"Cái gì? Tiểu tử này lại đồng ý trận chiến trên võ đạo đài với Thánh Tử Thanh Minh Tông sao?" Thái Nhất Thánh Nữ sau khi nghe được tin tức này thì có chút kinh ngạc.  

 

Lan Nguyệt gật đầu: "Tin tức mới nhất truyền về đúng là như vậy!"  

 

Ánh mắt Thái Nhất  Thánh Nữ dao động: "Rốt cục là hắn tự muốn chết hay là hắn nghĩ Diệp Phá Dương không dám giết hắn?"  

 

Lan Nguyệt nhíu mày: "Thánh Nữ, tiểu tử này không giống với những người khác!"  

 

"Dù có khác biệt thế nào thì cũng chỉ là từ Hồng Mông Vũ Trụ tới!"  

 

Thái Nhất Thánh Nữ lắc đầu, trong lòng cảm thấy rất khinh thường.  

 

"Nếu không phải hắn từng cứu Nhiễm Y, bổn Thánh Nữ lo lắng tâm võ đạo của Nhiễm Y bị ảnh thưởng nên mới lười quan tâm đến hắn!"  

 

"Nhưng lần này hắn lại tự mình đi tới võ đạo đài, vậy thì cũng không thể trách bổn Thánh Nữ được!"  

 

"Ngươi đi quan sát một chút, không cần can thiệp, nói cho ta biết kết quả là được!"  

 

"Rõ!"  

 

Lan Nguyệt lặng lẽ lui xuống.  

 

…  

 

Thành Thiên Chiến, trên quảng trường trung tâm.  

 

Một võ đạo đài khổng lồ có đường kính lên tới 10.000 mét đang sừng sững ở đó.  

 

Sau vô số năm chiến đấu, võ đạo đài đã nhuốm quá nhiều máu. Máu đã đông lại và bề mặt võ đạo đài đã hoàn toàn chuyển sang màu đen và nâu!  

 

Vô số tu võ giả đã tụ tập xung quanh!  

 

"Tiểu tử, có dám lên đài không?"  

 

Sau khi Diệp Phá Dương đến quảng trường, đã lập tức chạy tới võ đạo đài.  

 

Diệp Bắc Minh chậm rãi đi tới.  

 

Nam Cung Tần, Câu Việt, Vương Họa và những người khác đã đến từ lâu!  

 

Còn có Già Cuồng Lan cũng lập tức chạy đến sau khi nghe được tin tức!  

 

'Nếu tiểu tử này chết, Lam Nhi cũng sẽ không còn phải tiếp tục làm người hầu của hắn ta nữa. Nha đầu này thật là bướng bỉnh! ' Già Cuồng Lan thầm nghĩ trong lòng.  

 

Bên cạnh.  

 

Nam Cung Tần cười lạnh: "Ha ha! Trong vòng ba hơi thở, tiểu tử này chắc chắn sẽ bị Diệp Phá Dương giết chết hoàn toàn, đến thần hồn cũng không còn sót lại!"  

 

"Như vậy là tốt nhất, nhưng ta luôn cảm thấy tiểu tử này sẽ không tìm cái chết đâu..." Câu Việt có chút lo lắng.  

 

Vương Họa hạ giọng nói: "Được rồi, Diệp Bắc Minh lên võ đạo đài rồi!"  

 

Tất cả mọi người nín thở!  

 

Nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh!  

 

Chỉ thấy.  

 

Diệp Bắc Minh bước một bước lên võ đạo đài!  

 

Trong chớp mắt.  

 

Diệp Phá Dương cười lớn, tiếng cười vừa hưng phấn vừa điên cuồng, vừa kích động: "Aa ha ha ha ha ha ha!!! Đồ khốn kiếp, ngươi lại dám lên đây thật sao?"  

 

"Bổn Thánh Tử thật sự không biết ngươi lấy đâu ra dũng khí, ngươi..."  

 

Còn chưa nói hết câu!  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp ra tay!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bùng phát!   

 

Huyền Tự Quyết!  

 

Hoàng Tự Quyết!  

 

Huyết mạch Hỗn Độn, huyết mạch Thần Ma, còn có huyết mạch Chúc Cửu Âm, cả ba đều đang sôi trào!  

 

Gàooooo——! ! !  

 

Tiếng rồng gầm vang vọng khắp thành Thiên Chiến. Một luồng ánh sáng đỏ như máu bùng nổ trên võ đạo đài, một con huyết long lao tới!  

 

Cả bầu trời ngập tràn máu!  

 

"Làm sao có thể....."  

eyJpdiI6Iit0VXdlUGdnQm9FZkxVNHNzdUlkdnc9PSIsInZhbHVlIjoiTmpqMWRjaXJNMU1JaUpzK284d25NNnFrNFQ3bU5HTmhWaU45YnBYWjBPZGY1eVlhbzM0SThva0tMOVZ6WEFndiIsIm1hYyI6IjIxMDUwOWUzMzQxNTRjM2M1MjZiYjA1YWQzMmNmYjM1ZGYzNWQzOGRkODUwMjgxOWEwODI2M2NhOGQ1Y2I2M2UifQ==
eyJpdiI6InVuRE1hQXRRdGU0Q1pURXorVVdzcXc9PSIsInZhbHVlIjoiTVF1S0lpOFdrM2JDa1hGS0lwUGY3NXU3MDVFdnZcL2RyYUZFRlNmNitLTXYxXC9zWXR6Z1kzZm1SRVQ0ZThoVUpcLzh0VjZnMkp5VWNQbEFrTDJrejI5S0RHQlkzZUd1VUJraU52Y0hFSkNMWVlmNkNKUHNOU3FlR0xiVFwvZTliSW90MXUxdEtzXC9lWVwvRVI4ODVjSHNBR3IwSWVmT01oSGRYVUdvTmFKTkhrN0MwT3g4c2pJYURCUlB4NFN5dzhET2p3dWQyTzBhenFjakJJbjVkbDViT1lHN2hCN3l2XC8zdWtlRmNkQlJwbmNTU3lkbVwvYURiXC90QWY2cGxrWGY3M1JTWVBQcDZscUJJMnBKQmF0YkU1SEtrWlE9PSIsIm1hYyI6IjUwNTA4ZDI5MDkwZTc5ZGRjMzcwMjIwNzBjYjBjOGI0ZjZkZDJjMGE2MDgzYTA0ODkyYzdiYjNlZTVkMTUwMDcifQ==

Bùm! ! ! 

Ads
';
Advertisement