXC9ZMWlZRTVRY2hSc0Frc2dvNk56VmpPaGpvXC9EcFNUclVIcEtkY2lqRHhNcXRBYVNIaWszYThtWjdzMGdOWmFtZVBmcCsrcExGVmJKNUlFbWRsNlVZa04zRkszSFpJYUM0Ulc3UVZMYjhwcGxRNEpsdndPdTRmOGlEVlZHOFpwcUxhQUFoY3RWVGl3bUZveXNraVJDT3drdXMxZjZJMG1CbzkwVFdvdlVYXC80eFNTaGdwQXFvXC80akFCQ0pwd1pXMkorQjV1bzU3VTJpZk1GMUttRnh4ZStFUkE9IiwibWFjIjoiNTkzZjA4Mjc5NTYxYTUwOWQ2YjVlMDNkZmJmZTNmYzI2N2M0NTlmZTE1ZGJhMGE2ZWQ5ODlmYmM3YTBlY2JlOCJ9

             Mộc Hợp nói xong,  u Dương Nhu Tuyết cũng nói rằng nàng ta không cần hạt giống Đạo Niệm của Ba Đồ Quỷ Vương, nhưng sát khí trong mắt cho thấy, nàng ta cũng nghĩ như Mộc Hợp, hôm nay nhất định phải giết chết con súc sinh này, để trút cơn thịnh nộ này.

Ads
';
Advertisement