Nhờ vào cơ hội tốt đó, sớm đã được Dương Khai âm thầm dặn dò, Nguyệt Hà cùng lão Bạch đồng loạt ra tay, oanh kích nơi nào đó trong hư không.    

 

Tam hạ lưỡng hạ, cuồng bạo thiên địa vĩ lực bộc phát, lực lượng Cấm Cố Thiên Địa đột nhiên buông lỏng.    

 

Loan Bạch Phượng mặc dù ở đây bố trí phong thiên tỏa địa, nhưng cũng không phải vững như thành đồng, Nguyệt Hà cùng lão Bạch toàn lực xuất thủ tự có thể nhẹ nhõm bài trừ.    

 

Loan Bạch Phượng biến sắc, hô to một tiếng: "Trúng kế, nhanh cản bọn họ lại!"    

 

Dương Khai quay đầu nhìn nàng cười lạnh, Không Gian Pháp Tắc lại lần nữa được thôi động, mà lần này, không có phong thiên tỏa địa kia, Loan Bạch Phượng mơ tưởng ngăn hắn bỏ chạy, chỉ cần có thể chạy khỏi nơi này, hắn có lòng tin thoát khỏi bọn người Loan Bạch Phượng.    

 

Lúc trước hắn mới vừa vào 3000 thế giới này, ngay cả bà chủ đều có thể thoát khỏi bây giờ tu vi phóng đại, thực lực so với lúc trước mạnh đâu chỉ hơn một điểm nửa điểm, lợi dụng Không Linh Châu cùng Không Gian Pháp Tắc hất ra bọn người Loan Bạch Phượng tất nhiên là không nói chơi.    

 

Ngay vào lúc này, sắc mặt Dương Khai bỗng nhiên trở nên cổ quái, kinh ngạc nhìn sau lưng Loan Bạch Phượng, ngay sau đó, hai mắt sáng lên, lộ ra thần sắc mừng rỡ.    

 

Lão Bạch vội la lên: "Đi mau a, làm gì vậy?"    

 

Dương Khai cười hắc hắc, thần sắc căng cứng cũng trầm tĩnh lại.    

 

Loan Bạch Phượng lại toàn thân rùng mình, chỉ vì trong nháy mắt này, sau lưng của nàng như quỷ mị xuất hiện một khí tức âm lãnh đến cực điểm, như có một con rắn độc leo lên gáy nàng, thổi một hơi lạnh.  

 

"Ngươi là Loan Bạch Phượng?" Phía sau bỗng vang lên tiếng một người.    

 

Loan Bạch Phượng giật mình, rít lên một tiếng, lực lượng lục phẩm ầm vang bộc phát, trở tay một chưởng đánh về sau, một chưởng này mặc dù vội vàng mà phát, lại đã dốc hết toàn bộ lực lượng của nàng.    

 

Xuất chưởng, nàng cũng coi như thấy rõ dung mạo người đứng sau nàng.    

 

Vũ mị xinh đẹp, quốc sắc thiên hương, cho dù nàng cũng là một nữ tử, gặp nữ nhân này cũng không nhịn được tim đập thình thịch.    

 

Thánh Linh Thiên Nguyệt Ma Chu, Chúc Cửu  m!    

 

Cái này lại là kế trong kế, vừa rồi nàng thấy Dương Khai vội vã bỏ chạy, còn tưởng rằng tiểu tử kia cố lộng huyền hư, ai ngờ Chúc Cửu  m lại thật sự ở gần đó, mà lại chẳng biết lúc nào đã đi tới phía sau nàng.    

 

Đối mặt một chưởng này, Chúc Cửu  m chỉ nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, Thánh Linh chi lực trong lòng bàn tay bộc phát.    

 

Tiếng tăng rắc răng rắc truyền ra, xương cốt đứt gãy, cả người Loan Bạch Phượng như con diều gãy mất tuyến, bay lên cao cao, miệng phun máu.    

 

Lục phẩm Khai Thiên ở trước mặt Chúc Cửu  m lại yếu ớt như hài đồng, Chúc Cửu  m đắc thế không tha, thân hình bất động, lại như quỷ mị đuổi theo, sợi tóc hất lên, mái tóc kia hóa thành ngàn con rắn độc, mở ra miệng rắn, lưỡi rắn khè khè, táp tới Loan Bạch Phượng.    

 

Tranh tranh. . .    

 

Tiếng nhạc không linh vang lên, như có người gảy tỳ bà, trong hư không, chẳng biết lúc nào xuất hiện một nữ tử dung mạo diễm lệ, cánh tay cùng bắp chân trắng hồng trần trụi bên ngoài, nữ tử kia khoanh chân ngồi trong hư không, trong ngực quả nhiên ôm một cây tỳ bà, khẽ cười duyên, tố thủ gảy lên, từng đạo sóng âm mắt trần có thể thấy được hóa thành lưỡi dao, trùm tới Tưởng Vân Sơn.  

 

Dương Khai quay đầu nhìn lại, mở to hai mắt nhìn: "Khúc sư tỷ!"    

 

Vừa rồi hô lên Chúc Cửu  m, chỉ là muốn lừa bọn người Loan Bạch Phượng, chế tạo cơ hội chạy trốn mà thôi.    

 

Ai ngờ đúng là một câu thành sấm, thật gọi ra Chúc Cửu  m.    

 

Tu vi của hắn còn chưa tới cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, Chúc Cửu  m sẽ hiện thân, là bởi vì nàng luôn âm thầm theo dõi bảo hộ hắn thôi. Lừa dối kia, chẳng những lừa dối bọn người Loan Bạch Phượng, cu ̃ng lừa luôn cả Chúc Cửu  m.    

 

Trước đó hắn đi tìm Chúc Cửu  m, mời nàng ra tay giúp đỡ, Chúc Cửu  m cự tuyệt rất thẳng thắn, Dương Khai còn tưởng rằng nàng thật sẽ không giúp mình, ai ngờ nàng thế mà âm thầm tùy hộ.    

 

Trong lòng Dương Khai ấm lên, mặc kệ là bởi vì nguyên nhân gì, tóm lại là nàng tới.    

 

Chẳng những nàng theo tới, ngay cả Khúc Hoa Thường cũng tới.  m Dương Động Thiên mở đạo tràng trong Tinh Thị, mời chào thanh niên tuấn ngạn trong thiên hạ, mấy năm này Khúc Hoa Thường luôn tọa trấn trong Tinh Thị, không ít lần chạy đến Hư Không Địa. Chỉ là chuyện lần này Dương Khai căn bản không thông báo cho nàng, cũng không biết sao nàng lại cùng Chúc Cửu  m cùng tới đây.    

 

Chúc Cửu  m bây giờ tương đương với thất phẩm Khai Thiên, tiếp cận bát phẩm, Khúc Hoa Thường lục phẩm, có hai người các nàng gia nhập, cục diện lập tức nghịch chuyển.    

 

Tiếng tỳ bà vang lên, từng tiếng thúc hồn đoạt mệnh, nhiếp nhân tâm phách, ép Tưởng Vân Sơn liên tiếp lui về phía sau, luận thực lực, Tưởng Vân Sơn khẳng định là mạnh hơn Khúc Hoa Thường, Khúc Hoa Thường tấn thăng lục phẩm cũng không bao lâu, mặc dù trong tay có bảo vật, cũng khó có thể đền bù chênh lệch nội tình mang tới.    

 

Nhưng mà Chúc Cửu Âm hiện thân, khiến Tưởng Vân Sơn chấn động, không thể không phân ra một bộ phận tâm thần cảnh giác Chúc Cửu  m, trong lúc nhất thời đúng là bị Khúc Hoa Thường đánh giật gấu vá vai.  

eyJpdiI6Ikp6dU04VWU3R0dBa2pjRFFPREZaNmc9PSIsInZhbHVlIjoiSExWcVwvZmFKdEtmUThxSUNHdjMyS2FLeFY4T2Yrb1FHNFZqd3k4K3AraXFFVVJYaUJDNEltbVVJY1ZcL3l1cnRtIiwibWFjIjoiN2U4YmFlOTBmYTFiMjM3NTEzYjAxMGY3MzdmMDdhMzJjODNmNDUxZDE2ODJjMDBmZmM1MWI0MzhjMmFmMWZhNSJ9
eyJpdiI6IlwvXC9YelNlbjNsT3JDS3lxZENsV1NSdz09IiwidmFsdWUiOiJXWE1yNUNhQXB3Um53bFNId0RjSUVMTis5MFpvR2pxYXh0c3IzTU9sUmY1VitUVUJ0MTJWXC9YRFlzcWhXaWV1S1RKN1kzeGVZNmlrbzlQODNSQVNCamgwanc2VFZEVUkra3MyaWtFYWpyd0lzRmxuclRtRGJoeWpiV1QwYVRKN2w3N0QzM1VWaDF6eXVMRnd0SHNYMSsydjVURmhKblkxMjRKMGNQY0twZ1wvTUVCYzlcL1JDNlFNazhSYnMwWEkwaFRGNFBoUVBCMlwvNlM5WktydVlHUkFPdz09IiwibWFjIjoiM2E2Y2NiYzhkZGRkMWYxZTcwYjA5ZGY2YzgzYTlkMzA1NTJkYmQwZDQyYTM4ZWYwYWNmYTliNjA5Zjc4NWM2MyJ9

Nguyệt Hà quả quyết xuất thủ, cầm nhánh hoa trong tay, quét tới Thẩm Lương, đầy trời cánh hoa kia bay múa, giam hắn ở trong, trong hoa vũ phong bạo kia, tiếng vang kịch liệt truyền ra, thiên địa vĩ lực bắn loạn, nhưng nhất thời Thẩm Lương đúng là không thể nào thoát khốn.

Ads
';
Advertisement