Những Động Thiên Phúc Địa kia vì sao lại có muôn hình vạn trạng, các đệ tử tu luyện thần tốc, còn không phải bởi vì nội tình của bọn họ cường đại hay sao?
Cho nên Dương Khai mới hạ lệnh phong trận ngay lập tức như vậy! Đại trận phong tỏa, thiên địa vĩ lực tiêu tán sau khi những Khai Thiên cảnh kia chết đi liền bị phong lại trong Hư Không Địa, theo thời gian trôi qua, chúng sẽ có thể bị Hư Không Địa hấp thu đồng hóa.
Đám người Tô Nhan cùng chư vị Đại Đế vội vã chạy tới. Những võ giả đến từ Tinh Giới như bọn hắn một mực ở trong trạng thái bế quan khổ tu, bây giờ đều đã ngưng tụ ra đạo ấn, chính là thời điểm tốt để luyện hóa m Dương Ngũ Hành, tất nhiên là không thể lãng phí thời gian. Trận chiến hôm nay gây ra động tĩnh vô cùng lớn, bọn hắn không muốn phát hiện cũng khó.
Có điều trong trận chiến với cường độ này, bọn hắn căn bản là không có tác dụng gì, vì vậy mặc dù có điểm phát giác nhưng cũng chỉ dám bí mật quan sát, không dám hiện thân. Bởi vì bọn hắn biết lực lượng của bản thân yếu ớt, nếu thật sự chạy tới, không những không giúp đỡ được gì mà trái lại còn có thể trở thành gánh nặng.
Bây giờ đại cục đã định, bọn họ tất nhiên là muốn chạy tới xem.
Dương Khai vẫn còn đang chữa thương, Nhị tổng quản Biện Vũ Tình đơn giản nói qua những chuyện đã xảy ra với bọn họ một lần, thế là bọn họ mới biết rằng Hư Không Địa đã hiểm hiểm vượt qua một lần sinh tử kiếp.
Chư vị Đại Đế liếc nhau, cũng không đi quấy rầy Dương Khai, mà quay đầu trở về bế quan, đám người Tô Nhan cũng giống như thế.
Cũng không phải là bọn hắn không quan tâm tới tình huống của Hư Không Địa, mà là những gì Hư Không Địa gặp phải hiện tại làm cho bọn hắn sinh ra cảm giác nguy cơ, lần này Hư Không Địa có thể biến nguy thành an, còn lần tiếp theo thì sao?
Bọn hắn muốn hỗ trợ thì không thể không tấn thăng Khai Thiên, cần phải giành giật từng giây để tu hành, không dám có bất kỳ sự lười biếng nào.
Dương Khai sáng tạo ra hoàn cảnh tu hành tốt đẹp như vậy cho bọn
hắn, bọn hắn thậm chí còn không cần phát sầu về tài nguyên tu hành, nếu đã như vậy mà còn không thể có thành tựu, vậy coi như đã cô phụ một phen khổ tâm của Dương Khai.
Đại trận ầm ầm đóng lại dưới sự chủ trì Nguyệt Hà, mê trận có chỗ bị hao tổn, bất quá bản thân Cửu Trọng Thiên đại trận có công năng tự chữa trị cho mình, hơn nữa Nam Môn Đại Quân sau khi làm việc vặt dưới trướng Vô Lượng đại sư mấy tháng, được Vô Lượng đại sư truyền cho không ít chân truyền, điểm ấy tổn thương, hắn hoàn toàn có thể từ từ tu bổ, vì vậy vấn đề của Cửu Trọng Thiên đại trận không lớn.
Điểm duy nhất khó làm chính là, năng lượng tồn trữ trong Cửu Trọng Thiên đại trận đã bị tiêu hao sạch sẽ, đã vô lực thôi động uy lực đại trận một lần nữa, bất quá đây cũng chỉ là sự tình cần thời gian tích lũy là có thể giải quyết.
Chiến trường cũng được quét dọn sạch sẽ, những đống thi thể chất cao như núi, lần này số người xuất động của Bách gia liên minh đâu chỉ hơn vạn, thế nhưng người co ́thể đào tẩu thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Người xâm phạm Hư Không Địa, bất kể là Khai Thiên cảnh hay là dưới Khai Thiên cảnh thì cũng đều tử thương thảm trọng, những thi thể kia tản mát ở các nơi trong Hư Không Địa, bây giờ bị mọi người tìm được, được đem đến chất chồng cùng
một chỗ.
Mùi máu tanh trùng thiên, Nguyệt Hà đưa tay phóng ra một mồi lửa đốt đi sạch sẽ.
Chết hơn vạn người, chiến lợi phẩm liền phong phú không gì sánh được, trên người mỗi một tên võ giả chắc chắn sẽ có một mai không gian giới chỉ, số không gian giới chỉ lần này Hư Không Địa thu hoạch được chắc phải hơn vạn mai. Mặc dù đại đa số chủ nhân của những không gian giới chỉ này đều không phải là người giàu có, nhưng cũng không nên quên, những Khai Thiên cảnh kia chắc chắn sẽ không quá bần cùng, nhất là những Khai Thiên trung phẩm. Khai Thiên trung phẩm tới đây, có ai không phải là người có quyền cao chức trọng trong tông môn của mình, sao lại không có chút điểm tích súc cho được?
Tỉ như Thích Kim, Lăng Xuân Thu, Hồng lão kia. . .
Nhất là Khổng Phong, thân là Thiên Kiếm minh minh chủ, thân gia sao có thể kém cỏi được?
Có điều Dương Khai cũng không đi quản sự tình chiến lợi phẩm, mà giao toàn quyền cho Nhị tổng quản Biện Vũ Tình, dù sao thì việc chi tiêu cho các loại tài liệu của Hư Không Địa về sau cũng đều cần nàng đến xử lý, những vật này tất nhiên là cần nàng hao tâm tổn trí
kiểm kê.
"Thiếu gia, chiến trường đã được quét dọn sạch sẽ." Nguyệt Hà sau khi đốt đi hơn vạn thi thể kia thì lách mình đi đến bên người Dương Khai, nhẹ giọng kêu.
Dương Khai chầm chậm mở mắt, khí tức vẫn còn có hơi phù phiếm, sắc mặt cu ̃ng rất tái nhợt, bất quá so với vừa rồi thì có vẻ tốt hơn rất nhiều. Hắn nghe thấy vậy thì gật đầu, âm thanh ngưng trọng hỏi: "Thương vong như thế nào?"
"Hơn mười người thụ thương, không có người nào tử vong, người bị thương đều không phải là rất nghiêm trọng, tịnh dưỡng một trận là có thể khôi phục." Nguyệt Hà trả lời.
Dương Khai khẽ gật đầu, nhẹ nhàng thở ra.
Dùng sức một mình, chống lại Bách gia liên minh, chẳng những đánh cho Bách gia liên minh toàn quân bị diệt, bản thân vậy mà lại không có một người nào thương vong, chuyện như vậy nếu như truyền đi, e rằng không ai sẽ tin tưởng. Hai quân đối chọi, một phe mặc dù chiến bại, một phe khác sao có khả năng không xuất hiện thương vong?
Nhưng mà sự thật chính là như vậy, ba trăm ba mươi lăm vị Khai Thiên cảnh của Hư Không Địa không chết một người nào. Trong ba
trăm ba mươi lăm vị Khai Thiên cảnh này, có ba trăm mười lăm vị là võ giả Định Phong thành, hơn mười vị đến từ Huyết Hồng châu, mấy người còn lại chính là nhân mã vốn có của Hư Không Địa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất