Dựa theo lời Đa Phúc nói thì bộ lạc này tên là bộ lạc Tang Bình, tên của thủ lĩnh bộ lạc là Tang Bình, thực lực mạnh hơn Đa Phúc một chút, thế nhưng cũng có hạn.
Xuất phát từ bộ lạc Đa Phúc, Tiêu Trần chỉ cần hơn một canh giờ đã tới bộ lạc Tang Bình, khoảng cách giữa hai nơi vốn cũng không xa, hoặc có thể nói diện tích của toàn bộ Ngũ Hành Đạo cung không hề lớn, thậm chí còn không bằng một Đông Dương vực.
Bộ lạc Tang Bình nằm ở trong một khu rừng rậm, bốn phía đều có cổ thụ che trời, hơn nữa, cây cối trên Ngũ Hành Đạo cung hoàn toàn khác với cây cối ở Thiên Thần lục địa, thân cây như cứng như sắt thép, đồng thời lá cây sắc bén như dao, đã như thế, những cây cổ thụ này là tấm chắn thiên nhiên của bộ lạc Tang Bình.
Trí khôn của niệm quỷ này thực sự không hề yếu, cũng rất coi trọng việc lựa chọn vị trí của bộ lạc. Bộ lạc Đa Phúc xây dựng ở bên trong thung lũng, cực kỳ bí ẩn còn bộ lạc Tang Bình lại ở trong rừng rậm, lấy những cây cổ thụ làm bình phong thiên nhiên.
Bí mật quan sát một chút, xác định thực lực của bộ lạc Tang Bình giống như Đa Phúc nói, lúc này Tiêu Trần lựa chọn ra tay.
Dựa vào thực lực của mình hoàn toàn không cần tập kích bất ngờ gì, cho nên Tiêu Trần nghênh ngang đi vào trong bộ lạc Tang Bình, vừa mới đi đến bên ngoài của bộ lạc Tang Bình, rất nhanh niệm quỷ của bộ lạc Tang Bình phát hiện ra Tiêu Trần, đầu tiên là sững sờ, thế nhưng rất nhanh chính là cười lạnh lùng.
"Ha ha, loài người, hôm nay thực sự là số may, lại gặp phải một loài người tự chui đầu vào lưới."
Phản ứng giống với bộ lạc Đa Phúc, sau khi niệm quỷ của bộ lạc Tang Bình nhìn thấy Tiêu Trần, cũng là cực kỳ hưng phấn, rất nhanh, thủ lĩnh Tang Bình dẫn đầu một đám niệm quỷ của bộ lạc Tang Bình bao vây quanh Tiêu Trần.
Gần trăm tên niệm quỷ, trong đó có 15 tên có thể so sánh với cấp Địa Minh Cảnh, bị một đám niệm quỷ bao vây, Tiêu Trần không phí lời, nạp giới trong tay lóe lên, Xích Phong kiếm lúc này xuất hiện ở trong tay, lập tức chém ra một chiêu, triển khai Bách Trùng Lãng, một chiêu kiếm giết một tên niệm quỷ cấp độ Địa Minh Cảnh trước mặt.
Chỉ với một kiếm, thế nhưng đối với lần này, Tiêu Trần lại thất vọng lắc đầu, tên niệm quỷ cấp Địa Minh Cảnh này, bên trong cơ thể lại không có tồn tại hạt giống, đây không phải là một khởi đầu tốt.
Thấy Tiêu Trần chỉ với một kiếm liền giết chết một tên niệm quỷ, hơn nữa còn là một tiên niệm quỷ có thể so sánh với cấp Địa Minh Cảnh, sắc mặt của thủ lĩnh Tang Bình ngay lập tức sững sờ, trong miệng lạnh giọng quát lên: "Tiểu tử này dũng mãnh, đồng loạt ra tay giết chết hắn."
Thân hình thủ lĩnh Tang Bình mập mạp, nhìn ra thực lực mạnh mẽ của Tiêu Trần, không dám bất cẩn, trực tiếp mệnh lệnh cho niệm quỷ vây giết Tiêu Trần, đồng thời, chính hắn cũng làm gương cho lính của mình tấn công về hướng Tiêu Trần.
Đối mặt với sự vây giết của đám niệm quỷ bộ lạc Tang Bình, lúc này trường kiếm trong tay của Tiêu Trần phát ra một tiếng kêu keng, sau đó chỉ nhìn thấy toàn bộ chiến trường, trong nháy mắt bị kiếm khí bao phủ, ánh kiếm đầy trời, trong đó còn kèm theo tiếng kêu tham thiết của đám niệm quỷ.
Nếu dám một mình đi đến, vậy Tiêu Trần đương nhiên chính là hoàn toàn nắm chắc phần thắng, hơn nữa lần này đối mặt với bộ lạc Tang Bình, mục tiêu của Tiêu Trần rất rõ ràng, chỉ nhằm vào 15 tên niệm quỷ cấp Đại Minh cảnh kia thôi, bởi vì niệm quỷ dưới cấp Địa Minh Cảnh, trong cơ thể không thể có hạt giống, cho nên giết hay không giết cũng không có quá nhiều ý nghĩa với Tiêu Trần.
Mục tiêu trước sau là khóa chặt 15 tên niệm quỷ cấp Địa Minh Cảnh này, ác chiến bắt đầu, ngắn ngủi chưa đến một phút, đã có ba tên chết dưới kiếm của Tiêu Trần, thế nhưng đau buồn là, chém giết ba tên, ngay cả một hạt giống cũng không có.
Xem ra hạt giống này vẫn đúng là phải tùy mặt nha, trong lòng phiền muộn, Tiêu Trần ra tay ngày càng tàn nhẫn hơn, hôm nay có 15 tên niệm quỷ cấp Địa Cảnh Minh sẽ không thể không có nổi một hạt giống cho mình chứ.
"Đáng chết, sức chiến đấu của người này làm sao mạnh như vậy..." Mắt nhìn thấy từng tên niệm quỷ bị Tiêu Trần chém chết, thủ lĩnh bộ lạc Tang Bình không nhịn được mở miệng mắng.
Không để ý đến tiếng mắng của thủ lĩnh Tang Bình, động tác trên tay của Tiêu Trần vẫn tiếp tục, cuối cùng sau khi chém giết tên niệm quỷ cấp Địa Minh Cảnh thứ năm, Tiêu Trần nhận được hạt giống Đạo Niệm đầu tiên.
Là hạt giống thuộc tính thổ, không suy nghĩ nhiều, đưa tay ra chộp một cái, trực tiếp thu nạp hạt giống này vào trong giới chỉ kia.
Hình như là vận may tăng lên cao vậy, sau khi nhận được hạt giống đầu tiên, tiếp đó Tiêu Trần chém giết tên niệm quỷ Địa Minh Cảnh thứ sáu, thứ bảy, thứ tám đều nhận được hạt giống, thế nhưng đáng tiếc là, bốn hạt giống này toàn là thuộc tính thổ, không có cách nào luyện hóa.
Tiếp tục tàn sát, sau khi Tiêu Trần ròng rã đánh chết tên niệm quỷ Địa Minh Cảnh thứ 12, cùng với mấy chục tên niệm quỷ cấp Huyền Nguyên Cảnh, thủ lĩnh Tang Binh đã hoàn toàn mơ hồ, sức chiến đấu của loại người này làm sao có thể mạnh như vậy? Hoàn toàn không cùng một cấp bậc với đám nhân loại kia trước đây.
Một người một thanh kiếm lại có thể tiêu diệt cả một bộ lạc niệm quỷ, chuyện này trước đây rất ít xảy ra.
Không cho tên thủ lĩnh Tang Bình cơ hội, dưới Long Tuyền Kiếm Chỉ của Tiêu Trần, thủ lĩnh Tang Bình trực tiếp bị đánh giết, đến lúc này, 15 tên niệm quỷ cấp Địa Minh Cảnh của bộ lạc Tang Bình hoàn toàn ngã xuống, còn Tiêu Trần cũng lấy được tám hạt giống,
Thế nhưng đáng tiếc, lần này không giống như lần trước, lần này 8 hạt giống Tiêu Trần lấy được lại không tập hợp thành Ngũ Hành, trong đó năm viên là thuộc tính thổ, hai viên thuộc tính thủy, còn một viên thuộc tính kim. Như vây Tiêu Trần cho dù lấy được 8 hạt giống, thế nhưng cũng không có cách nào luyện hóa.
Không ra tay tiếp, bởi vì quỷ niệm cấp Địa Minh Cảnh của bộ lạc Tang Bình đã bị mình giết sạch sẽ rồi, còn lại là những đám niệm quỷ Huyền Nguyên Cảnh, Tiêu Trần giết cũng không hề có tác dụng, đồng thời nhìn thấy Tiêu Trần không ra tay, những tên niệm quỷ Huyền Nguyên Cảnh này may mắn còn sống sót này cũng từng tên một bất giác lùi về phía sau, trong mắt tràn đầy tâm ý hoảng sợ nhìn Tiêu Trần.
Người này quả thực chính là một con ma quỷ, một người một thanh kiếm, thời gian ngắn ngủi chưa tới một canh giờ giết chết thủ lĩnh của bộ lạc Tang Bình, cùng với một đám cường giả, sức chiến đấu như vậy, khiến những tên niệm quỷ may mắn sống sót hoàn toàn không có chút ý chí chiến đấu nào.
Cho rằng Tiêu Trần là muốn đuổi cùng giết tận bọn họ, không ngừng lùi lại, cuối cùng, trong đó có một tên niệm quỷ bỗng nhiên quỳ xuống đất, trong miệng cao giọng hô: "Phụ thân tha mạng..."
Không ra tay tiếp, dù sao những tên niệm quỷ Huyền Nguyên Cảnh này giết hay không cũng không khác nhau, bên trong cơ thể của bọn chúng không thể có hạt giống, nhìn thấy bóng lưng của Tiêu Trần dần đi xa, mãi cho đến khi Tiêu Trần biến mất trong rừng rậm, những tên quỷ niệm may mắn sống sót này mới thở phào nhẹ nhõm, loài người này thực sự là quá đáng sợ rồi, thế nhưng phụ thân tha mạng này quả thực cũng có tác dụng, hắn vừa hô lên, Tiêu Trần không ra tay nữa rồi sao? Trong lúc nhất thời, niệm quỷ của bộ lạc Tang Bình cũng là tin tưởng bốn chữ phụ thân tha mạng này, quyết tâm sau này nếu như gặp lại loài người sức mạnh mạnh mẽ thì trực tiếp quỳ xuống đất hô to phụ thân tha mạng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất