Giống như có một đầu Cự Long ngủ say đang cấp tốc khôi phục,
long uy ngập trời kia quét ngang khắp Hư Không Địa, ngay cả hai vị Khai Thiên thượng phẩm đang tranh đấu không ngừng nghỉ với Chúc Cửu m cũng nhịn không được mà choáng váng.
"Long Chi Bí Bảo!" Người cầm kiếm thấp giọng hô một tiếng.
Dù phóng nhãn khắp Tam Thiên thế giới thì Long tộc cũng vẫn là một chủng tộc cực kỳ đặc thù và cường đại. Đây cũng là một chủng tộc cực kỳ đoàn kết, Long Đàn Long tộc còn là một trong ba mươi sáu Động Thiên, chỉ có điều thế nhân căn bản là không biết Long Đàn ở chỗ nào, chỉ có tử đệ Long tộc mới biết được phương pháp ra vào. Ngoài ra còn có những người có long mạch trên người, nếu như
huyết mạch Long tộc nồng đậm tới trình độ nhất định thì cũng có thể cảm ứng được sự tồn tại của Long Đàn, từ đó tìm ra được vị trí của Long Đàn.
Từ xưa đến nay, ba mươi sáu Động Thiên, bảy mươi hai Phúc Địa cũng không phải là cố định không đổi, tuế nguyệt trôi qua, quyền thế thay đổi, Động Thiên Phúc Địa cũng có lúc bị hủy diệt, bị nhà khác thay thế, thế nhưng địa vị và sự tồn tại của Long Đàn thì lại chưa bao giờ dao động qua, trừ phi Long tộc diệt tộc.
Đối ứng với Long Đàn còn có một nơi gọi là Phượng Sào.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận chính là, bất cứ chuyện gì chỉ cần có dính dáng với Long tộc thì sẽ đều không phải là việc nhỏ.
Chẳng ai có thể ngờ rằng, trên tay của tên Đế Tôn cảnh kia lại có Long Chi Bí Bảo, hơn nữa nhìn uy thế này, Long Chi Bí Bảo kia rõ ràng là do thân thể của một đầu Cự Long chế tạo thành.
Trên đời này nào có ai dám làm càn như vậy, dám vận dụng Long Chi Bí Bảo, việc này nếu như để cho Long tộc biết được thì nhất định sẽ không chết không thôi!
Người cầm kiếm kinh ngạc trong lòng, Khổng Phong thì lại càng kinh hãi không thôi. Trong tầm mắt của hắn, Dương Khai vẫn cầm thương mà đứng, nhưng khi hắn giương mắt lên nhìn thì lại phảng
phất giống như nhìn thấy một đầu Cự Long đứng sừng sững sau lưng Dương Khai. Thân ảnh của đầu Cự Long kia già thiên tế địa, long nhãn kia nhìn liếc qua hắn giống như đang nhìn một đầu giun dế vậy.
Cảm giác nguy cơ to lớn bao phủ lấy hắn.
Khổng Phong hét lớn một tiếng, điên cuồng thôi động lực lượng Tiểu Càn Khôn của mình, thiên địa vĩ lực quanh quẩn quanh thân, chụp một chưởng về phía Dương Khai.
Một chưởng này, hắn không dám giữ lại một chút nào, mà là toàn lực hành động. Chuyện tới nước này, dù hắn muốn giam giữ Dương Khai thì cũng hữu tâm vô lực. Hắn vốn đã bị trọng thương, nếu như không toàn lực ứng phó, Khổng Phong cảm thấy mình sợ rằng sẽ phải chết
ở chỗ này!
Nếu như vì vậy mà lỡ tay giết chết Dương Khai, vậy thì đó cũng là số mạng của hắn.
Cùng lúc đó, Dương Khai cũng đâm ra một thương!
Một kích đâm thẳng này không có chút xinh đẹp nào, năng lượng còn sót lại trong Cửu Trọng Thiên đại trận phát tiết hết theo một thương này. Cả người Dương Khai lốp bốp nổ vang một trận, chỉ trong chớp mắt, thân thể hắn biến thành một đống máu thịt be bét,
thực lực quá thấp, lại thôi động khổng lồ lực lượng như thế, còn chưa làm gì được Khổng Phong thì bản thân đã có hơi không chịu nổi trước rồi.
Dưới một thương này, Dương Khai trong nháy mắt cảm thấy hư thoát, ý thức hoàn toàn mơ hồ, cảnh tượng trước mắt biến thành màu đen. Hắn ráng chống đỡ lấy, lung la lung lay đứng tại chỗ, kiên trì không ngã, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú Khổng Phong.
Trong tầm mắt của hắn, khuôn mặt Khổng Phong biến thành một mảnh kinh hoảng, con ngươi co lại chỉ còn bằng mũi kim, Thương Long Thương rời tay bay ra, biến thành một đầu Cự Long dài đến
ngàn trượng, lắc đầu vẫy đuôi, ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó quật xuống Khổng Phong bên kia.
Đứng trước mặt đầu Cự Long ngàn trượng này, Khổng Phong nhỏ bé giống như một hạt bụi, chỉ trong nháy mắt liền bị Cự Long thôn phệ.
Đây mới là uy năng mà Thương Long Thương nên có a! Trong lòng Dương Khai chợt hiện lên một tia minh ngộ, hắn mặc dù luyện hóa Thương Long Thương, cũng nhiều lần vận dụng nó để giết diệt cường địch, thế nhưng bởi vì lực lượng của bản thân không đủ nên khó lòng phát huy ra được một phần vạn lực lượng của Thương Long Thương. Hắn đã từng nghĩ tới chuyện, nếu như thanh trường thương này phát ra toàn bộ uy năng thì sẽ là tràng cảnh như thế nào. . .
Hôm nay rốt cuộc nhìn thấy được!
Có điều đây vẫn không phải cực hạn của Thương Long Thương, mặc dù hắn dựa vào đại trận để phát huy lực lượng của Thương Long Thương đến mức trước nay chưa từng có, thế nhưng Dương Khai luôn cảm thấy uy năng của Thương Long Thương vẫn chưa được phóng xuất triệt để.
Xem ra chỉ có thể chờ đến khi thực lực của mình tăng lên tới một trình độ nhất định thì mới có thể có đạt được ước nguyện.
Trong lúc tâm niệm xoay chuyển, Cự Long ngàn trượng kia bỗng nhiên yên diệt tiêu thất, Thương Long Thương lại xuất hiện, rơi xuống từ trên không trung, cắm nghiêng trên mặt đất.
Giữa không trung, Khổng Phong vẫn còn sợ hãi, toàn thân trên dưới đầm đi ̀a máu tươi, không có một chỗ nào lành lặn, khí tức cực kỳ suy yếu.
Hắn vốn đã bị Chúc Cửu m đánh trọng thương, bây giờ lại ăn một kích của Thương Long Thương, thật đúng là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất