Nếu là nơi nguy hiểm khác thì hắn có thể dễ dàng thông qua bản đồ để đoán ra khu vực, nhưng đây lại là hồ Liệt Diễm, nếu không biết vị trí bên rìa của nó thì cho dù ở khu vực trung tâm lấy được phần lớn bản đồ thì cũng không biết được đây rốt cuộc là ở khu vực nào.  

             Bởi vì khu vực nào của hồ Liệt Diễm đều giống nhau.  

             Nguyệt Ảnh Dương Thiên nhìn về phía ba viên đá rồi thu chúng lại.  

             “Không biết rốt cuộc có bao nhiêu viên đá này?”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên nói trong lòng. Bây giờ hắn không biết rõ bản đồ khu vực, nhưng chỉ cần lấy được càng nhiều viên đá màu đen thì tin tức biết được sẽ càng nhiều, hắn nhất định có thể dễ dàng đoán ra.  

             “Có càng nhiều viên đá thì khoảng cách cảm ứng giữa các viên đá sẽ càng tăng lên. Cũng không biết đến lúc nào mới lấy được viên tiếp theo.”  

             Ở nơi này, tốc độ chuyển động dung nham của khu vực này không quá nhanh, dựa theo lộ trình lúc trước Nguyệt Ảnh Dương Thiên tính toán, hắn có thể dễ dàng cảm ứng được cự ly khoảng cách viên đá màu đen so với lần đầu thì lớn hơn gấp hai lần!  

             Nếu bây giờ Nguyệt Ảnh Dương Thiên không lầm thì khoảng cách cảm ứng giữa những viên đá màu đen đã được tăng lên rất nhiều.  

             “Tiếp tục tìm kiếm thôi.”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên thu lại những suy nghĩ trong lòng.  

             Vốn dĩ hắn đến đây là muốn đi tìm nguyên thạch pháp tắc không gian, vậy mà kết quả lại là nguyên thạch pháp tắc không gian không lấy được mà ngược lại lại lấy được những viên đá màu đen này.  

             “Đi1”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên tiếp tục bay về phía xa, nhưng không đến ba phút hắn đã dừng lại.  

             Viên đá màu đen trong tay hắn lại truyền đến một trận dao động.  

             “Vậy may tốt như vậy?”, trên mặt Nguyệt Ảnh Dương Thiên lộ ra một tia kinh hỷ, nhanh chóng bay về phía xa.  

             Ba ngày sau, hắn đã đến một khu vực, trên nham thạch màu đỏ ở nơi này, khu vực hai bên đều có viên đá màu đen, nằm ở vị trí cực kỳ kín đáo, cũng không biết là do chủ nhân của chúng cố ý làm vậy hay là có nguyên nhân nào khác.  

             Nguyệt Ảnh Dương Thiên tiến lên phía trước, nhanh chóng thu chúng vào tay.  

             “Viên thứ tư, viên thứ năm.”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên mỉm cười, đem tất cả viên đá màu đen đặt cùng một chỗ.  

             Ong…  

             Một trận dao động kỳ diệu tản ra, sau đó những viên đá màu đen này liền hợp lại với nhau, một lần nữa hình thành nên một vật thể đặc biệt.  

             Một tấm bản đồ thật lớn hiện lên trước mặt Nguyệt Ảnh Dương Thiên.  

             “Hử? Đây là chỗ bản đồ có tuyến đường khi mới bắt đầu.”, ánh mắt Dương Thiên nhìn về một chỗ. Ở đó rõ ràng là lúc mới tiến vào hồ Liệt Diễm.  

             Chẳng qua, bởi vì bên trên không có bất kỳ ký hiệu nào cả nên Dương Thiên không thể phân rõ được nó thuộc rìa bên nào của hồ Liệt Diễm.  

             Ví dụ như vị trí liên quan đến hồ Liệt Diễm đều được nhân loại cẩn thận đánh dấu ghi chú lại.  

             Ong…  

             Lúc Dương Thiên đang suy nghĩ thì trên năm viên đá màu đen lại tràn ra một điểm sáng màu đen, sau đó liền xuất hiện một thân ảnh hư ảo.  

             Đây là một vị cường giả yêu tộc giống với loài ưng khổng lồ, sau lưng có hai cặp cánh màu đen, ngoài ra còn có hai đầu, biểu tình khuôn mặt hoàn toàn khác nhau nên nhìn rất kỳ dị.  

             Trong mắt Nguyệt Ảnh Dương Thiên lộ ra một tia kinh ngạc.  

             “Những viên đá màu đen này có ý thức của cường giả để lại? chẳng qua, ý thức này đang bay ra khỏi vị trí ban đầu của viên đá màu đen trong hồ Liệt Diễm.”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên vừa nhìn thấy biến hóa của nó.  

             Sau khi thân ảnh hư ảo xuất hiện liền trực tiếp phiêu lãng trong hư không, sau đó xuất hiện một lời nói kỳ dị, chẳng qua, Dương Thiên có thể dễ dàng hiểu được ý của lời nói đó.  

             “Ta là Thánh Vương Hâm Nguyên, cường giả cấp Thánh Vương sáu nguyên, hủy diệt kỷ nguyên, ta không chọn chết cùng cường giả tộc quần mà rồi khỏi đến tinh vực căn nguyên.”  

             “Bây giờ, thời kỳ cuối kỷ nguyên thứ hai sắp kết thúc, ta cũng sẽ chết, trong lòng nghĩ đến những việc trước đây thì vô cùng hối hận, nếu thời gian được quay về lần nữa, ta nhất định sẽ chọn hủy diệt cùng với vũ trụ, t là một kẻ nhu nhược.”  

             “Ta sắp chết, toàn tinh vực căn nguyên cũng sắp bắt đầu một lần đại hủy diệt. đây là lúc gần như là thời gian tất cả các sinh mệnh đều tuyệt vọng.”  

             “Lang bạt hai kỷ nguyên, ta đã thăm dò các khu vực lấy được rất nhiều bảo vật, mà ta chỉ có một mình, ngoài bảo vật trên người ra thì đa số bảo vật đều không có tác dụng nào cả nên đặc biệt để lại ở trong hồ Liệt Diễm.”  

             “Cuối cùng, ta để lại năm mươi viên đá lăng trụ màu đen, những viên đá này được chia làm năm phần. Mỗi một phần có mười viên. Bất kỳ cường giả nào thu thập đủ một phần đá lăng trụ màu đen này liền có thể cảm nhận được một vị trí. Vị trí đó chính là nơi ta để lại bảo vật.”  

             “Đây cũng là những vật phẩm duy nhất chứng minh sự tồn tại của ta.”  

             “người đến sau, hãy nhớ người để lại bảo vật, Thánh Vương Hâm Nguyên.”  

             ……  

             Từng tin tức tiến vào trong đầu Nguyệt Ảnh Dương Thiên, sau đó thì bóng người hư ảo cũng biến mất.  

eyJpdiI6IkpKXC9MY1VQaWhpWVZiOUNUeVdMT3hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InFqcEZFOXF0VEd5eWVheU5NdWthVG5xVkhxOUtoSmwzTG1nWG95S2FLZnlVSVU0OTUyYXJOV01QXC94eU1MK3BZdFk3N1dHclBPTmZoUUQwWHhBKzI4M2ZPTmtueGI3ZnJJQXNySnEycEtUNG0yaWNzMU1La3lGSlNqWlBsQmtYZ0FIWnFlMXdXNjNWTVloTDJGYk5DR2xIclArZEJIWVAwNVZjSmQxNFwvYnd1dFJ5RW0rcmZRY1JZUUQ0cmpwWE9HTGVURHplSlZ3N2x4cW5PejBvMEJzbnZYdWhkK29nWU1uaGVmOEFkMXVTQXllazJyOUFMbVNFeDVKQjdqV1VpY3BRNkFiRVN4Y1RBd0k5ZUpLdVwvM1pqZUpwQjd3WTg3c3V1QmFCY2xlVFIxUTNYNU5DM3dTMk5MNFJUcTR2Unh3aUVQOWFGWXBKT0xyZXRobWRWVllRTDZiRGFcL3FsVktsdjZpRys5bUF0clQxaEpsNVhCQ0VOMFRWNzhNSHNuaUFvc2plS05zVnFxbXRWRFdDYVhZZDBBPT0iLCJtYWMiOiJmMGJiZTI1MDkzYWQ2YmViMTFkZDNhNmE1ZDAzODcwYTAxNzg1ZDBhMzYyZTc3YjU5NWRmYWVhNjE2MDJhZWY0In0=
eyJpdiI6IjhDK0tDaDdWdjkzM3lYblhkKzJnOHc9PSIsInZhbHVlIjoiUUMrSTI5ZnQ5V01rV3RJbzZBMERKeGVXaUFDS0Z1UlVGajdJXC90dW05U3R1TSsxaEJBKzNmXC9YV29QeEFoT2NSVnhoK0srMTJWVFNoRWd4MHJqOWd0bEZLdWlKVFBvNFU0aFBBTEQwV1prVTBvem9PYjdjXC9xOGdTSkJxM2daaVBkb05XRDk3VFVBdzRPS0hVYTluZGQxbjlRN1IxSnYrTGg5VGl1SkpLQnRhREFYa0JJeVA2SnNFdlRHVnU4a1Y5OVRIRjZEU3V4T0lQWG1SRVlkSGxZSlMyY0RjbXdndStLSFJyTGI3U1UrK0tOTFR4aVFNazQraFNlY2NVZldpTURTWjlIalhZQzJ5TVM4dDZmZUN4MVE9PSIsIm1hYyI6ImNkNjYyMmQzZjgxNGI0OGQ5ZWRmMjZlYzYyYWI4YTY3ODQxZmE0M2E4OWQxNGU1OTU1NmRjYjZjOWUyYjNmYmUifQ==

             “Một cường giả cấp Thánh Vương sáu nguyên, đến cuối cùng lại là một kết cục buồn.”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên cảm nhận được một chút thống khổ ẩn trong lời nói của Thánh Vương Hâm Nguyên vừa nãy, mà cảm thán một tiếng.

Ads
';
Advertisement