Bí Hý cười nói: "Ngươi đã đoán được thì cần gì phải hỏi lại?"
Dương Khai không khỏi nuốt nước miếng một cái, sự kinh hãi trong mắt càng thêm nồng đậm. Hắn vốn cho rằng vị Bí Hý này ẩn thân trong Hư Không Địa, một mực ngủ say nhiều năm, bây giờ xem ra, phảng phất là mình đã tính sai gì đó.
Hắn vội vàng đứng dậy, chỉ kịp bỏ lại một câu nói: "Ta đi một chút rồi sẽ quay lại!"
Thân hình hắn thoắt một cái, dưới sự thôi động của Không Gian Pháp Tắc, cả người hắn lập tức rời khỏi cung điện trong sơn động, trực tiếp hiện thân trên bầu trời Hư Không Địa. Hắn tế ra ngọc giác đại trận, thôi động lực lượng, đưa tay gẩy một cái, mây mù bốc lên
bao phủ Hư Không Địa cấp tốc tản ra, cả Hư Không Địa liền hiện ra trong tầm mắt của Dương Khai.
Kinh ngạc quan sát một hồi, Dương Khai chỉ cảm thấy từng tia từng tia khí lạnh quất vào mặt mình, trong mắt hiện lên đầy vẻ kinh hãi, bộ dạng gần như không dám tin.
"Tông chủ!" Biện Vũ Tình bỗng nhiên từ phía dưới vọt lên, có hơi hốt hoảng hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi?"
Nàng vừa rồi đang kiểm kê, phân loại rất nhiều chiến lợi phẩm trong trận đại chiến trước đó, sau đó bỗng nhiên phát giác Cửu Trọng Thiên đại trận có một tia dị động, liền vội vàng bay lên đây điều tra. Nàng còn tưởng rằng lại có đại địch nào đó xâm phạm Hư Không Địa, nhưng đến nơi này thì mới biết được, cũng không phải là có địch nhân nào đó tới đây.
Dương Khai không đáp, nhưng ánh mắt thì không ngừng quét qua cả Hư Không Địa. Biện Vũ Tình không hiểu, bèn vội vàng đứng bên cạnh hắn, cu ̃ng thuận mắt nhìn xuống giống như hắn.
"Nhị tổng quản, ngươi nhìn kỹ xem, Hư Không Địa này của chúng ta giống như cái gì?" Dương Khai bỗng nhiên đưa tay chỉ xuống dưới, mở miệng hỏi.
Biện Vũ Tình không hề nghĩ ngợi, liền đáp: "Giống một con rùa đen
a!"
Dương Khai trợn mắt nhìn nàng!
Biện Vũ Tình cười nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Hư Không Địa chúng ta có bảy đại linh địa, Thổ Linh Địa kia ở giữa, diện tích lớn nhất, chính là mai rùa, Kim Mộc Thủy Hỏa phân ra nằm ở bốn phía của Thổ Linh Địa, đối ứng với tứ chi. Hai địa phương m Dương nằm ở trước sau Thổ Linh Địa, không phải là cái đầu và cái đuôi của rùa đen hay sao?"
"Đúng vậy a, thật giống a!" Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, tự giễu nói: "Trước kia sao lại không nhìn ra ta?"
Biện Vũ Tình nói: "Tông chủ có đủ việc quấn thân, nào có lòng dạ thanh thản để quan sát những thứ này." Nàng ngừng một chút rồi nói tiếp: "Tông chủ, Hư Không Địa có vấn đề gì không?"
Dương Khai nhếch miệng cười nói: "Không có vấn đề không có vấn đề, ha ha ha ha ha!"
Cười xong, hắn lại thản nhiên phóng xuống dưới. Biện Vũ Tình đưa mắt nhìn hắn rời đi, không hiểu ra sao, không biết Dương Khai rốt cuộc đang giở trò quỷ gì.
Trong sơn động, Dương Khai vòng trở lại, một lần nữa đứng ở trước mặt Bí Hý, nhẹ nhàng hít vào một hơi, cung kính hỏi: "Tiền bối năm
nay đại thọ bao nhiêu rồi?"
Bí Hý nói: "Không nhớ rõ a! Sống quá lâu, ai còn để ý đến số tuổi của mình nữa?"
"Vậy tiền bối, người là. . ." Dương Khai đưa tay chỉ Bí Hý, có hơi không biết nên hình dung như thế nào.
Cũng may Bí Hý biết hắn muốn biểu đạt ý tứ gì, chỉ cười nhạt một cái rồi nói: "Đây là pháp thân của lão phu."
Thần sắc của Dương Khai chợt nghiêm lại, càng thêm lĩnh giáo sự cường đại của người đứng trước mắt này. Trước đó tên Khai Thiên thượng phẩm của Vạn Ma Thiên đã từng oanh ra một thương đối với pháp thân này của Bí Hý, thế nhưng hắn chỉ cần rụt đầu vào trong mai rùa của mình thì liền bình yên vô sự, ngay cả cái mai rùa kia cũng không có bất kỳ vết thương nào. Chỉ là một tôn pháp thân mà đã có năng lực phòng ngự cường đại như thế, vậy thì chân thân sẽ còn mạnh mẽ đến cỡ nào đây?
Hơn nữa chân thân của Bí Hý, vậy mà lại là cả Hư Không Địa!
Nói một cách khác, Bí Hý cũng không phải đang ẩn tàng trong Hư Không Địa, mà là Hư Không Địa thành lập trên người Bí Hý, thứ nằm phía dưới Hư Không Địa chính là chân thân của Bí Hý, chỉ có điều bởi vì hình thể của nó quá mức khổng lồ cho nên Bí Hý mới dùng
pháp thân trước mắt này để đi ra gặp người.
Chẳng trách Bí Hý nói rằng Chúc Cửu m nhảy tới nhảy lui trên người hắn, bên dưới cả Hư Không Địa này đều là thân thể của hắn, Chúc Cửu m đúng là đang nhảy tới nhảy lui trên người hắn.
Đây đúng là một con quái vật khổng lồ hàng thật giá thật! Dương Khai cũng không biết hắn rốt cuộc đã sống qua bao nhiêu năm tháng mới có thể có được hình thể khổng lồ như thế.
Có điều khi nghĩ tới việc Hư Không Địa nhà mình thế mà lại nằm ngay trên người của một tôn Thánh Linh như thế, Dương Khai vừa có hơi xấu hổ mà cũng lại vừa phấn chấn. Xấu hổ là vì Bí Hý dù sao cũng là sinh vật sống, hắn kiến thiết tông môn trên người người ta, cũng không biết người ta có thái độ ra sao, bất quá nhìn ý tứ của Bí Hý thì hình như cũng không phải là quá để ý. Nếu trận đại chiến trước đó không quá mức kịch liệt thì hắn e rằng vẫn còn đang trong giấc ngủ say không hồi kết của mình.
Phấn chấn chính là vì Bí Hý mạnh mẽ như vậy, chỉ cần hắn không có việc gì, vậy thì Hư Không Địa cũng sẽ không bị kiếp nạn nào đánh bại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất