Mặc Nhiễm Y hoảng sợ suýt thì nhảy lên, lảo đảo một cái, ngã nhào xuống đất.  

 

Hai chân còn dạng thành hình chữ M, ngồi trước mặt Diệp Bắc Minh!  

 

Váy tốc lên, để lộ làn da trắng nõn, cùng với nội y trong suốt!  

 

"Ngươi.... ngươi làm gì vậy? Đừng qua đây!"  

 

Mặc Nhiễm Y sợ đến nỗi mặt trắng bệch: "Ngươi mà chạm vào ta... ta... ta sẽ tự bạo ngay đấy!"  

 

Diệp Bắc Minh cạn lời: "Cô nương, hình như cô tự ngã mà?"  

 

"Meo~"  

 

Linh Miêu meo một tiếng.  

 

Lúc này Mặc Nhiễm Y mới nhận ra tư thế xấu hổ của mình!  

 

Cô ta vội vàng đứng dậy, mặt đỏ bừng: 'Hắn thấy hết rồi sao? Trời ơi...'  

 

"Ba vấn đề, thứ nhất, động tĩnh ban nãy là do cô gây ra sao?"  

 

"Thứ hai, sao cô phát hiện ra chỗ này?"  

 

"Thứ ba, dưới lòng đất có gì?"  

 

Diệp Bắc Minh hỏi.  

 

Trên đường tới đây!  

 

Anh từng dò xét ngọn núi này bằng đôi mắt Thần Ma, nhưng không phát hiện có gì bất thường!  

 

Vậy làm sao Mặc Nhiễm Y biết chỗ này có bảo vật?  

 

Mặc Nhiễm Y rất căng thẳng: "Ta... Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng làm hại ta được không?"  

 

Diệp Bắc Minh dở khóc dở cười: "Tôi giống người xấu lắm sao?"  

 

"Không... không giống sao?"  

 

Mặc Nhiễm Y yếu ớt vặn lại một câu!  

 

Vừa nãy, Diệp Bắc Minh ra tay một cái đã giết luôn hai cường giả cảnh giới Vĩnh Sinh!  

 

Mười một Đại Đế cấp chín còn lại thì hóa thành huyết vụ!  

 

Thế mà mí mắt anh cũng chẳng thèm nháy một cái, khủng bố quá, tàn nhẫn quá!  

 

Hơn nữa.  

 

Trước đó anh còn thấy chết không cứu... người như thế, sao có thể là người tốt được?  

 

Thấy nét mặt Diệp Bắc Minh là lạ, Mặc Nhiễm Y vội vàng lắc đầu: "Xin... xin lỗi, ta không có ý này..."  

 

Sợ Diệp Bắc Minh động thủ!  

 

Cô ta đã chết hai lần rồi, nếu chết thêm lần nữa, cô ta sẽ chết hẳn đấy!  

 

"Ta sẽ nói cho ngươi biết, chỗ này là tiểu Bạch phát hiện, nó là một loài Linh thể Hư Không... đáng lẽ ra phải sống ở vùng đất hư không, nhưng nó lại hóa thành linh miêu chạy ra ngoài, bị ta bắt được."  

 

"Vùng đất hư không?"  

 

Nét mặt Diệp Bắc Minh dao động: "Linh thể Hư Không là gì?"  

 

Mặc Nhiễm Y trả lời: "Linh thể Hư Không là một loại sinh mệnh thể, có thể hóa thành bất cứ sinh vật nào!"  

 

"Diệp công tử... ngài... không biết à?"  

 

Diệp Bắc Minh nói: "Tôi không biết thật!"  

 

Mặc Nhiễm Y giải thích: "Tiểu Bạch chính là một loại linh thể Hư Không, sau khi nó hóa thành linh miêu thì luôn ở bên cạnh ta."  

 

"Tiểu Bạch còn có một kỹ năng, đó là có thể ngửi thấy mùi của các loại bảo vật!"  

 

"Meo~ meo~"  

 

Tiểu Bạch nhìn Diệp Bắc Minh, kêu meo meo.  

 

Mặc Nhiễm Y nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: "Diệp công tử, trên người ngài chắc hẳn có rất nhiều bảo vật nhỉ?"  

 

"Không thì tiểu Bạch sẽ không cứ nhìn ngài mà kêu như vậy!"  

 

Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: "Tiểu Tháp, trên đời này còn có loài sinh vật như vầy hả?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Con mèo này được đấy, hay là, cướp nó đi?"  

 

Diệp Bắc Minh sờ mũi: "Như thế không hay cho lắm á?"  

eyJpdiI6Ik0zR3g3YkQzQlwveXZ6S1hIZTVGczlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhtT1BHMnQzdmpXUlVwMVI2TWwwZE1ZUkE1WU10XC91eEtrbVV5RjRFb3dtRjNIS2hOOEVHZmwyanBCZW5pQ3lSIiwibWFjIjoiNTI2ZTFjY2I3MDEwNGFmZTBlYmY4ODU2OGJhNTBiN2I0OWMxYWY4MjRjMzYxMGZiODg2N2Q3MzZhYjIxYWYxOSJ9
eyJpdiI6IlFsZUtqWEs5alpSK2llUE51N3FJbFE9PSIsInZhbHVlIjoiZU00bWJ6ZTArYXJqRTVPR0ZwanhxdGl3WWUxRnVKVklTWmxFSjV1Q3RrK0J4RlJkelBNZkp1em9lNWR5ODAwMFl0MndZVmdtWWJrY2FxT3hBY2t4Zk5kR3VKeUhMeVpHQVVjUWE5U29xazJobXZERjdQR2pTNFF5WnhZR2d0R0xYNUtDQzZtSXo5WTJTYkdaa2p1YWFoekwwUW05dVwvV3R3bExLbW10NFF0TEhrc212VWdac0JcL0gzeGtOQTdZRGEiLCJtYWMiOiJjZjQ5NDI3Y2E1NTM4ZjNiNTQ1Yzc2ZTE2OTY0YWEyZjUwNGI2MmEwNDk0Mzk2NzQ4OTg0YjZhNTI1NjYxMWQxIn0=

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười.

Ads
';
Advertisement