Thiếu nữ này tuổi cùng cỡ với đám người Tô Mộc. Mặc dù cũng không lớn hơn bao nhiêu nhưng bước đi lại rất uyển chuyển, toàn thân toát lên vẻ phong tình, ngục cũng nở nang, khiến cho người ta phải mê mẫn.
Tuy tuổi còn nhỏ những đã ẩn chứa khi chất của một người phụ nữ trưởng Chỉ có điều loại khí chất này chưa hoàn toàn “chín muồi”, cho nên trông có chút không được tự nhiên.
- Hồ Mi Nhi!
Vừa nhìn thấy thiếu nữ này, nét mặt Tô Mộc bỗng dụng thay đổi, hai con mắt y không kềm nổi, đảo một vòng quanh người nàng, y nuốt nước bọt ừng ực.
Tô Mộc lúc nào chủ như vậy, còn bọn Lý Văn Thiên thì lại càng chịu không đăng
Từng cặp mắt một cử bầu víu lên người Hồ Mị Nhi như đĩa, bịn rịn trên cái thân hình mỹ lệ ấy không chịu rời, hơi thở chúng cũng dần trở nên nặng nề, hệt như trò hề. Tuy rằng nói nữ nhi giang hồ không câu nệ tiểu tiết, nhưng nữ nhi ăn mặc như Hồ Mị Nhi đây thi thật hiếm thấy, huống chỉ năng chỉ mới là thiếu nữ muỗi lãm, mười sáu tuổi mà thôi, da thịt nồn nà, độ sát thương của cơ thể lớn không thể tả.
.
Bọn người Lý Vân Thiên đương tuổi xuân mơn mởn, khi huyết dồi dào, vừa nhìn thấy cảnh tượng kích thích đến thế này, khỏi nói cũng biết tâm trạng như thế nào rồi.
Ánh mắt suống sà của đám đệ tử Lăng Tiêu Các chẳng khiến Hồ Mị Nhi để tâm, trái lại trông năng còn rất thoải mái, nàng đưa tay lên che cái miệng nhỏ nhắn cười duyên:
- Hóa ra Tô đệ đệ biết tỷ tỷ à?
Tổ Mộc vội vàng họ lên một tiếng, tự ép mình chuyển ánh mắt ra chỗ khác, mặt y hơi ửng đỏ:
- Đương nhiên là biết.
Thành Thiếu Phong là người đứng đầu đám đệ tử Thối Thể cảnh của Phong Vũ Lâu, còn Hồ Mị Nhĩ này lại là người đứng đầu đệ tử Thối Thể cảnh của Huyết Chiến Bang. Thân phận của nàng cũng không hề tầm thường, nàng chính là tiểu nữ nhi của bang chủ Huyết Chiến Bang.
Chỉ có điều tin đồn thì vẫn luôn khó nghe. Bang chủ Huyết Chiến Bang. Hồ Man cũng không quân, để mặc năng làm mưa làm gió bên ngoài. Hồ Mị Nhi tuy nhỏ tuổi, nhưng thủ hạ dưới trưởng thì nhiều vô số kể.
Song không biết tại sao hôm nay nàng lại đi cùng Thành Thiếu Phong. Không lẽ tên này cũng đã trở thành trợ tả của nàng rồi sao?
Nghĩ đến đây, Tô Mộc vừa ngưỡng mộ lại vừa vui sướng. Ngưỡng mộ ở chỗ Thành Thiếu Phong lại có diễm phúc đến vậy, vui sướng ở chỗ tên này lại bị một nữ nhân thu phục.
Nghĩ đến đây, mặt Tổ Mộc chợt thoáng hiện nụ cười quái đản. Y lại nhìn Thành Thiếu Phong, ảnh mắt đã có chút khinh miệt.
Ánh mắt này của y khiến Thành Thiếu Phong rất khó chịu, thêm nữa ánh mắt của đám đệ tử Lăng Tiêu Các vẫn còn quay cuồng trên người Hồ Mị Nhi, đâm ra Thành Thiếu Phong càng thêm bực dọc. Tên này lập tức bước ra trước mấy bước, ngáng ngay trước mặt Hồ Mị Nhi, cắt đứt những ánh nhìn xấc xược của đám đệ tử Lăng Tiêu Các
Hành động nhìn có vẻ vô ý này của Thành Thiếu Phong khiến Hồ Mị Nhi khế nhếch môi cười.
- Tô Mộc, bảo người của người tránh ra đi.
Về mặt Thành Thiếu Phong đầy u ám, đến câu khách khi cũng chẳng thêm nói nữa.
Tô Mộc cười khà khà:
- Đại lộ giữa trời, phần ai nấy đi, bọn ta đứng đây cũng ngáng đường nhà người
Phải!
Mặt Thành Thiếu Phong càng lúc càng trầm xuống.
-Nếu ta không tránh thì sao?
Tô Mộc không chịu thua. Hai người này quen biết nhau cũng không phải mới ngày một ngày hai, nên cũng nắm khá rõ thủ đoạn của đối phương, Tô Mộc việc gì phải sơ chứ?
- Thành đệ đệ. Tô đệ đệ đứng đây cũng không hề gì, bọn ta đi vòng qua cũng được, không ai nói gì đệ đâu.
Bỗng nhiên Hồ Mị Nhi chen lời vào, trông có vẻ như đang giải vây, nhưng thực chất là đổ thêm dầu vào lửa
Tô Mộc thầm mắng một tiếng tiện nhân, ả này quả nhiên tâm địa thăm độc. Ả thân là người của Huyết Chiến Bang, dĩ nhiên chi muốn Lăng Tiêu Các và Phong Vũ Lâu quyết chiến một mất một còn với nhau rồi.
Thành Thiếu Phong nghe xong lời của Hồ Mị Nhi, vẻ do dự lúc đầu đột nhiên trở nên kiên định, liền cười nhạt nói:
- Nếu không cút ngay, người sẽ phải hối hận đấy.
Được dịp ra về ngay trước mặt Hồ Mỹ Nhi, lúc này Thành Thiếu Phong sao có thể nhường nhịn được?
Hồ Mị Nhi nhoẻn miệng cười, thích thú nhìn cả hai, sau đó kặng lẽ vùi về sau một bước.
- Có gan thì ngươi lại đây!
Tô Mộc cười khẩy nhìn Thành Thiếu Phong, đám người Lý Vân Thiên cũng nhất tề bước ra, đứng ngay sau lưng Tô Mộc.
- Là ngươi tự chuốc lấy đấy nhé.
Thành Thiếu Phong chợt cười rồi huơ tay, nói với đám người phía sau:
- Đánh!
Vừa dứt lời, Thành Thiếu Phong xông lên trước mặt Tổ Mộc, nhắm thẳng mặt Tô Mộc mà ra quyền, Tô Mộc cười lạnh tiếp chưởng.
Quyền chương đụng nhau. Tô Mộc đẹp lùi về sau mười mấy bước mới đứng vững được. Trái lại, Thành Thiếu Phong trông nét mặt vẫn nhẹ tựa lông hồng. thân thể không hề có chút dao động.
- Người đột phá đến Khai Nguyên cảnh rồi ư?
Tổ Mộc thất sắc, trong lần giao thủ vừa nãy, y cảm nhận được dấu vết của nguyên khi trong nắm đấm của Thành Thiếu Phong, so với thứ nguyên khi thất thưởng của Thổi Thể cảnh tầng chín của y thi mạnh hơn nhiều. Rõ ràng là Thành Thiếu Phong đã đột phá đến Khai Nguyễn cảnh mới có thể phát huy được thực lực.
Thành Thiếu Phong via lao về phía Tô Mộc, vừa cười một trảng dài:
- Tô Mộc, ta và người bắt đầu tu luyện cùng một ngày, nhưng giữa người với người cũng có điểm khác nhau. Kể từ nay về sau, Tô Mộc người chỉ có thể đuổi theo bước chân của Thành Thiếu Phong ta thôi, vĩnh viễn đừng mơ có thể vượt qua được ta.
Tô Mộc xám hết cả mặt mày, trong lòng chua chát, khổ sở. Cái cảm giác bị Thành Thiếu Phong qua mặt này còn khiến y phẫn uất hơn cả việc bị Dương Khai làm nhục. Trong chốc lát, Thành Thiếu Phong đã gần ngay trước mặt, Tổ Mộc hoàn hồn lại, không dám lơ là nữa, phát huy toàn lực của Thổi Thể cảnh tầng chín vẫn không thể chống lại đòn tấn công của Thành Thiếu Phong.
Dương Khai còn chưa đến Hắc Phong Lâm đã nghe thấy tiếng ẩu đã truyền đến từ xa, trong đó có xen lẫn tiếng chửi rủa, la hét của bọn Lý Văn Thiên, âm thanh vô cùng nhục nhà và thê lương.
Lắng tai nghe một lát, Dương Khai cảm thấy có gì đó bất thường. Bọn người Tô Mộc hình như đang gặp phải phiền toái nào đó.
Phát giác ra điều này, Dương Khai bèn rảo bước nhanh hơn. Lúc đến ngã tư thì hắn bất ngờ phát hiện Tô Mộc đang nằm dài dưới đất, mặt mũi bầm tím, còn bị một gã thiếu niên cười trên người đánh liên hồi. Về phần bọn Lý Văn Thiên cùng vây quanh Tô Mộc, liều mạng bảo vệ nhau, song chẳng thấm vào đâu. Đối thương người đồng sức mạnh cộng lại phải cao hơn đám người Lý Văn Thiên một bậc, mấy đệ tử Lăng Tiêu Các thân mình còn lo chưa xong, sao cứu nổi Tô Ấn Mộc kia chứa
- Có phục hay không?
Thành Thiếu Phong giơ quyền đánh thẳng vào hốc mắt Tô Mộc, khiến cho khỏe mắt của Tô Mộc bị rách.
- Phục cái đầu người!
Tô Mộc phun cả một miệng máu lên mặt Thành Thiếu Phong.
- Phục hay không phục?
Lại thêm một quyền nữa nện xuống, hai bên má Tô Mộc sung phủ lên.
- Ta phục...Ta phục cái mười tám đời tổ tông nhà ngươi!
Tô Mộc thở hổn hển, nhưng miệng lưỡi thì vẫn vô cùng cứng rắn.
- Phục hay không?
- Phục cái mông bà ngoại nhà người!
Thành Thiếu Phong cũng không phí lời với Tô Mộc, chỉ nện thêm một quyền sau một câu “Phục hay không”. Còn mấy câu trả lời của Tô Mộc thì luôn là lời chửi rủa tục tĩu, vì thế mà nắm đấm của Thành Thiếu Phong ngày càng nặng, càng đánh càng mạnh.
Dương Khai đúng ngay gần ngay gần đó, lẳng lặng quan sát. Hắn phát hiện tên Tô Mộc này cũng có chút khí khái. Nhìn Tô Mộc lúc này thì lại nhớ đến bản thân mình ngày trước, khi đối đầu với kẻ địch mà mình không chống lại nổi, tuy minh đầy thương tích nhưng cũng quyết không thỏa hiệp.
Đấy không phải là ngốc, mà là kiến trì!
Dương Khai vốn không định động thủ, chẳng rõ Tô Mộc đắc tội với người ta như thế nào mà hôm nay lại bị phục thủ. Bản thân hắn chẳng những không có giao tình gì với y, ngược lại còn vùng có hiềm khích, không cần thiết phải những vào vùng nước đục này.
Nhưng khí phách không chịu khuất phục của Tô Mộc lại khiến hắn hơi cảm phục!
Lúc này Thành Thiếu Phong đã đánh đến mệt lử, còn tên Tô Mộc bên dưới tuy thương tích trầm trọng, hốc mắt rách ra, miệng chảy đầy máu, nhưng tia nhìn khinh thưởng của y vẫn không hề thay đổi.
Hồ Mị Nhi lại xen vào một câu quá đúng lúc:
- Thành đệ đệ, tha cho đệ ấy đi. Tô đệ đệ thật đúng là có khí phách, tỷ tỷ thích người như vậy đấy.
Câu này vừa dứt, Tổ Mộc không nhịn được quay đầu lại mắng một tiếng: - Tiền tỷ!
Vừa nói vừa tiện tay nhặt một hòn đá, nhằm đúng vào đầu của Tô Mộc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất